Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1172: Nhập Dược Môn (1)

Một đời nhân vật lãnh tụ mới của Dược Môn và Đan Tông, hai đại yêu nghiệt Luyện Dược Sư chuẩn thất phẩm rõ ràng đều bị Lăng Tiếu ném ra ngoài.

Việc này nếu truyền ra sẽ khiến mọi người cảm thấy rất điên cuồng, rất không thể tưởng tượng nổi!

Huống hồ chuyện còn xảy ra ở thành trì dược đô lệ thuộc trực tiếp Dược Môn, cái này càng khiến người khó có thể tin.

Tất cả mọi người hiện giờ đều biết Lăng Tiếu thật sự là một gia hỏa coi trời bằng vung, lớn gan lớn mật.

Hắn sẽ không vì hậu trường của ngươi cường ngạnh mà sợ ngươi, nếu hắn thật sự muốn đánh hoặc giết ngươi, coi như là Thiên Vương lão tử cũng không thể ngăn được.

Ngươi cuồng vọng, hắn có thể cuồng vọng hơn cả ngươig, ngươi hung hăng càn quấy, hắn có thể càng hung hăng càn quấy hơn cả ngươi, ngươi đối với hắn tốt, hắn sẽ đối với ngươi rất tốt...

Đây là Lăng Tiếu, Lăng Tiếu độc nhất vô nhị, cũng là truyền thuyết Bá Đạo Tiếu Đế vĩ đại nhất Trung Vực ngày sau!

...

Hỏa Trần nổi giận, lần nữa bay trở về, khuôn mặt tuấn tú kia đã bị đánh thành đầu heo lộ ra rất dữ tợn, hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu mắng to:

- Tạp chủng chết tiệt, ta nhất định phải khiến ngươi chết!

Hắn nói xong đồng thời cũng suy diễn ra tiểu phương thế giới chi lực của mình, liệt hỏa màu vàng hừng hực đốt cho không trung bừng lên một mảnh đỏ thẫm.

- Ngươi thật sự muốn chết sao?

Lăng Tiếu hét lớn.

Mọi người ở phụ cận đều bị hai người này dọa cho sợ hãi.

Dược Đô chính là Trung Vực đệ nhất đại đô, chưa có người nào dám động võ trong thành, hôm nay Lăng Tiếu rõ ràng cùng Dược Môn thủ tịch chân truyền đệ tử náo lớn, sao có thể khiến bọn hắn không chú ý cho được.

- Đầu heo kia là ai, rõ ràng dám trêu Lăng đại sư, thật sự là ăn no rỗi việc sao/

- Bất kể là ai, dám ở Dược Đô sinh sự, cũng sẽ không có kết cục tốt.

- Đầu heo kia hình như là Dược Môn Hỏa Trần, hắn... Hắn là bị Lăng đại sư đánh thành như vậy sao?

- Đây rốt cuộc là chuyện gì, chẳng lẽ Hỏa Trần đố kị Lăng đại sư cho nên muốn giết hắn diệt khẩu sao?

...

Hai người vừa muốn khai chiến, chấp pháp đội đã lập tức đến kịp.

- Đều dừng tay!

Một tiếng hét to từ thật xa liền truyền tới.

Thành chủ Tuần Chính rõ ràng cùng chấp pháp đội đến đây.

Hỏa Trần nào có nghe vào tai, hắn bị Lăng Tiếu đánh thành như vậy, bị thương chỉ là việc nhỏ, mất mặt chuyện lớn, hắn dùng kim sắc hỏa diễm thế giới ép xuống Lăng Tiếu, vô số hỏa diễm huyễn hóa ra rất nhiều thế giới kỳ hoa dị thảo, thoạt nhìn rất duy mỹ, nhưng trong đó lại ẩn chứa hung hiểm cực lớn.

Tuần Chính bỏ qua chấp pháp đội, một mình một người đề cao tốc độ lên mấy lần, hy vọng có thể sớm một bước ngăn cản chiêu thức của Hỏa Trần lại.

Đáng tiếc, hắn vẫn muộn một bước!

Vô số kỳ hoa dị thảo mang theo hỏa diễm màu vàng quỷ ý tầng tầng bao trùm lấy Lăng Tiếu.

Những hỏa diễm này ẩn chứa vài phần uy thế Thiên Hỏa, đồ vật bình thường tất nhiên khó mà chịu nổi.

Hỏa Trần dữ tợn cười nói:

- Đi chết đi, Kim Liệt U Diễm của ta có thể đốt ngươi thành tro tàn!

- Loại Thiên Hỏa này gọi là Kim Liệt U Diễm sao? Nghe rất bá đạo đấy!

Lăng Tiếu thì thào nói một tiếng, trong Long nhãn lộ ra vài phần lửa nóng.

Si Mị Lam Hỏa Diễm trong thức hải hả phát ra trận trận cường quang chói mắt .

Lăng Tiếu quanh thân tản ra hỏa diễm lam sắc, Lam Diễm không ngừng mở rộng, hơn nữa từng chút một thôn phệ những kim sắc hỏa diễm kia.

