Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 588: Tin Tức Truyền Ra

Dù gì cũng phải ở lại Thái Kinh một thời gian, khoảng thời gian này nên thỏa mãn một chút, tương lai sẽ có rất nhiều đêm không có thê tử ở bên cạnh, thật có chút không thích ứng.
Mà lúc này trong hoàng cung Thái Kinh.


Tố Vận ngồi trong Ngự Hoa Viên, hưởng thụ lấy ánh nắng ấm áp, bất quá biểu lộ trên mặt tựa hồ có hơi không vui.
- Thánh Hậu.
Thϊế͙p͙ thân thị nữ đứng sau lưng Tố Vận cung kính gọi.
Tố Vận giơ giơ tay lên, cung nữ xung quanh dồn dập rời đi.
- Thánh Hậu, Tố gia mới vừa đưa tin.


Tố Vận nghe xong mày ngài hơi nhíu lại, vì phòng ngừa bại lộ, đã rất nhiều năm không có liên hệ, thế mà lúc này lại gửi thư...
Chẳng lẽ Tố gia xảy ra vấn đề gì?


Gần đây Dạ Tư Không nói, Thiên Khiếu bên kia xuất hiện một tổ chức Thiên Phạt, thôn tín không ít gia tộc mạnh mẽ, chẳng lẽ Tố gia cũng bị...
Tố Vận tiếp nhận tin, vội vàng mở ra, nhìn nội dung trong bức thư, Tố Vận liền khẽ chau mày.


Đây là bút ký của phụ thân, đúng như nàng nghĩ, người Thiên Phạt đến, nhà mình căn bản không phải đối thủ, hiện tại đã trở thành thuộc hạ cho người ta.
Tố gia cường đại như vậy, đều không phải là đối thủ của Thiên Phạt sao?
Thậm chí còn chết một tên Điện Chủ!


Thiên Phạt đến cùng mãnh mẽ đến cỡ nào?!
Cho dù Tố Vận có ổn trọng như thế nào, thế nhưng chuyện liên quan đến người nhà của mình, nàng cũng không thể giữ được bình tĩnh.
Mà Thiên Phạt biết được mình ở nơi này, thế mà... muốn mình nghĩ biện pháp chưởng khống Thái Kinh.


Hiện tại Thái Kinh nằm trong tay Dạ Tư Không, nàng chỉ có một thân một mình, làm sao chưởng khống Thái Kinh?
Dạ Tư Không này, ngay cả Trưởng Tôn Ngự đều có thể bức tử.
Đột nhiên, Tố Vận sờ lên bụng của mình, mình còn có hài tử! Nếu như hài tử lên ngôi, đó cũng là một loại chưởng khống.


Tố Vận tranh thủ thời gian đốt tin trong tay, nếu như bị người phát hiện, mình liền xong đời.
Tại Tố Vận nhận được tin tức thời điểm, lúc này Dạ Tư Không cũng thu vào tin tức, xem lấy tình báo trong tay, Dạ Tư Không sắc mặt nghiêm túc.


Thiên Khiếu Tố gia thế mà bại! Trực tiếp quy thuận tại Thiên Phạt dưới cờ! Thậm chí Thiên Khiếu Điện Chủ đều đã chết!
- Cha, làm sao vậy?
Dạ Dương đứng ở bên cạnh, thấy cha thu được tình báo, vẻ mặt liền ngưng trọng.
Dạ Tư Không thở hắt ra, tiện tay để tin này sang một bên:


- Tình báo từ Thiên Khiếu, Tố gia đã quy thuận Thiên Phạt, Thiên Khiếu Điện Chủ chết rồi.
- Đám người này rốt cuộc là ai?!
Dạ Dương âm u nói ra, ánh mắt sâu lắng.


- Còn không biết, đột nhiên xuất hiện tại Thiên Khiếu, thời gian một năm liền đạt đến trình độ này, sợ là muốn gây nên Huyền Nguyệt đại lục phân tranh.
- Cha, lần này người chết là Điện Chủ, Điện Hoàng hẳn sẽ không mặc kệ.
Dạ Tư Không nhẹ gật đầu:


- Đây không phải chuyện chúng ta có thể tham gia.
Dạ Dương nhẹ gật đầu, biểu thị tán đồng.
- Nghe nói lão đại gần đây ở Thái Kinh làm làm một vài chuyện mất thân phận.
Dạ Tư Không nhàn nhạt dò hỏi.
Dạ Dương nghe xong chắp tay nói ra:


- Cha, từ khi đại ca biết nữ nhân của mình đã chết, liền bắt đầu say rượu.
- Nói cho nó biết, lại tiếp tục như thế, chủ soái Dạ tướng quân liền sẽ thay người!
- Cha, lúc trước con cũng đã nói như thế, nhưng đại ca cũng không để ý.


Dạ Dương vẫn rất hiểu rõ Dạ Trùng, nhìn Dạ Trùng hiện tại một chút, chính là khách quen của hoa lâu, thậm chí còn ăn quỵt, nhưng bởi vì thân phận Dạ Trùng, ông chủ hoa lâu cũng không nói gì.
- Vậy con cảm thấy làm thế nào mới có thể giúp đại ca con lấy lại lòng tin?


