Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1328: Dương Đế Lưu Húc

Lưu Việt lúc này có gan cự tuyệt Tiếu Ngạo Cung, còn mạng "Toàn bộ tông môn" nói ra đã làm tốt chuẩn bị quyết chiến!

Lúc này Lưu Quần cũng lên tiếng:

- Ý chí của cung chủ không thể làm trái.

Nói xong khí thế Huyền Đế bộc phát ra ngoài, lúc này nhấn chìm đám người Lưu Việt.

- Vâng... Là Huyền Đế!

Những trưởng lão của Lưu Dương Tông trong nháy mắt cảm thấy áp lực lớn lao, bọn họ cũng xác định được thực lực của Lưu Quần, sắc mặt mọi người khó coi.

- Còn xin đại nhân này không nên ép chúng ta!

Lúc này hai lão giả sau lưng Lưu Việt bay tới, ngăn trước mặt Lưu Việt.

Hai người này có tu vị bán đế, có thể miễn cưỡng ngăn cản khí thế của Lưu Quần.

- Là các ngươi rượu mời không uống, uống rượu phạt!

Lưu Quần không nói lời thừa, trong tay xuất hiện trường kiếm, thế giới chi lực nhấn chìm hai tên bán đế này, cùng lúc đó Lục Nhãn Miêu thất giai cấp thấp kêu to, muốn xông qua đám người Lưu Dương Tông.

Nhiều Thiên Tôn sau lưng Lưu Quần cũng chạy ra, bọn họ chuẩn bị tiến vào trạng thái chiến đấu.

Có Lưu Quần ở đây, bọn họ chỉ cần vây sát người bên ngoài là đủ rồi.

Trong lúc nhất thời trên bầu trời chiến cơ nổi lên, từng tiếng thú rống vang dội trời đất.

Hai tên bán đế liên thủ đối kháng với Lưu Quần, hai người tựa dường như có bí thuật hợp kích, uy lực của nó đúng là bất phàm, rõ ràng có thể chống lại Lưu Quần công kích mà không bại.

Mà Lục Nhãn Miêu bị một đám linh thú lục giai vây công, cũng không có lập tức tạo thành sát thương to lớn.

Nhưng mà bên này không chỉ có Lưu Quần là Đế giai.

Bỗng nhiên hắc vụ khuếch tán ra chung quanh, một đạo khí thế cường đại như Lưu Quần bức thẳng về phía đám người Lưu Việt.

- Không đầu hàng thì chết!

Một tiếng quát lạnh vang lên.

Tiếng kêu này giống như từ cửu u địa ngục vang lên, cho người ta cảm giác âm lãnh đáng sợ.

Phốc phốc!

Âm thanh vang lên, Lưu Dương Tông bên này lập tức có vài tên võ giả bị chém bay đầu, vô số thi thể không đầu rơi xuống đất, tràng cảnh đáng sợ.

Lúc này Quan Xương bên cạnh Lưu Quần bay tới, hắn là Huyền Đế trung giai.

Hai tên Đế giai chính thức xông lên mà không thu phục được một tông môn ngũ giai thì quá mức không có thiên lý rồi.

Sau khi Quan Xương ra tay, Lưu Dương Tông cũng vô cùng kinh hoangr.

Nhưng mà vào lúc này trong Lưu Dương Tông có khí thế kinh nhân xuất hiện, một giọng nói trung khí mười phần quát lên.

- Muốn Lưu Dương Tông chúng ta quy hàng, các ngươi còn chưa đủ tư cách.

Mọi người Lưu Dương Tông đều lộ ra vẻ mừng như điên, mở ra một con đường.

Mà Lưu Quần và Quan Xương trong đầu đều xẹt qua mấy chữ:

- Quả nhiên có Huyền Đế?

