Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4168: Bổ Sung Đầy Đủ

Tinh thần Lăng Hàn chấn động mạnh, hắn sử dụng Sinh Mệnh Tinh Hoa tẩm bổ tiên cơ thứ hai.

Rốt cuộc cũng vượt qua thời kì yếu đuối nhất, hiện tại giống như một đứa trẻ gào khóc đòi ăn, tham lam hấp thu năng lượng sinh mệnh của Lăng Hàn.

Rất nhanh, Lăng Hàn không thể không ăn thêm một Sinh Mệnh bảo quả, bằng không bản nguyên của hắn sẽ bị tiêu hao không còn.

Nhưng tiên cơ thứ hai giống như một cái động không đáy, vẫn không thể đạt tới trạng thái thành hình, vẫn còn tiếp tục hấp thu năng lượng sinh mệnh.

Khốn kiếp, ngươi muốn hút khô ta sao?

Lăng Hàn nói thầm trong lòng, nhưng hắn cũng biết, hắn hiện tại xây thế Tiên Đạo Cơ Thạch hoàn mỹ vô khuyết, việc này sẽ tiêu hao rất lớn, hơn nữa, Thiên Đạo Cơ Thạch của ngươi khác xây dựng dựa trên cơ sở của Nhân Đạo Cơ Thạch, tiêu hao sẽ rất nhỏ, hắn thì sao?

Bắt đầu từ số không, tiêu hao sẽ giống nhau sao?

Liều mạng.

Lăng Hàn lại ăn một viên Sinh Mệnh bảo quả, nhưng sau khi trôi qua mấy giờ, hắn đã hao hết chín Sinh Mệnh bảo quả, nhưng vấn đề là, tiên cơ thứ hai vẫn chưa hoàn toàn vững chắc.

Đã đến lúc này, chẳng lẽ còn có thể bỏ dở nửa chừng?

Lăng Hàn chỉ có thể cắn răng, hắn sử dụng năng lượng sinh mệnh cung cấp.

Cùng lắm thì sống ít đi mấy năm, hắn đang ở thời kì trẻ tuổi, Trúc Cơ lại có thọ nguyên ngàn năm, bước vào Trúc Thiên Cơ lại có thêm ba trăm năm thọ nguyên, hắn có thể liều mạng không muốn ba trăm năm thọ nguyên kia.

Oanh, đúng lúc này, đột nhiên trong người hắn sinh ra năng lượng sinh mệnh to lớn, thay thế thọ nguyên hắn đang tiêu hao.

A, đây là cái gì?

Lăng Hàn sững sờ, sau đó hắn kịp phản ứng lại, hắn ăn mấy bảo quả chữa trị sinh mệnh bản nguyên trong Kim Nguyên quả hội, lúc ấy hắn không cảm thấy có biến hóa gì, bây giờ chúng lại tỏa ra kỳ hiệu.

Có năng lượng sinh mệnh khổng lồ bộc phát, tiên cơ thứ hai rút lấy năng lượng sinh mệnh, cuối cùng nó cũng vững chắc, cũng không còn hấp thu thêm nữa.

Lăng Hàn cũng lo sợ, hai khối Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn như thủy hỏa bất dung, nếu hắn triệt tiêu Hỗn Độn Cực Lôi tháp áp chế, cũng thu hai khối Tiên Đạo Cơ Thạch vào trong thức hải, chúng sẽ đánh nhau sao?

Đây chính là thức hải của hắn, nếu bị thương sẽ xảy ra đại sự.

Hắn vẫn đặt như vậy?

Lăng Hàn thu hồi Hỗn Độn Cực Lôi tháp, sau đó thu tiên cơ thứ nhất vào thức hải.

Lúc này, hai khối Tiên Đạo Cơ Thạch đều phóng thích khí tức cực kỳ bá đạo, khí tức tang thương viễn cổ đối lập lẫn nhau.

Lăng Hàn thở ra, cũng may chúng không đánh nhau.

Không đánh nhau là tốt rồi.


Tiên cơ thứ hai chỉ to như hạt đậu nành, còn lâu mới có thể sánh bằng tiên cơ thứ nhất to như cái miệng giếng, nhưng từ cấp độ, nó lại không hề yếu, đủ để đối kháng tiên cơ thứ nhất.

Đánh thì đánh không lại, dù sao cũng là một phần trong cơ thể Lăng Hàn, nhiều lắm chỉ nhốn nháo cảm xúc nho nhỏ, nhưng tiên cơ thứ hai quá mức yếu ớt, một chút tâm tình ba động nhỏ cũng đủ làm nó vỡ nát.

Lực lượng thiên địa nơi này mỏng manh, cho nên không thể tu luyện, đương nhiên Lăng Hàn sẽ không lãng phí thời gian, hắn đứng lên, cũng lay động tay chân một lúc, trải nghiệm cảm giác lực lượng bạo tăng.

Từ Trúc Nhân Cơ đến Trúc Thiên Cơ, đó là tăng vọt về bản chất, giúp Lăng Hàn có chiến lực thiên tài nhị tinh.

Hiện tại, hắn có thể đánh bại thiên tài ngũ tinh Trúc Cực Cơ.

Nhìn sắc trời, khoảng cách trời tối còn một giờ, Lăng Hàn tràn ngập chờ mong, chờ dùng đại quân thi hài kiểm tra thực lực của mình.

