Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3788: Bị đánh tới quay vòng vòng (2)

Ầm.

Đại Oa vọt ra. Toàn thân nàng quấn vòng quanh năng lượng màu đen, khiến cho thân thể của nàng cũng lớn hơn một vòng. Một quyền đánh ra, nắm đấm giống như bao cát lớn.

Miêu công tử tất nhiên không thể kinh sợ một tiểu hài tử, cũng vội vàng một quyền nghênh đón.

Nhưng nắm đấm vừa tiếp xúc, sắc mặt của hắn lại thay đổi. Sau đó chỉ thấy hắn bay ra ngoài.

Nếu như Lăng Hàn ở đây, hắn tuyệt đối sẽ lắc đầu không dừng.

Lẽ nào ngươi không biết Đại Oa được xưng là bạo lực điên cuồng, sở trường đặc biệt chính là lực lớn sao?

So đấu khí lực với một hài tử lực mạnh, trong lòng ngươi có bao nhiêu luẩn quẩn?

Ầm.

Miêu công tử nặng nề ngã trên mặt đất, toàn thân cũng giống như nằm mộng.

Tình huống gì vậy? Hắn bị một tiểu hài tử cho một đòn đánh bay?

Hắn nhất định là đang nằm mơ chứ?

- Không chịu nổi một đòn.

Đại Oa vỗ hai tay, thoái mái đối phó, thật sự không có trốn chiến.

- Dựa vào bộ dạng này của ngươi cũng muốn khiêu chiến với phụ thân ta. Đầu óc bị lừa đá?

Hiện tại nhân sinh quan của Miêu công tử nhất định là tan vỡ. Hắn hoàn toàn không thể tiếp nhận một tiểu hài tử đáng yêu có thể cường đại đến mức như vậy.

Nhất định là chỗ nào nhầm lẫn.

Nói không chừng hắn đang nằm mơ đi?

Hắn bò dậy, dùng sức lắc đầu.

- Mèo ngốc, ngươi không đang nằm mơ.

Nhị Oa đã đi tới, có vẻ nóng lòng muốn thử.

- Giờ đến phiên ta.

Tới phiên ngươi cái gì?

Vèo.

Nhị Oa lập tức chính là một quyền đánh tới.


Dựa vào!

Miêu công tử vội vàng trốn. Nhưng Nhị Oa lại dường như biết hắn sẽ làm như vậy, trong mỗi con mắt bắn ra một cột ánh sáng, lao về phía Miêu công tử.

Đây vừa lúc là điểm yếu phòng ngự của Miêu công tử.

Miêu công tử không khỏi quá sợ hãi. Cái kẽ hở này ngay cả chính hắn cũng không có ý thức được. Vậy tiểu nha đầu lại làm thế nào phát hiện ra được?

Hắn muốn tránh, nhưng đã không kịp.

Ầm.

Hắn bị điện quang bắn trúng, toàn thân lại bay ra, sau đó nặng nề rơi xuống trên mặt đất.

Vẻ mặt hắn mờ mịt. Cuộc sống của mèo đã bị đả kích nặng nề.

Mình, lại có thể, liên tục, bị đánh bại bởi, hai, nữ hài tử!

- Mèo xấu, tiếp theo phải là ta!

Lại một một âm thanh hưng phấn vang lên.

Miêu công tử nhất thời kinh sợ, vội vàng bò dậy, nhìn về bốn phía xung quanh, nhưng hoàn toàn không thấy bóng dáng nào. Cho dù là hắn mở ra thần thức, cũng không phát hiện ra bất kỳ kẻ nào.

Ai đang lấy thần thức truyền âm về phía hắn sao?

Ầm!

Ý niệm còn chưa tất, hắn chỉ cảm thấy sau gáy truyền đến cảm giác đau đớn mãnh liệt, không khỏi lao đầu về phía trước, ngã nhào trên mặt đất.

Trong một phút ngắn ngủi, hắn lại bị đánh bại tới ba lần.

Lúc này hắn cuối cùng hôn mê bất tỉnh, không cần lại đi nghi ngờ cuộc sống của mèo.

- Thực sự không chịu được đánh.

Lục Oa nói. Nàng ở dưới trạng thái ẩn thân căn bản không có cách nào chạm đến. Dưới tập kích bất ngờ có thể nói gần như không ai phòng bị được.

- Ấu trĩ.

Tam Oa vẫn ngồi ở nóc nhà, khinh thường bình luận.

Đại Oa nắm lấy một cánh tay của Miêu công tử, sau đó trực tiếp kéo đi, căn bản không quan tâm làm vậy y phục của Miêu công tử cũng bị mài rách. Nàng đi tới bên tường viện, nàng dùng sức vung một cái.

