Hạt châu này hắn lúc ở dưới vực sâu Hoang Tùng sơn mạch gặp được, lúc ấy suýt nữa chết oan chết uổng, về sau nhờ vào hạt châu này chui vào trong người, sau đó biến mất khó hiểu, hiện tại không nghĩ tới nó ngây ngốc trong người của mình.
Đối với thứ không biết này, bất luận kẻ nào cũng sợ hãi không hiểu.
- Ai, thật không biết tiểu tử ngươi gặp vận khí cứt chó gì, nó chính là vật phẩm do thiên địa tạo hóa ngưng tụ thành, dưới hoàn cảnh chí cực, trải qua vạn năm hoặc vài vạn năm mới ngẫu nhiên thai nghén ra một hạt châu, mà hạt châu này do âm sát ngưng tụ mà thành, được gọi là Thiên Âm Phong Châu.
Lục Ông khẽ thở dài giảng giải tri thức cho Lăng Tiếu nghe.
- Nó... Nó chính là Thiên Âm Phong Châu sao?
Lăng Tiếu bị Lục Ông nói lời này liền kêu to lên.
Từ lúc ở dưới vực sâu, Lăng Tiếu đã biết được nó là thiên tài địa bảo, nhưng mà có quá ít tư liệu nói về nó.
- Đúng vậy, chúng trải qua sinh tồn vạn năm trở lên đã là vật có linh tính, chúng có ý thức tự chủ, một khi chúng tán thành, dò là linh thú hay nhân loại mà nói đều đạt được chỗ tốt lớn lao.
Lục Ông nói.
- Khó trách Phong thuộc tính của ta độ tinh khiết cũng là trăm phần trăm, xem ra là bởi vì nó cả.
Lăng Tiếu mừng rỡ nhìn qua Thiên Âm Phong Châu thì thào nói ra.
Loại linh vật thiên địa hiếm thấy này rõ ràng thừa nhận sự tồn tại của hắn, trong lúc nhất thời tâm tình rất tốt.
Nhưng mà nghe Lục Ông nói vậy, có lẽ Thiên Âm Phong Châu không có tác dụng lớn với hắn, nhưng mà từ trước tới nay hắn chỉ sử dụng được tiên thiên âm phong sát khí, những tác dụng khác hắn không có biết.
- Chắc hẳn tác dụng của nó là giúp ta tu luyện nhanh hơn, nếu như ta chỉ tu luyện phong thần công, tin tưởng thực lực sẽ đột nhiên tăng mạnh.
Lăng Tiếu suy đoán.
- Hỏng bét, vừa rồi ta không phải đang đột phá sao? Tại sao ta lại tiến vào trong này, làm thế nào đi ra ngoài đây?
Lăng Tiếu bỗng nhiên mới nhớ lại mình lúc trước đang đột phá Linh Sư giai.
- Không nên gấp gáp, đây là thân thể của ngươi, ngươi đã có thể đi vào thì dễ dàng đi ra ngoài, nhưng mà ta đề nghị ngươi nên ngây ngốc lâu hơn đi, chuyện này chỉ có lợi với ngươi mà thôi.
Lục Ông nói ra.
- Vì cái gì nói như vậy?
Lăng Tiếu không rõ hỏi thăm.
- Nơi này là tinh thần thức hải của ngươi, chẳng lẽ ngươi không mở rộng nó một ít sao?
Lục Ông hỏi ngược lại.
- Như vậy cũng được sao?
Lăng Tiếu sững sờ hỏi.
- Đi, nhưng mà điều kiện tiên quyết là ngươi phải câu thông với nó mới được.
Lục Ông chỉa chỉa Thiên Âm Phong Châu nói ra.
- Nó? Nó có thể giúp ta mở rộng thức hải?
- Đương nhiên có thể, nó chính là vật do thiên địa tạo thành, ẩn chứa năng lượng quả thực không nói nổi, chỉ cần nó nguyện ý giúp ngươi, nó có thể khiến thức hải của ngươi mở rộng cực lớn, chuyện này giúp ngươi tu luyện tinh thần lực có lợi lớn, hơn nữa khi ngươi câu thông với thiên địa linh khí cũng dễ dàng hơn, tới lúc đó thu nhập linh khí vào thức hải, đối với tu hành của ngươi ngày sau có tác dụng khó đo lường được.
Lục Ông giảng giải.
- Ta làm cách nào mới có thể câu thông với nó?
Lăng Tiếu hỏi lại.
- Ngươi có thể dùng tâm linh thử câu thông với nó, nó đã tán thành ngươi, tin tưởng nó sẽ giúp ngươi, hơn nữa với nó đây là một chuyện tốt, thức hải của ngươi lớn thì dự trữ tinh thần lực cũng lớn, nó cũng có thể hấp thu lớn mạnh.
Lục Ông đáp.
Lăng Tiếu suy tư một chút, hai mắt sáng lên, nói:
- Tốt, ta thử xem!
Lúc này Lăng Tiếu tới trước Thiên Âm Phong Châu, ngồi xuống, bắt đầu dùng tâm linh câu thông với nó.
