Thế gian này vốn là thắng làm vua, thua làm giặc. Tông Thủ nói gì hay nghĩ gì đều không quan trọng.Đại Kiền tiên triều có đến hơn bảy mươi thế giới, nếu còn chiếm thế giới Thiên Phương thì sẽ rất khó cai quản!Vì vậy bất luận thế nào cũng không để y thực hiện chuyện này!Kể cả người kế vị số một của Lục gia Phần Không thánh đình cũng không quản được nhiều vậy.Nếu như do sợ thế lực của Lục gia Phần Không thánh đình mà không dám mạo phạm, Lục gia hiện nay chẳng phải đã nhất thống chỗ này rồi sao?Nhưng lại thấy khuôn mặt Tông Thủ lạnh lùng nghiêm túc, lạnh giọng nói:- Điều kiện nghị hòa, cô không phải đã đưa ra rồi sao? Thê giới Thiên Phương nếu có thể giao ra mấy tên đầu sỏ kia, chuyện này sẽ chấm dứt…Lời của hắn còn chưa dứt, Khúc Phù Trần đã cắt lời:- Thế giới Thiên Phương chính là căn cơ của Thiên Phương tu hội, điều kiện này của quân thượng quả thật là hơi quá đáng. Khúc Phù Trần ta thấy quân thượng không thể nói những lời hoang đường như vậy, càng không nên tham lam quá mức!Lại thoáng do dự, mím môi một chút mới nói tiếp:- Quân thượng nếu cho là Khúc Phù Trần đang uy hiếp cũng được! Nếu quân thượng hôm nay cứ khư khư cố chấp như vậy thì cứ việc chuẩn bị đối đầu với bốn nhà Thất Thánh liên minh, Huyền Linh tu hội, Vạn Độ ma đình, Hải Đàm tiên minh! Một khi phát động chiến tranh sẽ khiến cho sinh linh đồ thán, không chết không ngớt. Mà lại không phải chuyện mà ngươi và các vị ở đây muốn chấm dứt là chấm dứt được…Nếu vị quân chủ của Đại Kiền tiên triều này không thấy hứng thú, vậy y đánh đem toàn bộ tình thế hiện nay nói rõ cho hắn hiểu.Y lúc này có thể thấy được y đang phí công nói những lời vô ích với vị quân chủ này. Hoặc là kéo dài thời gian để suy nghĩ kế sách, hoặc là vì mình mà tìm lấy một con đường lui.Mà nếu đã đoán ra thì Khúc Phù Trần y sao có thể để cho hắn đạt được mong muốn?Những lời này nói ra, không chỉ là Tông Thủ mà mọi người trong chiến hạm đều khẽ biến sắc.Phong Thái Cực thở dài, y biết Tông Thủ trước này không phải người thích phí lời với kẻ khác.Hôm nay nhẫn nại nói ra những lời này, tất có dụng ý.Quả nhiên bị tôn giả Khúc Phù Trần này đã rơi vào hố sâu rồi.Sau một khắc, chỉ thấy Tông Thủ nhẹ giọng cười, quay đầu nhìn mang theo vài phần bức bách:- Nhớ kĩ cô vừa ra lệnh, bên ngoài thế giới Thiên Phương trong vòng Tiên cảnh độn tốc ba mươi tức đều cấm tiệt thông hành!Lời còn chưa nói hết, cả khoảng hư không ba mươi tức độn tốc xung quanh thế giới Thiên Phương liền truyền ra một tiếng quát nhẹ.- Kẻ nào chống lại giết không tha!Nhìn theo âm thanh liền thấy một cỗ kiếm quang rực rỡ đến cực điểm đột ngột sáng rực lên.Đuôi sáng dần dần lan đến hơn mười Địa giai chiến hạm của thế giới Thiên Phương.Dần dần phủ lên, trong nháy mắt đã nuốt gọn những chiến hạm này vào bên trong.Trên chiến hạm lập tức xuất hiện một lớp bảo hộ ngũ sắc cực lực chống đỡ. Không ít binh lính lao ra bên ngoài kết thành đại trận chống cự lại luồng kiếm sắc bén kia.Những luồng Thánh cảnh thần khí xung quanh trong nháy mắt xao động, trong thời không truyền ra một tiếng hừ lạnh không biết từ đâu truyền đến.Chỉ là tiếng hừ này khiến cho nhiệt độ ấm áp nơi biên giới giảm xuống ba phần.Mà Ngao Không cũng lười không muốn che lấp thân ảnh của mình, đang độn không cách đo hai mươi khí tức liền hiện ra thân ảnh chuyển động trong hư không.Trên nét mặt thanh tú là nét cười dịu dàng.