Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 543: Chuẩn Bị Trở Về Huyện Thái Tây

- Thám tử cũng không tra được quá nhiều tin tức, không thể ước lượng thực lực của những người kia, thế nhưng kiếm đều đạt đến nhị đoạn, xem thực lực mà nói, hẳn là Kiếm Đế, hoặc là Kiếm Tôn.
Dạ Tư Không phỏng đoán nói.
Dạ Minh nhẹ nói ra:


- Nếu như chỉ có thực lực như vậy, Tố gia hẳn có thể đối phó được, cho dù không có Tố gia, Thiên Khiếu Thánh Điện cũng có thể giải quyết.


- Hy vọng như thế đi, thế nhưng nhóm người này dám làm như thế, khẳng định đã tính toán kỹ, nếu như Tố gia cùng Thánh Điện đều bị bọn họ tiêu diệt, Thái Kinh chúng ta liền phải cẩn thận rồi.


Mọi người nhẹ gật đầu, mặc dù Dạ Côn kinh ngạc, thế nhưng hiện tại trọng tâm vẫn đặt ở Mê Vụ Sâm Lâm.
Mang theo thê tử trở về huyện Thái Tây, cũng rất tốt, hoàn cảnh bên kia tốt, bọn nhỏ sinh hoạt ở huyện Thái Tây, hẳn sẽ rất dễ chịu.


- Côn Côn, ở Thái Kinh nghỉ ngơi mấy ngày rồi đi cũng không muộn.
Dạ Tư Không khẽ cười nói.
Dạ Côn nhẹ gật đầu:
- Vâng, gia gia.
- Đều trở về đi.
Lúc này Dạ Dương chắp tay nói ra:
- Cha, gần đây Cổ U bên cạnh Ngũ Nhạc có chút không an phận, chúng ta phải chú ý một chút.


- Ngũ Nhạc bên kia có Dạ Trùng trông chưng, không có việc gì.
Dạ Tư Không rất yên tâm về Dạ Trùng.
- Cha, con cảm thấy vẫn nên tăng viện binh cho Ngũ Nhạc, dùng phòng ngừa vạn nhất.
Dạ Dương kiên trì nói ra.
Dạ Tư Không trầm mặc một chút, lập tức từ tốn nói:


- Chuyện này ta sẽ để cho Dạ Tần đi cân nhắc, hiện tại nó là Thái Kinh thống soái.
Dạ Dương trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn gật đầu.
Dạ Côn cảm giác, vị nhị bá này tựa hồ không dễ chịu a.
Dạ Minh đứng dậy chắp tay nói ra:
- Cha, vậy chúng con đi đây.
- Ừm.


Mặc dù Dạ Dương cùng đi ra, thế nhưng sau khi xuất cung liền đi một hướng khác.
Toàn hành trình đều không lên tiếng.
- Cha, vị nhị bá này tựa hồ có chút quái gở.
Dạ Côn thấp giọng nói ra.
Dạ Minh nhẹ gật đầu:
- Ừm, từ khi con của y chết, liền trở nên quái gở.


- Chuyện này cũng không tốt đẹp gì.
- Đúng vậy, nhưng có biện pháp nào đâu, hiện tại nhị bá con tựa hồ mong muốn hoàng vị.
- Vậy thái độ của gia gia như thế nào?
Dạ Côn tò mò hỏi.


- Trong lòng gia gia con đương nhiên biết, nhưng cũng không nói gì, dù sao Dạ Dương chỉ nghĩ ở trong lòng mà thôi, cũng không làm ra chuyện khác người gì, hơn nữa dù nói thế nào, Dạ Dương vẫn là nhi tử của gia gia con.


Dạ Côn khẽ thở dài một tiếng, đúng vậy... trước kia vị trí gia chủ không muốn cũng được, thế nhưng hoàng vị nhất định phải tranh.
- Cha, hiện tại quan hệ giữa gia gia cùng Thánh Hậu thế nào?
Dạ Côn tò mò hỏi.
- Mặc dù cùng ở trong tẩm cung, thế nhưng bọn họ đều tách ra nghỉ ngơi.
- Như vậy à.


- Kỳ thật thay vì lo lắng Thánh Hậu, còn không bằng biến Thánh Hậu thành người một nhà.
Dạ Minh trêu ghẹo một tiếng, cũng không biết biện pháp như vậy có hữu dụng hay không.
Dạ Côn cảm thấy có thể được, dù sao Trưởng Tôn Nhị là minh chứng tốt nhất.


- Côn Côn, sao chuyện đi huyện Thái Tây con lại đáp ứng nhanh như vậy?
- Có sao?
- Còn chối, ngươi chắc chắn bên trong Mê Vụ Sâm Lâm có đại quân thi nhân sao?
Dạ Côn cũng không biết nói với cha như thế nào, Nhan Mộ Nhi chính là một đầu Yêu.


Đột nhiên Dạ Côn sững sờ, đều quên Mộ Nhi là một đầu Yêu, làm sao sinh ra một con người.
Cũng may, trời xanh phù hộ, Mộ Nhi sinh người, nếu như sinh ra một con mèo.
Dạ Côn ngẫm lại liền toàn thân tê dại.
- Về nhà nhìn một chút Xem ảnh 1 cũng tốt.
Dạ Côn cười cười, cũng không có giải thích nhiều.