Ngũ phẩm tông môn bình thường nhiều nhất chỉ có Bán Đế, bất quá cũng có không ít thế lực có Huyền Đế. Chỉ là đạt tới cảnh giới này thì đều sẽ công bố ra ngoài là có siêu cấp cường giả như vậy tọa trấn, thứ nhất là biểu hiện ra thực lực nhà mình, thứ hai là để người khác sinh ra kiêng kị với bọn hắn, khiến người khác không dám tùy tiện đánh chủ ý.

Bọn người Lưu Quần trên đường đi đến Lưu Dương Tông đã sớm nắm giữ rõ thực lực đại khái của Lưu Dương Tông, biết rõ bọn hắn có Bán Đế tọa trấn, tuy nhiên chưa từng nghe qua là có Huyền Đế tồn tại.

Lúc này đột nhiên giết ra một gã Huyền Đế quả thật khiến hắn phải lắp bắp kinh hãi.

Bất quá, điều này cũng không khiến bọn hắn kinh hoảng lắm.

Người tới chẳng qua chỉ là một người, mỗi người bọn hắn một người là đê giai Huyền Đế, một người lại là trung giai Huyền Đế, trừ phi trung giai hoặc cao giai Huyền Đế tới đây, bằng không dù là ai cũng đừng mong chiếm được chỗ tốt.

Người tới hiển nhiên không phải là cao giai Huyền Đế, thậm chí cũng không phải trung giai Huyền Đế, chỉ là một gã siêu cấp cường giả chỉ vừa bước vào Huyền Đế giai.

Bất quá, người này thoạt nhìn rất trẻ tuổi, chỉ chừng 30, tướng mạo cương nghị, ánh mắt như dương, khí thế như hồng, toàn thân hắn mặc một bộ chiến giáp tản ra liệt hỏa thuộc tính đậm đặc, đầu, vai, ngực, chân... Bất kỳ một bộ vị nào cũng đều được bao kín, đây là một bộ chiến giáp phi thường hoàn thiện.

Người trẻ tuổi này không mang theo bất kỳ vũ khí nào, ngồi trên thân đầu Hỏa Vân Sư thất giai đê giai, bộ dáng uy phong lẫm lẫm, mang đến cho người cảm giác đầy áp bách.

- Húc nhi ngươi... Ngươi đột phá thành công rồi sao?

Lưu Việt nhìn người tới vẻ mặt kinh hỉ nói.

Người trẻ tuổi kia gật đầu với Lưu Việt nói:

- Đúng vậy phụ thân đại nhân, Húc nhi không phụ trọng vọng, rốt cục cũng đột phá Đế cấp.

- Tốt... Tốt, quả nhiên là trời chiếu cố Lưu Dương Tông ta ah!

Lưu Việt vẻ mặt vẻ mừng rỡ hoảng sợ nói.

Người trẻ tuổi trước mắt này rõ ràng là nhi tử Lưu Húc của Lưu Việt, tông chủ tương lai của Lưu Dương Tông.

Cái tên Lưu Húc này giờ nói ra có lẽ không ai nhận biết, trẻ tuổi như vậy đã đột phá Huyền Đế, sao có thể là loại vô danh được?

Kỳ thật cái tên Lưu Húc này cũng đã từng đưa tới oanh động ở Trung Vực, chỉ là hắn lại như sao băng, chợt lóe lên, rất nhanh đã mai danh ẩn tích, không ai hay biết nữa.

Hơn năm mươi năm trước, cái tên Lưu Húc cũng như Lăng Tiếu vậy, được người người nghị luận.

Cũng vì ở hoàng bảng chi tranh lúc trước, Lưu Húc thiếu chút nữa đã sáng tạo ra kỳ tích như Lăng Tiếu, cơ hồ từ trong lớp nhân kiệt trẻ tuổi kiệt xuất của mười tám phương thế lực lớn cướp đi vị trí Đệ Nhất Hoàng Tọa.

Chỉ tiếc, cuối cùng vẫn kém một chút điểm, đành phải bài danh thứ hai, thành tựu danh tiếng Sát Hoàng.

