Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3678: Xứng danh (2)

Lại là một quyền đánh ra.

Ầm.

Hồ Dương chống đỡ, sắc mặt hơi tái đi. Không phải là hắn bị đánh cho tổn thương, mà là lời Lăng Hàn nói chọt trúng chỗ đau của hắn.

- Ngươi thật đúng là tiện. Có phải muốn ta đánh ngươi mới thấy thoải mái hay không?

Lăng Hàn không ngừng vung quyền.

Ầm!

- Được, thành toàn cho ngươi!

Ầm!

- Đánh chết tên Vương bát đản nhà ngươi!

Ầm!

Lăng Hàn nói một câu lại đánh ra một quyền. Một quyền tiếp một quyền, như sấm đình như gió dữ.

Hắn càng nói, cơn tức càng lớn. Hắn đi tới thế giới xa lạ này, nữ hoàng bọn họ chỉ có thể ở trong cơ thể hắn, cũng không biết tới lúc nào mới có thể đi ra ngoài. Ban đầu hắn vốn có một bụng lửa. Nhưng hết lần này tới lần khác Hồ Dương còn muốn không ngừng khiêu khích hắn.

Được, cơn tức đã có nơi phát tiết.

Ầm ầm ầm ầm.

Tốc độ Lăng Hàn công kích càng lúc càng nhanh. Cho dù là phần lớn Hoán Huyết Cảnh cũng chỉ có thể nhìn thấy được nắm đấm của hắn tung bay ở trên trời. Hình như khắp bầu trời đều là quyền ấn của hắn.

Bọn họ không khỏi cảm thấy hoảng sợ. Công kích như vậy ngăn cản thế nào?

Hồ Dương càng đánh càng hoảng hốt. Hắn cảm giác được, lực lượng của chính mình là chiếm thượng phong. Nhưng kình lực của đối phương lại vô cùng ngưng thực. Thật giống như công kích của hắn là một ngọn núi bùn, dễ dàng bị thạch quyền của đối phương đánh ra một lỗ, không có cách nào tạo thành một chút tổn thương gì.

Hắn lại hối hận. Sớm biết thế này, hắn không nên hạn chế sử dụng pháp khí, phù binh. Bởi vì hắn cũng có phù binh cấp bậc Cực Cốt Cảnh, chính là phụ thân hắn chế luyện ra.

Điều này có đúng là mua dây buộc mình hay không?

Thời điểm thực lực của hắn chiếm ưu thế, bị phù binh của Lăng Hàn một đòn ngã nhào xuống đường. Được rời, chờ tới lúc hạn chế sử dụng phù binh, thực lực của Lăng Hàn lại tăng lên, đủ để sánh ngang với hắn. Thậm chí mơ hồ có xu thế áp chế hắn.


Hắn thế nào lại bi kịch như vậy?

Lăng Hàn gào to một tiếng, tiếp tục nâng cao chiến lực.

Mười lăm lần lực lượng chồng chất không giải quyết được? Vậy hai mươi lần.

Lăng Hàn bỗng nhiên tăng lực.

Ầm, dưới một đòn, Hồ Dương nhất thời bị chấn động bay ra ngoài.

Hắn cũng có thể đánh ra mười lăm lần lực lượng. Trước đó, hắn vừa vặn cùng Lăng Hàn chiến đấu một trận không phân thắng bại. Hiện tại Lăng Hàn tăng thêm lực lượng, hắn tất nhiên không địch lại.

Ầm!

Lăng Hàn thừa thắng truy kích, lại là một quyền đánh qua.

Hồ Dương miễn cưỡng chống đỡ. Nhưng hắn lại bị một quyền này đánh cho bay ra ngoài.

- Thoải mái!

Lăng Hàn một bước xa đuổi theo, gần như bạo phát ra tốc độ gấp hai lần vận tốc âm thanh. Mọi người nhìn thấy, hai mắt trợn trừng.

Gấp hai vận tốc âm thanh. Đó là tốc độ Cực Cốt Cảnh có khả năng đạt tới. Nhưng hiện tại bọn họ lại thấy được ở trên thân một người mới vào Hoán Huyết Cảnh.

Phải biết rằng, phần lớn Hoán Huyết Cảnh đều phải đến thời điểm tam biến mới có khả năng đạt tới vận tốc âm thanh. Chủ yếu là do thể phách không chịu được. Khi đạt được vận tốc âm thanh, liền sẽ khiến cho thân thể mình sụp đổ trước

Ầm! Ầm! Ầm!

Hồ Dương thành bao cát, bị Lăng Hàn thoả thích công kích.

