Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 738: Luận Võ Tới

Tưởng Tử Diệc hướng Dạ Côn lộ ra ánh mắt cảm kích, vừa rồi thật bị Dạ Tần dọa sợ.
- Vậy thì chờ Phong Điền trở lại hẵng nói đi.


Tưởng Tử Diệc cũng không phải người ngu, thân phận Dạ Côn cùng Dạ Tần khác biệt, làm cái gì đều không thể trực tiếp cự tuyệt, cự tuyệt chính là không nể mặt mũi.
Dạ Côn thấy Tưởng Tử Diệc nói đáp án này, trong lòng có hơi thất vọng, xem ra Phong Điền rất khó qua cửa.


Tuy nói là nhìn một chút, thế nhưng chờ sau khi Phong Điền trở về, Tưởng Tử Diệc sẽ nói rõ với Phong Điền... như thế không coi là là cự tuyệt mình cùng đệ đệ.
Thực lực thăng lên, đầu óc cũng thông minh hơn.


Chuyện nam nữ không thể cưỡng cầu, cưỡng cầu sẽ không có hạnh phúc, đoán chừng Phong Điền cũng không muốn như thế.
Thế nhưng khiến Dạ Côn cùng Dạ Tần không ngờ được một chuyện, Tưởng Tử Diệc là thật ngượng ngùng, chỉ là không có biểu hiện ra ngoài.
Nàng chỉ ra vẻ trấn định mà thôi.


Lòng của nữ nhân, kim dưới đáy biển.
Thấy không có hy vọng, Dạ Côn cùng Dạ Tần liếc nhau một cái, lập tức đứng dậy, Dạ Côn cười nói:
- Buổi tối hôm nay cùng đi ăn một bữa nhé?


Dạ Côn nghĩ đến, phải để bọn họ tiếp xúc nhiều một chút, như thế mới có thể ma sát ra tia lửa được, dù sao đã lâu như vậy không gặp mặt.
Tưởng Tử Diệc sửng sốt một chút, nhẹ giọng cười nhẹ:
- Đoán chừng phải thắng mới có mặt đi ăn cơm.


Dạ Côn cùng Dạ Tần nghe xong cũng cười khẽ một tiếng.
- Vậy chờ ngươi hiển lộ tài năng.
Dạ Côn cười nói, thế hệ trẻ tuổi luận võ, Tưởng Tử Diệc đã coi như là cao thủ, thắng là kết quả tất nhiên, người bên kia cũng không dám thắng.


Tưởng Tử Diệc hơi hơi nghiêng thân, Dạ Côn cùng Dạ Tần cười cười liền xoay người rời đi.
Mộ Dung Khang cùng Chu Tuấn đều nghe vào trong tai, không có một chút thú vị nào.


Phó tướng trực tiếp dẫn hai huynh đệ đến khu nghỉ ngơi hoàng gia, đoạn đường cũng đi qua khu nghỉ ngơi của đại thần, hỏi han ân cần một phen, Côn ca đều nói không ít lời khách sáo, cảm giác quá mệt mỏi.
Mà hiện tại Dạ Tần đã thuận buồm xuôi gió, rất là thong dong.


Khu nghỉ ngơi hoàng thất, ba vị Hoàng Đế cũng tại.
Trước đó đã gặp qua Dạ Tần, nhưng lúc này là lần đầu tiên nhìn thấy Dạ Côn.
Quả nhiên giống như trong truyền thuyết, trên đầu một cọng lông đều không có.


Tuổi còn trẻ đã không có tóc, khó trách lại mạnh không hợp thói thường như thế, lão thiên thật công bằng, cho thực lực cường đại, lại cướp đi tóc...
- Gặp qua ba vị quân chủ.
Dạ Côn hướng phía ba người chắp tay.
Nghịch Thiên nhìn Dạ Côn cười nói:


- Sơ kiến Tiểu Vương Gia, thật khiến cho ta vô cùng kinh ngạc tán thán, cư nhiên trẻ tuổi như thế.
- Đúng vậy, trẻ tuổi như thế đã có thành tựu như vậy, phóng nhãn thiên hạ cũng không có mấy người.
Danh Ảnh một bên vuốt vuốt chòm râu tán thưởng.
Vô Thượng Nhật càng là cười nói:


- Đời này gặp qua không ít người trẻ tuổi ưu tú, thế nhưng giống như Tiểu Vương Gia, bình sinh vẫn là lần đầu gặp.
Trong lòng Dạ Côn thở dài, lại ưu tú... vô luận Côn ca đi đến chỗ nào, đều sẽ được người tán dương ưu tú.


Dạ Côn đều không biết mình ưu tú ở chỗ nào, đời này không có tu luyện qua, nhưng lại có thực lực cường đại.
Dạ Tư Niên một bên rất bất đắc dĩ... nếu như mình có thực lực ngưu bức như thế liền tốt, đáng tiếc thực lực đều chạy vào người Dạ Côn cùng Dạ Tần.


Nếu như có thể, thật muốn dùng vị trí Thái Tử đổi thực lực a.
Lúc này Dạ Tư Không nhìn Chu Tuấn cùng Mộ Dung Khang cách đó không xa, mà Chu Tuấn cùng Mộ Dung Khang cũng một mực nhìn Dạ Tư Không.
Dù sao Dạ Tư Không làm Thánh Nhân, trước đó cũng chưa gặp qua, nhưng...


