Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4750: Bình thường như thế?

Không hổ là học viện Tổ Vương, khắp nơi đều có cường giả Giáo Chủ tọa trấn.

Tại sao là Giáo Chủ?

Đó là nhân vật có thể khai tông lập phái, cho dù đi tới nơi nào cũng được tôn kính như thượng khách. Nhưng ở nơi này, Giáo Chủ biến thành chân chạy, cũng không hiếm thấy. 

Người có thể vượt qua ba cửa ải đã ít lại càng ít.

Phía trước là một cái sân, thời điểm mọi người đi tới đã thấy có một đám người ủ rủ đi ra.

- Ta chính là đệ ngũ hình, kết quả vẫn bị đào thải! 

- Ai, ta cũng tu ra thất đỉnh nhưng không hợp cách!

- Đúng thế, bằng vào tư chất của chúng ta đủ là đạo tử của đại giáo, tại sao không thể qua ải?

- Nơi này cần tư chất biến thái cỡ nào? 

Những người này vừa đi vừa nhổ nước bọt, mặt mũi không phục và không cam lòng.

Nghe thấy bọn họ nói, sắc mặt đám người mới tới biến hóa, dựa vào tư chất đệ ngũ hình, thất đỉnh cũng bị đá ra khỏi cửa?

- Kẻ kế tiếp. 

Có một tên đạo đồng trông cửa nói với đám người Lăng Hàn:

- Tranh thủ thời gian, không nên lề mà lề mề.

Tất cả mọi người hơi khiếp đảm, không dám trước lên đầu tiên. 

- Cẩu gia tới.

Đại Hắc Cẩu đi tới đầu tiên.

Một lúc sau, đạo đồng kinh ngạc, hắn nói với đám người bên ngoài: 

- Kẻ kế tiếp.

A, người, không, con chó kia chưa đi ra, nói rõ qua ải rồi?

Tất cả mọi người đỏ mặt, chẳng lẽ bọn họ còn thua cả con chó? 

- Ta đến!

Lúc này có người đi vào, nhưng qua vài giây hắn xám xịt rời đi.

Hiển nhiên, hắn không thành công. 

- Kẻ kế tiếp.

Đạo đồng mặt không biểu tình, hắn lại kêu lên.

Lần này không có người chen lấn. 

- Chúng ta đi!

Bảy tiểu oa nhi nhao nhao đứng dậy.


Tình huống như thế nào? 

Đạo đồng cũng ngây người, bảy tiểu oa nhi đồng thời thông qua ba cửa? A, hắn hiểu ra, các nàng nhất định cố ý áp chế thân thể trưởng thành, nếu không, nhìn dáng vẻ bốn năm tuổi của các nàng làm sao có thể tu hành tới cảnh giới hiện tại.

- Từng người vào.

Hắn vội vàng nói. 

- Ai, thật sự là tùy hứng!

Đại Oa giang tay ra.

- Được rồi, cứ nghe hắn. 

Đám đám tiểu nhi xếp hàng, do Đại Oa đi vào đầu tiên.

Chỉ là một hồi, đạo đồng lại kinh ngạc nói với Nhị Oa:

- Kẻ kế tiếp. 

A, qua ải rồi?

Mọi người đều nhe răng, vừa rồi là con chó, hiện tại một tiểu oa nhi qua cửa, bọn họ không thành công?

Rất nhanh, bảy tiểu oa nhi đều qua ải. 

- Kẻ kế tiếp.

Đạo đồng tiếp tục nói.

Lần này có người đi vào, hắn vọt vào trong sân, kết quả không đến ba giây đồng hồ đã chạy ra. 

Thất bại.

Khốn kiếp, rốt cuộc chuyện này là như thế nào, chó cùng tiểu oa nhi có thể qua cửa những thiên tài như bọn họ lại không được?

- Xem Long gia các ngươi! 

Tiểu Thanh Long nghênh ngang đi lên.

Mọi người càng buồn bực, hiện tại cả thằn lằn cũng trào phúng bọn họ?

Càng làm cho bọn họ buồn bực là, đạo đồng nhanh chóng hô lên “kẻ kế tiếp”, hiển nhiên Tiểu Thanh Long không bị đuổi ra ngoài, hắn đã qua ải. 

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn cất bước tiến lên.

Tất cả mọi người lắc đầu, xem ra chỉ có quái thai mới qua cửa, ngươi quá bình thường hiển nhiên không qua ải.

Lăng Hàn tiến vào sân nhỏ, chỉ thấy có một lão giả đang uống trà, hắn nhìn về phía Lăng Hàn, đầu tiên là hững hờ, sau đó hắn lộ ra vẻ mặt cổ quái: 

- Lăng Hàn?

- Nha, tiền bối nhận ra tại hạ!

Lăng Hàn cười nói. 


Kẻ này chính là cường giả Giáo Chủ, nếu không cũng khó trấn áp đám thiên tài bên ngoài, hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, trong ánh mắt có sát ý.

