Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 783: Khảo Thí Tam Đoạn

- Nếu như là tam đoạn, chỉ sợ ta đã thụ thương, đáng tiếc... kiếm của ngươi chỉ có thể phát huy ra lực lượng nhị đoạn, bất quá so với nhị đoạn bình thường lại lợi hại hơn một chút.


Lăng Chiến tiến hành bình phán đối với lực lượng vừa rồi, kỳ thật trong lòng vẫn có chút kinh ngạc, cái tên mập mạp này cách tam đoạn cũng không phải rất xa.
Thấy cảnh này, Diệp Hoa đều sợ hãi than một tiếng:
- Không ngờ lực phòng ngự của tam đoạn cũng xuất chúng như thế.


- Lão tôn thượng, tam đoạn mạnh mẽ, hình như đã vượt qua nhận biết của chúng ta.
Đấu Phù Thế âm u nói ra.
Diệp Hoa không nói gì, trong lòng cũng đang ước định tam đoạn, làm một thanh vũ khí, đã đạt đến một loại vô cùng biến thái.


Xem ra mình nên gọi mọi người lại nói một chút, bảo bọn họ phải cảnh giác, đừng tưởng rằng mình vô địch...
Diệp Hoa truyền âm cho Ngụy Thường, bảo Ngụy Thường thông tri tất cả mọi người tới xem tam đoạn một chút.
Mà sau khi Ngụy Thường nhận được tin tức cũng sững sờ, thế mà xuất hiện tam đoạn.


Toàn bộ trong đoàn đội, đối với tam đoạn, đều tồn tại lòng hiếu kỳ rất lớn, cho nên sau khi thu được tin tức của Ngụy Thường, liền lập lập tức chạy tới.


Nói thật, Lăng Chiến hẳn nên cảm thấy vinh hạnh, để toàn bộ đám người Diệp Hoa có mặt, cũng bởi vì nhìn kiếm trong tay y, đây là chuyện cực kỳ hiếm thấy.


Lúc này Thanh Hư thấy đối phương không có chuyện, vẻ mặt cũng bình tĩnh, dù sao đây là một trận khảo thí, mà không phải một trận chiến đấu, khảo thí tam đoạn rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Nếu như một kích vừa rồi khiến đối phương thụ thương, vậy thật có chút thất vọng.


Nhưng nhìn thấy cục diện như vậy, Thanh Hư cũng rất hài lòng, đây mới là dáng vẻ tam đoạn nên có.
- Tại sao không nói chuyện?
Lăng Chiến ngược lại không gấp giết, trực tiếp giết... sẽ không cảm nhận được niềm vui thú trong đó.
Thanh Hư cười khẽ một tiếng:


- Không tệ, rất không tệ, hiện tại ta cũng có chút chờ mong tam đoạn.
- Ngươi chờ mong tam đoạn? Chỉ sợ đời này người đều không ngộ được tam đoạn.


Nghe thấy Thanh Hư lừa dối, Lăng Chiến nhịn không được hung hăng đả kích, ngươi tưởng tam đoạn đơn giản giống như ăn thịt Hổ Điêu à, nói đến là đến.
Thanh Hư không có để ý, tiếp tục nói:
- Tới đi, để ta nhìn xem uy lực của tam đoạn đến cỡ nào.


- Đã ngươi một lòng muốn chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Lăng Chiến lời vừa mới nói xong, liền cảm giác một cỗ khí tức hướng phía bên này bay tới.
Trong nháy mắt, bầu trời liền đứng đấy hơn mười người, toàn bộ đứng ở bên cạnh người nam nhân kia.
Nam nữ lão ấu đều có...


Lăng Chiến thấy cảnh này, trong lòng nhịn không được phỏng đoán, đây là Thiên Phạt sao? Ấu đều có... nhìn tiểu hài tử để hai chùm tóc đuôi ngựa kia, thật là độc đáo.
- Nha, đây là toàn bộ thành viên Thiên Phạt các ngươi sao?


Thanh Hư nhìn thoáng qua vùng trời, xem ra là lão tôn thượng gọi người tới quan sát, dù sao hiếm khi đụng phải một tên biết tam đoạn.
- Đây là tam đoạn sao?
Diệp Tử Tử cúi đầu nhìn Lăng Chiến, còn có nữ nhân kim sắc quang mang ở bên cạnh.
Tuyệt Thiên từ tốn nói:
- Tam đoạn, có chút thú vị.


- Lưu Nhi, tam đoạn con gặp qua cũng như thế này sao?
Diệp Hoa hướng phía Diệp Lưu hỏi.
Trước đó Diệp Lưu từng ở bên trong Đông Môn gia, gặp qua tam đoạn của Đông Môn Trí Bác.
Diệp Lưu nhìn tam đoạn của Lăng Chiến, thấp giọng nói ra:


- Tam đoạn con gặp khác với tam đoạn mà y đang thi triển, tam đoạn của ông ngoại phu quân là một quái vật khổng lồ, mà thể tích thứ kia không khác người bình thường là bao.
- Áp súc chính là tinh hoa.
Nguyệt Hoa từ tốn nói, vẫn không quên nhìn thoáng qua Liệt Cốt, phảng phất đang ám chỉ cái gì.


