Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2670: Phục Nghĩa vẫn, Hồng Vũ hiện! (2)

Lăng Hồng Vũ thân như cốt lân, nhưng đối mặt với sóng công kích vô tận kia lại có một loại khí thế Thái Sơn sụp nhưng không loạn.

Lão mục lõm vào như hai ngọn đèn sáng màu vàng, tản ra thần quang rực rỡ.

- Muốn hủy tổ địa lão phu, ngươi còn chưa đủ tư cách!

Lăng Hồng Vũ sâu kín nói một tiếng, khí tức quanh thân như cự phong cuốn tới, hai tay gầy yếu của hắn hấp dẫn tất cả kim chi lực nguyên thủy nhất trong Huyền Linh đại lục đánh lên trời.

Huyền Linh đại lục là một trong các cổ đại lục, nó tuy đang đi về hướng sụp đổ, nhưng nơi sâu nhất lại có hạch tâm lực lượng nguyên thủy nahats.

Lăng Hồng Vũ ở trong kết giới nhiều năm, đã sớm thăm dò đến hạch tâm năng lượng, đó là tồn tại vô cùng khủng bố, một khi những hạch tâm lực lượng này hao tổn hết, Huyền Linh đại lục tất sẽ bị hủy!

Nhưng giờ lại không như trước, Thủy Nguyên Đại Trận đã thành, Cửu đại Thủy Thần thạch đã bắt đầu điên cuồng tụ tập thủy nguyên chi lực, không cần phải lo hao tổn những sức mạnh hạch tâm này nữa.

Hóa Long Sát!

Lăng Hồng Vũ hai đấm chỉ lên trời đánh lên, một đầu Cự Long màu vàng vô cùng khủng bố ngưng tụ thành, trực tiếp đánh cho lực lượng Khương Tà Vương nát bấy.

Huyền Linh đại lục như một phương Tịnh thổ, tất cả lực lượng đều bị Lăng Hồng Vũ ngăn cách ra.

Khương Tà Vương cảm thấy một cổ lực lượng không thua gì hắn đánh tới, khiến hắn buộc phải liên tiếp lui về phía sau, thần sắc hắn đại biến nói:

- Lão gia hỏa này cũng trở thành Vĩnh Hằng rồi sao? Không đúng, hắn tuyệt đối không phải Vĩnh Hằng, bằng không đã phản lão hoàn đồng rồi, hắn đã bước ra một chân, chết tiệt, hôm nay tất phải diệt sạch Kim tộc các ngươi mới được.

Khương Tà Vương trùng kích mà xuống, một Ma Vân Hắc Động cực lớn bao phủ xuống Lăng Hồng Vũ.

Lăng Hồng Vũ phù hợp với Huyền Linh đại lục, giống như một vị thần trấn giữ Huyền Linh đại lục, đưa tay liền có một đầu Cự Long màu vàng gào thét mà ra, trực tiếp xé rách Ma Vân Hắc Động.

Không chỉ như thế, Lăng Hồng Vũ càng liên tục ra tay, có vài đầu Cự Long khủng bố phân biệt đánh úp về phía Áo Tư Lạc cùng với Lôi Chiến Dương.

- Thái Sơ, các ngươi trước thở một ngụm, chờ ta ngăn trở bọn hắn!

Lăng Hồng Vũ rất có đại thế một người đủ giữ quan ải, vạn địch không ai ngăn cản quát.

Lăng Thái Sơ và Viễn Cổ Cự Long được Lăng Hồng Vũ ngăn cản, đều nhân cơ hội rút đi, cuốn lấy bọn người Lăng Vô Địch, Huyền Diệu, Vân Mộng Kỳ về lại trong Huyền Linh đại lục.

- Hợp lực chế trụ lão bất tử kia, hắn chỉ mượn nhờ lực lượng phương lục địa không gian này thôi, ba người chúng ta hợp lực, đủ để diệt hắn cả chục lần rồi!

Khương Tà Vương kinh quát.

Áo Tư Lạc và Lôi Chiến Dương không có bất kỳ giữ lại, biến thành hai cổ không gian lực lượng bất đồng trùng kích tới Lăng Hồng Vũ.

Một phiến Ma Vân bắt đầu khởi động thôn phệ hấp lực đại thịnh, một mảnh thần thánh vũ linh bay tán loạn, một mảnh Hỗn Độn Thiên Lôi ngũ thải tân phân, ba loại lực lượng hủy diệt giao thoa tới, thế gian có gì có thể ngăn cản được đây?

Lăng Hồng Vũ ngửa mặt lên trời thở dài nói:

- Nhiều năm mới có thể thoát khốn, không nghĩ đến vừa ra đã gặp phải cục diện này!

Lăng Hồng Vũ cả người hào quang thôi rực rỡ, hai tay ngưng hình, phía trên hắn rõ ràng biến thành một khỏa ngôi sao màu vàng, hình dáng không khác gì Huyền Linh đại lục cả, chẳng qua là vàng ròng sắc thôi.

Ngôi sao màu vàng kia đánh tới Tam đại không gian lực lượng, lập tức liên tục nổ tung.

