Tiếng nổ chói tai, sáu bóng trắng mau chóng tiến lên, bay ngược ra sau cũng mau. Hơn nữa chúng nó lùi ra sau tiết tấu cực nhanh, tựa như một thể. Cho nên trọng kiếm Long Hạo Thần chém hụt.Long Hạo Thần vốn ở trên mặt đất tấn công như trôi chảy như nước, giờ lên không trung thì rõ ràng bị hạn chế. Nhưng mà trong lòng hắn bây giờ ngàn ngập hưng phấn. Bởi hắn rất rõ ràng mình và đồng bạn thiếu kinh nghiệm, rèn luyện chiến đấu trên không trung. Không cần nghi ngờ, tháp Vĩnh Hằng cho bọn họ kỳ ngộ này.Đương nhiên, sức chiến đấu trên không trung của Long Hạo Thần thật bị hạn chế, nhưng hắn không đến mức bị cửa thứ nhất ngăn chặn.Ba luồng sáng trắng đồng thời từ người Nhã Đình bắn ra, tựa như có mắt rơi trên người ba Khô Lâu Trắng. Ngay sau đó, lực kéo mạnh mẽ đem chúng kéo hướng Long Hạo Thần. Nói cũng kỳ quái, uy lực Thánh Dẫn Linh Lô tuy rằng được Nhã Đình phát động, nhưng tuyệt không khác gì Long Hạo Thần tự mình sử dụng. Kẻ địch bị lôi kéo thì đều hướng mục tiêu vào Long Hạo Thần.Bị Thánh Dẫn Linh Lô lôi kéo, đám Khô Lâu Trắng đương nhiên mất đi ưu thế linh hoạt và tốc độ. Đối mặt lực công kích cường đại của Quang Chi Liên Y, kéo dài không tới mười giây thì chúng biến thành mảnh vụn. Ba Khô Lâu Trắng khác cũng bị Long Hạo Thần lấy cùng cách trên chém nát, cửa thứ nhất xem như trải qua.Nhưng khiến Long Hạo Thần có chút kinh ngạc là, khô lâu bị đánh chết tuyệt không đưa cho hắn linh lực tinh thuần cực cao, cũng không có kỹ năng. Xem ra, dường như nơi này đã biến thành khảo nghiệm đơn thuần.Đối với chuyện này Long Hạo Thần tuyệt không oán than. Nếu chỉ là mười điểm, mười điểm linh lực tinh thuần, hiện tại không còn tác dụng lớn với hắn nữa.Từ khi tu vi tăng lên tới cấp sáu, Long Hạo Thần mở ra linh khiếu của mình, rồi thức tỉnh thần quyến giả, Nhã Đình tiến hóa, hợp thành linh lô, những điều này đều khiến thực lực của hắn tăng lên, cũng tăng năng lực hấp thu quang nguyên tố.Làm thần quyến giả, Long Hạo Thần có thể tự tin nói, chính mình là người có độ thân thiết với quang nguyên tố nhất trên thế giới này.Bế quan bốn tháng nay, nội linh lực của hắn lấy tốc độ tăng cao kinh người, hơn một ngàn. Hiện tại nội linh lực đã ngang nhiên đột phá tám ngàn năm trăm, không ngừng tiếp cận cấp bảy.Trừ hắn ra, nội linh lực của đồng bạn tuy tốc độ tăng không tệ, nhưng chênh lệch với hắn ngày càng lớn. Dù cho là Thải Nhi cũng như thế. Dù sao, nàng còn chưa thức tỉnh thần quyến giả.Thông qua cửa thứ nhất nhưng Long Hạo Thần không tiếp tục tiến lên, mà là trở lại tầng một, tỉ mỉ nói việc mình gặp phải cho đồng bạn nghe.Mọi người đều đột phá cấp sáu có linh cánh rồi, tăng năng lực không chiến đã là tình thế nước đến chân. Có sân luyện tốt như vậy, hiển nhiên không thể bỏ qua. Thực lực mỗi khi tăng một phần, thì năng lực sinh tồn chấp hành nhiệm vụ của họ cũng sẽ thêm một phần.Sau khi cẩn thận suy nghĩ, Long Hạo Thần lập tức làm ra quyết định. Tiếp đến hành động thăm dò tầng hai, trừ Trần Anh Nhi ra, mỗi người đều lấy năng lực cá nhân tiếp thụ khảo nghiệm không chiến, hơn nữa không được sử dụng linh lô hoặc tọa kỵ. Còn về Trần Anh Nhi, rèn luyện dĩ nhiên là bổn mệnh triệu hoán thú của cô, heo con Mạch Đâu.Đây là một đại điện tràn ngập hắc ám, ít nhất hơn ngàn thước vuông, độ cao trên mười mét. Vách tường xung quanh đều là hình bát giác.Trong điện quang mang ảm đạm, chỉ có vị trí bát giác có một hỏa diễm tím nhấp nháy, cho đại điện tràn ngập thần bí chút ít quang mang và nồng đậm hơi thở hắc ám.Trong đại điện hắc ám này, đứng một người đàn ông. Mái tóc đen xõa sau lưng, hai mắt nở rộ tia sáng màu máu.Tiến bước, đấm quyền. Linh lực hắc ám kinh khủng nháy mắt như suối phun bộc phát. Mỗi lần gã đánh quyền, đá chân, làm động tác đơn giản nhất, đều mang theo tiếng xé gió kinh khiếp. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLĐại điện này không biết làm bằng vật liệu gì, mặc kệ gã đập phá thế nào, bản thân đại điện bất động.Trong quá trình gã đánh ra linh lực, tia sáng tím ẩn hiện, miễn cưỡng mới thấy được bộ dạng của gã. Khuôn mặt tuấn tú tràn ngập lạnh lùng, lưng trần. Mỗi phát động một lần công kích, toàn thân dâng lên ma văn tím tựa như cái vảy. Trong mắt màu máu sẽ càng đậm thêm.Khi khí thế gã đạt tới giai đoạn đỉnh cao, đột nhiên, một bóng dáng lặng lẽ xuất hiện sau lưng gã. Bóng dáng này cao ráo, thân thể bao phủ áo choàng đen. Mái tóc đen dài từ hai bên mặt xõa xuống, thấy không rõ khuôn mặt.Dường như cảm thụ được sau lưng đột nhiên xuất hiện uy hiếp. Người đàn ông thân trần bỗng xoay người, một quyền đánh vào bóng người bỗng nhiên xuất hiện sau lưng mình.Một quyền này, ngưng tụ sức chiến đấu cường đại đạt tới đỉnh điểm. Trong đại điện đều bởi một quyền này mà sáng lên. Tất cả linh lực lúc trước gã đánh ra dường như ở giây phút này toàn bộ ngưng tụ trên nắm đấm. Không gian áp súc sinh ra cảm giác vặn vẹo, dường như tùy thời sẽ xé nát đại điện.Nhưng mà bóng dáng đột nhiên xuất hiện lại không động. Đối diện một quyền kinh khủng như vậy, y chỉ là hơi nâng ngón tay trắng nõn thon dài, điểm vào nắm tay khí thế như uy nhiếp thiên hạ kia.