Lại sợ thế lực của bọn họ, không dám tùy tiện xuất kích.- "Thế giới Thiên Phương, Thương viên Thần Điện" là phương tuyệt, tội đáng chết.Dường như đã có thể phán đoán được, Lục Tử rơi xuống đâu. Trên mặt nam thanh hiện kia càng hung dữ, bản năng bắt đầu bộc phát.- Nhớ cho rõ, cho dù ngươi là ai, có thân phận gì ở nhà họ Lục. Lục Vô Song tôi cũng sẽ nhất định khiến ngươi chết dưới kiếm của tôi! khiến anh đau khổ một đời. phanh thây ngươi, để ngươi nếm mùi cảm giác đau đớn.Nói song câu đó, hình dáng đó bỗng nhiên quay đi, nhấc bước và rời khỏi mảnh đất hỏa diễm này.Nhưng mà bóng dáng đó mới rời khỏi chưa được bao lâu,bỗng nhiên một lực rất không biết từ đâu giữ chặt lại bóng dáng kia.Một giọng nói lạnh lùng nhưng rất uy nghiêm phát lên.- Lục Vô Song, trận chiến này vẫn chưa kết thúc, ngươi định đi đâu? Thế nhưng muốn rời khỏi đây cũng đâu phải dễ?- Tử Nhi cô ấy đã mất.Lục Vô Song cũng không giãy dụa, tùy vào lực nén mà ép thân thể, chỉ trợn mắt nhìn chằm chằm vào hư không.- Tôi nhớ rất rõ những lời ngày xưa anh nói, nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy.- Lục Tử? Là vị hậu bối ? nhớ lại cách đây không lâu, hầu như lúc nào tôi cũng sai khiến cô ấy đi điều tra việc của Vân Giới, thật là không nên, bên đấy đúng là không biết sợ là gì.Trong tiếng uy nghiêm ấy, cũng chứa đựng ý nghi ngờ, sau đó lập tức lại dừng lại.- Cô ấy vì nhà họ Lục phải hy sinh, có sứng đáng để anh như thế không? Bỏ qua và không quan tâm đến trận chiến biên giới máu lửa này?- Như thế thì đã sao, Tử Nhi cô ấy đáng để tôi như thế.- Lục Vô Song lạnh lùng nói :
- Đối với tôi, cả nhà họ Lục cũng không quan trọng bằng cô ấy.- Ngươi? Một tiểu tử như ngươi, xem như không có thuốc chữa nữa rồi.Giọng nói uy nghiêm kia tức giận phẫn nộ, im lặng một lúc giống như đang suy nghĩ điều gì. Một lúc sau mới nói:- Chuyện này tôi nhất định sẽ phái người đi điều tra kĩ lưỡng, nhất định anh phải tự tay phục thù, tôi cũng không cản anh. Chỉ là trước khi trả thù, cần phải kết thúc trận chiến máu lửa nà, và tổn thất khổng được vượt quá 10 vạn, nếu không tôi sẽ ngăn cản, cả đời anh cũng đừng có mơ mà rời khỏi đây.Khi âm thanh đấy phát ra đồng thời cũng có một lực rất lớn phân tán ra.Lục Vô Song lập tức đứng trong không trung, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, đến cuối cùng lại đi, thể hiện sự bực tức không cam tâm tình nguyện gia nhập trận chiến đầy máu lửa kia.Mà lần này, lại là một trận nghiêm túc, hơn nữa còn cả mấy trăm vạn quân nhà họ Lục nữa, cho dù cách xa nơi này cả ngàn vạn nhưng Tông Thủ cũng cảm nhân được toàn thân phát lạnh.Từ sâu trong huyết mạch lại hiện ra một âm mưu ác độc, rất lâu sau cũng không dừng khiến hắn nổi cả da gà lên.Những cơn sóng trong lòng nổi cộn lên, cảm giác nguy hiểm đấy càng ngày càng đến gần.- Người này thế lực rất mạnh. ít nhất cũng mạnh hơn hắn lúc này, khiến mọi người hồi hộp. Cùng cảm giác đó, chỉ là trước lúc đó, chỉ có một mình hắn cô độc khiêu chiến môn đạo. Không quan tâm đến thành quả, không màng đến sống chết mới cảm nhận được.Đối diện với lúc đó, là hàng vạn phe phải của những đạo môn cùng với khung cảnh đó có vô số tu sĩ của linh cảnh. Nhưng lại chỉ có một mình khiến khắn có cảm giác nguy hiểm.