Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4417: Phong Lâm Thạch

Lăng Hàn nhìn đại hán Ngưu tộc một chút, hắn có cảm giác bất lực.

Hắn đã nói mình không phải Ngưu tộc, tại sao nhất định nhận thân?

- Ta kết bái huynh đệ với con trâu đen kia, ta là Nhân tộc thuần khiết.

Lăng Hàn cường điệu lần nữa.

- Xin hỏi tôn tính đại danh của các hạ?

Có người hỏi, thực lực gia hỏa này quá mạnh, tùy ý đánh ngã Trần Đống.

- Đinh Nhất.

Lăng Hàn thản nhiên nói.

- Ngưu gia gọi là Đinh Nhị.

Đại Hắc Cẩu chen miệng vào.

Đại hán Ngưu tộc nghe xong, hắn muốn nói chuyện, ngươi xem, một tên là Đinh Nhất, một là Đinh Nhị, còn không phải thân huynh đệ?

Nhưng bên cạnh có người che miệng hắn lại, không thấy Lăng Hàn đã giận sao, ngươi còn muốn tìm cái chết.

- A, trước kia chưa từng nghe nói qua đại danh của hai vị Đinh huynh.

Lại có người nói.

Đại Hắc Cẩu vội vàng nói:

- Huynh đệ chúng ta tu luyện trong rừng sâu, vừa mới xuất thế, kết quả nghe thấy Bắc Thiên vực cái gì Lăng Hàn đánh các ngươi không ngẩng đầu lên nổi, cho nên dự định đi tìm tên kia luận bàn một chút, cho hắn biết Tây Thiên vực còn có cao thủ!

Mọi người lắc đầu, mặc dù Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đều rất mạnh, nhưng Đại Hắc Cẩu nhiều nhất chỉ có thực lực bài danh khoảng một trăm trên tinh võng, mà Lăng Hàn có thể bước vào năm mươi vị trí đầu, so sánh với quái vật Bắc Thiên vực, chênh lệch như vậy quá lớn.

Không có hi vọng, đó là quái vật đánh bại Đế tử.

- Đi.

Lăng Hàn vẫy tay với Đại Hắc Cẩu, lần này lộ mặt là muốn tuyên cáo Đinh Nhất Đinh Nhị xuất thế, từ đó lập ra một lai lịch.

Về sau lại đi tìm người mạnh hơn đánh một trận, tự nhiên có thể thắng được Đông Lâm đế tộc chú ý, đạt được một tấm thiếp mời.

Đại hán Ngưu tộc còn muốn đuổi theo tìm cách thân mật, nhưng Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đi rất nhanh, hắn đuổi không kịp.

Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu chờ ở nơi này hai ngày, bọn họ đi khắp nơi tìm tin tức.


Bọn họ thật may mắn, bởi vì lại có một tên thiên tài Chú Đỉnh đã đến.

Người kia tên là Chu Vận, bài danh tinh võng tám mươi bốn, trên người hắn có một thứ gọi là Phong Lâm thạch.

Thứ này có thể dùng làm gì?

Sinh Đan sơ kỳ không dung luyện Tiên Đỉnh, làm chất dinh dưỡng ở đâu thai nghén Tiên Đan? Phong Lâm thạch là thứ gia tốc quá trình này.

Bởi vậy, sau khi tin tức Phong Lâm thạch truyền ra, những Chú Đỉnh sắp đột phá Sinh Đan hay võ giả Sinh Đan sơ kỳ đều hành động, muốn cướp đoạt loại bảo thạch này.

Lăng Hàn cảm thấy tim đập thình thịch, Sinh Đan sơ kỳ cũng có đan dược có thể tăng tốc độ tu luyện, nhưng nguyên liệu chủ yếu chính là Phong Lâm thạch.

Cho nên, nếu hắn có thể đạt được Phong Lâm thạch, hắn có thể phát huy giá trị tài liệu lên hai trăm đến ba trăm phần trăm.

- Tiểu Hàn tử, đi.

Đại Hắc Cẩu lập tức nói ra, nó biết Lăng Hàn sẽ không bỏ qua việc tốt này.

Lăng Hàn cười ha ha, nói:

- Đi!

Một người một chó xuất động và đi tới rừng rậm Thụy Long.

Nghe nói nơi này thời viễn cổ có một hậu duệ Chân Long ngủ say, cho nên trong rừng rậm này sinh trưởng cây cối hình rồng, thân của cây cối giống như một con Chân Long đang tức giận.

Tin tức Phong Lâm thạch truyền đi từ nơi này, nghe nói có người ngộ nhập sào huyệt hung thú và nhặt được một khối mảnh vỡ Phong Lâm thạch, từ đó phỏng đoán trong sào huyệt hung thú còn có Phong Lâm thạch lớn hơn.

Hiện tại trong rừng rậm tụ tập rất nhiều người, không thiếu thiên tài bài danh cao trong cấp bậc Chú Đỉnh cảnh, mặc dù bọn họ chưa bước vào Sinh Đan, nhưng người nào không chuẩn bị vài món bảo vật cho mình?

Lăng Hàn cất bước đi tới, ánh mắt của hắn mờ mịt, bởi vì hắn tâm thần của hắn đang chìm đấm vào lĩnh ngộ Đồ Thần thuật.