*Bụp*Thời gian đóng băng trong chớp mắt này. Không xuất hiện tiếng nổ. Bóng dáng cao ráo kia thậm chí không tản ra chút linh lực nào. Nhưng sau giây phút đó, người đàn ông thân trần tựa như đạn pháo bắn ra từ Mao Đạo đại pháo, bay ngược ra ngoài. Tiếng nổ điếc tai, gã đập vào vách tường phía xa, một chùm quang mang tím mông lung từ người gã khuếch tán ra.*Phịch bộp*Thân thể dán sát vách tường trượt xuống đất.Bóng dáng cao ráo hai tay chắp sau đít, thanh âm nhu hòa vang lên."Quá cương sẽ gãy. Chỉ biết cương mà không nhu, ngươi vĩnh viễn không đạt đến cảnh giới nghịch thiên."Thanh âm này nhu hòa như vậy, nếu là người quen của y nghe được, sẽ chỉ có hai loại kết quả. Hoặc quỳ trước mặt y hoặc kinh hãi tuyệt vọng.Người đàn ông ngã trên mặt đất chậm rãi bò dậy, nhưng không đứng lên, mà là quỳ tại đó, cung kính cúi đầu."Phụ thân.""Vết thương của ngươi đã lành rồi, sao không rời khỏi đây? Ngươi liều mạng muốn có hôn sự sao không làm đi?" Người đàn ông cao ráo ngửa đầu ra sau, để mái tóc dài bay ra sau lưng, tùy theo lộ ra khuôn mặt cực kỳ tuấn tú.Phong Tú, Ma Thần Hoàng, Phong Tú.Mà người quỳ xuống dưới vách tường, khóe miệng chảy ra máu tươi bởi vì trọng kích trước đó, chẳng phải chính là lúc ở Mộng Huyễn Thiên Đường cùng Long Hạo Thần cứng rắn đánh, sau cùng bị trọng thương, thái tử Nghịch Thiên Ma Long tộc, A Bảo sao?A Bảo cúi đầu, nhạt giọng nói."Con không mặt mũi cưới Nguyệt Dạ."Ma Thần Hoàng Phong Tú thản nhiên nói."Chỉ gặp trắc trở một chút mà ngươi đã không chịu được rồi?"A Bảo ngẩng đầu lên, nhìn phụ thân."Nhưng mà đây không chỉ một chút trắc trở. Lần này người thừa kế của mấy vị ma thần chết trong Mộng Huyễn Thiên Đường. Nhiệm vụ cuối cùng của chúng ta cũng thất bại trong gang tấc. Tuy phụ hoàng có quyền uy tuyệt đối, nhưng lần này sóng gió quá lớn, ngay cả Hoàng Thước cũng bị lừa mười khối long tinh. Tất cả trách nhiệm đều tại con. Phụ hoàng vì bảo vệ con chịu đựng bao nhiêu áp lực lớn, con đều biết hết. Con là tội nhân tộc mình, con phụ kỳ vọng của ngài, con…"Ma Thần Hoàng phẩy tay."Được rồi, không cần nói nữa. Làm người quyền cao, không thể so đo thất bại nhất thời. Nghĩ quá nhiều sẽ khiến ngươi rơi vào phiền não càng nhiều. Tâm thần không định thì sao thành nhiệp lớn? Nói theo cách nhân loại, thì là không thể quá co đầu rụt cổ. Lần này ngươi thua không oan, hơn nữa chủ yếu thua ở vận khí. Trong toàn bộ quá trình ngươi không làm sai cái gì, nếu đổi lại là ta, không khả năng làm tốt hơn ngươi. Chỉ là ngươi lại gặp phải một thần quyến giả ngàn năm chưa xuất hiện, hơn nữa vừa lúc hắn xúc động thức tỉnh. Một kiếm kia, cho dù hắn muốn đánh lại trăm lần, ngàn lần cũng không thể làm được nữa.""Phụ thân, con không cam lòng, không cam lòng thua một nhân loại yếu ớt. Cái gì thần quyến giả chết tiệt, con…" Đôi mắt A Bảo tràn ngập đỏ máu. Trước mặt người khác, y luôn trầm tĩnh, chỉ lúc đối diện Ma Thần Hoàng, mới lộ ra một chút bản tính."Câm miệng!" Lần đầu tiên giọng Phong Tú biến lãnh liệt.Dù là người thừa kế Ma Thần Hoàng, khi A Bảo cảm thụ được phụ thân tức giận, lập tức quỳ sát đất, không dám mở miệng nữa.Ma Thần Hoàng lạnh lùng nói."Nếu ngươi giữ tâm trí như vậy thì lần tới ngươi gặp phải hắn, nhất định sẽ thua trong tay hắn, thậm chí thua càng thảm. Ta không có khả năng mỗi lần đều đúng lúc cứu ngươi. Ngươi có biết hay không, lần này ta đột nhiên xé rách không gian cứu các ngươi trở về, nhân loại Liệp Ma Đoàn Ma Thần Chi Vẫn đáng ghét kia thừa cơ giết chết ba tộc nhân chúng ta. Bọn chúng đang cảnh cáo ta. Chúng đều là kẻ điên thật sự, hơn nữa không chỉ có một mình Ma Thần Chi Vẫn. Nhân loại đã càng lúc càng khó đối phó, làm người thừa kế của ta, nếu ngươi không nhìn thẳng vào lực lượng nhân loại, như vậy, tương lai ngươi không tư cách kế thừa hoàng vị của ta.""Ta biết, ngươi không phục, cho rằng nhân loại đó yếu hơn ngươi nhiều. Nhưng mà, ngươi có chân chính tỉnh táo lại cẩn thận phân tích nguyên nhân ngươi thất bại không? Trừ bởi vì người đó là thần quyến giả, gặp nguy bộc phát một kích cường đại ra, còn có nguyên nhân gì khác?"A Bảo ngẩng đầu lên, nhìn phụ thân."Bởi vì hắn được Mộng Huyễn Thiên Đường ủng hộ, thuộc tính của hắn hợp với Mộng Huyễn Thiên Đường, sau đó bắt tay với người đại diện Tự Nhiên Nữ Thần đối kháng với chúng ta."Ma Thần Hoàng thản nhiên nói."Vậy vì sao hắn làm được một điểm này?"A Bảo ngây ra, trả lời không được.Ma Thần Hoàng trầm giọng nói."Bởi vì trí tuệ. Ma tộc chúng ta thường bởi vì lực lượng mạnh mà quá kiêu ngạo tự phụ, cho nên ngươi mới thua trận này. Ngươi tạm dừng hôn lễ cũng tốt. Hiện tại, ngươi nên biết mình phải làm gì rồi chứ?""Vâng."Chương một trăm hai mươi chín: Mười sáu nhiệm vụ giết chóc (1)"Cái gì?" Thánh kỵ sĩ Hàn Khiếm đập bàn đứng dậy, trên mặt tràn ngập chấn kinh.Đứng trước mặt ông, là một kỵ sĩ dáng người cao to, cung kính khoanh tay đứng.Hàn Khiếm hơi thở có chút hỗn loạn."