Ở trong mắt Chu Tuấn, Dạ Tư Không là một tên phản đồ! Trước đó là người một nhà, thực lực bây giờ lớn mạnh, liền muốn thoát ly!
Đúng là quá ghê tởm!
Loại lão thất phu này nên giết!
Đáng tiếc có Dạ Côn cùng Dạ Tần ở đây, mình lại bị trói, đúng là quá khinh người.


Phụ thân làm sao còn không có tin tức, tính toán thời gian... hẳn là phải đến rồi chứ
Tốt nhất là hôm nay tới, để phụ thân diệt đi uy phong Dạ gia ở Thái Kinh, đừng tưởng rằng đánh hạ hai quốc gia, liền có thể vô pháp vô thiên.
Đến lúc đó bắt toàn bộ các ngươi quỳ xuống!


Không, quỳ xuống vẫn không thể đánh tan đau nhức trong lòng mình, phải cắt ngang tay chân toàn bộ người Dạ gia, bắt bọn họ đi ăn xin.
Bắt bọn họ phải trải qua thàng ngày thê thẩm!
- Thánh Nhân, hai người này hẳn là "bọn họ".
Tố Vận đứng sau lưng Dạ Tư Không nhẹ nói ra.
Dạ Tư Không nhẹ gật đầu:


- Đúng vậy, không ngờ là hai người trẻ tuổi ở sau lưng thao túng tất cả những chuyện này, ta hoàn toàn không nghĩ tới.
- Nếu là bọn họ, xem ra là được bồi dưỡi từ nhỏ.
Dạ Tư Không thở phào một hơi, mặc dù mối nguy đã được giải trừ, thế nhưng luôn cảm giác có vấn đề.


Hiện tại chỉ cần an toàn vượt qua một ngày này, như vậy liền ổn...
Thế nhưng, hôm nay chú định sẽ là một ngày rất dài.
- Thiên Trạch Linh Đô nữ hoàng Đến!
Theo công công hô lên, mọi người sửng sốt một chút, nhất là Dạ Côn.


Hoa Sa La không giả nữa sao? Dùng thân phận nữ hoàng xuất hiện? Đây không phải là đang tâng bốc gia gia sao...
Xem ra giao tình nữ hoàng cùng gia gia rất sâu a.
Lúc này Tố Vận đều có chút ít kinh ngạc, mặc dù biết nữ hoàng tại Thái Kinh, nhưng không biết hôm nay nữ hoàng sẽ đến.


Biết Tố Vận nghi hoặc, Dạ Tư Không nhẹ nói ra:
- Chính nàng muốn tới, ta cảm thấy cũng tốt, liền để nàng ấy tới.
- Nữ hoàng sẽ không vô duyên vô cớ giúp ngươi như thế.
Tố Vận muốn Dạ Tư Không đề phòng một chút, ngàn dặm xa xôi chạy tới, chuyện này thật không đơn giản.
- Ta biết.


Ở trong lòng Tố Vận, Dạ Tư Không cùng Trưởng Tôn Ngự khác nhau, một người nghe lọt lời mình nói, một người không nghe vào.
Nếu như năm đó Trưởng Tôn Ngự nghe Tố Vận, đừng gấp gáp như vậy, có lẽ bây giờ vẫn là Trưởng Tôn Ngự...


Dạ Dương yên lặng không nói, cũng không có lộ ra bộ dáng kinh ngạc, giống như đã biết vậy.
Dạ Tư Niên biểu thị rất khϊế͙p͙ sợ, dù sao Dạ Tư Niên cái gì cũng không biết, làm một tên Thái Tử, công tác tình báo rất kém cỏi a.


Chỉ thấy hôm nay trang phục của Hoa Sa La rất lộng lẫy, uy nghiêm nữ hoàng triển lộ không thể nghi ngờ, trong nháy mắt liền vượt lên ba tên quân chủ kia.
Đồng dạng là quân chủ, khí thế Hoa Sa La mạnh hơn rất nhiều.
Cũng chỉ có khí thế của Dạ Tư Không mới có thể đối kháng với Hoa Sa La.


Sau khi Hoa Sa La đến liền nhìn thấy Chu Tuấn cùng Mộ Dung Khang, hai người hơi sững sờ...
Thiên Trạch Linh Đô nữ hoàng!
Chu Tuấn rất muốn hỏi Mộ Dung Khang một chút, Thiên Trạch bên kia không phải ngươi đang quản lý sao? Sao cảm giác nữ hoàng nhìn mình, mang theo sát ý nồng đậm vậy!
- Đại ca, nữ hoàng sao đột nhiên chạy tới?


Dạ Tần nhỏ giọng hỏi.
- Ta cũng không biết nàng sẽ tới.
Dạ Côn âm u nói ra, nữ hoàng làm bất cứ chuyện gì, đều có mục đích. Tâm cơ quá nặng, không nên tiếp xúc nhiều với loại nữ nhân này.
Theo ánh mắt của nữ hoàng, Dạ Côn cảm thấy, nữ hoàng đây là muốn giết người ngay trước mặt mình?


Chỉ thấy Dạ Côn đi ra phía trước, ngăn ánh mắt Hoa Sa La lại cười nói:
- Nữ hoàng, đã lâu không gặp.
- Dạ Côn, đã lâu không gặp.
Hoa Sa La nói khẽ.