Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2325: Kích đấu Thanh Lưu Độc Ngạc

Nhưng vẫn còn vài đầu thánh thú đuổi theo không ngừng phát động công kích, khiến khu vực này hỗn loạn không thôi.

Long Ngũ thật sự không nhịn được, hắn đường đường là vương thúc Long tộc, sao có thể bị những đầu thánh thú cấp bậc thấp hơn hù dọa tới đâu.

Hắn dừng lại, hướng những thánh thú kia trực tiếp vung quyền giết chết.

- Được rồi Long Ngũ, bây giờ không phải lúc tranh khí phách!

Lăng Tiếu hô.

Long Ngũ cùng Lăng Tiếu là quan hệ ngang hàng, nhưng trước khi rời tộc đã được long vương căn dặn qua, cho nên lời của Lăng Tiếu hắn vẫn nghe theo.

Đoàn người thu liễm khí tức, bắt đầu xuyên qua giữa rừng rậm, đồng thời cảnh giác nhìn quanh bốn phía, chú ý hết thảy động tĩnh.

Bọn họ đã xâm nhập Vạn Yêu sâm lâm, yêu vật tùy thời sẽ xuất hiện, tuyệt đối không thể phớt lờ!

Mọi người không rảnh bận tâm tìm kiếm thánh vật trong này, thẳng theo phương hướng đông bắc đi tới.

Nhờ có Dương Hải từng làm qua dong binh, cuối cùng họ tránh thoát không ít thánh thú công kích, chỉ ngẫu nhiên gặp phải vài đầu thánh thú, bằng thực lực của họ có thể hoàn toàn tốc chiến tốc thắng, không làm ra động tĩnh quá lớn.

Nhưng theo bọn họ xâm nhập ngày càng sâu hơn, cây cối càng thêm dày đặc che trời, độc chướng lan tràn, mùi hôi tanh cùng độc khí ăn mòn đủ làm người nháy mắt tử vong!

Đây rõ ràng đều là độc khí bổn nguyên, một khi dính vào tuyệt đối không dễ dàng khu trừ, mà chỉ sợ cả thần vương cũng bị tra tấn mà chết.

Dương Hải càng thêm lo lắng:

- Đã tới địa bàn của Quỷ Thụ Yêu hay chưa?

- Đây hẳn là Thanh Lựu độc, đừng hít vào, bằng không phải lở loét mà chết!

Lăng Thần mở miệng nói.

Với thực lực chí tôn của họ, hộ tráo có thể ngăn cản độc chất ảnh hưởng, nhưng vẫn có thể chứng kiến hộ tráo bị ăn mòn biến thành màu xanh đen, giống như tùy thời đều sẽ dính vào trong thân thể bọn họ.

Càng đi độc chướng càng dày đặc còn xuất hiện một mảnh đầm lầy.

Hống!

Một đầu yêu thú lộ ra hàm răng âm sâm sắc bén, nhìn qua như hắc động sâu thẳm, lộ ra độc khí dày đặc, miệng còn chưa tới độc khí đã phun ra, đủ ăn mòn thế gian vạn vật.

Mọi người hoảng sợ bật lui ra sau, đều bay bổng lên không trung.

Nhưng tốc độ của Lăng Thần chậm hơn một chút, độc khí đã sắp ập về phía hắn.

Nhưng hắn lâm nguy không hãi, toàn bộ lực lượng bộc phát, một kim quyền nhanh chóng oanh ra ngoài.

Quyền thế cuồn cuộn, lực lượng vô cùng uy mãnh, như một đầu giao long vương rít gào bắn ra.

Oanh long!

Độc chướng bắn qua liền bị một quyền đánh văng tới hướng miệng khổng lồ kia, trực tiếp nổ tung.

Lăng Thần cũng không nhân cơ hội rút lui, ngược lại chiến ý dâng trào, liên tục đánh ra mấy quyền, trực tiếp đem phiến đầm lầy oanh vỡ lật ngược, khiến độc chướng cuồn cuộn tản ra ngoài.

Lúc này lại có tiếng thú rống truyền tới, ngay sau đó giữa đầm lầy xuất hiện từng đầu Thanh Lựu cự ngạc!

- Thanh Lựu Độc Ngạc!

Dương Hải rùng mình kinh hô.

Hắn biết được loại cá sấu này hung tàn vô cùng, độc khí dày đặc, làm cho người ta né tránh còn không kịp.

Nếu chỉ là độc ngạc cửu giai hoặc thập giai cũng không đến nỗi làm cho hắn thất thố như vậy, bởi vì hắn nhìn thấy có vài đầu Thanh Lựu Độc Ngạc mười một giai vọt ra, bên trong còn có Thanh Lựu Độc Ngạc Vương, đã đạt tới mười một giai trung giai đỉnh!

Quanh thân của chúng còn có trên trăm đầu cửu giai hoặc thập giai, đem bọn họ tầng tầng vây khốn.

- Đi, đi nhanh lên, đừng cùng chúng nó dây dưa!

Dương Hải kinh hô, trong tay hiện ra một lam sắc tam giác thuẫn bài, đem toàn thân đều phòng ngự kín kẽ, làm xong tính toán xấu nhất.

