Thần Ma Hệ Thống

Chương 1252: Cầu viện!

Trịnh Nham Hà nhìn viễn phương lo lắng trùng trùng nói:


- Chờ một chút, ngươi phải nói cho nàng, dựa theo cường độ tấn công của người khủng long lúc này, bên ta tối đa chỉ có thể thủ vững được mười ngày. Mời Hàn Sắc tiểu thư thông tri Nhạc Trọng. Tận lực chuẩn bị sẵn sàng. Lúc này đây, Vân Châu nhân loại chỉ sợ gặp nạn.


Vẻn vẹn một ngày đêm, bên phía Huyết Lạc Yếu Tắc đã có gần ba mươi vạn dị tộc phơi thây, thi thể chồng chất như núi, máu chảy thành sông, tựa như Địa Ngục. Nhân Tộc bên này lại là thương vong không đến hai mươi người.


Từ tổn thương như vậy mà so sánh thoạt nhìn rất tốt. Thế nhưng trên thực tế, trariq ua một ngày đêm chiến đấu kịch liệt, trong đệ nhất Huyết Lạc Yếu Tắc rất nhiều binh khí chiến tranh tự động đã tổn hại, đại lượng tinh hạch năng lượng hao hết trực tiếp bị tan vỡ.


Tuy rằng đệ nhất Huyết Lạc Yếu Tắc thương vong không cao, thế nhưng sức chiến đấu của nó đã bắt đầu giảm xuống không ít.


Theo thời gian chuyển dời, những vũ khí tự động kia không ngừng bị phá hỏng. Đệ nhất yếu tắc sẽ trở nên càng ngày càng khó vượt qua. Trịnh Nham Hà có thể xác định thủ vững mười ngày, đã là sự tình cực kỳ khó khăn rồi.


Tên binh sĩ thông tin cũng biết tình thế nghiêm trọng, hắn đáp ứng một tiếng, rồi nhanh chóng rời khỏi nơi này:
- Dạ!
Trong phòng hội nghị của đệ nhị yếu tắc, cao tầng quân đôi của Nhạc Trọng đều ngồi trong đó.
Sau khi nghe được Trịnh Nham Hà thỉnh cầu, Mã Lôi nhướng mày nói:


- Lại muốn viện trợ? Chúng ta trước đó không phải vừa mới viện trợ cho bọn họ một lần rồi sao? Trịnh Nham Hà thực sự là lòng tham không đáy.


Không lâu trước, dựa theo Nhạc Trọng chỉ thị, Hàn Sắc đem một nhóm tù binh bị bọn họ bắt được từ Huyết Lạc Yếu Tắc đuổi về trong tay Trịnh Nham Hà, đồng thời còn đem không ít tinh hạch cũng vận chuyển tới trong đệ nhất yếu tắc.


Trịnh Nham Hà đóng ở đệ nhất yếu tắc, cũng không có đầu nhập vào Nhạc Trọng, mà là cùng với hai huynh đệ hắn vẫn duy trì trạng thái trung lập siêu nhiên, hiện tại lại hướng quân đội của Nhạc Trọng đòi vật tư, tự nhiên để Mã Lôi thập phần bất mãn.


Phải biết rằng ở trong chiến tranh siêu khoa học kỹ thuật của nhân loại, vũ khí trang bị chiếm địa vị thập phần trọng yếu. Mỗi lần đem một bộ phận vật tư vận chuyển cho Trịnh Nham Hà, bên này lực lượng đã yếu hơn vài phần.


Lông mày đẹp của Hàn Sắc hơi nhíu lại thành một đám, hướng về phía Lạc Thanh Thanh ở bên hỏi:
- Thanh Thanh tỷ tỷ, người thấy thế nào?


Lạc Thanh Thanh tuy rằng là thủ lĩnh Bạo Phong cốc, đại biểu cho lợi ích của Bạo Phong cốc, thế nhưng nàng hiện tại cùng với Nhạc Trọng chính là ong cùng một tổ. Nếu là quân đội của Nhạc Trọng bại vong, Bạo Phong cốc các nàng kết cục cũng sẽ thập phần thê thảm.


Cách nhìn đại cục của Lạc Thanh Thanh thập phần tốt đẹp, làm ra phán đoán chính xác:
- Ta cho rằng vẫn nên chi viện, môi hở răng lạnh, đệ nhất yếu tắc có thể kiên trì thêm một ngày đêm, thời gian chuẩn bị của chúng ta có thể qua thêm được một ngày.


Hàn Sắc khẽ gật đầu, ánh mắt di rời xuống trên người Tiêu Vân.
Dưới ánh mắt chăm chú của Hàn Sắc, Tiêu Vân trầm giọng nói:
- Chuyện này liên quan trọng đại, ta cho rằng việc này vẫn nên giao cho thủ lĩnh đại nhân tới quyết định, lúc này mới thích hợp nhất.


Ở dưới trướng Nhạc Trọng, lúc này cũng bồi dưỡng ra vô số nhân tài, Tiêu Vân xuất thân Tiếu gia thôn, tại Tiếu gia thôn đã là cao thủ đỉnh tiêm. Thế nhưng ở dưới trướng Nhạc Trọng, cũng bất quá hạng người năng lực bình thường. Ưu điểm duy nhất của hắn chính là thời gian đi theo Nhạc Trọng từ sớm, đồng thời đối với Nhạc Trọng trung thành và tận tâm. Lúc này mới có thể trở thành đại tướng một phương.