Lăng Tiếu không biế trong thức hải thế này hắn ngẩn ngơ một tháng.
Bên ngoài Mộc Hòe cùng Nam Cung Thường Nhạc sắp phát điên rồi.
- Nam Cung lão đầu, ngươi nói cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Ngươi không phải nói Trấn Tâm Đan của ngươi có tác dụng sao? Tại sao một tháng qua mà hắn không tỉnh?
Mộc Hòe nhìn Nam Cung Thường Nhạc oán giận nói.
Thật vất vả thu đồ đệ có tiền đồ, thật sự không muốn nhìn thấy hắn chết.
- Ngươi đừng có ồn ào nữa được không, tình huống của hắn ngươi cũng không phải không biết, thân thể không có chút việc gì, thế nhưng mà hắn không có tỉnh, ta làm sao bây giờ?
Nam Cung Thường Nhạc cũng khó chịu nói.
Trong lúc nhất thời hai người thở dài, không nói cái gì nữa.
Trầm mặc trong chốc lát, Mộc Hòe nói:
- Không bằng ta dẫn hắn đi gặp sư phó lão nhân gia đi, lão nhân gia ông ta kiến thức rộng rãi, chắc biết có chuyện gì xảy ra.
Nam Cung Thường Nhạc gật đầu nói:
- Chỉ có thể như thế.
Thời điểm Mộc Hòe muốn ôm Lăng Tiếu lên, Lăng Tiếu mở to mắt.
- Hai vị sư phó các ngươi đều ở đây à?
Lăng Tiếu đứng lên kinh ngạc hỏi thăm.
- Ngươi cũng đã tỉnh rồi, Nam Cung lão đầu, mau nhìn xem hắn có việc gì không?
Mộc Hòe kinh hỉ kêu lên.
Nam Cung Thường Nhạc nắm tay Lăng Tiếu lên, dò xét một phen, nói:
- Việc lạ.
- Như thế nào? Chẳng lẽ còn có vấn đề?
Mộc Hòe khẩn trương hỏi thăm.
- Úc, không có việc gì, rất tốt đấy, huyền lực trong người vô cùng vững chắc, không có dấu hiệu rút lui, thực sự là hiếm thấy.
Nam Cung Thường Nhạc vội vàng đáp.
- Không có việc gì là tốt rồi.
Mộc Hòe buông lỏng một hơi, nhìn qua Lăng Tiếu nói:
- Tiểu tử ngươi quá xúc động rồi, tính toán, ngươi ở trên Dược Phong một thời gian ngắn đi, chờ trạng thái của ngươi tốt thì lên Mộc Kỳ Phong tu luyện.
Dứt lời Mộc Hòe rời đi.
Lăng Tiếu cảm nhận được Mộc Hòe quan tâm hắn nên ấm áp.
- Sư phó, làm ngài lo lắng rồi.
Lăng Tiếu nhìn qua Nam Cung Thường Nhạc nói ra.
- Con đường tu luyện, chú ý cứng cỏi nhẫn nại, dũng cảm tiến tới, cùng với trầm ổn bình tĩnh, lúc này ngươi đột phá thất bại, tự nhiên hảo hảo nghĩ lại đi.
Nam Cung Thường Nhạc nhàn nhạt nói, sau đó rời khỏi gian phòng của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu suy tư về lời của Nam Cung Thường Nhạc nói, nội tâm giật mình.
Dĩ vãng thời điểm mình muốn đột phá mỗi giai, đều chú ý chiết xuất áp súc, thời điểm trạng thái tốt nhất mới lựa chọn đột phá, lúc này quả thực nóng vội, hơn nữa tâm tình lo lắng, lúc này mình suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.
May mắn lúc này xem như nhân họa đắc phúc, tinh thần hải được Thiên Âm Phong Châu mở rộng gấp năm lần, nếu không phải cảnh giới Lăng Tiếu có hạn thì còn tăng lên nhiều.
Tinh thần lực cũng vì vậy mà cường tráng hơn gấp đôi, chỉ cần tinh thần lực của hắn lại nhồi vào thức hải, liền có thể khiến cho tinh thần lực ngưng tụ diễn hóa ra một ít chiêu thức cường đai hơn, đến lúc đó không đơn thuần là châm, quyền, chưởng... Các dạng công kích.
Ví dụ như hắn có thể lợi dụng tinh thần lực diễn hóa chiêu đầu tiên của Bài Vân Chưởng là Lưu Thủy Hành Vân, Phong Thần Thối thức thứ nhất Bộ Phong Tróc Ảnh, Thiên Sương Quyền Sương Phong Phác Diện...
Lợi dụng tinh thần lực diễn sinh ra chiêu thức, uy lực của nó còn mạnh hơn tự mình xuất chiêu vài chục lần, dưới Huyền Sĩ giai chỉ cần ý niệm Lăng Tiếu khẽ động, chỉ sợ sẽ nổ thức hải mà chết, về phần dùng đối phó Linh Sư giai có lẽ cũng khiến bọn họ không có kết cục tốt.