Ầm, vừa lúc này, trên bầu trời xuất hiện lôi vân cuồn cuộn và bao phủ hắn.

Thiên kiếp sắp tới.

Quả nhiên, một đạo thiểm điện hình người đánh vào thức hải Lăng Hàn, muốn ma diệt thần trí của hắn.

- Chết!

Tâm ma quát.

- Úm!

Lăng Hàn trực tiếp vận dụng Lục Tự Minh Vương chú, hắn hét vài chục lần, toàn thân tâm ma rạn nứt, chấn động đến vỡ nát, một lực lượng ấm áp tẩm bổ thần hồn của hắn, cũng giúp thần hồn lớn mạnh.

Tâm ma cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt, nó chính là năng lượng thuần túy, có thể gia tăng thần hồn.

- Phụ thân!

- Lăng Hàn!

Lục Oa và Bích Tiêu công chúa đều chạy tới, các nàng nhìn thấy lôi vân dầy đặc.

- Ngươi đã đột phá Trúc Thiên Cơ?

Bích Tiêu công chúa cảm thấy hoảng hốt, với nàng, đây là việc không thể tin nổi, phải biết lực lượng thiên địa nơi này không thích hợp tu luyện, ngươi làm như thế nào?

Hơn nữa, này thời gian cũng quá ngắn, rõ ràng là nàng đột phá Trúc Cơ trước, hơn nữa còn tu luyện một năm tại Kim Nguyên Thánh Địa, cho dù có điều kiện tốt như thế, nàng vẫn không thể đột phá Trúc Thiên Cơ, còn thiếu một chút tích lũy.

Lăng Hàn cười cười:

- Cảm giác đột phá rất tốt.


Có thể không tốt hay sao?

Bích Tiêu công chúa không còn gì để nói, một lát sau mới lên tiếng:

- Mấy ngày qua ngươi liên tục chiến đấu là vì đột phá sao?

Bích Tiêu công chúa không ngốc, ngược lại nàng còn thông minh tuyệt đỉnh.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Không, lần này đột phá chỉ là nhân tiện.

Phốc!

Bích Tiêu công chúa ho khan, nàng có cảm giác bị nội thương.

Thật sự không thể nói chuyện với quái thai.

Nếu Lăng Hàn đã nói như vậy, hiển nhiên hắn còn không chịu đi.

Đêm đó, Lăng Hàn tiếp tục chiến đại quân thi hài.

Hắn lao tới như một con bạo long, hắn mạnh mẽ đâm tới, cũng mở màn sáng tinh thần ra, nhưng nó lại kiên cố không gì phá nổi, mặc kệ bao nhiêu khô lâu kỵ sĩ oanh kích, chúng đều thất bại trước lực phòng ngự của màn sáng.

Tương phản, Lăng Hàn đánh ra một quyền mang theo lực lượng vô tận..

Hắn vận dụng Thiên Văn ngọc, sử dụng niệm lực áp súc và đánh ra, ầm ầm ầm, việc này quá kinh khủng, hắn vừa oanh kích đã tạo ra một không gian tuyệt đối rộng vài trăm trượng, tất cả khô lâu binh đều bị đánh thành cặn bã.

Đừng nhìn kích thước Thiên Văn ngọc không lớn, nhưng nếu sử dụng tốc độ cao tấn công, kình phong sẽ vượt qua vận tốc âm thanh hai mươi lần, hơn nữa còn mang theo lực phá hoại của tài liệu nhị tinh, bởi vậy khí kình tỏa ra cực mạnh.

Lăng Hàn xông về phía trước, hắn phát động Chiến Thần tam thức, oanh, hắn xuất một kích, phạm vi mười trượng quanh người hắn biến thành khu vực chân không.

Sau ba thức, hắn lại thu hồi Thiên Văn ngọc.

Hắn không ngừng thí nghiệm uy lực tất cả kỹ pháp của hắn, thẳng đến khi mặt trời mọc mới dừng lại.

Cũng giống lúc trước, hắn lại đắp lên một con dấu.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn khoanh chân ngồi trên cổ chiến trường, bắt đầu rèn luyện Hỗn Độn Cực Lôi tháp.

Đương nhiên hắn không thể cải biến kết cấu của Mẫu Kim, nhưng bây giờ cảnh giới tăng lên, hắn tự nhiên cũng có thể cường hóa Đế binh tương lai, gia tăng thêm một ít uy lực của nó.

Xuất phát điểm của bảo khí quá cao, hắn tăng lên một tiểu cảnh giới, Hỗn Độn Cực Lôi tháp chỉ tăng lên một phần nhỏ bé, trừ phi bước vào Chú Đỉnh mới có thể sinh ra biến chất.

Ban đêm, Lăng Hàn tái chiến.

Sáng sớm ngày hôm sau, hắn tính gộp lại đã có hai mươi mốt dấu.

Nhưng mà, ban đêm qua đi, thời điểm ánh mặt trời chiếu lên người hắn, Lăng Hàn lại sững sờ, không có ký hiệu mới xuất hiện.

A, đạt tới cực hạn?

Lăng Hàn gật đầu, đã như vậy, hắn có thể rời đi.

Hắn vẫy tay nói với Bích Tiêu công chúa cùng Lục Oa:

- Chúng ta lên đường đi.