- Ta nhận ủy thác của tông đệ cấm tiệt việc đi lại ỏ đây. Nếu ai không phục có thể cùng Ngao Khôn ta đánh một trận, nếu tổn tại căn cơ cũng đừng trách Ngao Khôn ta.Mười luồng thần khí hơi đông cứng lại, nhưng vẫn xao động như cũ.Mấy người ở đây cách kiếm quang chỉ trong gang tấc.Lại thấy trong mảnh thời quang này, thân kiếm bạo phát trùng kích có đến ba Địa giai chiến hạm đểu nổ tung.Một bóng người mặc áo xanh nhạt, không hề bận tâm đên những cao thủ Thánh cảnh đang chuẩn bị xuất thủ. Kiếm quang hơi thu lại, hiện ra bộ dạng đắc ý, hướng về phía Tông Thủ khẽ cúi đầu thi lễ.- Kiếm trông không biết có đến muộn không, xin quân thượng lượng thứ! Theo lệnh quân thượng, hôm nay trong vòng ba mươi tức độn đốc xung quanh thế giới Thiên Phương đều nghiêm cấm thông hành! Kẻ nào vi phạm đều chết không tha!Y còn chưa dứt lòi, từ một hướng khác lại có một bóng người thong thả bước tới.- Một kiếm này của sư đệ vẫn có chút cảnh cáo, khó tránh khỏi quá mức nhân từ nương tay! Hắc Hắc! Một ngày chiến trận nổi lên khó tránh khỏi sinh linh đồ thán, với Đại Kiền của ta không chết không thôi. Chỉ dựa vào Thất Thánh liên minh, Huyền Linh tu hội, Vạn Độ ma đình, Hải Đàm tiên minh bốn nhà các ngươi sao? Khí phách lớn lắm đấy!Phía trước người này cũng là mười Địa giai chiến hạm. Cũng không thấy y có hành động gì, nhưng y chỉ cần lướt nhẹ qua, đã có bốn chiến hạm từ từ mãnh liệt nổ tung.Cũng may là hai vị tu sĩ Tháng cảnh ấn thân bên cạnh đúng lúc vận dụng pháp lực bảo vệ những chiến hạm còn lại.Hai nguồn năng lượng mạnh mẽ xung đột đến đến những đợt sóng mạnh mẽ nổi lên, Kiếm Cương ngập khắp bốn phía.Người này lại không thèm quan tâm, đi thêm mười bước nữa về phía trước mới dừng hẳn lại.- Nhâm Đông của Kiếm Tông bái kiến quân thượng! Lấy danh nghĩa Tông chủ phò giúp quân chủ Đại Kiền. Ta đã đến từ lâu, kẻ này nói như vậy quả khiến người khác khó chịu!Nét mặt ẩn chứa ý cười nhạt hơi khinh miệt quét qua hư không.Thánh cảnh tu sĩ hội tụ ở đây chí ít cũng hơn mười sáu người.Số người thì không ít, chỉ là không biết có dám liều mạng đánh một trận không?Chỉ là một lũ chuột nhắt, chẳng đáng một cái nhếch mép!Trong hư không nhất thời vắng lặng, bên phía Tông Thủ có bốn vị tu sĩ Thánh cảnh hiện thân, có thế áp chế quần hùng.Khiến cho liên thủ của mười vị tu sĩ thánh cảnh rơi vào thế bị bức ép, bị phá thành từng mảnh nhỏ, hoàn toàn biến mất.Chỉ một khắc sau đó, tại một khoảng hư không khác lại truyền đến một Phật hiệu âm thanh “Vô lượng chung thủy”.Một tăng nhân cũng bất ngờ hiện thân, đứng trên hoa sen trong không trung.- Theo giao phó của Đại Kiền quốc quân, thế giới Thiên Phương là một trong những đạo trường của Phật môn. Phật môn vừa rồi đã hạ pháp chỉ, lệnh cho ta ở trong thế giới này xây lên một tiểu Phạm Thiên tự. Lời của các hạn chẳng phải là muốn ta không thực hiện xong pháp chỉ đã phải ra về? Quả là làm khó ta…Lúc những lời này nói ra, tăng nhân này cũng hướng về phía Tông Thủ, từ xa thi lễ.- Lăng già thuộc Phật môn, may mắn đạt được Phật môn Bồ tát quả nghiệp. Phụng lệnh Phật tổ đến trợ giúp quốc sư, giúp quân thượng bài ưu giải nạn.Ngay sau đó lại một tăng nhân khác xuất hiện ở một bên.- Diệu Đế của Phật môn, tham kiến quân thượng!- Vị Bồ tát này còn xinh đẹp hơn nữ tử vài phân, cũng đững trên hoa sen.- Ngăn cản phật quang huyền diệu chiếu sáng nơi đây, Diệu Đế không thể không liều mạng mà tranh đấu. Khúc huynh nói như vậy khiến người người căm tức. Không chết không thôi là có ý gì?