Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3919: Trạm cuối cùng

Lăng Hàn lập tức khoa trương kêu lên, nói:

- Bích Tiêu thân thân, có người muốn mưu hại thân phu của nàng a!

Thời gin: 00: 00: 41

Chỉ một câu của Lăng Hàn đã thành công khiến cho bốn người Yêu tộc và Hồng Thiên Bộ đồng thời biến sắc.

Đương nhiên Bích Tiêu công chúa rất tức giận, ai là thân thân của ngươi chứ?

Hùng Bạo, Ưng Phá Không, Hổ Thái Phong thì giận tím mặt, bọn hắn cũng rất là ngưỡng mộ Bích Tiêu công chúa. Trước đó Bích Tiêu công chúa tiến vào đế đô kết giao, bọn hắn đã nhẫn nhịn đầy bụng tức giận, cũng may đây chỉ là kế sách tạm thời mà thôi. Cũng không có hoàng tử nào xứng đôi với nàng.

Thế nhưng, sau khi tin tức Bích Tiêu công chúa và Lăng Hàn có quan hệ truyền ra, bọn hắn đã từng nghĩ tới muốn làm thịt Lăng Hàn. Thế nhưng chuyện này liên quan tới công chúa điện hạ, không phải là chuyện mà bọn hắn có thể tự tiện chủ trương, cho nên chỉ có thể cưỡng ép lại lửa giận mà thôi.

Nhưng bây giờ, Lăng Hàn lại dám đùa giỡn Bích Tiêu công chúa ở ngay trước mặt bọn họ, chuyện này sao bọn hắn có thể nhẫn nhịn được chứ?

Cho dù là Hồng Thiên Bộ thì ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo. Vốn hắn không đặt Bích Tiêu công chúa vào trong lòng, nhưng sau khi Bích Tiêu công chúa bộc phát ra thực lực Tầm Bí cảnh, tim hắn đã đập thình thịch.

Đây mới là nữ nhân xứng với hắn!

Chỉ có Hồ Nhị là không hề có chút động tĩnh nào, chỉ nhìn qua mặt Lăng Hàn, lại nhìn mặt Bích Tiêu công chúa, dường như đã có điều ngộ ra.

- Lăng Hàn, chớ có nói hươu nói vượn!

Bích Tiêu công chúa cắn răng nói.

- Bích Tiêu tiểu thân thân, chẳng lẽ nàng đã quên lời thề non hẹn biển giữa chúng ta rồi hay sao?

Lăng Hàn ra vẻ ai oán.

Ai thề non hẹn biển cái gì với ngươi chứ?

Bích Tiêu công chúa tức giận không nhẹ, nàng ở trước mặt người khác luôn có thể bảo trì dáng vẻ bình tĩnh ung dung. Duy chỉ có lúc đối mặt với Lăng Hàn lại rất dễ dàng mất kiểm soát.

- Hỗn, hỗn đản!


Nàng cả giận nói.

Dung mạo nàng động lòng người, cho dù là cắn răng mắng thì vẫn phong tình vạn chủng, theo người ngoài thấy, hành động này kỳ thực cũng không khác gì nũng nịu là mấy.

Xong rồi, công chúa của bọn hắn đã rơi vào tay giặc.

Hùng Bạo, Ưng Phá Không, Hổ Thái Phong đều lắc đầu, vẻ mặt ai oán.

Hồng Thiên Bộ lại hừ lạnh một tiếng:

- Lăng Hàn, ngươi đang tự mình tìm cái chết!

Hắn ngang nhiên xuất thủ, chộp tới chỗ Lăng Hàn.

Một kích này đánh tới, Lăng Hàn cũng không được nhắc nhở, ở chỗ này dường như hắn chỉ có thể dựa vào bản sự của bản thân để chiến đấu, trận pháp sẽ không đi áp chế tu vi của cường giả.

Vận dụng Tuyệt Đối Công Bằng hay sao?

Xoát, một bóng người chớp động, đã có một người ngăn ở trước người Lăng Hàn, vỗ một chưởng về phía Hồng Thiên Bộ, hóa giải một chiêu này thay Lăng Hàn.

Hồ Nhị!

Phanh, hai người đụng nhau một cái, không có người nào mà không nhao nhao lui về sau mấy bước, không ngờ lại liều mạng ngang hàng.

Con ngươi của Lăng Hàn không khỏi xiết chặt, chẳng lẽ Hồng Thiên Bộ đã bước vào Tầm Bí cảnh rồi sao?

Hồ Nhị được xưng là đệ nhất thiên tài của Yêu tộc, lại thêm tu vi Tầm Bí cảnh, ai có thể đánh ngang tay với hắn ở Khai Khiếu cảnh cơ chứ?

