Thác Bạt Lý Khánh còn chưa nói chuyện, Lê Hữu Mã cũng đã lớn tiếng nói:
- Nguy Sơn ngươi tuyệt đối không thể buông tha cho tiểu súc sanh này!
Tính toán ra, Lê Nguy Sơn này còn là chất nhi của Lê Hữu Mã, niên kỷ nếu so với Lê Hữu Mã còn nhỏ hơn một ít, nhưng thiên phú tu luyện của Lê Nguy Sơn trong Man tộc lại cực kỳ xuất sắc, cũng đột phá đến cảnh giới Chí Tôn Thủy Thần sớm hơn Lê Hữu Mã một bước.
Thác Bạt Lý Khánh mày trầm giọng nói với Lê Hữu Mã:
- Hữu Mã ngươi phải tỉnh táo!
Tiếp theo nói với Lê Nguy Sơn:
- Bất kể như thế nào không thể quá khó xử hắn, nhân vật bực này trong Kim tộc nhất định là yêu nghiệt được trọng điểm tài bồi, chọc hắn, tương đương chọc Kim tộc, có một số việc chúng ta vẫn đừng nên làm quá tuyệt thì hơn.
Dứt lời, Thác Bạt Lý Khánh mang theo những người khác lui ra, để Lê Nguy Sơn xử lý việc này!
Lê Hữu Mã còn muốn nói gì đó, nhưng do dự một chút, vẫn không dám tiếp tục nhiều chuyện, chỉ nhìn Lăng Tiếu với vẻ tràn đầy oán độc!
Lăng Tiếu không chỉ đánh bị thương Lê Đấu, còn làm hỏng kế hoạch của bọn hắn, hắn không hận Lăng Tiếu là chuyện không thể nào.
Chỉ là hắn cũng không nghĩ tới thực lực Lăng Tiếu lại khủng bố như thế, đánh cho thần thể hắn thành ra như vậy, muốn khôi phục chỉ sợ phải phí chút tay chân.
Trên chín tầng trời chỉ còn lại Lăng Tiếu và Lê Nguy Sơn, những người khác đều đã lui đi xa, mà người cảnh giới Thần Vương đều đã lui về, không dừng lại quan chiến, miễn cho bị ảnh hướng đến, nếu vậy thì chỉ có đường chết.
Lê Nguy Sơn ánh mắt dừng lại ở trên người Lăng Tiếu, trên mặt lộ ra vài phần nhạo báng nói:
- Bán Thủy Thần viên mãn, mới chỉ hơn trăm tuổi, Kim tộc bồi dưỡng được một nhân tài thật tốt, ngươi trước khôi phục thần lực đi, ta cho ngươi thời gian!
Để một Thủy Thần chính thức như hắn ra tay đối phó một tên Bán Thủy Thần, thật sự là có chút cất nhắc đối phương rồi.
Cho nên, Lê Nguy Sơn vẫn rất đại độ để Lăng Tiếu khôi phục thần lực, hắn muốn Lăng Tiếu thua tâm phục khẩu phục!
Kỳ thật trong lòng hắn, Lăng Tiếu bất kể có phải ở trạng thái viên mãn hay không, với hắn cũng đều không khác gì cả, cũng đều không chịu nổi một kích!
Hắn có thể cảm ứng được sự cường đại của Lăng Tiếu sau khi tăng lên thực lực, nhưng Bán Thủy Thần thủy chung vẫn là Bán Thủy Thần, cùng cảnh giới Chí Tôn chính thức còn chênh lệch cực lớn, căn bản không thể tính nổi.
Lăng Tiếu cười nhạt một tiếng:
- Vậy ta cũng không khách khí nữa!
Vừa rồi luân phiên đại chiến hắn quả thật tiêu hao quá lớn, trước mắt có cơ hội khôi phục chiến lực, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua rồi!
Hắn biết rõ đối phương là Chí Tôn Thủy Thần, nhưng hắn không hề khiếp đảm, ngược lại chiến ý dâng trào.
Cùng thập nhất giai thánh thú đối chiến nhiều lần, Lăng Tiếu đã cảm thấy rất không thú vị, tuy nói thánh thú có ưu thế của thánh thú, nhưng là nhân tộc mới là chủng tộc trí tuệ cao nhất, phương thức chiến đấu của bọn hắn mới là linh hoạt đa dạng nhất, ưu thế này cũng không phải thánh thú có thể sánh được.
Cho nên, Lăng Tiếu một mực muốn tìm một Chí Tôn đọ sức, mà Lê Nguy Sơn này lại đưa đến, quả thật là một đối thủ lý tưởng đối với hắn.
Tất nhiên một Chí Tôn mới tấn giai như Lê Nguy Sơn, đối với lĩnh ngộ cảnh giới khẳng định còn chưa sâu sắc, mà cảnh giới cũng không củng cố lắm, cái này đối với Lăng Tiếu quả thật là không còn gì tốt hơn.
