Trên chiếc giường trắng kia có một người con gái xinh đẹp đang say giấc nồng, cô ấy thở đều đều, thỉnh thoảng hơi nhíu mày, đôi môi hoa anh đào nhợt nhạt khiến người ta phải xót thương. Gin cầm tay của Linda lên, anh hôn nhẹ lên mu bàn tay, ánh mắt anh thể hiện niềm xót thương, đau lòng.- Tôi có lỗi với em Linda.
Có tiếng gõ Daniel bước vào: " thanh tra muốn gặp cậu ".
- Tôi biết rồi _ Gin đứng lên, anh đắp chăn cẩn thận cho cô rồi bỏ ra ngoài.
Phía trong căn phòng được cách âm, thanh tra của huyện thành phố đã về tận đây để viếng ngài The8. Được biết ngài The8 và ông từng là đôi bạn chí cốt, thân thiết từ thời cởi chuồng, chân đất.
- Ngài cho gọi tôi? _ Gin bước vào.
- Ngồi đi.
- Vâng _ đợi ngài thanh tra ngồi xuống trước, anh mới ngồi theo.
- Chuyện của The8 tôi đã được nghe qua, tôi hứa với cậu sẽ giữ gìn bí mật về cái chết của ông ấy cũng như giúp cậu khỏi bị nghi ngờ.
- Cảm ơn ngài.
- Được rồi, cậu về đi.
- Vâng.
Tỉnh lại trong bệnh viện Linda bàng hoàng khi biết cha đã mất, cô ko giữ nổi bình tĩnh trước sự thật phũ phàng này. Cho nên cô nhất định phải tìm cho ra nguyên nhân cái chết của cha cô. Cô tiến thẳng tới phòng chờ của ngài thanh tra. Sự xuất hiện bất ngờ của cô khiến ai nấy đều ngạc nhiên xen lẫn sửng sốt, song bọn họ đều cụp mắt xuống để tránh ánh mắt như tia lửa hận của cô.
- Ai đã ở bên cạnh cha tôi trước khi ông ấy mất? _ giọng của cô lúc này rất lạnh và toả ra rất nhiều sát khí xung quanh.
Nghe Linda nhắc về mình, ban đầu Gin có ý định bước lên nhưng anh bị ngài thanh tra ngăn lại. Bản thân ngài thanh tra thì bước lên một bước, ông bỏ mũ xuống rồi nhìn thẳng vào mắt cô: " Người đó đã mất trên đường tới đây ".
- Gì? Mất! Các người nghĩ tôi là con nít sao?
- Tôi biết ngày hôm nay cháu ko tin ta nhưng ngày mai, ngày kia và sau này cháu bắt buộc phải tin ta.
Linda ngồi thụp xuống đất, khum lại một chỗ rồi bật khóc. Ngài thanh tra ngồi xuống, ông ôm cô vào lòng an ủi: " cháu yên tâm ta sẽ thay mặt ông bạn già chăm sóc cho cháu và Anna, ta hứa ".
Chứng kiến hành động bất ngờ từ ngài thanh tra, ai nấy đều xúc động rơi nước mắt. Riêng Gin, anh bỏ ra ngoài từ lúc nào ko ai biết.
Năm ngày sau, mọi chuyện mới bắt đầu trở lại bình thường. Căn nhà mà Linda và Anna ở đã bị phá bỏ do gần công trường thi công nên hai người đã dọn đến nhà Gin theo lời mời gọi hấp dẫn của Kan. Khỏi bàn căn biệt thự có đầy đủ tiện nghi, sinh hoạt đều rất tốt. Mỗi tội quan hệ của Linda và Gin ko được tốt cho lắm. Đặc biệt là Linda, kể từ khi cha mất, cô trở nên lầm lì, ít nói đến nỗi Anna phát hoảng tưởng cô mắc bệnh tự kỉ.
Một lần Anna thử tài vận may bốc trúng được hai vé đi du lịch Hawai, chỉ hai vé duy nhất. Thế nên Kan nghiễm nhiên trở thành bạn đồng hành kiêm anh người yêu của Anna. Do vậy Gin phải mất nguyên sáu ngày vất vả ngồi nghe Anna giảng giải về việc chăm sóc cho Linda, từ những sở thích cá nhân, đến việc thích gì, ghét gì. Tuy nhiên khi nghe về nỗi sợ hại, Gin rất bất ngờ vi Anna phát nguyên một câu: " ko sợ trời, ko sợ đất, còn lại cái gì cũng sợ ".
-............_ Gin xa mạc lời.