- Ngươi dám ngăn ta?

Hồng Thiên Bộ lạnh lùng nói.

Bích Tiêu công chúa cũng giận dữ nói:

- Hồ Nhị, tại sao ngươi phải cứu hắn?


Hồ Nhị vẫn rất bình tĩnh, dường như sẽ không vì bất cứ chuyện gì mà chấn động. Hắn nói:

- Hồ mỗ ta muốn ra tay thì sẽ xuất thủ, cần phải báo cáo cho ai chứ?

- Được, vậy ngươi nhận mệnh đi!

Hồng Thiên Bộ lần nữa xuất thủ, chỉ là lần này hắn đã để mắt tới Hồ Nhị. Tay vỗ ra một chưởng, có khí tức hồng hoang vô tận lưu chuyển, hung uy tỏa ra bốn phía, giống như hóa thân thành một đầu hung vật viễn cổ.

Thân thể Hồ Nhị chuyển động, triển khai kịch chiến với Hồng Thiên Bộ.

Hắn không thẹn với danh xưng đệ nhất thiên tài Yêu tộc, nhìn như tiện tay mà làm, thế nhưng uy lực lại vô tận, đấu với Hồng Thiên Bộ hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong.

Lăng Hàn nhìn qua, trong lòng chấn kinh.

Hồng Thiên Bộ đúng là biến thái a, rõ ràng thấp một cảnh giới lớn, thế nhưng chiến lực lại vô cùng kinh khủng, đối với phó với loại cường giả như Hồ Nhị cũng không rơi vào thế hạ phong.

Làm sao hắn ta lại mạnh như thế chứ?

Con mắt của đầu hung thú Thái Cổ kia!

Lăng Hàn lập tức thầm nói trong lòng, hắn phát động nhãn thuật, thế nhưng lại kinh ngạc phát hiện ra, hắn không còn nhìn thấy sự tồn tại của con mắt kia nữa.

Hồng Thiên Bộ đã bỏ nó rồi sao?

Không có khả năng!

Lăng Hàn lắc đầu, như vậy chỉ có một khả năng, đó chính là Hồng Thiên Bộ đã triệt để dung hợp với hung nhãn này, cho nên chiến lực của hắn tăng vụt, có thể vượt qua một cảnh giới lớn mà chiến đấu vẫn bất bại!

Lăng Hàn cũng phải bước vào thất biến thì mới có thể vượt qua một cảnh giới lớn mà vẫn vô địch. Nếu không, hắn không thể ở Cực Cốt cảnh đánh vỡ cực hạn được. Có lẽ chờ hắn bước vào Minh Văn cảnh, sau đó có lẽ cũng chỉ có thể vượt qua một cảnh giới lớn mà vẫn bất bại mà thôi.

Minh Văn cảnh còn không có cách nào đánh vỡ được cực hạn, bởi vậy chiến lực của hắn miễn cưỡng có thể vượt qua một đại cảnh giới để chiến đấu.

Thế nhưng Hồng Thiên Bộ là Khai Khiếu cảnh, lúc trước tuyệt đối không có tu ra được thất biến. Thất cốt, thất văn mà lại có thể có được năng lực vượt qua một đại cảnh giới mà vẫn bất bại. Như vậy chỉ có thể nói, con mắt hung vật thái cổ này thật là đáng sợ.

Chỉ là, từ đầu đến cuối Lăng Hàn đều cho rằng, dựa dẫm vào ngoại vật tuyệt đối không phải là vương đạo, hiện tại Hồng Thiên Bộ nhìn như oai phong lẫm liệt, thế nhưng ngày sau tất sẽ phải vì thế mà trả một cái giá cực đắt.

Hồ Nhị ứng phó như mây trôi nước chảy, bất kể tuyệt chiêu của Hồng Thiên Bộ xuất hiện nhiều lần như thế nào thì hắn luôn dùng chiêu thức cực kỳ đơn giản để hóa giải, rất là thành thạo điêu luyện, thực lực chân chính của hắn như thế nào, hoàn toàn không có cách nào ước đoán ra được.

Hồng Thiên Bộ tự hành ngưng chiến, đương nhiên hắn còn có át chủ bài cường đại chưa sử dụng, nhưng có lẽ Hồ Nhị cũng là như thế. Cho nên, hắn không muốn chiến đấu vô vị như vậy nữa.

- Cuối cùng cũng sẽ có ngày chiến một trận!

Hắn thản nhiên nói, ý là, chín người cạnh tranh nhân tuyển Sồ Long, giữa bọn hắn sẽ khó tránh khỏi có trận chiến cuối cùng.

Ở trong mắt Hồng Thiên Bộ, cũng chỉ có Hồ Nhị mới có thể là đối thủ của hắn.