Lúc ấy Lưu Húc cũng không nói hắn là người của thế lực nào, ở hoàng bảng chi tranh hắn cũng một người đơn thương độc mã đi hoàn thành nhiệm vụ, mà vị đạt được đệ nhất kia của Linh Vũ Các lại cùng đoàn đội đi hoàn thành nhiệm vụ, so sánh ra thì Lưu Húc càng đã chứng minh được thực lực của hắn.

Khi đó Lưu Húc được rất nhiều thế lực lớn chào mời, rất nhiều thế lực đều vươn ra cành ô liu với hắn, hy vọng có thể mời chào hắn vào thế lực của mình.

Nhưng Lưu Húc lại không chấp nhận bất cứ thế lực nào cả, sau khi hoàng bảng chi tranh kết thúc liền lập tức lựa chọn bế quan.

Không đến hai năm sau, Lưu Húc một lần hành động thành tựu trung giai Thiên Tôn.

Không chỉ như thế, hắn càng dùng thực lực trung giai Thiên Tôn một lần hành động chém giết hơn mười tên Thiên Tôn, trong đó còn có hai gã cao giai Thiên Tôn.

Một trận chiến này đã lập thành uy danh cho Lưu Húc, cũng khiến người khác cảm thấy Lưu Húc có chiến lực che áp cùng đời!

Chỉ là sau trận chiến ấy, Lưu Húc liền biến mất khỏi tầm mắt mọi người, không còn bất luận tin tức gì về hắn nữa.

Lúc ấy, tất cả mọi người cảm thấy hắn có thể đã bị cừu gia giết chết, hoặc là tránh né ở nơi nào đó tránh nạn.

Ai cũng không biết Lưu Húc chỉ là quay về thế lực Lưu Dương Tông của hắn ở trong bế quan tu luyện.

Mấy chục năm qua, Lưu Húc rõ ràng một lần hành động từ trung giai Thiên Tôn đạt đến đê giai Huyền Đế, tốc độ này quả thật như ngồi hỏa tiễn vậy, nhanh đến khiến cho người tặc lưỡi không thôi.

Lưu Húc hiện giờ chẳng qua chỉ tầm 100 tuổi, Đế cấp trẻ tuổi như thế, ở Trung Vực cũng là tồn tại phượng mao lân giác, cho dù ơ trong mười tám phương thế lực lớn cũng không thể tùy tiện bồi dưỡng được yêu nghiệt kiệt xuất như thế.

Lưu Húc sao có thể ở độ tuổi này có thành tựu xuất sắc như thế?

Ngoại trừ thiên phú xuất sắc của bản thân ra, đương nhiên cũng không thoát khỏi quan hệ đến kỳ ngộ mà hắn gặp phải rồi.

Từ lúc nhỏ, hắn đã được kiểm tra ra thể chất tiếp cận hỏa thuộc tính tinh khiết, thiên phú tu luyện khẳng định khá cao rồi, mà hắn thân là nhi tử tông chủ Lưu Dương Tông, tài nguyên tu luyện đạt được đương nhiên cực kỳ phong phú, cái này khiến hắn vào lúc hơn bốn mươi tuổi đã có thực lực cao giai Địa Hoàng.

Ở độ tuổi này đạt tới cao giai Địa Hoàng đã là thiên tài rồi, nhưng so với một đời trẻ tuổi của mười tám phương thế lực lớn cũng không chói mắt gì lắm.

Thế nhưng sau khi hắn đột nhiên dùng thực lực cá nhân đạt được danh tiếng Đệ Nhị Sát Hoàng gần với Đệ Nhất Hoàng Tọa thì mới nổi bật ra chỗ chói mắt của hắn.

Lưu Húc cũng không phải từ đầu đã có tốc độ tiến giai yêu nghiệt như thế, mà là hắn ở trong Chiến Loạn Uyên có gặp gở, đạt được truyền thừa t rân quý, cũng cách hợp trí nhớ của người thừa kế.

Đây mới là nguyên nhân vì sao hắn có thể trong mấy chục năm ngắn ngủi, không dựa vào bất luận đan dược gì đã một đường đi đến được cảnh giới như giờ.

