Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3922: Bí quá hoá liều

Chỉ còn lại mình Lăng Hàn.

Kỳ thật hắn đã sớm đạt đến độ phù hợp trăm phần trăm, cũng không đột phá Thất Biến, cho nên hắn không muốn tiến vào trong đó.

Làm sao bây giờ?

Hắn không có bao nhiêu thời gian có thể lãng phí, mặc dù tám người tiến vào trong cung điện tất nhiên sẽ có long tranh hổ đấu, tuyệt sẽ không thuận buồm xuôi gió. Nhưng dần dần, nhất định sẽ có người có thể chiến thắng.

Lăng Hàn nghĩ ngợi, quyết định cho mình thời gian ba ngày. Sau ba ngày nếu không đột phá, hắn cũng chỉ có thể đi vào mà thôi. Cùng lắm thì trước tiên không đột phá Minh Văn cảnh, nhất định phải làm cho cảnh giới đạt tới hoàn mỹ.

Hắn tiếp tục thích ứng với tiết tấu chiến đấu của người đá, sau khi độ phù hợp đạt tới trăm phần trăm, thuộc tính của bản thân Lăng Hàn sẽ được phụ lên trên thân người đá. Cho nên lực lượng bây giờ của hắn đã đột phá mười vạn cân, có dáng vẻ mười lăm vạn.

Cứ như vậy, mặc dù năng lực vượt cấp chiến đấu của mỗi người chênh lệch rất lớn, thế nhưng lúc phụ lên trên thân người đá, chênh lệch sẽ thu hẹp lại rất nhiều.

Hắn yêu nghiệt như thế cũng chỉ là lực lượng cơ sở tăng lên năm thành mà thôi.

Một ngày rất nhanh đã trôi qua, Lăng Hàn vẫn không có đầu mối nào cả.

Hắn càng thêm lo lắng, xoay quanh ở trước cửa cung điện.

Ngày thứ hai, lúc mặt trời mới lên, ánh mắt Lăng Hàn lẫm liệt, hắn quyết định bí quá hoá liều.

Theo rất nhiều người thấy, đột phá lục cốt đã được rồi. Thế nhưng cũng chỉ khiến cho hắn theo vượt một đại cảnh giới vô địch và bất bại dưới một đại cảnh giới, cũng đã đủ trâu bò rồi.

Thế nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, có ngọn núi cao nhất mà hắn không có trèo lên, đây là điều mà hắn không thể nào tiếp nhận được.

Như thế nào mới là bí quá hoá liều?

Kỳ thật đây cũng là chuyện mà Lăng Hàn đột nhiên thông suốt, hắn đã xé rách gông cùm xiềng xích, khắc Minh Văn ở bên trong nội tạng. Như vậy, hắn sẽ không thể chủ động làm vỡ xương, trái lại còn từ đó thôi động gông cùm xiềng xích làm cho nó vỡ vụn sao?

Đây đúng là hành động mạo hiểm, bởi vì khả năng này sẽ không làm được, nhưng mà chuyện tạo thành tổn thương cho chính mình lại là sự thực.

Thế nhưng Lăng Hàn này lại chính là gia hỏa thích mạo hiểm như thế.

Liều mạng!


Hắn khoanh chân ngồi xuống, giai đoạn đầu chủ động cắt vỡ mảnh xương, suy diễn đột phá Cực Cốt cảnh.

A, đau đớn đau đớn đau đớn!

Hắn lấy bí lực làm đao, thổi qua trên xương cốt, quả thật đã có một chút mảnh xương bị hắn róc xuống, nhưng thống khổ không gì sánh được lập tức đánh thẳng tới.

Hắn nhe răng, quá trình lập tức gián đoạn.

Trước kia đột phá, quá trình cạo xương này tự động diễn ra, không cần hắn thôi động, cho nên, dù có đau đớn nhưng vân có thể chịu.

Nhưng còn bây giờ thì sao, rõ ràng đau đớn tới tận xương tủy như thế mà vẫn còn muốn tự mình đi thôi động hay sao?

Cũng giống như một đao kia cắt ở trên người cảm thấy đau đớn, cái tay sẽ tự động dừng lại, như vậy còn có thể tiếp tục xuống tay được nữa hay sao?

Cho dù có thể cắt một đao, thế nhưng muốn một đao, đao thứ ba, đao thứ bốn nữa thì sao?

Khó a!

Ý chí chiến đấu của Lăng Hàn lại bùng cháy, nếu như không khó thì thế gian làm sao lại chưa từng nghe nói qua truyền thuyết về thất cốt cơ chứ?