PHỐC!

Lăng Hồng Vũ lập tức bị trọng thương, một ngụm ô huyết nghịch phun ra, hắn lấy một địch ba, mượn nhờ hạch tâm lực lượng của Huyền Linh đại lục nhưng vẫn hữu tâm vô lực, hắn dù sao cũng chỉ mới bước ra nửa bước Vĩnh Hằng chi cảnh thôi, hơn nữa trạng thái còn chưa hoàn toàn khôi phục đến đỉnh phong, nếu để cho hắn trăm năm, hắn mượn nhờ lực Huyền Linh đại lục tuyệt đối có thể lấy một địch ba cũng không nói chơi!

Hôm nay, vẫn quá mức miễn cưỡng ah!

Theo lực lượng đáng sợ chấn động, Huyền Linh đại lục bị chấn động không ngớt, như tận thế tiến đến vậy, vô số sơn mạch bốc lên, ngọn núi sụp đổ, rất nhiều sinh linh chết đi, cho dù là mười tám phương thế lực lớn xưng bá một phương cũng tử thương trầm trọng.

- Lão quái này chống không được bao lâu nữa, chúng ta lại giết!

Khương Tà Vương lần nữa nảy sinh ác độc quát to một tiếng, lại lần nữa toàn lực xuất kích.

Lăng Thái Sơ cũng nhịn không được nữa, đứng trước Lăng Hồng Vũ, thiêu đốt máu huyết, cũng muốn cùng hắn ngăn lại đợt công kích này.

Viễn Cổ Cự Long gào thét, nhưng Long Châu nó ảm đạm, tùy thời đều có thể sụp đổ, Long huyết cũng sắp chảy cạn, khiến nó hoàn toàn bất lực!

Dưới mấy chục đợt sóng công kích đến, thần thể Lăng Hồng Vũ cùng với Lăng Thái Sơ đều sụp đổ, máu huyết vẩy ra, khí tức cơ hồ muốn phai mờ!

Không gian chi lực của Tam đại Vĩnh Hằng như muốn triệt để phá hủy Huyền Linh đại lục thành một hạt bụi trong Thương Vũ!

Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, một đạo thần mang hoa mỹ từ sâu trong Thương Vũ dùng tốc độ như ánh sáng nhanh chóng bắn qua.

- Khốn kiếp, Huyền Linh đại lục thật phải hủy sao? Tánh mạng người nhà làm sao bây giờ?

- Sư phó làm sao bây giờ, mỗi một nơi đều chấn động không ngớt, thật nhiều lực lượng đáng sợ ép tới khiến người không thở nổi, ta... Chúng ta đều phải chết sao?

- Tận thế tiến đến, Huyền Linh đại lục có lẽ đã tới điểm cuối, chúng ta mặc kệ chạy đến đâu cũng chỉ có đường chết, không bằng yên lặng chờ thiên tai đến đi!

- Ta không muốn chết ah, ta còn chưa lấy vợ sinh con, ta không cam lòng ah!

Mỗi một nơi trên Huyền Linh đại lục đều tràn đầy tiếng kêu rên tuyệt vọng.

Không quản bọn hắn trốn ở đâu, địa chấn vẫn một mực không ngớt, khí tức khủng bố càng không ngừng ép xuống, khiến cho người bên cạnh bọn hắn nguyên một đám chết đi, khiến bọn hắn tràn đầy tuyệt vọng, tràn đầy không cam lòng!

Ở sâu trong Vũ Trạch sơn mạch, một đám người thân của Lăng Tiếu đều không có chút sợ hãi, ngược lại đều lộ vẻ ung dung.

- Phu quân, rất nhanh chúng ta có thể tương kiến ở Hoàng Tuyền rồi, ngươi phải đợi chúng ta đấy, cho dù đến Địa Ngục chúng ta vẫn là vợ chồng!

Thải Hà Nguyệt mang theo dáng cười thê mỹ lẩm bẩm.

La Mỹ Anh ở một bên cười nói:

- Đúng vậy, ta đã sớm đi qua Quỷ Môn Quan một lần, hôm nay trở lại cầu Nại Hà có thể cùng lên đường với phu quân ta cũng thỏa mãn rồi!

Ầm ầm!

Một lớp lực lượng bỗng nhiên cuốn tới vị trí các nàng

- hiếu... Thiếu gia, ta rất nhớ ngươi!

Bạch Vũ Tích nói một tiếng, trực tiếp thổ huyết hôn mê.

Người ở cạnh nàng cũng thất khiếu chảy máu, càng có người thần thể bạo liệt, mỗi người đều bị thương hết sức nghiêm trọng.

Ở Ngoại Vực Huyền Linh đại lục, Lăng Hồng Vũ cùng với Lăng Thái Sơ cũng đã không chịu được nữa, bọn hắn sớm đã hao tổn không còn chút lực lượng, chỉ bằng vào một cổ tinh thần lực đang đau khổ chèo chống lấy.

- Ta liều mạng với các ngươi! Cho dù... Cho dù chết cũng phải kéo theo một tên đệm lưng!