Dạ Minh nhẹ gật đầu:
- Cha cùng mẫu thân đều phải ở lại Thái Kinh, đệ đệ con cũng giống như vậy.
Dạ Côn dĩ nhiên biết, xem ra lại phải chia tay với đệ đệ một đoạn thời gian, cũng không biết lần sau gặp mặt sẽ như thế nào.


Khi còn bé từng huyễn tưởng qua chuyện như vậy, có lẽ sau khi mình cùng đệ đệ lớn lên, đều có sinh hoạt riêng, sau đó một năm cũng không gặp mặt nhau mấy lần.
Xem ra chuyện như vậy thật đã phát sinh.
Hai cha con về tới nhà, lúc này Thái Kinh đã vào đêm.


- Hai người trở về thật là đúng lúc, vừa vặn chuẩn bị cơm xong.
Đông Môn Mộng ôn nhu cười nói, trở về cảm giác thật tốt.


Dạ Côn phát hiện đệ đệ cũng không có trở về, chắc hẳn là đang bề bộn công vụ, hiện tại đệ đệ càng ngày càng bận rộn, nhìn một bàn thức ăn, lập tức vỗ mông ngựa thê tử:
- Tay nghề của Ly Nhi và Mộ Nhi đúng là càng ngày càng cao, lúc ở ngoài nhớ món ăn của các nàng muốn chết.


Tốt xấu gì phu quân mới vừa trở về, khẳng định phải chuẩn bị thức ăn phong phú cho phu quân ăn rồi.
Côn ca vẫn rất hiểu thê tử.
- Ăn nhiều một chút.


Diệp Ly khẽ cười nói, tựa hồ cũng không có tức giận như vậy, tính tình nữ hài tử thay đổi thất thường, có lẽ lúc ấy rất tức giận, thế nhưng qua nửa canh giờ, có lẽ cũng không biết vì sao tức giận.
Dạ Côn nhẹ gật đầu, hướng phía ba đứa con gái đang ngủ say hô:
- Nhất Nhị Tam, thật quá đáng yêu.


Mọi người:...
Côn ca đặt tên thật đơn giản, trực tiếp gọi một hai ba, vậy sau này có phải còn bốn năm sáu hay không.
- Đúng rồi, ai là lão nhị?
Dạ Côn hướng phía thê tử hỏi.
Diệp Ly cùng Nhan Mộ Nhi đồng thời chỉ hướng đối phương.
Dạ Nhị... cái tên này tựa hồ có mùi vị khác.


Dạ Côn nhìn về phía những người khác, những người khác không lên tiếng, đây là chuyện trong nhà các ngươi, chúng ta không nhúng tay vào.
Nhúng tay vào liền bị Côn tẩu nhớ thương.
- Mộ Nhi sinh trước.
Dạ Minh bên cạnh khẽ cười nói.


Nhan Mộ Nhi vẻ mặt đau khổ nhìn về phía Dạ Minh, cha... tại sao ngươi lại như vậy chứ.
- Dạ Nhị, vậy hài tử Ly Nhi liền gọi Dạ Tam.
Dạ Minh dừng một chút:
- Côn Côn, có phải quá qua loa rồi không.
- Không có, chúng con đều đã thương lượng xong.


Mặc dù tên đơn giản một chút, thế nhưng hàm nghĩa cũng không kém.
Hài tử của Côn ca, đều xếp đầu thiên hạ.
Diệp Ly cùng Nhan Mộ Nhi cũng không nói gì, nếu đã thương lượng xong, vậy cứ gọi như vậy, đọc cũng rất thuận miệng.
Ăn cơm, mọi người cũng trò chuyện với nhau.


Lúc này Dạ Côn hướng phía mọi người cười nói:
- Qua mấy ngày ta sẽ trở lại huyện Thái Tây.
Dạ Côn nói xong, mọi người liền sửng sốt một chút.
Nguyên Chẩn tò mò hỏi:
- Côn ca, ngươi mới vừa trở về, sao đột nhiên muốn về huyện Thái Tây.
- Gia gia an bài.
Dạ Côn khẽ cười nói.


- Vậy chúng ta cũng đi theo.
Diệp Ly cùng Nhan Mộ Nhi kiên định nói ra, muốn bỏ chúng ta qua một bên, không thể nào.
Dạ Côn gật đầu nói:
- Đương nhiên, các nàng và hài tử phải cùng ta trở về.


Nghe Dạ Côn đáp ứng, Diệp Ly cùng Nhan Mộ Nhi nhẹ nhàng thở ra, chỉ sợ Dạ Côn nói... chuyện lần này rất nguy hiểm, các nàng không thể đi.
Liệt Cốt cùng Diệp Tử Tử muốn đi cùng Côn ca.
Bất quá Tuyệt Thiên quyết định lưu lại, tình báo Thái Kinh không thể lơ là.


Lão tôn thượng bên kia đã bắt đầu hành động, mặc dù đoàn đội đổi tên, nhưng chuyện này cũng không quan trọng.
Hiện tại là đang tìm người luyện kiếm, chờ biến Thiên Phạt thành thế lực lợi hại nhất Thiên Khiếu, liền sẽ dễ làm.
Thiên Phạt chính là đội ngũ do Diệp Hoa dẫn đầu.