Kim Liệt U Diễm của Hỏa Trần cũng không cường đại, bởi vì hắn chỉ luyện hóa được chút năng lượng của Kim Liệt U Châu được phong ấn trong Dược Môn, cũng không hoàn toàn luyện hóa được nó.

Cho nên, Kim Liệt U Diễm trong thế giới chi lực của hắn cũng không phải đối thủ của Si Mị Lam Hỏa, ngược lại bị cắn nuốt, trở thành phân bón cho Si Mị Lam Hỏa Châu.

Hỏa Trần thấy thế giới chi lực của mình ngày càng yếu, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi:

- Cái kia... lam sắc hỏa diễm kia có cổ quái, rõ ràng có thể thôn phệ Kim Liệt U Diễm của ta, cái này... Đây chẳng lẽ là một loại Thiên Hỏa khác sao?

Tần Tư cũng phát hiện ra dị trạng của Lăng Tiếu, trên người nàng cũng có chứa một loại năng lượng Thiên Hỏa khác, có thể cảm ứng được Lăng Tiếu phát ra một loại uy áp cùng bổn nguyên, cảm giác năng lượng ngọn lửa trong cơ thể mình như có một loại xung động muốn xông ra ngoài vậy.

- Lúc ở Đan Hội Đại Bỉ ta đã cảm ứng được tên này bất phàm, xem ra cảm ứng của ta không sai, nam nhân này tuyệt đối thân mang Thiên Châu.

Tần Tư ở trong lòng khẳng định thầm nói.

Hỏa Trần không dám lại suy diễn ra thế giới chi lực của mình nữa, tranh thủ thời gian thu toàn bộ về, nhưng lam sắc hỏa diễm kia lại như dòi bọ, rõ ràng bắn về phía hắn.

Hắn không thể không cuống quít lợi dụng năng lượng cường đại chấn khai chúng ra, không dám tiếp xúc với ngọn lửa kia.

Lăng Tiếu muốn lách tớ đánh Hỏa Trần thêm một trận, thuận tiện hút khô Thiên Hỏa năng lượng trong người hắn nhưng Tuần Chính đã sớm ngăn giữa hai người bọn họ.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì? Đừng nói là các ngươi cho rằng Dược Đô là chiến trường của các ngươi đấy chứ?

Tuần Chính trầm mặt quát.

Tuần Chính là người đứng đầu Dược Đô, lại có thực lực Đế cấp, chính là Dược Môn trưởng lão, địa vị gần với thái thượng trưởng lão trong môn, cho dù hắn biết rõ thân phận Hỏa Trần, cũng biết thân phận Lăng Tiếu nhưng cũng không cần quá khách khí.

Đương nhiên, trong lòng hắn vẫn rất sợ tên hộ vệ kia của Lăng Tiếu xuất hiện, tên đó quả thật rất kinh khủng ....!

- Việc này ngươi phải hỏi hắn, ỷ là đệ tử Dược Môn là có thể khi dễ người sao? Bản thiếu gia tuy rằng trung thực thiện lương, nhưng cũng không phải dễ khi dễ đâu!

Lăng Tiếu thu liễm khí thế nói.

Đám người Dược Môn cùng với Đan Tông nghe lời này của Lăng Tiếu trong lòng đều khinh bỉ.

Ngươi vừa rồi đánh người thật sướng tay, rõ ràng còn nói trung thực thiện lương, thế đạo này có còn đạo lý nữa không đây!

- Lăng Tiếu, ngươi được, hôm nay ta tha cho ngươi một mạng, bất quá... Ngươi đừng tưởng rằng như vậy sẽ an toàn, Cổ gia Cổ Sát Lệnh đã xuất, ngươi cứ chờ chết đi, ha ha...

Hỏa Trần cuồng tiếu vài tiếng, sau đó âm tàn trừng mắt nhìn Tần Tư, cũng không để ý đến những người khác, quay người liền biến mất tại chỗ.

- Gia hỏa đáng ghét này cuối cùng cũng biến mất, bất quá... Về sau thời gian ở Đan Tông có thể sẽ không quá tốt!

Tần Tư nhìn bóng lưng Hỏa Trần trong nội tâm thầm nói.

Nàng quả thật muốn mượn tay Lăng Tiếu thoát khỏi sự đeo bám của Hỏa Trần, đồng thời lòng cũng hơi có chút tâm tư với Lăng Tiếu

Nàng là một nữ nhân cường thế, nàng không thích cái kiểu cố làm ra vẻc ủa Hỏa Trần, bởi vì Hỏa Trần không chỉ nhìn trúng nàng, mà còn nhìn trúng Đan Tông nữa, cái này khiến nàng rất phản cảm, nàng tuyệt không đồng ý Đan Tông một mực bị Dược Môn áp chế, mà sự xuất hiện của Lăng Tiếu khiến nàng nổi lên lòng muốn lợi dụng Lăng Tiếu, đồng thời nàng cũng muốn biết, vị đệ tử của Phong Lưu Tà Đế trong truyền thuyết này đến cùng có phù hợp với yêu cầu của nàng không.