Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 778: Thanh Hư Bị Thương?

Khí tức kinh khủng tràn ngập toàn bộkhông gian, ép người có chút thở không nổi.
Những người này là chỉ những người ở sau lừng Lăng Chiến, bọn họ đều có thực lực Kiếm Tôn đỉnh phong, lúc này cũng bị uy áp Thần Kiếm đè ép, chứng minh Đồ Tể không chỉ để trưng cho đẹp.


Nhưng nếu như Dạ Côn ở nơi này, khẳng định sẽ kinh hô một tiếng.
Đây không phải... đây không phải chiêu số Trưởng Tôn Ngự năm đó dùng sao? Giống như đúc.
Ngay cả uy áp cũng không khác gì.


Năm đó Trưởng Tôn Ngự đối chiến với Dạ Côn, cũng là nói như vậy, quả thật như thế... có thể gọi là Thần Kiếm ngụy nhất đoạn.
Uy lực rất là khủng bố.


Nếu như Dạ Côn có mặt ở đây, nhất định sẽ nói lên hai câu, ngươi cũng không phải người thứ nhất... Trưởng Tôn Ngự người ta đã sớm ngộ ra được.
Chẳng qua là thực lực bản thân kém ngươi một chút, ngươi còn không biết xấu hổ nói mình là đệ nhất nhân.


Thanh Hư trông thấy hình dáng Bất Bại phát sinh cải biến, lực lượng cường đại trước đây chưa từng gặp.
Qua nhiều năm như vậy, đây cũng là một trong những lần cường đại nhất mình từng thấy qua.
- Thú vị, rất thú vị, đây chính là Thần Kiếm ngụy nhất đoạn sao?


Ngữ khí của Thanh Hư mang theo điên cuồng hưng phấn, giống như muốn bắt cóc kiếm của Bất Bại về nghiên cứu vậy, chẳng qua là Thanh Hư hiểu rõ... dưới tình huống bình thường, sau khi chủ nhân Thần Kiếm tử vong, Thần Kiếm cũng sẽ tan biến theo, trừ phi là truyền lại cho mình.


Lăng Chiến cảm thấy, Thần Kiếm ngụy nhất đoạn quả thật lợi hại, nhưng vẫn kém xa tam đoạn, trừ phi là thật nhất đoạn thì sẽ không sai biệt lắm.
Bất Bại nghe thấy Thanh Hư nói, vẻ mặt trong nháy mắt không xong, lời này giống như là xem thường mình vậy.


Cho dù là ngụy nhất đoạn, vậy cũng không phải ngươi có thể tiếp nhận.
Côn ca đều có thể một quyền sập ngụy nhất đoạn, huống chi là một trong Thất Tông Tội Thanh Hư đây.
Đột nhiên! Thân thể Bất Bại biến mất!


Thanh Hư sững sờ, còn tưởng rằng y sẽ trực tiếp mở đại chiêu, không ngờ thế mà lựa chọn cận thân dây dưa.
Đây chính là sở đoản của mình nha.


Thanh Hư cũng có yếu điểm, đó chính là bản thân không có bất kỳ đạo lực gì, thân thể hoàn toàn giống như người bình thường, chính là loại đâm vài phát là chết kia.
Tại bên trong Thất Tông Tội, đây cũng không tính là bí mật gì.


Nhưng muốn tới gần Thanh Hư, quá khó khăn, có lẽ ngươi đứng trước mặt của y, liền đã trúng độc cũng không chừng, kiếm của ngươi còn chưa đâm vào ngực của Thanh Hư, liền đã độc phát thân vong.


Cho nên người của Thất Tông Tội, tình nguyện đánh nhau cùng Diệp Hoa, ít nhất còn có thể thoải mái hưởng thụ một chút.
Nhưng đánh với Thanh Hư, hoàn toàn là bị ngược.


Mà y cũng biết điểm yếu của mình, Thanh Hư theo chủ nghĩa hoàn mỹ dĩ nhiên sẽ không cho phép chuyện này xuất hiện, nhất là thanh kiếm kia xuất hiện, khiến Thanh Hư có một loại ý nghĩ tốt.
Đó chính là nhét đạo lực vào bên trong kiếm, chẳng qua là nhét nhiều, sợ kiếm không chịu được nứt ra.


Cho nên cần một loại môi giới, có thể liên tục không ngừng chuyển vận đạo lực cho kiếm, dùng bao nhiêu cho bao nhiêu...
Cho nên thời điểm Thanh Hư đánh nhau, đó không phải là đánh nhau, đó là một trận tính toán.


Còn chưa bắt đầu đánh, Thanh Hư đã thôi diễn ra kết quả, ngay cả đối phương chết như thế nào cũng suy nghĩ ra.
Chỉ thấy Tà Mị lần nữa ngưng kết ra màu tím Kiếm Linh.
Thời điểm nhìn thấy Kiếm Linh màu tím đen xuất hiện lần nữa, Lăng Chiến sầm mặt lại.


Thứ này thế mà còn có thể sử dụng lần nữa!
Không có khả năng! Chiêu số mạnh như thế, làm sao có thể tái sử dụng lần thứ hai! Chuyện này không hợp với lẽ thường!!!
Nhưng mà Kiếm Linh màu tím đen trên không trung dần dần biến hóa hình dáng.
Thế mà biến thành Ly Hàn Phá Thần!!!