- Quả nhiên lúc đó vẫn ưu tiên cho việc nâng cao thế lực trận chiến, bắt buộc phải giải quyết song ba ngàn tinh lạc, tốt nhất là trong mấy tháng này, phải hòa hợp lại 48 viên long đan làm đến khi hư thực chuyển hóa, đồng nhất với Nguyên Hồn.Tông Thủ vừa suy nghĩ vừa tiện tay cầm tất cả những đồ vật mà bốn người đem đi cầm trên tay.Nhất là những thiên la địa võng kia cùng với mắt xích không lôi, Tông Thủ tỉ mỉ thưởng thức, càng xem càng cảm thấy kì diệu.- Tấm lưới này thật quỷ dị, cũng không biết làm từ chất gì. đao kiếm cũng không làm rách được, càng không chịu lực, càng khiến tôi phải khép lại. Chắc là thần cảnh khí sư luyện thành pháp bảo, xem như ở giữa 7 với 8, uy lực lại ở phía trên giới cùng cấp, vẫn còn những mắt xích không lôi, rõ ràng là có thần cảnh tinh lực, luyện thành sát lôi, uy lực có thể xem như bằng ba phần của thần cảnh. Nhà họ lục này, đúng là một nhà đầy khí lực.Trước đó đoàn người ủa Phương Tuyệt cũng đã cảm nhận được.Đoàn người này hay đem theo vũ khí theo thân mình và chiến lực, đều là những điều rất bình thường.Thực ra không chỉ là thiên la địa võng và mắt xích không lôi, mà là những phi tiêu và hỏa diễm đao, đều là những vật rất quý, uy lực rất tốt.Đồng thời giữa kì Tiên Cảnh, nhưng trước đó lại tụ tập rất nhiều người của Tiên Cảnh, đều không phải là những kẻ thù mà hắn hợp lại.Nhưng bốn người này, lại khiến hắn hao tâm tổn sức, hầu như chưa lật hết mấy con bài, thậm trí còn cần đến hỏa Huyền Quy hỗ trợ ở bên cạnh mới có thể lấy được.- Chỉ đáng tiếc, tấm lưới này tổn hại quá nặng, không có nguyên liệu cung ứng nên không thể sửa chữa được. Còn mắt xích khoảng không lôi không có bàn tay nào thôi thúc đặc sắc,
cũng có thể xem như là phế vật rồi, nếu như có thể gặp được vị binh sĩ thần cảnh kia sửa cho thì sẽ mạn bằng bom đạn, hay là không dùng là tốt nhất.Lại tự mình suy ngẫm, xem ra sau này cần phải tỉnh táo thêm, bên ngoài không chỉ có rất nhiều binh sĩ dị nhân, càng có vô số thủ đoạn quỷ quaism thực sự không thể phòng tránh được. Giống như hôm nay, suýt chút nữa là rơi vào chỗ chết rồi.Ngẫm lại chính mình nếu như không có trụ cực mệnh thế thư, nếu như bốn người này tự rơi vào lười thì bất chấp tất cả toàn lực ra tay.Nếu như mình có một nửa quân thiên giáp, có bích hỏa Huyền Quy hộ thân thì cũng trọng thương trở vê.Nghĩ lại mọi chuyện của ngày hôm nay, nghĩ kĩ lại cũng chỉ là muốn dựa vào màn kiếm thuật, màn phi đao này.Về phần linh pháp căn bản là không thể xuất chiêu, có thể dùng Thần Thông vẫn quá ít.Những vật dụng tùy thân của bốn người nhà họ Lục không ít, Linh Thạch tùy thân cũng nhiều.Tuy là cách không xa Tần Hoàng phó gia và đệ nhất long điện trong bảo khi cũng không ít.Thu hoạch có thể xem là rất nhiều
, Tông Thủ đã không còn xem trọng những Huyền giai linh thạch nữa, nhưng lại rất cần một ít Linh Thạch,lúc nguy hiểm có thể dùng để bày binh bố trận, hoặc để hắn dùng.Huống hồ sau đó không lâu, sợ phải cần dùng đến nó rất nhiều.Thu hoạch này khiến hăn cản thấy rất vui.Dẫn động trụ thư lực, xoát hết mọi vết tích Tông Thủ lại tiếp tục cuộc hành trình của mình.- Quả nhiên là đã đến. Hơn nữa thòi gian cũng không còn nhiều, mấy tháng nay, hai thiếu nữa này lo lắng vô cùng.Linh niệm dựa vào linh cảm mà đến dừng lại cách giới Thiên Phương không xa ở một đoàn thuyền.Giấu ở một nơi cực kì bí mật, che giấu cũng rất cẩn thận. Chỉ vì Thương Sinh đạo có một bí mật nên Tông Thủ mới có thể phát hiện ra.Nhưng trong lúc đó, Tông Thủ lại không phải là người thứ nhất đi đến tập trung với đội tàu. Mà lại gấp rút lẩn trốn vào giới Thiên Phương, thành thạo không gì sánh được.