Tốc độ Lăng Tiếu khôi phục cực nhanh, còn chưa tới một canh giờ, hắn đã khôi phục tất cả thương thế như lúc đầu, thần lực trong cơ thể cũng lần nữa tràn đầy.
- Đi thôi, chúng ta đi ra bên ngoài chiến, ở chỗ này ngươi không buông tay chân được!
Lăng Tiếu khiêu khích nói với Lê Nguy Sơn.
Lê Nguy Sơn nhãn thần co rụt lại, lộ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Ngươi dám đi ra bên ngoài?
Bên ngoài, chính là chỉ bên ngoài Cửu Thiên, chính là hư vô không gian ở Ngoại Vực, là chiến trường chính thức của Chí Tôn!
Chỗ đó cương phong tàn sát bừa bãi, loạn lưu lực lượng càng không ngừng xuất hiện, bất luận kẻ nào dưới Chí Tôn cũng khó mà chịu được những lực lượng này trùng kích phải bạo thể mà vong, cho dù là Bán Thủy Thần có tư cách lao ra Ngoại Vực, nhưng bọn hắn cũng không dám, những lực lượng kia sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đến thần thể, khiến bọn hắn không thể khống chế nổi, căn bản không cách nào tiến hành chiến đấu.
Mà Lăng Tiếu rõ ràng dám ra ngoài Ngoại Vực chiến đấu, điều này không khỏi khiến Lê Nguy Sơn giật mình!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, không để ý đến Lê Nguy Sơn, bay thẳng đến đỉnh Cửu Thiên.
Cửu Thiên bình chướng là cửa khẩu ngăn cách tất cả cương phong, loạn lưu lực lượng bên ngoài Tuyệt Vực, không đạt tới cảnh giới Chí Tôn không mấy người có thể đánh vỡ bình chướng này
Lăng Tiếu trực tiếp nện một quyền lên bình chướng kia, không gian bình chướng sau khi phát ra thanh âm điếc tai nhức óc thì một cửa động lập tức xuất hiện, đại lượng cương phong tiến đến!
Lăng Tiếu bỏ qua những lực lượng này, thoáng cái đã chạy ra khỏi Cửu Thiên, tới Ngoại Vực!
Ngoại Vực, là hư vô không gian mênh mông, nơi này là một mảnh không gian rộng lớn bao la bát ngát, các ngôi sao lập lòe, cương phong cuồng bạo càng không ngừng tàn sát bừa bãi, thỉnh thoảng có loạn lưu trùng kích mà qua, chúng giống như thiên thạch rơi đập xuống, bất luận một đạo loạn lưu nào cũng đủ trùng kích khiến bất kỳ thần thể Thần Vương nào cũng phải vỡ toang rồi, ngẫu nhiên sẽ có lưu hỏa, kim thiết phiêu đãng mà qua, chúng đều là một ít dị vật tiên sinh trong thương vũ không gian, giá trị đều có thể sánh được với thánh tài.
Chỉ là lực lượng của bọn nó lại không phải bất luận kẻ nào cũng có thể hấp thú, chỉ có Chí Tôn mới có thể hấp thu lực lượng của bất kỳ thủy nguyên chi vật nào, mới có thể từ trong bất luận vật cuồng bạo nào nhiếp hấp ra lực lượng.
Ngoại Vực đã cách mặt trời và ánh trăng rất gần, hiện giờ có thể trông thấy rõ ràng sự hiện hữu của bọn nó,
Đợi sau khi đến Chí Tôn, có thể ở dễ dàng xuyên qua giữa hư không, bất luận kẻ nào cũng có thể chạy tới mặt trời và mặt trắng cả
Điều kiện tiên quyết là bọn hắn có thể thừa nhận được hai loại lực lượng Thái Dương, Thái Âm mà không bị ảnh hưởng.
Lăng Tiếu cũng không phải là lần đầu đến Ngoại Vực, cho nên đối với tràng cảnh này cũng không có gì giật mình, ngược lại bình tĩnh thong dong!
Hắn lúc trước đối chiến với thập nhất thánh thú đã từng đánh tới Ngoại Vực, cho nên mới biết rõ tình huống Ngoại Vực, hoàn cảnh nơi này thập phần mà ác liệt, nhưng đối với thần thể cưỡng hãn như hắn lại không có bất kỳ ảnh hưởng nào cả.
Huống chi hắn cũng muốn sớm cảm thụ tình huống Ngoại Vực, để hắn chuẩn bị lúc tiến giai đến Chí Tôn.
Lăng Tiếu vừa đi ra, Lê Nguy Sơn cũng theo đó xuất hiện.
Hắn nhìn Lăng Tiếu bình tĩnh lăng không mà đứng, không bị những cương phong kia dao động chút mảy may, không khỏi thu hồi thần sắc khinh miệt, trong nội tâm thầm nói:
- Khó trách có thể đánh bại tộc trưởng bọn hắn, chỉ bằng một phần phách lực này thôi người khác đã khó sánh bằng rồi.