Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 909: Nhà Ta Sẽ Không

Dạ Côn dĩ nhiên sẽ không đi theo, miễn nhìn thấy loại tràng diện "huyết tinh" kia.
Dù sao lão tử bị đánh, nhi tử đứng ở bên cạnh nhìn, sau này còn mặt mũi nào gặp người.


Mộ Dung Khang cũng nơm nớp lo sợ, dẫn mẫu thân cùng mẹ vợ Côn ca đến Thiên Khiếu, sau khi đến nơi, Mộ Dung Khang chạy ngay lập tức, đi cùng bọn họ, luôn có thể cảm nhận được một cỗ sát khí vô hình.


Ở bên ngoài Thiên Lý Thành, Đông Môn Mộng cùng Liên Hàn đứng trong bóng đêm, hiện tại không ai có thể ngăn cản quyết tâm bắt người của các nàng, tốt nhất là thành thành thật thật ở nhà, nếu như ở hoa lâu! ! !
Hai người liếc nhau, hướng phía Thiên Lý Thành bay đi.


Mà lúc này ở trong Tố gia, Thanh Nhã cùng Đông Hoàng Bạch Chỉ đang đánh mạt chược, ba thê tử của Dạ Côn đều tại, Diệp Lưu ngồi ở bên cạnh chăm sóc hài tử, Diệp Ly cùng Nhan Mộ Nhi ra sân, loại giải trí sau khi ăn xong này là chuyện bình thường, tối thiểu phải đánh một canh giờ.


- Ly Nhi, gần đây hình như kẻ thù xuất hiện hơi nhiều thì phải.
Thanh Nhã đánh lấy bài nhẹ nói ra.
Diệp Ly nghe xong, trong lòng nhảy một cái. . . biết thói quen của cha phu quân, rất dễ đoán được bọn họ đi đâu.
Bất quá vẫn phải nói giúp cho cha, bằng không bọn họ sẽ cãi nhau nữa.


- Gần nhất tình huống có hơi loạn, rất nhiều người nhìn chúng ta không vừa mắt.
Đông Hoàng Bạch Chỉ từ tốn nói:
- Cha con từ trước tới giờ không tự mình ra tay, đều là để thủ hạ đi làm việc, hiện tại cũng tốt, tự mình đi làm.
Diệp Lưu ngồi một bên trợ giúp:


- Có lẽ cha đang sửa lại thói quen không tốt của mình thì sao?
Thanh Nhã cùng Đông Hoàng Bạch Chỉ liếc nhau, rõ ràng cảm thấy, Diệp Hoa sao có thể đổi, không tồn tại.
- Ta rất ngạc nhiên, ba người bọn họ mạnh như thế, muốn đi đánh ai?


Thanh Nhã vô cùng tò mò, trên đời này có ai đáng để ba người bọn họ đồng thời ra tay.
Đương nhiên là có.
Mỹ nhân, từ trên nhân số đến xem, còn có thể tiến hành hoạt động nhiều người.


Bất quá Thanh Nhã cùng Đông Hoàng Bạch Chỉ tuyệt đối sẽ không nghĩ đến phương diện kia, dù sao Diệp Hoa rất kén ăn, chắc chắn sẽ không đi loại địa phương như hoa lâu.


Chẳng qua là hoa lâu ở trên Huyền Nguyệt đại lục khác với những nơi khác, hoa lâu ở nơi đây phảng phất nhằm vào đám người bọn họ, chính là loại trong nhà có hãn thê, chỉ có tại hoa lâu mới có thể tìm lại địa vị của nam nhân.
Loại tư vị này, tuyệt không thể tả.


Người nào đi người đó biết.
Đột nhiên, Đấu Phù Thế tranh thủ thời gian chạy tới, thấp giọng nói ra:
- Tôn phu nhân, có hai vị cô nương xông vào! ! !
- Cô nương?
Mọi người đang chơi mạt chược sững sờ.


Chỉ thấy Đông Môn Mộng cùng Liên Hàn đi đến, nghe thấy Đấu Phù Thế gọi các nàng là cô nương, tâm tình tốt hơn một chút.
- Mẫu thân.
Ba đứa con dâu đứng dậy kinh hô một tiếng.


Thanh Nhã cùng Đông Hoàng Bạch Chỉ thấy thế, lại nhìn hai vị kia "cô nương" kia một chút, sao Đấu Phù Thế lại không gọi mình là cô nương?
Bất quá nữ tử bên cạnh Liên Hàn, hẳn là mẫu thân của Dạ Côn, tướng mạo hết sức kinh diễm, xem ra Dạ Minh cưới được một cô gái tốt.


- Thông gia, đã sớm nghe Ly Nhi bọn nó nhắc đến ngươi, hôm nay gặp mặt, quả nhiên kinh diễm.
Thanh Nhã đứng dậy cười nói, rất biết nói lời khách khí.
Đương nhiên, Đông Môn Mộng cũng giống như vậy:


- Ta cũng thường nghe con dâu nhắc đến các vị, đã sớm muốn gặp một lần, chẳng qua là quá bận, xin đừng trách.
- Sao lại thế, mau tới ngồi xuống.
Đông Hoàng Bạch Chỉ rất là nhiệt tình.
Nhưng mà đám người Diệp Ly liếc nhau một cái, mẫu thân đột nhiên giết tới đây, khẳng định có vấn đề.