Lăng Hàn biết rõ hắn là Đế tộc nào đó, cho nên trời sinh không ưa hắn.

Tên Giáo Chủ này tên là Bách Lý Đông, tự nhiên là người của Bách Lý gia, có thể nói, thời điểm nhìn thấy Lăng Hàn thì hắn muốn phất tay đánh chết đối phương. 

Nhưng không được, phía sau Lăng Hàn còn có một vị Thánh Nhân tay cầm Đế binh, giết Lăng Hàn sẽ dẫn đại họa cho Bách Lý gia.

Bách Lý Đông giống như ăn con ruồi, hắn cảm thấy rất buồn nôn, nhưng lại không thể không nhịn quyết tâm, nói:

- Phóng thích Chân Ngã ra đi. 

Đây là cửa ải cuối cùng, kiểm tra tư chất.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn thả Hủy Diệt Chân Ngã ra.

Các Chân Ngã khác đều là chín màu, quá chói mắt, nói rõ cho người khác hắn tu ra đệ cửu hình. 

Như vậy chẳng khác gì giẫm vào mặt thế hệ hoàng kim, nói không chừng sẽ có một ít Đế tộc bí quá hoá liều, không tiếc trả giá lớn đánh chết hắn, cho nên, hắn nên khiêm tốn một chút, chỉ cần tất cả mọi người tuân theo quy củ thì hắn không sợ.

- A?

Bách Lý Đông rất kinh hãi, không phải bởi vì Chân Ngã Lăng Hàn quá trâu bò, mà là quá bình thường. 

Người ta chỉ cần tu tới đệ ngũ hình, Chân Ngã cũng tiến hóa thành lưu ly thai, ngọc thai, tử thai, đạt tới đệ thất hình, thậm chí sẽ xuất hiện Chân Ngã ba màu, bốn màu, năm màu.

Ở hắn nghĩ Lăng Hàn yêu nghiệt như thế, Chân Ngã của hắn cũng phải năm màu.

Tại sao hiện tại bình thường như thế? 

- Cái này?

Hắn trầm ngâm, chẳng lẽ hắn bị phế đi sao?

Theo lý tới nói, tư chất như vậy không có tư cách tiến vào học viện Tổ Vương, hắn đại khái có thể bảo Lăng Hàn rời đi, chỉ cần nói ra chân tướng, không có người nào chỉ trích hắn công báo tư thù. 

Nhưng bỏ mặc Lăng Hàn ra bên ngoài, có trời mới biết hắn sẽ có tạo hóa gì, vạn nhất hắn mạnh lên thì sao?

Không bằng lưu hắn trong học viện, Chân Ngã yếu như thế, dù cho bước vào Hóa Linh cũng chỉ là rác rưởi, không đáng để lo.

Đúng, cứ như vậy, chỉ cần cột hắn trong học viện, hắn không thể tạo ra bọt nước gì, đời này xem như xong. Hơn nữa, Lăng Hàn ở đây, tương đương với hắn nắm nhược điểm của Cửu Sơn Thánh Nhân, tin tưởng Cửu Sơn Thánh Nhân sẽ ra sức đối kháng âm hồn. 

Không sai, chủ ý này rất khéo.

- Được, ngươi qua ải.

Bách Lý Đông thản nhiên nói, phất phất tay: 

- Từ hậu viện rời đi, tự nhiên sẽ có người dẫn ngươi làm thủ tục.

Hắn làm việc thiên tư, nhưng không quan trọng, bởi vì Lăng Hàn yêu nghiệt thiên hạ đều biết, cứ nhìn vào việc này, hắn thả Lăng Hàn qua ải cũng hợp tình lý đúng hay không?

Lăng Hàn mỉm cười, hắn nhanh chân đi ra sân nhỏ. 

Quả nhiên, nơi này có thật nhiều gã sai vặt, sau khi thấy hắn đi ra liền nói:

- Đại nhân, ta dẫn ngươi đi làm thủ tục.

Lăng Hàn đi theo hắn làm thủ tục nhập viện. 

Kỳ thật chỉ đăng ký thân phận và tu vi.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, hắn ghi tu vi là Chân Ngã đệ thất hình, phù hợp với thân phận yêu nghiệt của hắn, nhưng cũng không đến mức làm Đế tộc điên cuồng, không tiếc bất cứ giá nào xử lý hắn.

Đám người Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu đứng ở trước mặt của hắn, đám người hội hợp và rời đi. 

Mỗi người đều có biệt viện nhỏ, còn có thể căn cứ ưa thích mà lựa chọn tôi tớ xử lý một chút việc vặt.

Lăng Hàn không muốn, trên người hắn có quá nhiều bí mật, cũng không muốn bên cạnh có tai mắt của Đế tộc.

Dàn xếp không bao lâu đã có người tới tìm phiền toái. 

Trương Duy dẫn đội.