Nhưng bọn họ muốn thối lui đã không còn kịp nữa, đầu Thanh Lựu Độc Ngạc Vương gào thét một tiếng phát ra tín hiệu công kích.

Gần trăm đầu Thanh Lựu Độc Ngạc đồng loạt phun ra độc chướng đáng sợ, hoàn toàn đem cả không gian nơi này biến thành màu xanh đen, độc chất đủ làm cho bán thủy thần bị ăn mòn mà chết!

Cũng may Dương Hải đã lấy ra cổ thần khí đê giai phòng ngự bảo hộ mới ngăn cách được độc chất kia.

Lăng Thần đang triền đấu với một đầu Thanh Lựu Độc Ngạc mười một giai, bị độc chất hoàn toàn bao vây, không ngừng thẩm thấu vào hộ tráo của hắn, khiến hắn bắt đầu cảm thấy đầu hoa mắt choáng.

- Không tốt, độc chướng này thật đáng sợ, nhất định phải mau chóng thoát khỏi!

Lăng Thần kinh hô trong lòng.

Nhưng ngay lúc hắn định lao ra, Thanh Lựu Độc Ngạc đối chiến cùng hắn đã vung đuôi hướng hắn quét tới.

Lăng Thần không thể tránh né, đành kiên trì đánh ra một quyền bắn bay đuôi của nó trở về.

Nhưng lực lượng của chiếc đuôi không kém, trực tiếp đụng bay thân thể hắn ra xa, khiến tạng phủ của hắn đều sôi lên, phun ra ngụm máu tươi.

Cũng ngay lúc này độc khí đã nhân cơ hội ăn mòn thân thể hắn.

Ti ti…

May mắn cường độ thân thể hắn cũng thật cường hãn, tuy bị độc khí dính vào nhưng vẫn có thể cứng rắn chịu đựng, không cho nó tiếp tục xâm nhập vào trong thân thể.

- Không tốt!

Lăng Thần thầm quát một tiếng, lập tức vận kình bức độc ra khỏi thân thể, nếu không hắn sẽ xui xẻo lớn!

Đúng lúc này, hai đầu Thanh Lựu Độc Ngạc thập giai đột nhiên táp thẳng về phía hắn.

Phản ứng của Lăng Thần cũng thật nhanh, nhưng hắn đang bức độc khí nên động tác thoáng chậm hơn một chút, nhìn thấy hai đầu độc ngạc tập kích tới trước mắt liền vung tay chụp chết chúng nó.

Đúng một khắc này đầu Thanh Lựu Độc Ngạc mười một giai lại công kích tới, miệng khổng lồ đã tới trước mặt Lăng Thần, độc khí cuốn qua, làm Lăng Thần không sao chịu nổi.

Hắn vừa định tránh né, nhưng động tác chậm hơn rất nhiều, nhìn thấy mình sắp rơi vào trong miệng độc ngạc, từ trên lướt xuống một thân ảnh trực tiếp giẫm nát lên phía trên miệng độc ngạc.

Phanh!

Miệng khổng lồ bị giẫm đạp nặng nề khép lại, ngay sau đó một đạo hỏa sắc kiếm quang hiện lên, hung hăng chém thẳng lên người nó.

Đây chính là cổ thần khí, mỗi kiếm đủ phân kim đoạn ngọc, phá núi liệt địa.

Nhưng chém lên người độc ngạc mười một giai, lại chỉ chém rụng vài khối thanh lân giáp của nó, lưu lại vết kiếm nhợt nhạt trên người nó mà thôi.

Lăng Tiếu hú lên quái dị:

- Mẹ nó, thân thể cứng rắn như thế!

Lăng Tiếu không quản được nhiều, lập tức toàn lực oanh chém xuống dưới, hỏa diễm không ngừng đem độc khí nơi này thiêu hủy lên.

Độc ngạc mười một giai kêu rú điên cuồng, thân hình bốc lên, đuôi vặn vẹo quét lên Lăng Tiếu trên lưng nó.

Lăng Tiếu bất chấp hết thảy, bay lên cao, hướng Lăng Thần bay tới, đem Lăng Thần kéo lên, hỏa diễm đỏ bừng lấy hắn làm trung tâm lan tràn khắp chung quanh.

Thiên hỏa chính là khắc tinh của độc chướng, lập tức thiêu hủy tan ra, mà Thanh Lựu Độc Ngạc thập phần chán ghét khí tức hỏa diễm kia, đều không dám tiến tới gần.

Chúng nó đều sôi nổi truy đánh Bàng Thống Các cùng Dương Hải, mà Thanh Lựu Độc Ngạc Vương đang đối chiến với Long Ngũ.

Long Ngũ đem đầu độc ngạc vương áp chế sít sao, từng quyền đem thân thể nó đánh thối rữa không chịu nổi, mà không ít độc ngạc mười một giai ở gần muốn đến hỗ trợ nhưng vô ích mà lui.

Độc khí của chúng căn bản không làm gì được Long Ngũ, mà bọn hắn muốn cắn hoặc va chạm hắn đều không đuổi kịp tốc độ của hắn!