Đám nhóc con đó, bọn chúng muốn làm cái gì? Vốn tưởng chúng yên lặng lâu như vậy xem như là biểu hiện trưởng thành. Giờ tốt lắm, không lên tiếng thì thôi, ra tiếng liền kinh người. Chúng đi bao lâu rồi?"Kỵ sĩ cao to nói."Khoảng một tiếng đồng hồ."Hàn Khiếm nói."Đi, đuổi theo chúng trở về, cứ nói là ta ra lệnh chúng quay lại."Kỵ sĩ cao to hơi khó xử nói."Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân, như vậy không tốt lắm. Liệp Ma Đoàn độc lập, coi như là liên minh cũng không thể tùy tiện điều khiển họ. Hơn nữa họ làm đều đúng theo quy tắc."Hàn Khiếm tức giận nói."Quy tắc cái quái gì, nếu mấy đứa đó xảy ra chuyện gì, toàn bộ liên minh sẽ nổ tung. Còn không đi mau!""Vâng." Kỵ sĩ cao lớn không dám lần thứ hai cãi lệnh Hàn Khiếm, xoay người đi ra ngoài.Đang lúc gã tới cửa thì Hàn Khiếm đột nhiên lên tiếng."Quay lại."Kỵ sĩ ngẩn ra, dừng bước, xoay người trở lại trước mặt Hàn Khiếm.Hàn Khiếm từ sau bàn vòng ra, đi qua đi lại trong phòng làm việc rộng lớn, hai hàng chân mày như sắp dính vào nhau.Lại đi khoảng mười vòng, rốt cuộc ông giãn mày ra, khẽ thở dài, lầm bầm."Thằng nhóc kia và con bé đều đã mười sáu tuổi. Chúng có thể bế quan lâu như vậy, chắc là có thu hoạch không nhỏ. Chim ưng dưới sự bảo vệ của cha mẹ thì vĩnh viễn không thể bay lượn trên không trung, trở thành cường giả. Cứ để họ xông xáo một lần đi. Long Hạo Thần, thằng nhóc nhà ngươi, nhất định phải sống sót trở về."Không sai, chính là vừa rồi, kỵ sĩ trước mặt ông mang đến tin tức kinh người. Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất ngủ đông đã lâu đột nhiên xuất hiện ở tầng ba tháp nhiệm vụ Liệp Ma Đoàn. Một lần nhận tới mười sáu nhiệm vụ giết chóc, sau đó lập tức xuất phát, rời khỏi thánh thành, thẳng tiến ma tộc.Đây chính là mười sáu nhiệm vụ giết chóc, hơn nữa chỉ Liệp Ma Đoàn cấp suất mới nhận được! Đơn giản nhất cũng là phải giết cường giả ma tộc cấp bảy thu vài ma tinh. Trong số nhiệm vụ họ nhận, thậm chí có ba cái là đối đầu cường giả ma tộc cấp tám. Ghê nhất còn có một cái, trực tiếp đánh chết ma thần đứng hạng chót nhất trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, Xà Ma An Độ Mã Lý. Mặc dù đứng hạng bảy mươi hai, nhưng đó chính là ma thần! Tu vi đỉnh cấp tám, hơn nữa một khi gã ở phạm vi thủ hộ Trụ Ma Thần của chính mình, thực lực càng tương đương với vài cường giả cấp tám.Nhiệm vụ đánh chết An Độ Mã Lý, là khó nhất trong tất cả nhiệm vụ cấp suất. Nhiệm vụ này đồng thời bị cộng hưởng cho cấp vương và cấp đế. Nên biết, An Độ Mã Lý không chỉ một mình đứng đợi ngươi giết, đó là ma thần thống lĩnh số lớn quân đội ma tộc!Đám Long Hạo Thần ngay cả nhiệm vụ như vậy cũng dám nhận, quả là đi tìm chết! Nên biết, đỉnh cấp tám, chính là linh lực gần mười vạn!Bởi vì tháp nhiệm vụ Liệp Ma Đoàn ở thánh thành, nhận nhiệm vụ rồi quay lại thì đường rất xa, nên Liệp Ma Đoàn có quy tắc là có thể một lần nhận vài nhiệm vụ. Nhưng giống đám Long Hạo Thần một lúc nhận tới mười sáu nhiệm vụ thì là lần đầu tiên xuất hiện. Phải biết, tất cả nhiệm vụ đều có kỳ hạn. Nếu tới thời hạn mà chưa hoàn thành thì sẽ bị trừ công huân.Đương nhiên, một lần nhận nhiều nhiệm vụ, sẽ được kéo dài thời gian. Đám Long Hạo Thần lần này tổng thời gian hoàn thành nhiệm vụ là khoảng hai năm. Nhưng mà, lấy thực lực hiện tại của họ, hai năm có thể chiến thắng Trụ Ma Thần thứ bảy mươi hai An Độ Mã Lý sao? Cho dù Hàn Khiếm rất tin tưởng Long Hạo Thần, cũng cẩm thấy đây chỉ là mơ mộng xa vời.Chẳng qua đám nhóc đều đã đi rồi, còn kêu trở về sao? Đó chẳng khác gì đả kích đám nhóc. Nghĩ tới Long Hạo Thần hướng chính mình báo tình huống chân thực xảy ra trong Mộng Huyễn Thiên Đường, Hàn Khiếm tâm tình vốn lo lắng dần trầm tĩnh lại.Đúng vậy, Hàn Khiếm đã biết toàn đội Long Hạo Thần có thu hoạch trong Mộng Huyễn Thiên Đường. Còn về Long Hạo Thần làm cách nào mang đồng bạn đi vào thì ông không biết. Long Hạo Thần chỉ nói là bí mật không thể bật mí.Cả đội có được linh lô, họ tự bảo vệ mình chắc không thành vấn đề. Hơn nữa Long Hạo Thần tuổi không lớn nhưng không đến mức lỗ mãng. Cứ để họ xông xáo một lần cũng tốt. Huống chi còn có người bảo vệ chúng. Đúng rồi, ta phải đi báo chuyện này cho hắn biết.Nghĩ tới đây, Hàn Khiếm tạm thời ức chế nỗi lòng lo âu, khiến kỵ sĩ cao to trước tiên lui ra, chính ông thì vội vàng rời khỏi phòng làm việc.Lúc này, đám nhóc khiến thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân lo lắng, đang sung sướng ngồi trên xe ngựa, ngắm cảnh hai bên đường mang đến cảm giác thoải mái hiếm có.Xe ngựa là Liệp Ma Đoàn đặc biệt được hưởng dụng. Lúc trước đám Long Hạo Thần được trải qua một lần, chẳng qua chỉ là một lần duy nhất. Bởi vì đó là do nhiệm vụ cưỡng chế.Mà lần này, bọn họ đã là Liệp Ma Đoàn cấp suất, có quyền lợi được đến một chiếc xe ngựa thuộc về đội mình, đi đường cũng tiện lợi hơn nhiều.