Tình huống như vậy, khiến cái cằm của Lăng Chiến đều sắp rớt xuống mặt đất! Đầu ong ong vang.
Nào chỉ có Lăng Chiến, ngay cả Đấu Phù Thế cũng choáng váng.
Thanh kiếm này của Thanh Hư, đến cùng là một thanh kiếm như thế nào.
Vậy mà lúc này Thanh Hư từ tốn nói:


- Quên nói, bị Kiếm Linh hấp thụ, như vậy Kiếm Linh của ta liền sẽ nhớ kỹ hình dáng của nó, từ đó biến ảo ra hình dạng của nó, thậm chí còn có thể...
- Giết!
Trong miệng Thanh Hư yên lặng nhắc tới.
Chỉ thấy Ly Hàn Phá Thần lần nữa toát ra quang diệu chói mắt, đâm thẳng đến Thanh Hư.


Dù sao Thanh Hư biết phạm vi tổn thương của chiêu này, tên Bất Bại kia đã cận thân, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh.
Cho nên trực tiếp đánh thẳng tới mình là được rồi.
Bất Bại quả thật giống như Thanh Hư suy nghĩ, Đồ Tể trong tay đã sắp đâm vào lồng ngực Thanh Hư.


Nhưng nhìn Ly Hàn Phá Thần kinh khủng đánh tới, Bất Bại cũng không muốn lưỡng bại câu thương, tranh thủ thời gian tránh đi.
Cái tên mập mạp này đúng là thằng điên!
Không thể không nói, lá gan Thanh Hư quả thật lớn, nếu một kiếm này chém xuống, bản thân cũng sẽ phải bị thương.
Oanh!!!


Dưới chân Thanh Hư lập tức phát sinh bạo tạc, lần nữa hình thành một cái hố cực lớn.
Song khi khói mù tiêu tán, Thanh Hư vẫn đứng tại chỗ, mà nơi y đứng, thủy chung hoàn hảo vô khuyết.


Trước đó Lăng Chiến còn tưởng rằng, Kiếm Linh kia chẳng qua là huyễn hóa ra dáng vẻ của Ly Hàn Phá Thần, nhưng không có uy lực của Ly Hàn Phá Thần, thế nhưng hiện tại xem ra... đây là một thanh kiếm phiên bản Ly Hàn Phá Thần!


Kỳ thật đây đều là giả tượng, quả thật chẳng qua là Kiếm Linh huyễn hóa ra tới, cùng nói là biến ảo, còn không bằng nói là phục chế.
Liến nói tới chiêu vừa rồi, đều là phục chế phạm vi tồn thương xuống tới, đây là năng lực Thanh Hư cấp cho Kiếm Linh.
Chỉ sợ đã vượt qua nhị đoạn...


Dùng lời Đấu Phù Thế nói, đây quả thực quá biến thái.
Mà hiện tại Đấu Phù Thế rốt cuộc hiểu rõ... lão tôn thượng không chọn người khác tới... mà là lựa chọn Thanh Hư!!!


Lúc này Bất Bại phiêu phù ở cách đó không xa, sắc mặt nghiêm túc nhìn về phía Thanh Hư, phương thức chiến đấu của tên mập mạp này, mình chưa từng thấy qua.
Phạm vi ảnh hưởng mạnh mẽ như vậy, thế nhưng chỗ y đứng lại không có việc gì


Nếu như chút tính toán này đều không làm được, Thanh Hư sẽ không còn mặt mũi nào làm việc cho Diệp Hoa.
Đột nhiên, Lăng Chiến hướng phía Bất Bại nói ra:
- Y sợ cận thân.


Bất Bại nghe xong sững sờ, Lăng Chiến nhắc nhở hiup Bất Bại đốn ngộ ra, dùng phạm vi tổn thương mạnh như vậy, không phải chính là bức bách mình né tránh sao...
Tại sao phải bức bách, bởi vì y căn bản không biết mình ở nơi nào.


Lăng Chiến có thể làm gia chủ, cũng không phải người ngốc, từ chi tiết quyết định thành bại.
Vẻ mặt Thanh Hư biến đổi, cảm thấy người này thật thông minh, nhanh như vậy đã biết mình sợ cận thân.
- Các hạ, cẩn thận!


Bất Bại gầm thét một tiếng, khí thế tăng lên tới cực hạn, tốc độ giống như quỷ mị, trong nháy mắt liền biến mất.
Mà Thanh Hư lại không thể dùng độc, dù sao lão tôn thượng đã dặn dò qua, dùng độc xem như gian lận.


Chỉ thấy Ly Hàn Phá Thần trên không lần nữa nở rộ, tựa hồ lại muốn thả ra đại chiêu.
Nhưng mà lần này Bất Bại sẽ không tránh, cho dù ăn dư uy một chiêu này, chịu một chút vết thương nhỏ, cũng cũng phải giết chết tên kia!


Thời khác điện quang hỏa thạch, Thanh Hư dường như không có bất kỳ phòng ngự nào, mà Đồ Tể ở trong tay Bất Bại từ sau lưng Thanh Hư đâm xuyên qua ngực.
Mũi kiếm mang theo huyết dịch đỏ thắm chảy ra.
Nói thật, lúc này Đấu Phù Thế có hơi bị dọa.