Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1387: Diệt sát

Lăng Tiếu lại đuổi theo, hai đấm không ngừng oanh kích dưới bụng con linh thú.

Phanh phanh!

Quyền đầu tuôn ra như mưa, không ngừng oanh trúng bụng Lam Thủy Ngạc, mỗi quyền đều mang theo lửa giận tràn đầy của Lăng Tiếu.

Lam Thủy Ngạc bị oanh bay trên không trung, vô số máu tươi từ bụng nó tuôn xuống.

Lăng Tiếu đứng dưới người nó, toàn thân nhiễm đầy máu tươi, vô cùng khủng bố.

Lam Thủy Ngạc lục giai đỉnh phong, thân thể nổi danh da dày thịt cứng, linh khí bình thường không thể tổn hại thân thể nó mảy may, da của nó là một trong những tài liệu dùng luyện chế linh khí thủy hệ.

Nó là linh thú hung tàn trong hải vực, thích ăn thịt người, bình thường đều kết bè kết đội xuất hiện.

Cho dù thiên tôn giai gặp phải cũng không dám trêu chọc, có bao xa chạy bao xa.

Mà hôm nay con linh thú được ca ngợi về lực phòng ngự kia, ở trước mặt Lăng Tiếu chẳng khác gì bia ngắm, trực tiếp bị oanh thành thịt vụn.

Nhóm thiên tôn của Thiết Thủy dong binh đoàn nhìn thấy một màn này đều kinh tâm đảm chiến.

Mặc dù bọn hắn nghe nói qua uy danh của Lăng Tiếu, nhưng khi chân chính kiến thức thủ đoạn của hắn đều cảm thấy Lăng Tiếu còn đáng sợ hơn cả lời đồn đãi rất nhiều.

- Đội…đội trưởng…chúng ta…chúng ta mau chạy đi?

La Tân sợ hãi cùng cực, nhìn Hậu Minh nói.

Hậu Minh cũng run sợ, quyết đoán nói:

- Đi!

Dứt lời muốn bỏ chạy khỏi nơi này.

- Cút trở về cho ta!

Thanh âm Lăng Tiếu như ác ma âm u quát.

Lời của hắn vừa tuôn ra, đám người Hậu Minh càng chạy nhanh hơn.

- Các ngươi muốn chết!

Lăng Tiếu nhìn thoáng qua bọn hắn, trong mắt xẹt ra hung quang nồng đậm.

Thân hình hắn không nhúc nhích nhưng tinh thần lực nháy mắt oanh ra ngoài.

Vài thanh âm thảm thiết vang lên, ngoại trừ Hậu Minh cùng La Tân những người khác đều bị oanh vỡ thức hải, rơi thẳng xuống biển.

- Tiếp tục trốn bọn hắn chính là kết cục của các ngươi!

Thanh âm Lăng Tiếu lại vang lên bên tai Hậu Minh cùng La Tân.

Thanh âm như mang theo ma tính, đem phòng tuyến tâm lý của bọn hắn gõ tan.

- Lăng…Lăng cung chủ, ngươi…ngươi làm gì vậy, hiện tại con thuyền đã bị phá hủy, chúng ta rời đi nơi này tiếp tục tính toán, vì sao ngươi lại giết người của chúng ta đâu!

Năng lực ứng biến của Hậu Minh vẫn cực nhanh, lập tức điều chỉnh tốt tâm tính, xoay người nói với Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu không tiếp tục vô nghĩa với bọn hắn, tinh thần chú ngữ cấp cao nhanh chóng từ trong thức hải chạy ra ngoài, đồng thời công kích Hậu Minh cùng La Tân.

Vốn Lăng Tiếu không muốn hạ thủ với bọn hắn, nhưng hiện tại tình huống không cho phép hắn dây dưa, hắn nhất định phải biết đám người này có chủ ý thế nào.

Hơn nữa hắn cần bọn họ giúp hắn tìm kiếm tung tích La Mỹ Anh, bọn hắn thường xuyên sinh hoạt trên biển, hiểu rõ hải vực, có bọn hắn tìm kiếm cũng phương tiện cho hắn rất nhiều, bằng không hắn đi nhầm phương hướng sẽ càng thêm phiền toái.

Hai người lập tức bị Lăng Tiếu khống chế dễ dàng.

- Hai ngươi xuống nước đi tìm Mỹ Anh cho ta!

Lăng Tiếu hạ lệnh.

Hắn không có thời gian gặng hỏi mục đích hai người dẫn dụ hắn ra biển, hiện tại an nguy của La Mỹ Anh mới là quan trọng nhất.

Cùng lúc đó hắn cũng không chút do dự nhảy xuống biển.

Sóng nước bàng bạc không ngừng bốc lên cao, mà thi thể Lam Thủy Ngạc cũng không ngừng cuộn lên, máu tươi lan tràn khắp nơi.

Theo máu tươi khuếch tán, thật nhiều Lam Thủy Ngạc ở cách đó không xa như phát điên, lập tức hướng nơi này lao qua.

Đầu Lam Thủy Ngạc bị giết chết chỉ mới lạc đàn không lâu, mà đội ngũ của nó đang ở vùng hải vực cách đó không bao xa.