Ít ra trong quá trình chạy đi, họ được nghỉ ngơi đầy đủ.Lúc này, bảy người Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất không có một ai tu luyện. Màn che hai bên xe ngựa vén cao lên, xe ngựa thêm thuật Phiêu Phù không chút cảm giác xóc nảy.Không tu luyện là mệnh lệnh Long Hạo Thần ra. Sắp bắt đầu hành trình gian nguy dài hạn, lúc trước mới bế quan tu luyện lâu như vậy, tất cả mọi người đều cần được thả lỏng. Mà quá trình thả lỏng chính là trên đường họ tiến vào lãnh địa ma tộc.Rời khỏi Mộng Huyễn Thiên Đường đã tròn một năm, mỗi người đều lớn một tuổi. Long Hạo Thần và Thải Nhi nhỏ nhất cũng đều đã vượt qua sinh nhật mười sáu tuổi. So với một năm trước, hiện tại thành viên Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất thoạt nhìn càng thêm tài năng ẩn giấu, bớt nóng nảy, nhiều phần trầm ổn.Sức chiến đấu tổng thể của họ có thể đạt đến trình độ nào, ngay cả họ cũng không rõ ràng. Dù sao, họ đã một năm lâu không xuất hiện trên chiến trường với ma tộc.Trạm thứ nhất như cũ là lúc làm nhiệm vụ Sợ Hãi Bi Khiếu Động trải qua Tinh Tầm Thành. Như cũ từ biên cảnh đông nam tiến vào hành tỉnh Nạp Lý Khắc, tiếp đó xâm nhập vào trong ma tộc.Xe ngựa một đường chạy vội, vài ngày sau, mọi người thuận lợi đến Tinh Tầm Thành.Gần một năm nay, chiến tranh thường xuyên, mỗi quan ải của nhân loại trước sau chịu ma tộc tấn công. Trong đó chiến tranh thảm nhất đương nhiên là trận Trấn Nam quan. Ma tộc gần như phá thành, nếu không phải viện quân đúng lúc tới kịp, hậu quả thật không thể tưởng tượng.Chiến Sĩ Thánh Điện ở biên quan đông nam ngược lại bình tĩnh nhất. không biết có phải bởi vì hành tỉnh Nạp Lý Khắc bị thanh tẩy, tuy ngẫu nhiên chịu quấy rầy nhưng không phát động chiến tranh quy mô lớn.Dưới bối cảnh như vậy, Tinh Tầm Thành làm hậu viên của biên cảnh đông nam, không khí hiện ra đặc biệt hòa bình. Thương nghiệp tăng cao có hiệu quả, bình dân an cư lạc nghiệp. Kỳ thật dã tâm của nhân loại không thể so với ma tộc. Chỉ cần có nơi ổn định sinh hoạt, họ sẽ rất dễ dàng thỏa mãn.Bảy người Long Hạo Thần không quấy nhiễu phủ chấp chính hay quân đội của Tinh Tầm Thành, mà là lặng lẽ ngụ ở một nhà trọ trung bình. Dàn xếp hai người đánh xe, để họ nghỉ ngơi hai ngày là có thể trở về thánh thành. Dù sao nhiệm vụ lần này trong khoảng thời gian ngắn họ không thể nào trở về được, làm gì để người ta đợi chờ tại đây?Để đồng bạn tự về phòng nghỉ ngơi, Long Hạo Thần nắm bàn tay nhỏ nhắn của Thải Nhi đi ra nhà trọ. Vì không gây chú ý, hai người đều mang mũ có khăn che, Dù sao, diện mạo kinh người không chỉ mỗi mình Thải Nhi.Đi thong thả trên đường lớn Tinh Tầm Thành, Long Hạo Thần kéo tay Thải Nhi, cười ha ha nói."Đột nhiên nhớ tới lúc chúng ta mới gặp nhau ở thánh thành. Vốn trận thi đấu nên quan tâm nhất biến thành phông nền, ngược lại mỗi ngày đưa cô trở về khiến ta mong chờ nhất. Mỗi ngày gặp cô một lần là ta đã thấy thỏa mãn rồi."Thải Nhi bật cười nói."Sao ta chỉ có thể nhớ đến bộ dạng ngốc ngếch lúc ấy của anh nhỉ?"Long Hạo Thần không quan tâm, cười hì hì nói."Ai bảo ta là chàng ngốc của cô? Chỉ cần cô thích, ngốc có sao đâu."Ánh mắt Thải Nhi biến mềm mại, hơi gần sát Long Hạo Thần. Hai người trong không khí ấm áp này từ từ bước tới trước.Một đường đi tới, hai người quen đường đi thẳng đến một tòa kiến trúc mới dừng lại. Tòa nhà hai tầng bên trên có bốn chữ to: thương đoàn Nguyệt Dạ.Trực tiếp tiến vào lãnh địa ma tộc phải chịu mạo hiểm cực lớn, ma tộc kiểm tra biên cảnh rất gay gắt. Mà cùng thương đoàn Nguyệt Dạ lẫn vào trong ma tộc thì lại khác. Ma tộc và liên minh thánh điện giống nhau, ngoại chặt nội lỏng. Chỉ cần tiến vào bên trong, hóa trang thành Nguyệt Ma tộc, chấp hành nhiệm vụ lần này tuyệt không gian nan. Hơn nữa, nếu có Nguyệt Dạ phối hợp, họ càng dễ dàng hành động hơn nhiều.Khoảng năm tháng trước, Long Hạo Thần và Thải Nhi từng lặng lẽ đến Tinh Tầm Thành một lần, gặp mặt Nguyệt Dạ khổ chờ đã lâu. Hòa hoãn bớt cấm chế cho cô, hơn nữa ước định hành động lần này.Đi vào thương đoàn Nguyệt Dạ, lập tức có người sai vặt tới đón hỏi. Long Hạo Thần lấy ra một lệnh bài to cỡ bàn tay con nít, để gã đi tìm quản sự, còn mình và Thải Nhi thì ngồi chờ trong đại sảnh thương đoàn Nguyệt Dạ.Thương đoàn có vẻ rất bận rộn, không ngừng có người ra ra vào vào. Nơi này chỉ là một cửa của thương đoàn Nguyệt Dạ, tụ tập hàng hóa không phải tại đây. Dù là vậy thì cảnh tượng vẫn rất vội vàng.Đối với Nguyệt Dạ, Long Hạo Thần tin tưởng hơn trước một chút. Nguyên nhân đương nhiên là vì Nguyệt Dạ biểu hiện trong Mộng Huyễn Thiên Đường. Lúc ấy Nguyệt Dạ phối hợp đem đến tác dụng cực lớn, cùng lúc đó, Long Hạo Thần cũng nhìn ra tác dụng của cô trong đội.