Có thể nói đây là Chuẩn Đế thuật, nó tràn ngập kỳ tư diệu tưởng của Cửu Dương Thánh Nhân, mỗi khi Lăng Hàn lĩnh ngộ một chút, hắn sẽ gõ đùi tán thưởng.

Khó trách danh vọng Cửu Dương Thánh Nhân cao như vậy, nếu có sắp xếp chiến lực bảng của Thánh Nhân, hắn tuyệt đối có thể đứng trước mười, còn cụ thể đứng thứ mấy thì khó nói, dù sao đời đời đều có người tài ba xuất hiện.

Trước đó Lăng Hàn chỉ ăn tươi nuốt sống, hắn chỉ ghi nhớ môn tiên thuật này, nhưng khoảng cách vận chuyển còn kém một chút.

Hiện tại không ở trạng thái chiến đấu, cho nên hắn hoàn toàn có thể nhất tâm lưỡng dụng, toàn lực thôi diễn tiên thuật, chỉ dựa theo bản năng đi cùng Đại Hắc Cẩu là được rồi.

Bọn họ đi một lúc, chỉ thấy phía trước xuất hiện một đám người, có rất nhiều nam nhân, bọn họ lại vây quanh một nữ tử xinh đẹp, xinh đẹp kinh người nhưng không yếu đuối, khí khái hào hùng bừng bừng, nàng có khí chất của nữ võ thần.

- Lại người đến!


- Cho bọn họ vào đi.

Có mấy người nói ra, những người khác cũng đồng ý, lúc này có nam tử đi tới nói với Lăng Hàn:

- Huynh đài, ngươi tu luyện Ngự Thú thuật sao?

- Cút!

Đại Hắc Cẩu lập tức chồm người lên, nó dùng một chân đạp người kia.,

- Không có mắt sao? Không thấy Ngưu gia mới là chủ, đây là nhân sủng Ngưu gia nuôi?

Hiện tại Lăng Hàn đang bế quan cấp độ sâu, nếu không phải sinh mệnh lọt vào uy hiếp, hắn sẽ ngơ ngơ ngác ngác như thế, cho nên Đại Hắc Cẩu tự nhiên thừa cơ chiếm tiện nghi của Lăng Hàn.

Người bị đá kêu đau, hắn bực mình không dám nói cái gì.

Thế giới này sùng bái thực lực, Đại Hắc Cẩu vừa ra tay thì hắn biết thực lực hai bên chênh lệch cực lớn, tự nhiên không dám tự mình chuốc lấy cực khổ.

- A, đại huynh đệ!

Giọng nói nhiệt tình vang lên, chỉ thấy đại hán sừng thú lao tới, hắn vươn tay muốn ôm Lăng Hàn.

- Ngưu gia khuyên ngươi nhanh chóng dừng lại.

Đại Hắc Cẩu khoanh tay trước ngực.

Đại hán Ngưu tộc sẽ không nghe, tiếp tục ôm lấy, sau đó hắn nhìn thấy một nắm đấm tập kích, rõ ràng không nhanh nhưng hắn như bị trúng tà, hoàn toàn không thể né tránh.

Bành, hắn bị một quyền đánh bay.

Đại Hắc Cẩu cười vui khi có kẻ gặp họa, nói:

- Huynh đệ của ta tu luyện tẩu hỏa nhập ma, trừ Ngưu gia ra, căn bản không người nào có thể tiếp cận, nếu không sẽ bị bản năng bảo vệ của hắn phản kích.

- A, thì ra hai vị chính là Đinh Nhất cùng Đinh Nhị mới quật khởi gần đây?

Có người kinh hô.

Có thể nói Đinh Nhất cùng Đinh Nhị rất nổi danh gần đây, một người đánh thắng Trần Đống, một người khác lại nghiền áp Trần Đống, hơn nữa hai người còn hô khẩu hiệu vang dội, muốn đánh bại Lăng Hàn.

Ngay cả mỹ nữ có tư thế oai hùng cũng nhìn sang, nàng lộ ra vẻ ngạc nhiên, dường như không tin người si ngốc kia có thể dùng một quyền đánh bại siêu cấp thiên tài Trần Đống.

- Đại huynh đệ, ngươi tẩu hỏa nhập ma?

Đại hán Ngưu tộc chạy trở về, hắn khóc lóc với bầu trời:

- Lão thiên không có mắt, Ngưu tộc ta thật vất vả mới xuất hiện thiên tài tuyệt thế, không nghĩ tới lại rơi vào kết cục như vậy.

Mọi người cảm thấy cổ quái, trước đó không phải Đinh Nhất đã nói rồi sao, hắn chỉ kết bái với Đinh Nhị mà thôi, cũng không phải thân huynh đệ, đối phương là Nhân tộc thuần chủng.

Ngươi lại nhận thân như vậy, quá vô sỉ mà.

Mỹ nữ đi tới, nói:

- Ta hiểu y thuật, ta xem giúp hắn.

Nàng vươn tay muốn vuốt trán Lăng Hàn.

Lăng Hàn dựa vào bản năng phản kích, hắn xuất chưởng đánh vào ngực mỹ nữ.