Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3833: Chiến thư (1)

- Vừa mới xảy ra chuyện gì?

- Ta hình như thấy được một con bạch hổ khổng lồ, còn muốn lớn hơn so với tinh thể.

- Còn có một con yêu hầu, hình như chống cả vòm trời.

- Yêu hầu và bạch hổ đánh nhau.

- Sau đó chúng ta lại hôn mê.

Mọi người mồm năm miệng mười, dần dần liên kết ra chuyện lúc trước.

- Ngươi hôn mê?

- Ngươi cũng hôn mê?

Lăng Hàn lại vẫy vẫy tay về phía Bích Tiêu công chúa, nói:

- Tới đi, tiền đặt cược của ta.

- Ta lại không có thua!

Hổ Tứ Hải hét lớn.

Lăng Hàn cười ha hả, chỉ vào trán của Hổ Tứ Hải.

Hổ Tứ Hải sửng sốt, nhìn lại về phía bên người, chỉ thấy đối phương cười khúc khích.

Ngươi nói vậy là có ý gì? Ta có gì đáng cười?

- Hổ ca, trán của Hồ ca lên...

Người kia muốn nói lại thôi.

- Ha ha ha!

Mọi người vốn vẫn đang khiếp sợ vì bạch hổ và yêu hầu trước đó. Nhưng vừa nghe nhắc nhở như thế, rất nhiều ánh mắt đều rơi vào Hổ trên mặt Tứ Hải. Nhất thời mọi người đều bật cười.

Hổ Tứ Hải không biết tình hình, vội vàng đi tìm cái gương. Vừa nhìn tới, hắn thiếu chút nữa tức tới hôn mê bất tỉnh.


Hóa ra, trên trán của hắn đúng là bị vẽ một chữ "vương".

Không cần phải nói, nhất định là Lăng Hàn làm.

Điều này có nghĩa là, đối phương muốn lấy tính mạng của hắn cũng là chuyện dễ dàng.

Nhưng ngươi vẽ một chữ vương là có ý gì? Coi ta là thành lão hổ sao?

Ta tuy rằng đúng là hổ, nhưng trên mặt bị vẽ một chữ vương, bao giờ cũng cảm giác hết sức không được tự nhiên.

Hắn không còn mặt mũi nào gặp người, vội vàng bay đi.

Bích Tiêu công chúa bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là ném Lục Tảo Kim cho Lăng Hàn.

Lăng Hàn ho khan một tiếng, nói:

- Nếu muốn khiêu chiến với ta, có thể tìm Hiên Viên Định Quốc đăng ký. Ở trong vòng 3 ngày, ta sẽ đáp lại có chiến đấu hay không. Chỉ có điều các ngươi cũng đừng quên quy củ của ta. Nhớ phải nói rõ ràng là lấy cái gì để đặt cược.

Nói xong, Lăng Hàn liền nghênh ngang rời đi.

Lại phải đợi nữa, chắc hẳn tồn tại cường đại như giống Vũ Văn Hống, Cô Nhị đều sẽ tới tìm hắn khiêu chiến.

Cùng giai đánh một trận, Lăng Hàn không sợ bất kỳ kẻ nào. Nhưng những người này sẽ áp chế cảnh giới đánh với hắn một trận sao?

Vũ Văn Hống tuy rằng cũng là Minh Văn Cảnh, nhưng thiên tài này nắm giữ năng lực chiến đấu vượt cấp. Chiến lực có thể đạt tới Khai Khiếu. Bằng không trước đây hắn cũng không có khả năng đi khiêu chiến Hồng Thiên Bộ. Mặc dù không có thực sự giao đấu, nhưng đã có thể chứng minh sự cường đại của hắn.

Lăng Hàn hiện tại cũng không có thực lực địch nổi Khai Khiếu. Cho dù là hắn đạt được ngũ cốt chắc hẳn cũng không có khả năng.

... Trừ khi hắn có thể bước vào độ cao như lục cốt, thậm chí thất cốt vậy.

Cho nên, không đi nữa chính là tìm đánh. Lăng Hàn cũng không có khuynh hướng nhận ngược.

Hắn trở lại học viện, liền đề xuất với phía học viện, hắn đã bước vào Cực Cốt Cảnh, yêu cầu tốt nghiệp.

Hắn lại có hai danh hiệu đại sư, đưa ra yêu cầu như vậy, học viện tất nhiên sẽ lập tức tiến hành phúc đáp ý kiến, đồng ý với đề nghị của hắn. Mấy đại lão của học viện còn đích thân tới, tiễn hắn rời đi.