Đang lúc Long Hạo Thần suy nghĩ tình hình tiếp nhận mười sáu nhiệm vụ, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn. Ngay sau đó, một đội binh sĩ từ bên ngoài tiến vào.Chương một trăm hai mươi chín: Mười sáu nhiệm vụ giết chóc (2)Đội binh này toàn thân giáp da, người dẫn đầu mặc Tỏa Tử Giáp cấp thấp. Mỗi cái đều ngẩng cao đầu, không cần hỏi cũng nhìn ra được họ đến không phải thân thiện."Chủ nhân của các người đâu? Kêu hắn ra đây!" Quan binh dẫn đầu tay nắm đao giắt ở thắt lưng, tay khác chống nạnh, quát.Gã mang đến mười binh sĩ mau chóng xếp thành hàng ngang, trường mâu chỉ hướng cửa hàng, chặn cửa ra vào.Vừa thấy đám binh sĩ, lập tức có người bước ra nghênh đón."Quan gia, ngài tới đây có việc gì ạ?" Người sai vặt cẩn thận hỏi.Tên quan binh hừ lạnh một tiếng."Nghi ngờ thương đoàn Nguyệt Dạ các người cấu kết ma tộc, bổn quan đến đem chủ nhân các người đi hỏi chuyện."Người sai vặt ngẩn ra, hiển nhiên đây là lần đầu tiên gã gặp phải chuyện này."Quan gia, chúng ta là thương nhân du ly! Là được liên minh bảo vệ."*Bốp!*Quan binh tát một bàn tay."Thương nhân du ly cái quái gì. Nói cho các người biết, bổn quan là tuần tra mới tới, chuyên môn tuần tra con đường này. Nghe nói đường này giàu nhất là thương đoàn Nguyệt Dạ các người. Giàu vì sao? Còn không phải bởi vì cấu kết với ma tộc?"Nghe gã nói câu trước thì Long Hạo Thần kéo tay Thải Nhi đứng sang bên, nghĩ là thương đoàn Nguyệt Dạ làm chuyện gì rồi. Là thành viên liên minh thánh điện, loại việc này dĩ nhiên hắn sẽ không xía vào. Chỉ cần không ảnh hưởng việc thương đoàn Nguyệt Dạ mang họ tiến vào lãnh địa ma tộc là được.Nhưng mà nghe đến mặt sau, thì rõ ràng khác biệt. Cái gì gọi là thương đoàn Nguyệt Dạ giàu nhất? Dù cho Long Hạo Thần không quá hiểu về tình hình quan dân, nhưng cũng đoán sơ sơ được đám binh lính tới vì cái gì.Lúc này, một quản sự của thương đoàn Nguyệt Dạ vội vã từ phía sau bước tới. Khi gã thấy binh lính chặn trước cửa thì ngẩn ra. Người sai vặt lúc trước đi thông báo chỉ chỉ hai người Long Hạo Thần, thì thầm vài câu bên tai gã.Quản sự trước tiên hướng Long Hạo Thần hành lễ, xin lỗi một tiếng, sau đó chuyển hướng quan binh, mỉm cười nói."Quan gia, ta là quản sự thương đoàn Nguyệt Dạ, không biết quan gia có chuyện gì mà chặn cửa thương đoàn chúng ta? Chúng ta là thương nhân hợp pháp được phủ chấp chính che chở."Quan binh cười lạnh một tiếng, nói."Cái gì mà thương nhân hợp pháp? Chẳng lẽ các người không làm ăn với ma tộc? Cấu kết ma tộc là tội lớn cỡ nào? Ngươi theo chúng ta đi một chuyến." Nói xong gã nhấc tay chộp hướng bả vai quản sự.Quản sự không biến đổi nụ cười, thân thể nhích động, nhẹ nhàng tránh bàn tay chộp tới, lùi lại một bước, nói."Quan gia, xin tự trọng. Chuyện này nếu xé to, đối với quan gia không có gì tốt. Ta nghĩ, ta có cách chứng minh chúng ta là vô tội." Nói xong gã từ trong lòng móc ra túi tiền, nhét vào tay quan binh.Quan binh vốn bởi vì đối phương trốn thoát muốn nổi giận, nhưng thấy quản sự đưa túi tiền, sắc mặt lạnh lùng bỗng chốc như xuân về hoa nở.Cầm lấy túi tiền mở ra xem, trong mắt gã lóe tia sáng hài lòng."Coi như các người hiểu biết. Du ly thương nhân các người làm ăn với ma tộc không dễ dàng, chú ý an toàn! Được rồi, chúng ta rút."Nói xong gã vung tay lên, định dẫn binh sĩ rời đi."Đợi chút." Một thanh âm trong trẻo nhưng có chút lạnh lùng đột nhiên vang lên.Quan binh ngẩn ra, quay đầu nhìn hướng phát ra thanh âm. Chỉ thấy hai người lúc trước đứng một bên nay đi ra một người, thuận tay gỡ nón xuống."Chuyện gì?" Giọng quan binh biến lạnh lùng. Nhìn Long Hạo Thần diện mạo đẹp trai mà tuổi trẻ, lập tức bày ra quan quyền.Long Hạo Thần bình thản nói."Các người đều ở lại, sai một người đến phủ chấp chính, kêu trưởng quan hoặc quân sự tổng trưởng phủ chấp chính Tinh Tầm Thành đến một chuyến."Quan binh biến sắc mặt."Thằng nhóc, ngươi bị thần kinh hả?" Nói xong tay trái rút ra đao giắt bên hông. Đao của gã có vỏ, mũi đao chĩa lên trên, mang theo cái vỏ đập hướng đầu Long Hạo Thần.Long Hạo Thần đáy mắt lóe tia sáng lạnh, sát khí lãnh liệt bùng phát ra."Ngươi dám?"Một tiếng gầm lên, trong thương đoàn Nguyệt Dạ như có sét đánh. Quan binh chỉ là tôm tép, sao chịu được tiếng rống tràn ngập tinh thần lực của Long Hạo Thần? Sắc mặt gã trắng bệch, ngã quỵ xuống đất, đám lính gã dẫn theo cũng lung lay té ngã.Long Hạo Thần nâng tay phải lên, luồng sáng vàng rơi xuống bao phủ thân mình một lính lác, quăng một luồng sáng bạc vào ngực binh sĩ."Đi, làm theo lời ta vừa nói. Nếu không, các người vĩnh viễn không thể rời khỏi đây."Chỉ gầm một tiếng đã khiến quan binh và đám lính mất đi sức chiến đấu. Trong lòng chúng chỉ có sợ hãi, nào dám phản kháng cái gì. Quan binh mơ hồ thấy hình dạng lệnh bài thì sắc mặt thành màu đất, lắp bắp nói không ra lời.Binh sĩ bị Long Hạo Thần ném cho Hồi Phục Thuật hòa hoãn rung động, cầm lệnh bài Liệp Ma Đoàn cấp suất của hắn vội vàng chạy đi.