Vút.

Miêu công tử liền bị nàng ném ra ngoài.


Tiểu nha đầu vỗ tay một cái, nhe răng cười:

- Giải quyết xong!

Vút.

Miêu công tử quỳ rạp trên mặt đất.

Đáng thương chính là, trước đó hắn bị Đại Oa lôi đi, quần cũng bị mài rách, mông lộ ra. Hiện tại hắn lại nằm úp xấp trên đất, bởi vậy, cảnh xuân tất hiện ra.

Mà may mắn chính là, hắn dù sao cũng là yêu mèo, trên mông cũng lông xù, bởi vậy nơi có thể lộ ra cũng không nhiều, xem như là giữ lại cho hắn chút mặt.

Dĩ nhiên, Miêu công tử bây giờ còn không tự biết, còn đang trong trạng thái choáng váng mê man.

Mà bên ngoài, tất cả mọi người lại choáng váng.

Trước đó tất cả mọi người nhìn thấy được Miêu công tử tiến vào, còn nghe được những tiếng đánh nhau ầm ầm bịch bịch, trong lòng ngứa ngáy. Nhưng sau đó lại không có động tĩnh gì.

Có người muốn leo lên đầu tường nhìn, Miêu công tử lại đã đi ra.

Ai cũng biết, Miêu công tử không phải là tự mình chạy ra, mà là bị người vứt ra.

A, đây là có chuyện gì?

Đây chính là Miêu công tử. Miêu công tử nắm giữ chiến lực Minh Văn Cảnh, có thể quét ngang học viện. Thế nào hai ba cái đã bị đánh ngã.

Lăng Hàn lại có thể trở nên lợi hại như vậy?

Mọi người không khỏi đều dâng lên cảm giác kính nể, e sợ mãnh liệt. Trước đó Lăng Hàn tuy rằng đánh bại Ưng Trường Không, nhưng là dựa vào uy lực của pháp khí, không phải vì thực lực chân chính của hắn. Nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ của Miêu công tử, rõ ràng là bị tổn thương.

Cho nên, lần này chắc là thực lực của Lăng Hàn lại có tiến bộ kinh người. Ngay cả Minh Văn Cảnh cũng có thể đánh bại.

- Lăng Hàn thật giỏi.

- Đám gia hỏa yêu tộc này quá kiêu ngạo. Nên cố gắng giảm bớt nhuệ khí của bọn họ.

- Thánh hoàng bế quan, Hồng Thiên Bộ lại rời khỏi đây. Còn cho rằng không ai trị được bọn họ. Hiện tại cuối cùng có một Lăng Hàn đứng ra!

Mọi người đều lớn tiếng, trầm trồ khen ngợi Lăng Hàn. Nhưng bọn họ căn bản không biết, hoàn thành hành động vĩ đại này chỉ là mấy nữ hài tử mà thôi.

...

Trên thực tế, Lăng Hàn không phải không muốn nghênh chiến. Mà là hắn đang trong thời khắc mấu chốt để đột phá lục biến.

Cảm ngộ loại vật này, nói đến là đến, không có dấu hiệu nào. Nếu như không nắm chặt, vậy chờ đợi lần tiếp theo trở lại cũng không biết là chuyện khi nào. Nói không chừng vĩnh viễn vô duyên.

Cho nên, khi cảm ngộ phát sinh, Lăng Hàn lại lập tức bắt đầu bế quan, nắm lấy đạo linh quang này.

Hắn ngồi trơ như đá, từ bên ngoài nhìn vào, chỉ còn lại có hít thở rất nhỏ, vô cùng chậm rãi. Ngay cả tim cũng dường như muốn dừng lại, thân thể tiến vào trạng thái chết giả. Nhưng ở trong đầu của hắn, lại vô cùng đặc sắc.

Từng cảm ngộ giống như tia chớp xẹt qua, Lăng Hàn đang nghiền ngẫm về bí mật của sinh mạng.

Muốn nâng cao trình độ sinh mạng, vậy dĩ nhiên trước hết phải đủ hiểu rõ đối với bản chất của sinh mạng, nhất là phải đột phá cực hạn.

Ầm.

Trong đầu của hắn, từng cảnh tượng kỳ quái hiện lên, chuyển động. Đây là hắn đang miêu tả bản chất sinh mạng.

Đối với sinh mạng Lăng Hàn đủ hiểu rõ, ở trong thế giới thần thạch, hắn mạnh mẽ tới Thiên Tôn. Tuy rằng hai thế giới hoàn toàn khác nhau, nhưng lại tồn tại rất nhiều điểm giống nhau.

Hắn thoáng lộ ra một vẻ tươi cười, đã hiểu rõ bí mật sinh mạng.