Chỉ sợ cha sắp gặp nguy hiểm.
Vì để tránh cho cha bị đánh chết, Nhan Mộ Nhi ôn nhu nói:
- Mẫu thân, ngài ngồi trước, nữ nhi rót trà cho ngài.
- Mộ Nhi, mẫu thân không khát.
Liên Hàn từ tốn nói.
- Vậy con lấy hoa quả cho ngài.
- Mẫu thân không muốn ăn.
- Vậy. . .
- Mộ Nhi, ngồi là được rồi.


Liên Hàn từ tốn nói, lúc này đã kiên định, nam nhân không ở trong nhà, khẳng định đã ra ngoài quỷ hỗn.
Trọng điểm là nữ nhi biết, thế mà còn hướng về tên ma quỷ kia, trong lòng rất là không vui.
Thanh Nhã cùng Đông Hoàng Bạch Chỉ cảm giác có điểm gì là lạ, Thanh Nhã tò mò hỏi:


- Đã xảy ra chuyện gì sao?
- Phu quân nhà ta đâu?
Liên Hàn hỏi.
Đông Hoàng Bạch Chỉ nghiêm túc nói:
- Bọn họ cùng đi ra ngoài thu thập người xấu rồi.


Nghe thấy cái cớ này, Đông Môn Mộng đều cười ra tiếng, cái tên này thật đúng là cớ gì cũng lấy ra được, cùng một chỗ thu thập người xấu.
Lấy thực lực này của các ngươi, chùy đến Thần tộc đều được.
Vấn đề là các nàng thế mà tin.
- Bạch Chỉ, ngươi tin không?


Liên Hàn nghiêm túc hỏi, các ngươi sao lại ngây thơ như vậy?
Đông Hoàng Bạch Chỉ liếc mắt nhìn Thanh Nhã, lắc đầu.
Diệp Ly cùng Diệp Lưu chậm rãi che trán, cảm giác IQ của mẫu thân vẫn chưa có online.
Hiện tại tốt rồi, các vị mẫu thân ở đây chuẩn bị tổ đội. . . cha xong đời.


Thanh Nhã lộ ra nụ cười:
- Thông gia, ngươi đừng lo lắng, bọn họ sẽ không xảy ra chuyện gì.
Đông Môn Mộng chững chạc đàng hoàng nói ra:
- Thông gia, ta là sợ cái tên không nên thân nhà ta dẫn đầu gây án.
- Gây án?
- Hoa lâu nổi danh nhất nơi này nằm ở đâu?
- Hoa lâu?
- Ừm.


Đông Hoàng Bạch Chỉ cười khẽ một tiếng:
- Thông gia, phu quân nhà ta có bệnh thích sạch sẽ, chắc chắn sẽ không đi hoa lâu.
- Đúng vậy đó thông gia, nam nhân nhà ta ta biết, khẳng định sẽ không đi loại địa phương như hoa lâu.
Thanh Nhã cũng nói theo, Diệp Hoa tự luyến như vậy, làm sao có thể đi hoa lâu.


Đông Môn Mộng nghiêm túc nói:
- Nhưng mà nhà ta đã làm hư một người.
Nói xong liền nhìn Liên Hàn
Thanh Nhã ôn nhu cười nói:
- Diệp Hoa nhà ta tâm trí kiên định, hơn nữa hết sức cao ngạo, sẽ không đi.
- Đó là tốt nhất rồi, ta muốn đi tìm người.


Đông Môn Mộng đứng dậy nghiêm túc nói ra, Liên Hàn cũng giống như thế.
Thanh Nhã cùng Đông Hoàng Bạch Chỉ liếc nhau, đứng dậy nói ra:
- Thông gia, ngươi vẫn còn chưa quen thuộc nơi này, chúng ta dẫn ngươi đi.
- Cũng được, tạ ơn thông gia.
Liên Hàn quay đầu nhìn về nữ nhi nói ra:


- Các còn cùng đi đi.
Đối với ba tên tiểu gian tế này, nhất định phải giám sát chặt chẽ, miễn cho bọn nó để lộ tiếng gió.
Lần hành động này, tình thế bắt buộc.
Đấu Phù Thế đứng ở bên cạnh, tựa hồ hiểu rõ, đang nghĩ có nên hay không đi đồng thời một thoáng lão tôn thượng.


Nhưng mà Thanh Nhã liếc mắt một cái, liền khiến Đấu Phù Thế bỏ đi ý nghĩ này, buổi tối hôm nay sợ rằng sẽ xảy ra chuyện. . .
Bên trong Thiên Lý Thành có rất nhiều hoa lâu, tương đối nổi danh cũng có mấy cái, tổ ba người đều đi trải nghiệm thử, mỗi hoa lâu đều có đặc điểm riêng .


Lấy ví dụ như nơi hôm nay bọn họ đi, tuổi tác các cô nương còn hơi nhỏ, đều là cô nương mười sáu mười bảy, loại không khí đặc biệt kia, thật là khiến cho các nam nhân yêu thích không thôi.


Tên hoa lâu cũng rất đặc biệt, gọi Tiểu Lâu, đến tối đều là khách hàng cấp bậc đại hán đến thăm, kín người hết chỗ.


Hoàn cảnh Tiểu Lâu cũng tương đối đặc thù, đây cũng là nguyên nhân tổ ba người lựa chọn, bởi vì vị trí hoa lâu là ở trên một con thuyền, sau khi khách đầy liền sẽ khởi hành, địa điểm cập bờ không nhất định, đảm bảo người nhà không tìm được.