Đám người chỉ là giật mình ngồi phịch trên đất, nhưng không mất đi năng lực hành động. Đối diện Long Hạo Thần uy thế như vậy, ai dám chống đối? Đặc biệt là quan binh đó, tựa như gà chọi thua trận, không dám mở miệng, dẫn đầu bò sang bên quỳ xuống.Mãi đến lúc này, vẻ giận dữ trên mặt Long Hạo Thần như cũ không giảm bớt. Hai tay nắm chặt nắm đấm, mới rồi nếu đám binh lính dám phản kháng, nói không chừng hắn sẽ trực tiếp xuống tay.Từ khi Long Hạo Thần trở thành một kỵ sĩ, kẻ địch hắn đối mặt đều là ma tộc. Tiếp xúc nhân loại cũng toàn là anh hùng, rong ruổi sa trường, tung hoành giết địch. Vì cái gì? Chính là vì để dân chúng an cư lạc nghiệp!Nhưng, các tướng sĩ trên chiến trường đổ máu với ma tộc, sau lưng lại xuất hiện sâu mọt như vậy, Long Hạo Thần nội tâm thiện lương ghét ác sao không tức giận cho được? Hắn ép mình kiềm chế cảm xúc, mới không trực tiếp chém chết quan binh kia. Nếu không, chỉ cần hắn ra tay, nhất định sẽ lấy mất sinh mệnh tên đó.Nhìn bọn họ bộ dáng chật vật, lại ngẫm nghĩ các chiến sĩ liên minh trên chiến trường vỡ đầu phun máu nóng, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy lòng thật đau quá. Hắn thật muốn chém chết hết đám vô dụng này.Liệp Ma Đoàn không chỉ đối đầu ma tộc, trong liên minh thánh điện, bọn họ còn có chức trách đặc biệt, đó chính là giám sát. Bất cứ Liệp Ma Đoàn nào đều có quyền lực giám sát bất cứ cấp bậc nào trong liên minh. Liệp Ma Đoàn cấp bậc càng cao thì tác dụng giám sát càng lớn.Lấy ví dụ đơn giản, nếu một Liệp Ma Đoàn cấp danh hiệu chất vấn minh chủ liên minh, lập tức sẽ khởi động trình tự buộc tội. Liệp Ma Đoàn vì liên minh xuất sinh nhập tử, lập ra vô số chiến công. Họ không có quyền lực trực tiếp chỉ huy quân đội, nhưng ở quyền lực giám sát thì lớn nhất liên minh.Làm đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn cấp suất, Long Hạo Thần có đủ quyền lực mời quan chấp chính hoặc tổng trưởng quân sự Tinh Tầm Thành tới đây. Hắn thậm chí có thể chất vấn hai người quản lý Tinh Tầm Thành. Một khi hướng lên trên đề xuất nghiêm chỉnh trách móc, chỉ sợ hai vị này sẽ bị điều tra tỉ mỉ, có lẽ tiền đồ bởi vì vậy mà bị chôn vùi.Quản sự thương đoàn Nguyệt Dạ từ khi Long Hạo Thần mở miệng thì đứng ở một bên, nhìn Long Hạo Thần xử lý việc này. Khi Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, gã cũng kinh sợ. Phần sát khí đó không phải người nào có thể phát ra. Chỉ có cường giả chân chính trải qua chiến trường, hơn nữa giết địch vô số mới phóng ra khí thế huyết tinh này. Khó trách hội trưởng dặn dò phải phối hợp tất cả hành động theo họ. Quả nhiên không phải người bình thường!Long Hạo Thần chuyển hướng vị quản sự, trầm giọng nói."Chào ngài, ta tên Long Hạo Thần. Tình huống mới rồi có thường xuất hiện không?"Quản sự thương đoàn Nguyệt Dạ nhẹ lắc đầu, nói."Bình thường rất ít xảy ra. Vị quan gia này chắc là mới tới không lâu, hành vi của hắn ta không thể đại biểu tất cả quân nhân."Nghe gã nói câu này, sắc mặt Long Hạo Thần mới thả lỏng vài phần."Vậy vì sao mới rồi ngài không chất vấn hắn?"Quản sự khẽ cười."Long tiên sinh, hòa khí phát tài. Chúng ta là thương nhân, bình dân không cùng quan đấu!"Long Hạo Thần gật đầu. Hắn biết, phương diện giao tiếp thì mình vẫn chỉ là thiếu niên mười sáu tuổi mà thôi. Nhưng hôm nay nếu đã gặp được, vậy hắn phải lo đến cùng, xem như cảnh cáo quan phương Tinh Tầm Thành. Các chiến sĩ ở phía trước bảo vệ quốc gia, sau lưng nếu bởi vì đám sâu mọt đó mà xảy ra việc, hắn thật sự không nhịn được nữa."Nguyệt Dạ tiểu thư có khỏe không?" Long Hạo Thần thấp giọng hỏi.Quản sự cung kính nói."Tiểu thư rất tốt, chẳng qua không ở đây. Lúc tiểu thư gần đi thì có giao cho, nếu Long tiên sinh có nhu cầu gì thì cứ việc nói, chúng ta sẽ dốc sức phối hợp. Thương đoàn ba ngày sau có thể xuất phát, hàng hóa đã sắp đặt gần xong hết rồi."Long Hạo Thần gật đầu, nói."Tốt, chúng ta sẽ đi cùng thương đoàn các người, tiến vào lãnh địa ma tộc."Quản sự nhẹ gật đầu, không nói thêm cái gì, hiện ra cẩn thận mà trầm ổn. Đích thực có thể được Nguyệt Dạ tin tưởng thì nhất định không phải người tầm thường.Thời gian không lâu lắm, bên ngoài truyền đến tiếng vó ngựa vội vã. Tiếng vó ngựa thẳng hướng cửa thương đoàn. Hai người đàn ông trung niên vội vàng tiến vào, trong đó một người mặc áo choàng dài, người khác thì mặc bộ giáp.Xem ra là một văn một võ.Vừa vào cửa, hai vị liền nhìn đến binh lính quỳ một bên, sắc mặt đều biến khó nhìn. Quân nhân mặc giáp tiến lên một bước, một cước đá vào đầu quan binh."Khốn kiếp, ngươi làm xấu mặt mũi Tinh Tầm Thành!"Hai vị này chính là quan chấp chính, và tổng trưởng quân sự Tinh Tầm Thành. Nói đến cũng khéo, khi binh sĩ báo tin, vừa lúc hai vị đều có mặt. Nhận được lệnh bài Liệp Ma Đoàn cấp suất, hai vị chợt kinh ngạc.Tinh Tầm Thành chính là thành lớn, lại ở biên cảnh. Địa vị hai người này không phải quan chấp chính và tổng trưởng quân sự thành nhỏ như Hạo Nguyệt thành so sánh được. Nhưng Liệp Ma Đoàn không phải họ có thể gây sự được!Chương một trăm hai mươi chín: Mười sáu nhiệm vụ giết chóc (3)Liệp Ma Đoàn có hệ thống riêng, có năng lực giám sát quan viên bất cứ nơi nào. Hơn nữa những người này đều là ở trên chiến trường ma tộc xuất sinh nhập tử. Từng có một phần điều tra, bất cứ thành viên Liệp Ma Đoàn cấp suất nào, trên chiến trường ít nhất chém chết ngàn ma tộc.Không nói khoa trương, mỗi Liệp Ma giả đều là anh hùng của nhân loại. Bởi vậy, cho dù bọn họ là quan lớn quyền cao chức trọng một phương, cũng không dám huênh hoang, hai người lập tức tới đây."Người đâu?" Vị tổng trưởng quân sự này tính tình khá