Trung Vực rộng lớn vô bỉ, Bí Cảnh đầy rẩy, chắc chắn sẽ có mấy người may mắn đạt được kỳ duyên trở thành sủng nhi Thượng Thiên như thế.

Lăng Tiếu đạt được kỳ duyên chiến lực kinh người, Viên Chiến Thiên cũng là truyền nhân của Đấu Chiến Thánh Viên, Võ Bất Phàm càng là Hỗn Độn Chiến Thể, ba người bọn họ đều là sủng nhi Thượng Thiên, nhưng cũng không chỉ có bọn hắn, Lưu Húc cũng là một trong các sủng nhi Thượng Thiên.

Hắn có bổn sự vượt cấp khiêu chiến, cao thấp Lưu Dương Tông đều biết, uy vọng của hắn ở Lưu Dương Tông vượt xa tông chủ Lưu Việt, ngày nay đột Phá Huyền Đế, bọn hắn càng tôn sùng Lưu Húc đến mức mù quang.

...

- Bọn ngươi là người phương nào, rõ ràng dám phạm Lưu Dương Tông ta!

Lưu Húc lạnh lẽo nhìn bọn người Lưu Quần quát, một thân hỏa mang táo bạo tán phát ra, người ở bên cạnh hắn không thể không tranh thủ thời gian lui ra xa.

Hỏa mang nóng rực kia khiến người khó mà chịu nổi, khí thế cường đại chấn cho không khí chung quanh đều nhẹ lay động.

Lưu Việt ở một bên nói:

- Bọn hắn chính là người Tiếu Ngạo Cung, muốn Lưu Dương Tông chúng ta trở thành một trong các thế lực phụ thuộc bọn hắn, chúng ta không đáp ứng, bọn hắn liền dùng mạnh.

- Tiếu Ngạo Cung là thế lực thế nào?

Lưu Húc khó hiểu nói.

Hắn một mực khổ tu, rất ít chú ý tới chuyện xảy ra ở ngoại giới, tự nhiên không biết Tiếu Ngạo Cung rồi.

- Đây là một thế lực mới, bất quá thực lực tương đối cường đại, Húc nhi đợi khi đẩy lui địch ta sẽ nói với ngươi.

Lưu Việt nói.

Lưu Quần khẽ nhíu mày nói:

- Cung Chủ nhà ta chiến lực siêu quần, uy nghi tứ phương, ngay cả thế lực như Sát Thiên Cổ gia cũng không sợ, hắn càng là một gã thất phẩm Luyện Dược Sư, không bao lâu nữa liền có thể thành tựu Thánh Dược Sư, các ngươi có thể quy thuận Cung Chủ nhà ta là vinh quang của các ngươi, cần gì phải chấp mê bất ngộ như thế chứ?

Lưu Dương Tông có tồn tại Đế cấp đã thuộc về Ngũ phẩm tông môn đỉnh cấp rồi, nếu có hai gã Đế cấp tọa trấn, liền có thể xem như Tứ phẩm tông môn.

Thế lực như vậy nếu phụ thuộc vào Tiếu Ngạo Cung bọn hắn thì đối với Tiếu Ngạo Cung cũng là một chuyện rất có ích.

- Ta mặc kệ n Cung Chủ nhà ngươi thế nào, Lưu Dương Tông chúng ta tuyệt đối sẽ không quy hàng.

Lưu Việt kiên cường nói.

Lưu Dương Tông hắn còn muốn truyền cho con hắn đi phát dương quang đại, sao có thể trở thành thế lực phụ thuộc người khác được.

- Đã như vậy, vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí!

Lưu Quần nói.

- Phụ thân đại nhân, các ngươi lui ra phía sau, ta ngược lại muốn xem bọn hắn sẽ không khách khí thế nào!

Lưu Húc lạnh lùng đáp.

Lưu Quần vừa muốn ra tay, Quan Xương đã ở một bên nói:

- Hắn giao cho ta đi, ngươi không phải đối thủ của hắn!

