Thần Đạo Đan Tôn

Chương 35: Ngạo Phong

- Năm đó, vi phụ cũng coi như là thiên tài của Vũ Quốc, trẻ tuổi nóng tính, ước mơ thế giới bên ngoài, sau khi đột phá Tụ Nguyên Cảnh liền đi ra ngoài lang bạt. Mười tám năm trước, vi phụ tìm kiếm một di vật thượng cổ ở trong Ám Ma Sâm Lâm, bất ngờ gặp phải mẹ của ngươi.

Lăng Đông Hành bắt đầu nhớ lại chuyện cũ, thời điểm nói đến mẫu thân của Lăng Hàn, trên mặt cương nghị không khỏi hiện lên nhu tình.

- Mẹ ngươi tên Nhạc Hồng Thường, là một nữ nhân rất mỹ lệ, ôn nhu.

Lăng Đông Hành lấy ngữ khí nỉ non nói, ánh mắt trở nên vô cùng dịu dàng:

- Có điều, lần thứ nhất gặp gỡ nàng, chúng ta phát sinh chút hiểu lầm, còn đánh nhau một trận.

- Sau đó, chúng ta sóng vai lang bạt, cũng thành lập cảm tình thâm hậu.

- Thời điểm mẹ ngươi mang thai ngươi, chúng ta quyết định về Thương Vân Trấn, mà đến lúc đó, ta mới biết mẹ ngươi lai lịch không đơn giản, nàng là chắt gái của Tam Trưởng lão Đông Nguyệt Tông.

- Đông Nguyệt Tông Tông chủ là cường giả Linh Anh Cảnh đỉnh phong, các Đại Trưởng lão đều là Linh Anh Cảnh, đi ra một người cũng có thể dễ dàng diệt Vũ Quốc!

- Trưởng bối của mẹ ngươi có ý định gả nàng cho hậu nhân của một trưởng lão khác trong tông, người này tên Ngạo Phong, thiên phú võ đạo cực kỳ xuất sắc, thậm chí có thể nói nghịch thiên, chỉ là làm người phong lưu thành tính, nữ nhân bên cạnh cả trăm, con riêng cũng có nhiều người.

- Mẹ ngươi tự nhiên không muốn gả cho nam nhân như vậy, liền rời nhà trốn đi giải sầu, cùng ta gặp gỡ, hiểu nhau, tương giao.

- Nhưng Đông Nguyệt Tông vẫn phát hiện chuyện giữa ta và mẹ của ngươi, phái cao thủ muốn bắt chúng ta. Chúng ta một đường lẩn trốn, sau đó ngươi sinh ra không bao lâu, bị ca ca của mẹ ngươi là Nhạc Chấn Sơn cùng Ngạo Phong đuổi theo.

- Ta vĩnh viễn không quên được hành động của Ngạo Phong đối với ta lúc đó, hắn bẻ gãy từng ngón từng ngón tay của ta, muốn bức ta nói ra lời phản bội mẫu thân ngươi, nhưng hắn thất vọng rồi, ta dù chết, cũng sẽ không làm sự tình xin lỗi Hồng Thường.

- Mẹ ngươi lấy chết tương bức, bảo vệ tính mạng của phụ tử chúng ta, mà linh căn của vi phụ chính là bị Ngạo Phong phế bỏ.

- Ta vốn muốn đi Đông Nguyệt Tông liều mạng chiến một trận, nhưng vì ngươi, vi phụ quyết định tham sống sợ chết, trở lại Thương Vân Trấn.

Lăng Hàn bừng tỉnh, chẳng trách ngay cả cao thủ của Hổ Dương Học Viện cũng không thể tiến vào Tử Quang Địa cốc, Lăng Đông Hành lại có thể tới lui tự nhiên, hiển nhiên là năm đó mẫu thân để cho phụ thân bí bảo gì.

Linh Anh Cảnh!

Lăng Hàn khẽ nhíu mày, tạm thời là không thể tiếp mẫu thân trở về, võ đạo mười cảnh, Linh Anh Cảnh là cảnh giới thứ bảy, mà hiện tại hắn mới vừa bước lên đại cảnh giới thứ hai, cách cảnh giới thứ bảy cũng phải mười mấy năm thời gian.


Này vẫn là hắn, nắm giữ cảm ngộ trực chỉ Thiên Nhân Cảnh, Linh Căn Thần Cấp, công pháp Thiên Cấp, còn có đan đạo đế vương phụ trợ, bằng không đổi thành thiên tài khác, dù cho đời này có thể xông lên Linh Anh Cảnh, vậy ít nhất cũng là sự tình hai, ba trăm năm sau.

Hắn nhất định phải dành thời gian!

Bởi vì sinh mệnh võ giả có hạn, không đột phá Sinh Hoa Cảnh, tuổi thọ không khác người thường, nhiều nhất không có bệnh tật, sống đến trăm tuổi. Nhưng nếu đột phá Sinh Hoa Cảnh, liền có thể thu được tuổi thọ trên hai trăm năm, sau đó mỗi đột phá một cảnh giới lớn, đều có thể được hai trăm năm tuổi.

Ngạo Phong!

Trong đôi mắt Lăng Hàn phun ra lửa giận, tuy Lăng Đông Hành nói hời hợt, nhưng hắn có thể tưởng tượng, ngày đó phụ thân ở trong tay Ngạo Phong chịu bao nhiêu đau khổ, bị nhục nhã mất sạch tôn nghiêm làm sao.

Nếu không vì hắn, Lăng Đông Hành nhất định sẽ đi Đông Nguyệt Tông huyết chiến, chết trận.

Cha chịu nhục, con có trách nhiệm!