nóng nảy, đạp quan binh xong rống hỏi.Quan binh giờ đây không dám phản kháng, nhấc tay chỉ hướng Long Hạo Thần.Quan chấp chính và tổng trưởng quân sự đều ngẩn ra. Lúc trước họ cũng không phải không thấy Long Hạo Thần và Thải Nhi, chỉ là, Long Hạo Thần thật sự quá trẻ tuổi, xem thế nào cũng không giống Liệp Ma giả Liệp Ma Đoàn cấp suất! Đừng nói tới đoàn trưởng.Thấy hai người đến, sắc mặt Long Hạo Thần lần nữa âm trầm. Tuy tuổi hắn không lớn, nhưng đã trải qua sinh tử, lại là đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn, bình thường quen chỉ huy, thấy nhiều tình hình rồi. Ngay cả Ma Thần Hoàng còn không dọa được hắn, huống chi là hai người trước mặt."Là ta mời hai vị đến, mong thỉnh giáo." Long Hạo Thần cũng biết diện mạo mình không có lực thuyết phục, hắn cũng không muốn ở đây chậm trễ thời gian. Nói xong, tay phải hắn vẫy hướng tổng trưởng quân sự. Tổng trưởng quân sự hoảng sợ nhìn, tay phải Long Hạo Thần biến trong suốt, không ngờ là Thể Quang Diệu chỉ Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy mới có được.Cấp bảy? Vị này là cấp bảy? Đây cũng quá trẻ tuổi đi? Không đúng, chắc là hắn dịch dung hoặc dùng dược vật đặc biệt gì đó.Quân sự tổng trưởng và quan chấp chính nhìn nhau một cái. Hai người vội vàng tiến lên vài bước, quan chấp chính mặc áo choàng dài nói."Chào ngài, Liệp Ma giả tôn kính, ta là quan chấp chính của Tinh Tầm Thành, Thủy Mộc. Vị này là tổng trưởng quân sự Tinh Tầm Thành, Hàn Thiên Vũ."Long Hạo Thần gật đầu, nói."Chào hai vị, mới rồi nơi này xảy ra chuyện gì chắc các vị đã biết. Ta hy vọng các người có thể xử lý chuyện này thích đáng, sau này cũng đừng ra chuyện như vậy nữa. Nếu không, ta nhất định sẽ khiếu nại với liên minh, thỉnh cầu thu lại chức vụ của các người."Không chút khách sáo, Long Hạo Thần trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng.Quan chấp chính Thủy Mộc còn đỡ chút, chỉ là thoáng biến sắc mặt rồi hồi phục lại như thường. Tổng trưởng quân sự Hàn Thiên Vũ thì nhíu mày."Xin thỉnh giáo tôn tính đại danh của người?""Đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất, Long Hạo Thần." Trước khi nói mấy câu này, hắn đã phóng ra màn hào quang vàng, bao phủ mình và hai đại nhân vật Tinh Tầm Thành vào trong, ngăn cách thanh âm.Đối với thân phận của Long Hạo Thần, Thủy Mộc và Hàn Thiên Vũ không chút nghi ngờ. Thể Quang Diệu cấp bảy quang thuộc tính, đây đã đủ chứng minh tất cả, ít nhất thì không khả năng là kẻ giả mạo."Xin chào, Long đoàn trưởng. Hôm nay đích thực là đám khốn này làm mất mặt người Tinh Tầm Thành. Sau khi trở về đương nhiên chúng ta sẽ xử lý. Nhưng người đã là đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn, vậy chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của các người là được. Tinh Tầm Thành chúng ta chấp pháp thế nào, còn không cần người đến hoa tay múa chân. Ta thân làm trưởng quan quân sự tối cao Tinh Tầm Thành, không phải người nói một câu là sẽ bị miễn chức." Lời Hàn Thiên Vũ nói rõ ràng mang theo lửa cháy, Thủy Mộc kéo kéo gã, nhưng vẫn là không thể ngăn cản được.Vốn trong lòng Long Hạo Thần đã nóng lắm rồi, nghe gã nói vậy, sắc mặt chợt biến khó coi, lạnh lùng nói."Thượng bất chính hạ tắc loạn. Liệp Ma Đoàn có chức quyền giám sát, chắc hẳn người biết. Nếu người không cho rằng thuộc hạ binh sĩ không làm sai, chuyện này ta sẽ báo cáo lên trên. Thải Nhi, chúng ta đi thôi."Nói xong, Long Hạo Thần kéo tay Thải Nhi đi ra ngoài, hoàn toàn không nhìn hai trưởng quan tối cao của Tinh Tầm Thành."Xì, cái gì chứ!" Hàn Thiên Vũ nhìn bóng lưng Long Hạo Thần và Thải Nhi rời đi, nhịn không được mắng một tiếng.Thủy Mộc ở một bên cười khổ nói."Lão Hàn, ông tội gì? Liệp Ma Đoàn không phải dễ đối phó, hơn nữa lần này đích thực là thuộc hạ của ông có sai. Mới rồi ông ít nói vài câu, chuyện này sẽ trôi qua."Hàn Thiên Vũ cười lạnh một tiếng."Ta không tin hắn có thể đem ta làm sao? Chẳng phải là thu chút tiền của thương nhân sao? Đám phế vật này, ngay cả thu tiền cũng vô dụng như vậy. Đi thôi, chúng ta trở về. Đừng để ý chúng. Liệp Ma Đoàn cũng chỉ là giám sát thôi, bọn họ chỉ là cấp suất. Nói tới cấp bậc, ít nhất phải là Liệp Ma Đoàn cấp vương mới có tư cách cùng ngồi với chúng ta. Bọn họ tính cái gì? Giết vài ma tộc đã cho là mình ghê gớm lắm sao?"Long Hạo Thần thính tai cỡ nào, Hàn Thiên Vũ lại cố ý lớn tiếng, đương nhiên đối thoại giữa gã và Thủy Mộc đều rơi vào tai Long Hạo Thần. Gã đã không chỉ là khiêu khích, mà chứng minh câu của Long Hạo Thần, thượng bất chính hạ tắc loạn.Thủy Mộc so với Hàn Thiên Vũ thì yếu thế hơn nhiều, muốn cản gã nhưng tự biết mình không có năng lực này. Trong lòng thầm nghĩ, đây chẳng phải là ngươi muốn gây sự sao? Chẳng qua gã cũng biết Hàn Thiên Vũ có chỗ dựa, cha vợ người ta chính là phó điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện! Nếu không, chính mình ở Tinh Tầm Thành này cũng sẽ không bị tổng trưởng quân sự ức chế.Vốn sau khi Long Hạo Thần quát mắng đối phương thì có chút hối hận. Người ta dù