Chính bởi vì như vậy, cho nên sau khi bước vào thất cốt mới có thể khiến cho người hắn xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Lại tới!

Lăng Hàn một lần nữa thôi động bí lực, róc thịt và xương cốt.

Nhưng cho dù mồ hôi lạnh trên trán hắn hắn cuồn cuộn chảy xuống, thế nhưng hắn lại không cảm ứng được cấp độ sinh mệnh có dấu hiệu nhảy lên một chút nào.

Chẳng lẽ, thực sự không có cấp độ thất cốt này sao?

Lăng Hàn không tin, cũng bởi vì thất cốt gần như không có khả năng thực hiện, cho nên thế gian mới không có tin đồn về thất cốt. Nếu như hiện tại hắn từ bỏ, như vậy thì có khác gì những kẻ phàm tục, tầm thường cơ chứ?

Chính là bởi vì hư vô mờ ảo, cho nên một khi đột phá, tự nhiên chiến lực có thể mạnh mẽ ngập trời.

Xem ra, hắn còn chưa đủ ác đối với chính mình!


Lăng Hàn cắn răng, hắn quyết định buông tay đánh cược một lần.

Tự đánh nát xương!

Lại tiếp tục!

Về mặt tu luyện, từ trước đến nay Lăng Hàn đều là một người điên cuồng, bên trong cặp mắt của hắn bắn ra ánh sáng, bí lực vận chuyển, giai đoạn đầu là tự đánh nát xương.

Thất Biến, thoát thai hoán cốt biến chất, như vậy hắn sẽ đánh nát tất cả đồ vật cũ, nghênh đón một khởi đầu mới.

Đương nhiên, Lăng Hàn cũng không có điên, bởi vì cho dù hắn thất bại, có thể chỉ cần dung nhập vào trong người đá, như vậy trên cơ bản chiến lực của hắn sẽ không bị ảnh hưởng.

Phanh, Phanh, Phanh, xương cốt không ngừng đứt gãy, ngay cả tư thế ngồi xếp bằng mà Lăng Hàn cũng không thể duy trì được mà đổ xuống mặt đất.

Còn tiếp tục nữa hay không?

Tiếp tục!

Lăng Hàn cắn răng, tiếp tục đánh nát gãy xương, từ cắt thành hai đoạn đến bốn đoạn, từ bốn đoạn đến tám đoạn, thế nhưng cấp độ sinh mệnh của hắn vẫn không có biến hóa như cũ.

Chuyện này đủ để đả kích người ta đến tuyệt vọng a?

Lăng Hàn lại không cho rằng là như vậy, hắn tin rằng tất nhiên trong lịch sử sẽ có vô số thiên tài, tên điên xung kích thất cốt. Chẳng lẽ bọn hắn cũng không có nghĩ tới qua chiêu này hay sao?

Lại đến, lại đến, lại đến!

Lăng Hàn càng thêm điên cuồng, giai đoạn đầu hắn xay, nghiền xương cốt của mình. Lập tức, hắn cảm thấy cái chết đang tới gần mình.

Làm người không thể không có xương, xương cốt chống đỡ hình thái cơ bản nhất của thân thể, toàn bộ xương cốt hóa thành phấn, người còn là người nữa sao?

Lăng Hàn dùng bí lực mô phỏng xương cốt, chống đỡ thân thể của mình, tiếp tục tiến hành tiến trình làm vỡ xương.

Hắn tin rằng, phần lớn người trong lịch sử đều đến một bước này rồi bị dọa, đây là vì truy cầu chí cường, không phải là tự tìm cái chết, mà có ít người tiếp tục nữa thì lại mất mạng.

Cho nên, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp khác.

Trong lòng Lăng Hàn khẽ động, giai đoạn đầu hắn dẫn động vị diện lực ở trong cơ thể.

Ý chí của hắn lưu chuyển, lập tức ảnh hưởng tới toàn bộ sinh linh ở bên trên vị diện kia.

Ở bên trong thế giới này, Lăng Hàn chính là chúa tể.

Ức ức vạn sinh linh cùng nhau hưởng ứng, tản mát ra ý chí yếu ớt, giống như đang cổ động cho hắn. Lại giống như đang gia trì lực lượng nào đó cho hắn, thậm chí có thể nói là chúc phúc.

Cuối cùng cảnh tượng thần kỳ đã xuất hiện, trên xương gãy của hắn có ánh sáng nhẹ nhàng hiển hiện, mà cấp độ sinh mệnh cuối cùng cũng đã chậm rãi tăng lên.