Ở dưới nước Lăng Tiếu không có thời gian đi chú ý tình huống chung quanh, chỉ phát điên tìm kiếm tung tích của La Mỹ Anh.

Tuy lực cảm ứng của hắn hơn người, nhưng hiện tại sóng biển dâng trào, tiếng gió gào thét, cảm ứng thế nào cũng vô ích hoàn toàn.

Lăng Tiếu lấy ra Thủy Châu, trong lòng lo lắng lẩm bẩm:

- Mỹ Anh, muội ngàn vạn lần đừng xảy ra sự cố ah!

Tuy La Mỹ Anh đã có thực lực thiên tôn đỉnh phong, nhưng nàng còn chưa thể phát huy được tự nhiên, nhiều nhất chỉ sử dụng được năng lượng địa hoàng đỉnh, ở trong hoàn cảnh tồi tệ như hiện tại, bị sóng nước cuốn đi, thật sự dữ nhiều lành ít.

Nếu gặp phải linh thú cường hãn như Lam Thủy Ngạc vừa rồi, thật sự là không thể ứng phó.

Cho nên Lăng Tiếu thật sự có chút luống cuống không biết nên làm sao.

- Không được, dây dưa như vậy thật không biết Mỹ Anh bị cuốn đi nơi nào.

Lăng Tiếu nhủ thầm một tiếng, lập tức gọi về Long Nữ.

Long Nữ là chân long thủy hệ, ở trong phạm vi hải vực này tuyệt đối là như cá gặp nước, mời nàng hỗ trợ tìm người chính là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng ngay lúc hắn gọi về Long Nữ, cảm ứng với Hậu Minh cùng La Tân đột nhiên chặt đứt.

Điều này làm Lăng Tiếu chấn động!

Bình thường xuất hiện tình huống này chỉ có hai loại, một là Hậu Minh cùng La Tân đã chết, vì vậy tinh thần chú ngữ của hắn cũng biến mất. Hai là bọn họ đã giải trừ tinh thần chú ngữ của hắn.

Đem hai loại tình huống ra so sánh, Lăng Tiếu càng tin tưởng là loại thứ nhất đã xảy ra.

- Hay ở gần đây còn có linh thú khác?

Lăng Tiếu nghi hoặc nghĩ thầm, trong lòng càng lo lắng an nguy của La Mỹ Anh.

Theo tình hình chung, nếu đã có một đầu linh thú cường đại tồn tại trong khu vực này thường sẽ không còn đầu linh thú nào khác ở lại.

Nhưng Lăng Tiếu không biết Lam Thủy Ngạc là linh thú quần cư.

Lúc Long Nữ vừa xuất hiện, nàng lập tức cảm ứng được bản thân đang ở vị trí khác hẳn ngày trước.

- Lão đại, đây là nơi nào?

Long Nữ vui vẻ hỏi Lăng Tiếu.

Nàng là thần thú thủy hệ, đối với biển khơi rộng mở như gặp được bổn nguyên, khiến nàng cảm thấy dị thường thoải mái.

- Nơi này là Đông Hải!

Lăng Tiếu đáp, sau đó khẩn cấp nói:

- Mau giúp ta tìm tung tích của Mỹ Anh, nàng bị sóng biển cuốn đi rồi!

- Được thôi, nhưng mà…bây giờ chúng ta đã gặp phải phiền toái!

Long Nữ sảng khoái đáp, tiếp theo đưa mắt nhìn về một phương hướng, trong mắt lộ ra hung uy nồng đậm.

Ngay sau đó thân hình nàng chợt nhoáng lên, trực tiếp biến về chân thân, một đầu chân long dài hơn trăm thước hiện ra giữa đáy biển.

Hống!

Thanh âm long ngâm vang xa, nước biển cuồn cuộn hướng phía trước tràn tới.

Lam Thủy Ngạc đàn đang xông về hướng Lăng Tiếu lập tức rùng mình.

Chân long thần thú oai, đường đường hoàng giả trong muôn thú, khí thế kia nếu không chấn nhiếp được linh thú lục giai, thật uổng công được gọi là thần thú.

Lăng Tiếu nhảy lên lưng Long Nữ, chớp mắt đã đi tới trước ngạc đàn.

Lăng Tiếu vừa nhìn rõ, chừng gần trăm đầu Lam Thủy Ngạc, khó trách Hậu Minh cùng La Tân bị giết chết, đồng thời hắn nghĩ tới La Mỹ Anh, nội tâm chợt rét buốt.

Hải vực mờ mịt, sóng gió không ngừng thổi tung trắng xóa.

Tận sâu trong hải vực, sóng thần mãnh liệt ngập trời.

Ở vị trí giữa khu vực sóng thần hoành hành, tình hình thật quỷ dị diễn ra.

Chỉ thấy vùng nước biển vài trăm thước hình thành xoáy nước cực lớn, sóng biển khắp bốn phía do xoáy nước kia tạo thành.

Xoáy nước càng chuyển càng nhanh, mang theo lực hấp duẫn cường đại giống như muốn kéo cả bầu trời xuống đáy nước.