sao cũng là quản lý một tòa thành thị, mình tức giận đúng là có chút xúc động. Lúc trước lời Hàn Thiên Vũ tuy không dễ nghe, nhưng nói đúng là sự thật. Chính mình không có quyền hạn can thiệp quân sự thành thị. Chuyện này hắn sẽ báo cáo lên trên, nhưng không định nhúng tay vào.Nhưng Hàn Thiên Vũ huênh hoang triệt để chọc giận Long Hạo Thần. Huống chi gã còn nói ra lời ủng hộ đám quân nhân thu hối lộ.Thải Nhi có thể cảm nhận được cảm xúc Long Hạo Thần biến hóa, người nàng phát ra tia lạnh lẽo."Có cần ta đi…"Long Hạo Thần lắc đầu nói."Không thể xuống tay với họ. Họ đều là quan viên của liên minh, chúng ta ra tay thì sẽ đuối lý. Phải đi đường chính, chúng ta cứ về trước, ta sẽ có cách xử lý việc này. Người này tính cách bảo thủ, không thích hợp làm tổng trưởng quân sự một thành."Nói xong, hắn nắm tay Thải Nhi trở lại nhà trọ.Sáng sớm hôm sau, Long Hạo Thần để Tư Mã Tiên chạy một chuyến, nói với người thương đoàn Nguyệt Dạ, sẽ hội hợp ở biên giới đông nam. Một hàng bảy người dẫn đầu rời khỏi Tinh Tầm Thành, thẳng hướng biên quan đông nam.Chuyện xảy ra ngày hôm qua, Long Hạo Thần không nói cho đồng bạn biết, hắn quyết định tự mình xử lý việc này. Đến biên quan đông nam rồi, họ ở nhà trọ đã hẹn với thương đoàn Nguyệt Dạ trước, Long Hạo Thần một mình đi ra ngoài. Vốn Thải Nhi muốn cùng đi nhưng bị Long Hạo Thần cản lại.Đơn giản hỏi han, Long Hạo Thần đã tìm tới mục đích, tổng điện Chiến Sĩ Thánh Điện."Xin thông báo một tiếng, đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất, Long Hạo Thần cầu kiến điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện." Long Hạo Thần nói với thủ vệ Chiến Sĩ Thánh Điện, đồng thời đưa ra lệnh bài Liệp Ma Đoàn của mình.Có thể trở thành thủ vệ Chiến Sĩ Thánh Điện, dĩ nhiên đều có ánh mắt. Vội vàng cung kính hướng Long Hạo Thần hành lễ chiến sĩ, gã vội vàng cầm lệnh bài vào thông báo.Dù Long Hạo Thần chỉ là đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn cấp suất, có thể thăng cấp suất, nghĩa là tương lai Liệp Ma Đoàn của hắn rất có khả năng thăng cấp vương, thậm chí là cấp đế. Đãi ngộ dĩ nhiên khác với Liệp Ma Đoàn cấp hiệu.Sáu tòa thánh điện liên minh thánh điện, chia nhau đóng giữ ở một biên cảnh, bảo vệ phòng tuyến xung quanh liên minh thánh điện. Phía đông nam, Chiến Sĩ Thánh Điện có quyền uy tuyệt đối. Hơn nữa bởi vì biên quan đông nam cách trung ương hành tỉnh ma tộc gần nhất, bình thường có Liệp Ma Đoàn trải qua nơi đây sẽ gặp cao tầng Chiến Sĩ Thánh Điện, giao lưu với nhau, thậm chí tìm hỗ trợ. Cho nên Long Hạo Thần cầu kiến rất bình thường, còn về điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện có đích thân gặp hắn hay không thì khó nói.Ánh mắt Long Hạo Thần rất bình tĩnh, hôm nay hắn cố ý đổi Huy Hoàng Thánh giáp mới tới đây.Thời gian không lâu lắm, thủ vệ kia đã trở lại, đồng thời đi theo còn có người trung niên thoạt nhìn hơn bốn mươi tuổi.Vị trung niên này mặc trang phục đỏ, dáng người cực kỳ cao to, thậm chí lớn Tư Mã Tiên một chút, thấy Long Hạo Thần thì ngẩn ra."A, thật tuổi trẻ! Cậu chính là đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất, Long Hạo Thần?"Long Hạo Thần gật đầu."Chào người, là ta."Người trung niên cười ha ha nói."Long đoàn trưởng thật trẻ tuổi! Ta là Chiến Sĩ Thánh Điện phó đường chủ Cuồng Chiến Đường Từ Trung Lượng. Mời Long đoàn trưởng." Nói xong gã làm động tác mời.Long Hạo Thần gật đầu, đi theo phó đường chủ Cuồng Chiến Đường vào Chiến Sĩ Thánh Điện.Kiến trúc của Chiến Sĩ Thánh Điện so với Mục Sư Thánh Điện thì thiếu vài phần trang nhã, thêm phần cổ kính và mạnh mẽ. Đi vào cửa lớn là đại sảnh cực to, đỉnh khung cao tới ba mươi mét cho người cảm giác rộng rãi thoáng mát.Đối diện cửa, vị trí chính giữa đại sảnh Chiến Sĩ Thánh Điện, một pho tượng điêu khắc đứng đó.Nhìn nó, Long Hạo Thần dừng bước, cung kính hướng pho tượng hành lễ kỵ sĩ tiêu chuẩn. Nắm tay trái đánh vào Huy Hoàng Thánh Giáp, phát ra tiếng đinh đinh sắt thép va chạm.Từ Trung Lượng dừng bước, ánh mắt nhìn Long Hạo Thần biến đổi, thân thiện nhiều.Pho tượng này đối với Chiến Sĩ Thánh Điện mà nói, ý nghĩa vô cùng quang vinh. Người ta mặc giáp kỵ sĩ, rõ ràng là một vị kỵ sĩ, lại trước tiên cung kính hành lễ với pho tượng. Cho nên sao không giành được hảo cảm của phó đường chủ Cuồng Chiến Đường? Hơn nữa, Từ Trung Lượng bề ngoài hào sảng, tâm tư cẩn thận, có chút ánh mắt nhìn người. Gã có thể khẳng định, Long Hạo Thần cung kính với pho tượng xuất phát từ thật lòng.Long Hạo Thần đương nhiên là phát ra từ tận đáy lòng. Trên đỉnh đầu pho tượng có tấm biển, mặt trên viết bốn chữ to: Ngàn năm nhất kiếm.Không sai, đây chính là pho tượng Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương! Có thể nói, mấy trăm năm qua, trong Lục Đại Thánh Điện xuất hiện nhân vật tài năng tuyệt đỉnh chính là Dạ Vô Thương. Y thậm chí là từ khi Chiến Sĩ Thánh Điện thành lập tới nay, có thể mang Chiến Sĩ Thánh Điện trở thành chủ đạo Lục Đại Thánh Điện. Đáng tiếc, Quang Minh Kiếm Thần chết quá sớm.