Lăng Hàn mặc dù rời khỏi học viện, nhưng Hoán Tuyết vẫn ở lại trong này. Hắn thật sự không rảnh đi chỉ điểm cho tiểu thị nữ. Nhiệm vụ này vẫn giao cho học viện.

Hắn ở bên ngoài tìm một chỗ, vô cùng thanh tĩnh. Dù sao có tiền, liền mua được chỗ này... Có người nói bất động sản Đế Đô năm gần đây vẫn luôn tăng cao. Mua lại đầu tư cũng không tệ. Tuy rằng Lăng Hàn không thiếu chút tiền ấy.


Sau khi thu xếp xong xuôi, Lăng Hàn liền lại bắt đầu cân nhắc tới Phong Vân Phiêu.

Tuy rằng ở trong khoảng thời gian ngắn hắn đã nắm giữ được môn thân pháp này, nhưng vẫn không thể đủ để đẩy mạnh đến mức tận cùng. Bởi vậy, hiện tại hắn chỉ có thể tăng lên gấp một lần vận tốc âm thanh, mà không phải là gấp hai.

- Thời gian đột phá thất biến, ta mở ra một môn thần thông. Như vậy nếu như có thể đột phá thất cốt, có thể khiến cho ta lại nắm giữ một môn thần thông hay không?

Lăng Hàn thì thào nói, mười phần mong đợi.

Thần thông hậu thiên không thể so sánh cùng với tiên thiên. Nhưng có vài thần thông hậu thiên cũng cường đại không gì sánh được. Đồng thuật đang là một trong số đó.

Chỉ là hiện tại đồng thuật của Lăng Hàn quá yếu, còn xa mới đạt được độ cao của Nhị Oa.

Không sao, hắn tin tưởng theo tu vi nâng cao, đồng thuật nhất định có thể trở nên mạnh hơn.

- Chỗ tốt lớn nhất của đồng thuật, chính là có thể sử dụng ở trên phương diện phá trận.

Lăng Hàn lộ ra vẻ tươi cười. Đồng thuật lại phối hợp với trận sư siêu cấp như hắn, sau này muốn phá giải cấm chế khẳng định càng dễ dàng hơn, không cần cứ phải dựa vào con heo kia.

- A, con heo béo, ngươi thế nào lại theo tới đây?

Hắn nhìn về phía con heo nhỏ háo sắc này.

Heo háo sắc đang nằm ngủ, nghe vậy về phía hắn liếc mắt thoáng nhìn, càng làm đầu rũ xuống, bộ dạng heo đại gia mặc kệ bộ dáng của ngươi.

Kỳ quái, con heo này không phải thích mỹ nữ sao? Thế nào tự nhiên không ở bên cạnh Hoán Tuyết, ngược lại theo hắn qua đây.

Chẳng lẽ là mục tiêu nhắm ngay bảy đứa trẻ hồ lô?

Ách, vậy ngươi lại tự cầu nhiều phúc đi. Đây chính là bảy hài tử bạo lực, không quay ngươi thành heo sữa quay đã là không tệ.

Trên thực tế, bảy nữ hài tử không phải không muốn ăn heo sữa quay. Tứ Oa thậm chí phun lửa vào con heo háo sắc. muốn trực tiếp nướng chín, không nghĩ tới năng lượng cấp độ cao như vậy tất nhiên cũng không thể tổn thương được heo háo sắc.

- Heo háo sắc, ngươi rốt cuộc là lai lịch gì?

Con lợn nhỏ sử dụng một loại ánh mắt hài hước nhìn Lăng Hàn, phát ra âm thanh òm ọp òm ọp, hình như đang xem thường hắn.

- Còn như vậy, cẩn thận ngày hôm nay không có cơm ăn!

Lăng Hàn uy hiếp nói.

Heo háo sắc lập tức kinh sợ, một chút khí phách cũng không có.

Lăng Hàn ở tại nơi ở mới hai ngày, dần dần liền có người biết địa chỉ mới của hắn. Rất nhanh lại có người đến thăm.

Yêu tộc quả nhiên chưa từ bỏ ý định, lại đề nghị khiêu chiến về phía hắn.

Trực tiếp tìm tới cửa khiêu chiến, Lăng Hàn hờ hững, nói phải giữ lời có đúng hay không?

Thấy Lăng Hàn không để ý, yêu tộc chỉ có thể đưa khiêu chiến thư đến chỗ Hiên Viên Định Quốc.

Hiên Viên Định Quốc liền lắc mông chạy tới chạy lui. Ở trong học viện hắn là nhân vật phong vân. Nhưng sau khi rời khỏi đó, hắn cũng chỉ là một trong những hậu đại của Hiên Viên đại soái, thật sự không tính là xuất sắc.