Hắn hóa giải phần lớn công kích của Lăng Hàn, nhưng vẫn có lực sót lại nện ở trên người của hắn, khiến cho hắn bị đau. Nếu tiếp tục lâu dài như vậy, hắn thậm chí sẽ bị thương, trọng thương, cuối cùng sẽ chết.

Tất cả mọi người nhìn thấy rõ ràng, tuy rằng Hồ Dương còn đang cố gắng chống đỡ, nhưng hắn đã thua. Chỉ là chính hắn còn không có thừa nhận mà thôi.

Cái này, không ai lại nghi ngờ thực lực của Lăng Hàn nữa.

Gia hỏa này không chỉ vô sỉ, âm hiểm đào hố, thực lực chân chính cũng mạnh đến mức nghịch thiên.


Lăng Hàn, đánh một trận liền thành danh!

Mà Hồ Dương lại thảm, bị Lăng Hàn ba lần đánh bại. Bất luận là trí tuệ hay thực lực, toàn bộ phương hướng vị trí hắn đều bị nghiền ép, quyết định trở thành một trò cười.

- Ngừng tay!

Đồ Vân mở miệng. Hắn nhìn không được. Đây cũng không phải là quyết chiến nữa, mà là đơn phương ngược đánh.

Mọi người đều sử dụng ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn Lăng Hàn.

Một ngôi sao mới đã từ từ sáng lên, không thể áp chế.

Lăng Hàn đánh một trận thành danh.

Quả thực, trước đó hắn cũng rất nổi danh. Hai lần chiến thắng được Hồ Dương. Nhưng cả hai lần đều không có nhân tố thực lực ở bên trong, tất nhiên không có khả năng phục chúng.

Nhưng lần này lại hoàn toàn khác.

Lăng Hàn trực tiếp đánh bại Hồ Dương, không có một chút giả tạo nào.

Thế giới này sùng bái cường giả. Lăng Hàn hiện tại tuy rằng vẫn không thể xưng là cường giả, nhưng đã có khuynh hướng như thế.

Không ít người đang phân tích thực lực của Lăng Hàn, nghiên cứu hắn làm sao có thể mạnh mẽ được như vậy. Nhưng từ góc độ lực lượng mà nói, bọn họ tính thế nào cũng không có cách nào đưa ra một lời giải thích hợp lý, Lăng Hàn làm sao có thể địch nổi Hồ Dương.

Cuối cùng, mọi người nhận định, Lăng Hàn nhất định nắm giữ một môn võ kỹ cường đại, bù đắp vào sự chênh lệch trên phương diện lực lượng.

Bởi vì Lăng Hàn là từ Hổ Cứ Thành tới. Hơn nữa Hổ Cứ Thành hiện tại đã biến mất. Cho nên không ít thế lực đều có ý chiêu mộ đối với hắn, khai ra đủ loại điều kiện.

Có kẻ sử dụng tiền đập, có kẻ lại là lấy công pháp, võ kỹ dụ dỗ. Có kẻ trực tiếp đưa mỹ nữ tới. Tất nhiên không có một người nào có thể cảm động được Lăng Hàn.

Hắn không thiếu tiền, càng không có hứng thú đối với mỹ nữ. Công pháp sao? Có mấy người có thể cho ra công pháp vượt qua Hầu ca?

Võ kỹ thật ra có thể lấy tới xem một chút, tham khảo một chút, nhưng có cần bán mình để đổi lấy hay không?

Ha hả.

Lăng Hàn trở lại nơi ở. Hắn không có ý định gặp người nào. Nếu như hắn bước vào Hoán Huyết Cảnh, hiện tại hắn cần phải bắt đầu chuẩn bị đan dược Hoán Huyết Cảnh và tu luyện trận pháp. Hắn còn phải chuẩn bị càng nhiều bảo quả bổ khí huyết, để tránh sau khi đạt được nhất biến đỉnh phong, bởi vì không có thuốc bổ chỉ có thể giẫm chân tại chỗ.

Vào lúc ban đêm, Lăng Hàn đang định luyện đan, lại đột nhiên dâng lên một cảm giác bất an.

Hắn liền vội vàng xoay người. Hắn chỉ thấy được trong bóng tối có một bóng người đang ngồi.

- Ha ha, tiểu tử, cảm giác của ngươi càng lúc càng bén nhạy!

Bóng người kia cười nói.

Hiện tại thị lực của Lăng Hàn cũng tăng lên rất nhiều. Đồng tử của hắn rất nhanh lại thích ứng được với bóng tối. Hắn mơ hồ nhìn thấy được, đó là một lão đầu thấp bé.

Tròng mắt của hắn lập tức co lại một chút. Tiểu lão đầu này chính là người cho hắn ăn độc dược trước kia!