Mọi người nghe thấy Nguyệt Hoa câu nói này, khóe miệng giật một cái, bại lộ... bại lộ nội tình của Liệt Cốt.
Liệt Cốt đứng ở bên cạnh hơi hơi ngửa đầu, tựa hồ đối với Nguyệt Hoa khiêu khích cũng không để ở trong lòng.


Làm lão đại Nam Vô Kỳ, Khai Vân cũng rất bất đắc dĩ... năm đó để Nguyệt Hoa cùng với Liệt Cốt, tựa hồ cũng có ý thông gia, chủ yếu là Nguyệt Hoa ưa thích, thế nhưng nhìn hiện tại, quả nhiên vẫn náo ra mâu thuẫn.
- Xem ra tam đoạn cũng không phải thể tích lớn.


Ngụy Thường nghe xong nhẹ nói ra, mọi người không hiểu nhiều về tam đoạn, không có một chút chuẩn bị nào.
Lúc trước còn tưởng rằng, tam đoạn đều là hư ảnh khổng lồ đây, bây giờ nhìn lại, tựa hồ suy đoán trước kia không đúng lắm.


- Không biết cái tên mập mạp Thanh Hư này có thể chiến thắng tam đoạn hay không, người kia tựa hồ rất lợi hại
Bố Lai Đặc từ tốn nói, làm thê tử của Tuyệt Thiên, nàng rất giữ bổn phận.
Nhưng mà lúc này Diệp Hoa từ tốn nói:
- Vừa rồi Thanh Hư đã bị miểu sát một lần.


Nghe thấy lão tôn thượng nói thế, mọi người đều kinh ngạc một chút.
- Thanh Hư thế mà bị miểu sát? Chuyện này sao có thể?!
Trư Can Liệp nhịn không được kinh hô một tiếng, làm một trong Thất Tông Tội, y rất rõ ràng Thanh Hư có thực lực gì.


Diệp Ly rất hiểu Thanh Hư, Thanh Hư cũng là lão sư luyện dược của Diệp Ly, lão sư thích nhất dùng thân thử độc, dùng thân thể tới tiếp nhận tam đoạn, trong toàn bộ đoàn đội, cũng chỉ có lão sư có thể làm được, những người khác chỉ sợ không nổi.


Lúc này Lăng Chiến rất vui vẻ, thật đúng là ông trời phù hộ Lăng gia... phù hộ mình a! Tất cả mọi người Thiên Phạt tới, một lúc nữa có thể nhất cử tiêu diệt, dễ chịu.
Làm Thiên Cung Lăng gia, Lăng Chiến cần không chỉ là toàn thắng, mà còn có lực lượng cùng thống trị tuyệt đối.


Để kẻ xâm lược tầm thường này nhìn một chút, Huyền Nguyệt đại lục, không phải đơn giản như các ngươi tưởng tượng.
- Uyển Như, giao cho ngươi.
- Vâng, chủ nhân.
Uyển Như cung kính đáp, hướng phía trước đạp mạnh.


Một đạo kim sắc lưu quang xuyên xuống mặt đất, lưu quang từ trong khe nứt đánh tới Thanh Hư.
Mặc dù không biết là chiêu thức gì, thế nhưng mọi người nghe thấy đây là tam đoạn... lại có ý thức bản thân, trong lòng cũng rung động không thôi.


Lưu quang màu vàng kim trong nháy mắt vây quanh Thanh Hư, tựa như một cái vòng tròn màu vàng kim.
Mà hai tay Uyển Như nhanh chóng kết ấn, tựa hồ đang hình thành một loại kiểu chữ nào đó.
Lúc hai tay Uyển Như vung lên, mọi người cũng nhìn ra đó là chữ gì.
- Chết!


Uyển Như quát lạnh một tiếng, một cái chữ chết màu vàng kim to lớn xuất hiện ở trên không.
Lập tức, uy áp xông phá thương khung truyền xuống, khí tức kinh khủng kia khiến đám người Diệp Hoa kinh ngạc tán thán, may mắn... lần này thật đụng phải đối thủ lợi hại.


Trong lòng mọi người không có e ngại, có chỉ là hưng phấn, đã bao nhiêu năm... không gặp qua đối thủ như vậy, hôm nay cuối cùng nhìn thấy một đối thủ ra dáng, thậm chí còn có thể làm cho mình đổ máu.


Có thể bị mấy người kia gọi là đối thủ, cho dù Lăng Chiến chết, cũng có thể đi xuống địa ngục khoác lác, thổi ngưu bức với những vong hồn chết trong tay Diệp Hoa.
Lúc này Thanh Hư có thể cảm giác được áp lực cường đại trên đỉnh đầu, cỗ lực lượng này tựa hồ còn mạnh hơn lúc trước.


Hai mắt Thanh Hư toát ra tơ máu, gân xanh thế mà xông phá thịt mỡ toát ra.
Tà Mị lập tức phiêu phù ở trên đỉnh đầu Thanh Hư, Ly Hàn Phá Thần trong tay hướng phía thương khung:
- Trảm Sát!


Tà Mị thế mà cũng có thể hô lên lời, đây cũng là chuyện khiến mọi người không nghĩ tới, thế nhưng hai chữ này hô vô cùng máy móc, tựa như xác thịt không có linh hồn, mà lời của Uyển Như tựa như linh hồn, bên trong mang theo tình cảm.