Lăng Hàn đã ở trong lòng phán định Ngạo Phong tử hình, có điều, nếu Ngạo Phong là đệ tử của Đông Nguyệt Tông, lại có danh thiên tài, tu vi bây giờ đạt đến cảnh giới gì?

Linh Hải? Thần Thai? Sinh Hoa?

- Hàn Nhi, tuy thiên phú của ngươi tuyệt hảo, nhưng Đông Nguyệt Tông đối với phụ tử chúng ta bây giờ mà nói, chính là quái vật khổng lồ, ngươi tuyệt đối không thể hành sự lỗ mãng, bằng không vi phụ thực sự là không mặt mũi nào gặp lại mẹ của ngươi!

Lăng Đông Hành nghiêm nghị nói.

Lăng Hàn gật đầu:

- Phụ thân yên tâm, con chắc chắn sẽ không hành sự lỗ mãng.

- Hiện tại hết thảy hi vọng của vi phụ đều ở trên thân thể ngươi, ngươi không chỉ vì mình mà sống, còn phải vì mẫu thân mà sống!

Lăng Đông Hành trầm giọng nói.

- Con rõ ràng!

- Đúng rồi, hiện tại nếu ngươi đột phá Tụ Nguyên Cảnh, thì có thể tham gia Đại Nguyên luận võ a!


Lăng Đông Hành đổi đề tài.

- Đại Nguyên luận võ?

Lăng Hàn tìm tòi ký ức, phát hiện không có ký ức liên quan tới phương diện này.

Lăng Đông Hành cười nói:

- Trước đây ngươi không có biểu hiện ra thiên phú võ đạo, vì lẽ đó ta không có nói cho ngươi biết. Đại Nguyên luận võ này chính là Đại Nguyên Vương phủ tổ chức, mỗi ba năm mới sẽ cử hành một lần, điều kiện tham gia là võ giả không quá ba mươi tuổi, dưới Dũng Tuyền Cảnh, thuộc về phạm vi thế lực của Đại Nguyên thành là được.

Ở Vũ Quốc, thành thị là khu vực hành chính lớn nhất, toàn quốc tổng cộng có ba mươi sáu đại thành, mỗi đại thành quản hạt một khu vực cực lớn. Đại Nguyên thành chính là một trong ba mươi sáu thành, do Đại Nguyên Vương thống lĩnh, đời sau của Thái tổ Hoàng Đế, đời đời nắm giữ chức thành chủ của Đại Nguyên thành cùng phong hào Đại Nguyên Vương.

Dưới Đại Nguyên Vương phủ, có bốn thế lực lớn, phân quản khu vực khá cằn cỗi ở ngoài Đại Nguyên thành, bốn thế lực lớn này bao quát Thạch Lang Môn.

- Thu được đệ nhất có tưởng thưởng gì không?

Lăng Hàn hỏi.

Lăng Đông Hành không khỏi nha một cái, nhi tử thực sự có chí khí, trực tiếp nhắm vào đệ nhất. Có điều, đây mới là hảo nhi tử của hắn. hắn suy nghĩ một chút, nói:

- Hình như là một cây linh dược, tên Ám Nguyệt Thảo, là vị thuốc chính luyện chế Tử Nguyên Đan, có thể giúp võ giả Tụ Nguyên Cảnh không hề cản trở đột phá đến Dũng Tuyền Cảnh.

Lăng Hàn nhất thời trố mắt ngoác mồm.

Đan sư hiện tại... đều ngớ ngẩn sao?

Ám Nguyệt Thảo quý giá bực nào, không phải dùng để luyện chế đan dược Hoàng Cấp thượng phẩm, mà là vị thuốc chính luyện chế Không Gian Đan a. Không Gian Đan có thể mở rộng không gian đan điền của võ giả, đây là ngay cả cường giả Thiên Nhân Cảnh cũng đỏ mắt!

Thiên địa linh dược như vậy, tự nhiên có thể để cho Tụ Nguyên Cảnh thuận lợi đột phá đến Dũng Tuyền Cảnh, cấp bậc quá cao a, nếu không có công hiệu như vậy mới kỳ quái, chỉ là cái này là lãng phí đến cỡ nào nha?

Tài liệu chính của Tử Nguyên Đan, hoàn toàn có thể dùng dược liệu cấp thấp thay thế!

Mười ngàn năm sau, lẽ nào đan đạo không có một chút tiến bộ, trái lại còn lui bước?

Lăng Hàn lộ ra nụ cười, hắn cũng không thể lãng phí linh dược, đã như vậy, cây Ám Nguyệt Thảo kia hắn thu rồi! Hơn nữa, Ngũ hành nguyên hạch của hắn tiêu hao nguyên lực quá nhanh, đang lo không gian đan điền không đủ lớn, thực sự là đưa tới cửa.

Chỉ là hiện tại đã cuối tháng mười, cách cuối năm chỉ có hai tháng, tựa hồ hơi gấp a.

Xem ra hắn phải đi Thất Phong Sơn một chuyến, bởi vì nội đan của Hồng Lân Giao Xà có thể dùng để luyện chế Siêu Nguyên Đan.

Một viên Siêu Nguyên Đan, liền có thể làm tu vi của Tụ Nguyên Cảnh tăng lên một cảnh giới nhỏ, nhưng chỉ hữu hiệu với Tụ Nguyên tiền kỳ, đối với Lăng Hàn mà nói, muốn ở trước cuối năm đạt đến Tụ Nguyên Cảnh trung kỳ, Siêu Nguyên Đan chính là lựa chọn duy nhất của hắn.

Chỉ là Hồng Lân Giao Xà dị thường cường đại, hơn nữa cả người mang độc, nhất định phải làm tốt chuẩn bị vẹn toàn, bằng không chính là đi chịu chết.