Quan Xương thân là trung giai Huyền Đế, có thể cảm ứng được chỗ bất phàm của Lưu Húc, liền chủ động xin đi giết giặc.

- Hừ, các ngươi cùng lên đi, nếu như hai người các ngươi có thể đánh bại ta, Lưu Dương Tông chúng ta quy thuận các ngươi thì đã sao!

Lưu Húc ngữ khí thập phần cuồng vọng nói.

Dứt lời, phía sau hắn liền vọt lên một vòng mặt trời nóng bỏng rực rỡ, hắn như diễm dương chi tử vậy, một cổ khí thế mênh mông uy lâm tứ phương, thế giới chi lực suy diễn khắp bốn phía.

Chín phiên diễm dương, chín loại nhan sắc không đồng nhất, vạn đạo hào quang hoa mỹ, như phật quang phổ chiếu khiến người khó mà mở mắt.

- Cái này... Đây là thế giới chi lực gì, rõ ràng... Đáng sợ như thế!

Lưu Quần thần sắc kinh ngạc nói.

Quan Xương cũng lộ ra cực độ vẻ chán ghét, chính khí diễm dương mênh mông như thế chính là khắc tinh khắc chế hắn ám thuộc tính.

- Động thủ!

Quan Xương hừ lạnh một tiếng, từng đoàn từng đoàn khói đen hóa thành từng bầy yêu ma bao phủ qua Lưu Húc.

Tư tư!

Chỉ là thế giới chi lực của Quan Xương vừa mới tiếp xúc với thế giới chi lực của Lưu Húc liền lập tức bị năng lượng nóng bỏng cường đại kia đốt cho héo rút lại

- Các ngươi cùng lên đi, bằng không các ngươi sẽ không có cơ hội đâu!

Lưu Húc thập phần tự tin nói.

Hiện giờ trên trán hắn xuất hiện một vòng mặt trời nho nhỏ, như một chiến văn vậy, khiến người cảm thấy cực kỳ uy vũ.

Lưu Quần cũng không khách khí nữa, hắn cũng không suy diễn ra thế giới chi lực, trực tiếp vung vẩy lấy trường kiếm, chém ra từng đạo kiếm khí màu xanh cực lớn đánh úp về phía Lưu Húc ở chính giữa chín luân diễm dương.

Quan Xương cũng thu liễm thế giới chi lực, từng đạo đao cương màu đen uy mãnh dọa người ầm ầm chém ra, mỗi một đao đều có được uy thế hủy diệt núi cao, đứt gãy Giang Hà.

- Tới tốt, vừa vặn lấy các ngươi để thử chiêu!

Lưu Húc cuồng tiếu.

Hắn chiến ý dâng trào, kéo lấy thế giới chi lực, từng đạo diễm dương chi quang từ trên trời giáng xuống, hồng, hoàng, lam...

Chín đạo nhan sắc không đồng nhất phân ra mấy phương hướng đánh về phía Lưu Quần và Quan Xương.

Ầm ầm!

Từng tiếng nổ vang không dứt chấn động khắp nơi.

Từng đạo thuộc tính lực lượng càng không ngừng vẩy ra, đội ngũ hai bên đều nhao nhao lui ra thật xa, sợ bị liên lụy lấy.

Người Lưu Dương Tôn thấy Lưu Húc lấy một địch hai, trong mắt ngoại trừ lo lắng ra, càng nhiều hơn là hưng phấn kích động.

Mà trăm người theo Lưu Quần đến mỗi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ, bọn hắn đều không nghĩ tới Lưu Dương Tông rõ ràng ẩn dấu một cao thủ như vậy, trong lúc mơ hồ mọi người cảm thấy việc này có lẽ sẽ có chút ngoài ý muốn rồi.

Từ nhỏ đã có tài nguyên cuồn cuộn không dứt để hắn rèn thể tu luyện, khiến thể chất hắn được nâng cao một bước