Thần Đạo Đan Tôn

Chương 18: Cô Lang Huyết

Lưu Vũ Đồng đi lên phía trước, nói:

- Ta thay hắn chiến một trận!

Trước đó, lực chú ý của Trình Hưởng vẫn ở trên người Lăng Hàn, cho đến lúc này mới phát hiện Lưu Vũ Đồng tồn tại, nhìn thấy dung mạo băng sơn tuyệt sắc kia, con mắt của hắn không khỏi đăm đăm.

Trên đời này tại sao có thể có nữ nhân xinh đẹp như thế?

Chờ chút, nàng muốn thay Lăng Hàn xuất chiến?

Trình Hưởng lập tức đố kị còn có khó chịu mãnh liệt, dựa vào cái gì phế vật như Lăng Hàn có thể có nữ nhân xinh đẹp như vậy? Cái này không công bằng, hơn nữa buồn cười!

Hắn vội vàng nói:

- Vị tiểu thư này, ngươi nhất định là mới tới, bị lời chót lưỡi đầu môi của tên kia lừa, hắn là Lăng gia phế vật, học viện mỗi người đều biết.

Trong đôi mắt đẹp của Lưu Vũ Đồng nhất thời hiện lên một tia lửa giận, nghe được người khác ô nhục Lăng Hàn, nàng sẽ không nhịn được mà tức giận!

Những người này cái nào có tư cách?

- Đừng, vừa nãy là nữ nhân, vì lẽ đó ta không ngại ngươi giúp, nhưng hiện tại đây là một nam nhân, nam nhân trong lúc đó chiến đấu, do nam nhân đến giải quyết.

Lăng Hàn đưa tay đặt lên vai Lưu Vũ Đồng, lắc đầu nói.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều đố kị đến phát rồ, ngay cả nữ sinh cũng không ngoại lệ.

Lại cùng nữ thần trong lòng bọn họ thân mật tiếp xúc như vậy, mà càng làm cho bọn họ bi phẫn gần chết là, Lưu Vũ Đồng thậm chí ngay cả nửa điểm chống cự cũng không có.

Lưu Vũ Đồng nhíu mày, Trình Hưởng không giống Trình Hào, hắn là Luyện Thể tầng chín, so với Lăng Hàn ròng rã cao hơn năm cảnh giới nhỏ! Nàng biết Lăng Hàn rất thần kỳ, nắm giữ năng lực vượt cấp khiêu chiến, nhưng hiện tại cấp số chênh lệch quá lớn a.

Dưới cái nhìn của nàng, phần thắng của Lăng Hàn vô hạn tiếp cận không.

- Yên tâm, ngươi nên tín nhiệm ta!

Lăng Hàn cười nói.

- Vậy thì đến đánh đi.

Trình Hưởng nhân cơ hội nói, hắn không tin Lăng Hàn là làm sao "đầu độc" Lưu Vũ Đồng, nhưng hắn tin tưởng chỉ cần ở trước mặt mọi người đánh bại Lăng Hàn, mỹ nữ tuyệt sắc kia tất có thể thấy rõ bộ mặt thật của Lăng Hàn.

Lăng Hàn lại nhìn Lưu Vũ Đồng gật gù, nàng mới rốt cục lui xuống.

Tiểu thị nữ này vẫn là có chút ý nghĩa.


Lăng Hàn lộ ra nụ cười, lập tức nhìn về phía Trình Hưởng, sắc mặt trở nên thận trọng.

Ròng rã kém năm tầng, cái này rất lớn, coi như là áp chế Lưu Vũ Đồng xuống Luyện Thể tầng bốn, giao thủ với đối phương cũng chỉ có thể nuốt hận.

Lăng Hàn dám đáp ứng khiêu chiến, là bởi vì hắn nắm giữ một môn kỹ pháp, tên là Cô Lang Huyết, khi bị thương chảy máu, có thể bùng nổ ra sức chiến đấu vượt qua cảnh giới, bị thương càng nặng, bạo phát ra sức chiến đấu cũng càng mạnh.

Đổi lại kiếp trước, Lăng Hàn có thể dùng lượng lớn đan dược đến khôi phục thương thế, nhưng hiện tại ở trong tay hắn không có loại thánh dược chữa thương này. Có điều không sao, bởi vì hắn thu được một môn tuyệt học càng mạnh hơn.

Bất Diệt Thiên Kinh!

- Đến đây đi!

Lăng Hàn hướng về hắn ngoắc ngoắc tay, tâm tình của hắn bình tĩnh, đã thả xuống vinh quang của cường giả Thiên Nhân Cảnh, hắn bây giờ chỉ là một Luyện Thể tầng bốn, tất cả bắt đầu lại từ đầu.

Trình Hưởng đương nhiên sẽ không để Lăng Hàn ở trong mắt, hắn rất tùy ý vòng quanh Lăng Hàn, trên mặt cười gằn, chỉ là Luyện Thể tầng bốn, hắn một tay liền có thể trấn áp.

- Ca, đánh hắn!

Trình Hào không nhịn được kêu lên, hiện tại mặt của hắn còn rất đau đớn, hơn nữa còn bị ép quỳ xuống bò ở trước mặt mọi người, mất mặt xấu hổ, tự nhiên tràn ngập oán hận với Lăng Hàn.

Có một người tâm tình tương đồng hắn, chính là Trầm Tử Yên, nàng cũng đồng dạng hận Lăng Hàn đến tận xương.