Mã Lôi cũng khẽ gật đầu đồng ý nói:
- Đúng rồi, việc này liên quan trọng đại, xác thực hẳn là giao cho thủ lĩnh đại nhân quyết định.


Mã Lôi tuy rằng tán thành năng lực của hai người Hàn Sắc, Tôn Vi Vi, thế nhưng làm một đại nam nhân, hắn đối với bài vị của Hàn Sắc iwr trên hắn vẫn là có chút khó chịu. Hắn càng có khuynh hướng nghe theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng.


Hàn Sắc sắc mặt không thay đổi, lấy ra một chiếc máy thông tin bật lên, không lâu sau, từng đạo quang mang bắt đầu khởi động, ngưng tụ hình thành thân ảnh của Nhạc Trọng.
Hàn Sắc nhìn Nhạc Trọng chậm rãi nói:


- Thủ lĩnh đại nhân, Trịnh Nham Hà lại lần nữa hướng bên ta cầu viện. Hắn nói nếu là không có thu được bên ta viện trợ, hắn tối đa có thủ vững đệ nhất thể yếu tắc mười ngày. Xin hỏi, quân ta có tiến hành viện trợ đối với hắn hay không?
Nhạc Trọng trầm giọng nói:


- Viện trợ! Phải tiến hành viện trợ đối với hắn. Lại vận chuyển một nhóm vật tư cho hắn, thuận tiện đem một cỗ phân thân của Bạch Y giao cho hắn. Nếu như hắn không muốn mượn lực lượng của Bạch Y, cũng không muốn miễn cưỡng. Ta sẽ triệu tập một nhóm vật tư cấp tốc đến trợ giúp các ngươi.


Trịnh Nham Hà đóng ở đệ nhất yếu tắc nhiều năm, quen thuộc mỗi gốc cây ngọn cỏ của nơi này, quanh năm cùng với Bạo Long Vương quốc chiến đấu kịch liệt. Cho dù để Nhạc Trọng chuyển hoán qua đó, cũng không nhất định làm được càng tốt hơn so với Trịnh Nham Hà. Hiện tại hắn có thể làm chính là chỉnh hợp hậu phương, tổ chức nhân viên chế tạo vũ khí, đem đại lượng nhân viên rút lui khỏi Vân Châu.


Nhạc Trọng thập phần rõ ràng điểm đáng sợ của những người khủng long kia. Một ngày vương quốc người khủng long đến công đánh, hắn còn có vài phần nắm chặt bình định nội loạn, sau đó thủ vững Vân Châu đẩy lùi địch nhân. Thế nhưng hai vương quốc người khủng long cùng đến công, như vậy Vân Châu căn bản không thủ giữ được.


Hàn Sắc nghe vậy hiếu kỳ hỏi:
- Vật tư? Thủ lĩnh đại nhân, người từ nơi nào lấy được vật tư đưa tới?


Bởi vì Nhạc Trọng một mực ở trong Thiên Đô Hoàng Thành bận rộn trấn an quý tộc, tổ kiến chính phủ mới đủ loại sự tình. Hàn Sắc bọn họ cũng không biết Thiên Đô Hoàng Thành đã bị Nhạc Trọng công chiếm.
Nhạc Trọng thản nhiên nói:


- Thiên Đô Hoàng Thành đã bị ta công chiếm. Hiện tại ta đã trở thành chủ nhân Thiên Đô Hoàng Thành. Tự nhiên có thể điều động vật tư bên này. Hàn Sắc, lập tức giúp ta thông tri cho Điêu Tiến, Lục Vũ, sào Hiên Chính, Cái Long, Ích Dịch, Khâm Húc, Hải Dịch, Đông Bách, Ngôn Long những vị Đại Tướng Quân này.


- Cái gì? Thiên Đô Hoàng Thành đã bị hắn chiếm được? Sao có khả năng?
Nghe được tin tức này, một bên Lạc Thanh Thanh sắc mặt đại biến, trong lòng tràn ngập kinh hãi.


Đám người Hàn Sắc, Tiêu Vân, Mã Lôi cũng đồng dạng biến sắc, trong mắt hiện lên một tia không thể tin tưởng. Bọn họ đều rõ ràng phòng ngự của Thiên Đô Hoàng Thành so với hai mươi chi Huyết Lạc Yếu Tắc chỉ mạnh hơn chứ không kém. Nhạc Trọng tuy rằng mạnh mẽ, thế nhưng hắn đơn thương độc mã cướp đoạt cả Thiên Đô Hoàng Thành, sự thực này vẫn là khiến mọi người trong lòng kinh hãi không ngớt.


Trong lòng Tiêu Vân chậm rãi thở dài, đồng thời càng thêm kính nể Nhạc Trọng:
- Hắn quả nhiên không phải người thường!
Hàn Sắc cưỡng chế kinh hãi trong lòng, lập tức truyền thông tin cho chín Đại Tướng Quân địa vị trung lập.