Dạ Tư Không thấp giọng hỏi, lão đại không thể sa đọa hạ như thế, đổi Dạ Trùng trở về, cũng là sợ trạng thái Dạ Trùng không tốt, ai ngờ trở về Thái Kinh, trạng thái càng tệ hại hơn.
Dạ Dương lắc đầu:
- Đây là vết thương tình, khó trị.
- Nghĩ biện pháp một chút.
- Vâng.


- Sứ thần Cổ U bên kia gần đây có động tĩnh gì không?
- Không có.
- Chuyện này không thể kéo dài được nữa, như vậy đi, đêm mai thiết yến, chiêu đãi sứ thần Cổ U cùng Linh Đô một chút, còn có tên sát thủ chi chủ kia.
- Vâng, con sẽ đi an bài.
- Đúng rồi, hai ngày nay Côn Côn đi nơi nào?


Dạ Tư Không nghi hoặc hỏi, Dạ Côn phảng phất đột nhiên bốc hơi ở Thái Kinh vậy.
- Không biết.
Dạ Dương từ tốn nói, đối với Dạ Côn cũng không có cảm giác gì.
- Được thôi, đi xuống đi.
- Vâng


Nhìn lão nhị rời đi, Dạ Tư Không hơi hơi híp mắt, lúc này Tào công công cong người một đường toái bộ đi tới:
- Thánh Nhân, Dạ Côn trở lại huyện Thái Tây.
-Trở về rồi?
- Vâng, chắc hẳn ngày đó đi gấp, hiện tại trở về nói với thê tử một tiếng.


Dạ Tư Không nghe xong yên lặng nhẹ gật đầu:
- Biết, Thánh Hậu ở đâu?
- Ở trong Ngự Hoa Viên nghỉ ngơi.
- Nói nàng chú ý thân thể, đừng cứ mãi ở bên ngoài hóng gió, cẩn thận bị cảm lạnh.
Tào công công nghe xong lộ ra nụ cười thái giám, cung kính nói ra:
- Lão nô đi truyền đạt Thánh Nhân ngay.


Nhìn bước chân khoan khoái của Tào công công, Dạ Tư Không phảng phất giống như bị lôi theo, thở dài một hơi, tiếp tục xem tấu chương trong tay.
Chỉ có lên làm Thánh Nhân mới biết, thật là không có ngày nghỉ ngơi.
Hoa Sa La ở bên trong Thỉnh Nhạc Phường cũng thu được tin tức.


Xem tin trong tay, Hoa Sa La đang suy nghĩ, Thiên Phạt có phải những người kia hay không, bằng không làm sao lại đột nhiên xuất hiện, thậm chí Tố gia đều không hề có lực hoàn thủ, Điện Chủ đều bị giết.
Cho người ta cảm giác tựa như bọn họ trực tiếp thống lĩnh Thiên Khiếu.


Nói như thế cũng không đúng, dù sao theo Diệp Hoa nghĩ, nếu như thật đánh lên, chiến tranh không hề trói buộc thân thể của bọn họ.
Hơn mười người liền có thể diệt sạch toàn bộ binh lực.
- Mấy ngày nay Dạ Côn đi nơi nào?
Hoa Sa La hướng phía hộ vệ của mình hỏi.
- Đi huyện Thái Tây.


- Thật đúng là một tên đa tình lang.
Hoa Sa La từ tốn nói.
Nữ hộ vệ không nói gì.
- Thương Minh đâu, vì sao trong khoảng thời gian này không có ở Thiên La Viện?
- Lần này Thương Minh ra ngoài còn mang theo một tên Kiếm Đế, gọi Hồn Thí Thiên.
- Biết đi nơi nào không?


Hoa Sa La trầm giọng hỏi, trong lòng tựa hồ có chút không vui.
- Hành tung bí ẩn, cũng không biết bọn họ đi nơi nào.
Ngón trỏ mảnh khảnh của Hoa Sa La nhẹ nhàng gõ bàn đá:
- Bên phía Dạ gia có phát sinh chuyện gì không?


- Dạ Trùng mỗi ngày say rượu, Dạ Dương gần đây rất ít hành động, Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng cãi nhau, Dạ Tư Niên vì hài tử của Tố Vận nơm nớp lo sợ.
Nghe được tin tức như vậy, Hoa Sa La nhịn không được cười khẽ một tiếng.


- Một đám người như vậy, thế mà lấy được Thái Kinh, thật không ngờ, nếu như không phải Dạ Côn, chỉ sợ cũng sẽ không dễ dàng như vậy.
- Nữ hoàng nói rất đúng.
- Tình huống sứ thần Cổ U bên kia như thế nào, gần đây đều không ra khỏi cửa.
- Không biết.


- Vừa rồi Thánh Nhân truyền chỉ tới, tối ngày mai thiết yến, chắc hẳn cũng đã rất nóng lòng.
- Trận chiến giữa Thái Kinh cùng Cổ U là không thể tránh khỏi, Dạ Tần cũng có thể đánh tới cảnh nội Cổ U đi.
- Đúng vậy, nhưng nếu như Cổ U đột nhiên không muốn đánh thì sao?


Hoa Sa La đứng dậy, nhìn về phía biệt viện Cổ U bên kia.
- Nữ hoàng, ta lập tức an bài cho các ngươi gặp mặt.
Hoa Sa La không lên tiếng, đây cũng là một loại ngầm thừa nhận.