Trình Hưởng gật gù nói:

- Tất cả mọi người nhìn kỹ, đây chính là hậu quả khi đối nghịch Trình gia!

Khóe miệng của hắn lộ ra nụ cười tàn nhẫn, đột nhiên một quyền đánh tới Lăng Hàn.

Lăng Hàn hừ một tiếng, tương tự nắm chặt nắm đấm, đến đón đối phương.

Cái gì!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều cảm thấy Lăng Hàn điên rồi.

Không phải sao, Luyện Thể tầng bốn cùng Luyện Thể tầng chín liều mạng, đây là ngu về đến nhà a.

Trước kia không phải Lăng Hàn rất thông minh sao, lấy năng lực dự đoán đáng sợ sớm hóa giải công kích của Trình Hào, đánh đối phương đến như con chó. Nhưng bây giờ gặp Trình Hưởng càng mạnh hơn, lại từ bỏ đấu pháp như vậy?

Là chê bị bại không đủ nhanh sao?

Lúc này, ngay cả Lưu Vũ Đồng cũng sắp mất đi tự tin với Lăng Hàn, bởi vì loại cứng đối cứng này, là thể hiện chân thật nhất của cảnh giới, sức mạnh.


Chỉ có Lăng Hàn là tràn ngập tự tin với mình, hắn đương nhiên sẽ không cố ý tìm ngược.

Đến đây đi!

Oành, hai nắm đấm va chạm, nếu như chậm lại gấp trăm lần, có thể rõ ràng nhìn thấy dưới sức mạnh rung động, da dẻ cánh tay của Lăng Hàn như mặt nước dập dờn, từ nắm đấm, kéo dài tới bả vai, sau đó đùng đùng đùng đùng, mạch máu từng ngón từng ngón nổ tung, cả cánh tay trở nên máu thịt be bét.

Sức mạnh chênh lệch thực sự quá lớn.

Lăng Hàn lùi lại bảy bước, lúc này mới ngừng được.

- Ha ha ha ha, phế vật chính là phế vật.

Trình Hưởng cười gằn, từ khi Lăng Hàn tiến vào học viện, chính là đối tượng để hắn và Trình Hào bắt nạt, hiện tại vọng tưởng vươn mình? Nằm mơ!

Trên mặt của Lăng Hàn không chút biểu tình, Bất Diệt Thiên Kinh đang vận chuyển, thương thế trên tay cấp tốc phục hồi như cũ, chỉ là dưới máu tươi bao trùm, người khác căn bản không thấy được. Mà khi bị thương, Cô Lang Huyết cũng bắt đầu vận chuyển, sức chiến đấu của hắn tăng lên rất nhiều.

Luyện Thể tầng năm!

Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, chủ động giết tới Trình Hưởng.

- Vô dụng, Lăng phế vật, ngươi cả đời đều là phế vật!

Trình Hưởng cười to, phất lên một quyền đến đón.

Oành!

Luyện Thể tầng năm đương nhiên không thể là đối thủ của Luyện Thể tầng chín, Lăng Hàn bị chấn lùi lần thứ hai, máu tươi vung vãi, cánh tay vừa mới khôi phục lại trở nên máu thịt be bét.

Trình Hưởng hơi có vẻ kinh ngạc, bởi vì hắn cảm giác được sức mạnh của đối phương tăng lên rất nhiều, tuy vẫn kém hắn rất nhiều.

Lăng Hàn một bên vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, một bên kích phát Cô Lang Huyết, hai mắt cũng tỏa ra ánh sáng như lang, tràn ngập sát khí.

Luyện Thể sáu tầng!

Tổn thương càng thêm tổn thương, sức chiến đấu của Lăng Hàn tiến thêm một bước nữa.

Hắn gầm một tiếng, lần thứ hai công tới Trình Hưởng.

Dù thực lực của Trình Hưởng bất phàm, nhưng ở dưới ánh mắt kia của Lăng Hàn, cũng có chút hồi hộp, nhưng hắn lập tức thẹn quá thành giận, đây là một phế vật, hắn lại bởi vì một phế vật mà kiêng kỵ, quả thực buồn cười.

Hắn muốn một đòn oanh bại Lăng Hàn, đánh đối phương trọng thương, bò không lên nổi.

Oành! Oành! Oành! Oành!

Hai người không ngừng đấu chính diện, tình cảnh tự nhiên là Lăng Hàn tan mất hạ phong, mỗi lần đều làm cho hắn bị thương nặng, nhưng mỗi lần hắn đều có thể lập tức chấn chỉnh lại, khởi xướng phản kích, cứng cỏi đến làm cho người ta không cách nào tin nổi.

Hơn nữa, Lăng Hàn phản kích cũng càng ngày càng ác liệt, càng ngày càng lớn mạnh, lại có thể chậm rãi cùng Trình Hưởng đánh ngang tay.

Luyện Thể tầng bảy!

Trong lòng Trình Hưởng rõ ràng nhất, sức mạnh của Lăng Hàn thình lình tăng lên tới Luyện Thể tầng bảy, cũng còn may chính là, đến mức độ như vậy, sức mạnh của đối phương không tăng nữa, bằng không hắn thật sẽ hoảng sợ.

Hết cách rồi, Cô Lang Huyết cũng có cực hạn, chỉ có thể tăng lên ba cảnh giới nhỏ.

Có điều, Luyện Thể tầng bảy đối chiến Luyện Thể tầng chín, chênh lệch đã thu lại đến hai cảnh giới nhỏ.