Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 380: Dạ Côn Đại Chiến Diệp Tử Tử (4)

Cái tên này thế mà phân thây Long, làm thành trang bị mặc lên người, thật rất hung tàn.
Chẳng qua là, con rồng này cũng không đơn giản.
Rồng cùng một cấp bậc với Liệt Cốt, trên thế giới này làm sao lại xuất loại rồng như thế?


Chỉ sợ Diệp Tử Tử còn không biết, tất cả mọi thứ ở Huyền Nguyệt đại lục, đều cao hơn mấy cái cấp bậc.
Có lẽ ở trong lòng Diệp Tử Tử, sinh vật Long loại này rất bình thường, một hơi có thể thổi chết, một đấm có thể đánh ngã một đám.


Thế nhưng ở bên trên Huyền Nguyệt đại lục, Long là giống loài chí cao vô thượng, cường đại đến không thể tưởng tượng.
Hơn nữa bộ giáp kia bao bọc toàn bộ thân thể, thế mà không có một chút khe hở, sương máu căn bản không có cách chạm vào da của đối phương.


Sớm biết vừa rồi đã không cho hắn cơ hội mặc trang bị, còn tưởng rằng trang bị của hắn rất rác rưởi, kết quả hất lên, liền ngưu bức như vậy.
- Ngươi không có vũ khí sao? Cho dù thắng ngươi, ta cũng sẽ không vui.
Dạ Côn cảm thấy nữ hài nói rất có lý.
Lập tức ma sát chiếc nhẫn.


Thương khung lập tức tản mát ra một cỗ sóng nhiệt.
Tầng mây hỏa hồng lao ra một đầu Hỏa Long, hóa thành Thần Kiếm rơi vào trong tay phải Dạ Côn.
Bởi vì chưa nghiên cứu triệt để kiếm của mình, cho nên Thần Kiếm là lựa chọn tốt nhất, dù sao đối thủ cũng không phải hạng thường.


Diệp Tử Tử nhìn chăm chú Thần Kiếm trong tay Dạ Côn, quả thật cực kỳ giống vũ khí truyền kỳ.
Thế nhưng Diệp Tử Tử căn bản không sợ vũ khí truyền kỳ, có lẽ lão tôn thượng nói ngoa, vũ khí truyền kỳ không có gì phải sợ.


Diệp Tử Tử khẽ kêu một tiếng, Huyết Đăng Cô Chiếu trong tay tràn ngập ra một cỗ sương máu, trong nháy mắt liền bao trùm Dạ Côn.
Nếu như Dạ Côn không mặc trang bị, nói không chừng sẽ bị hút sạch sẽ, thế nhưng hiện tại một thân trang bị kín không kẽ hở, hoàn toàn ngăn cách huyết vụ ở bên ngoài.


Mặc dù Dạ Côn mang theo mũ giáp, nhưng vẫn có thể nhìn thấy xung quanh, bên trong huyết vụ chính là từng đầu côn trùng nhỏ.
Răng nanh nhỏ xíu điên cuồng cắn xé áo giáp màu bạc của mình, cũng may áo giáp màu bạc phòng ngự rất biến thái, không có bất kỳ tổn hại nào.


Dạ Côn đương nhiên sẽ không nhường Diệp Tử Tử dễ dàng đắc thủ như thế, Hỏa Vân Phần Thiên trong tay bổ thẳng đến Diệp Tử Tử.
Một thanh Thần Kiếm, dùng như đao,
Chẳng qua là lần này huy kiếm, cường độ rất lớn, Hỏa Vân Phần Thiên tựa hồ có thể cảm nhận được cường độ của Dạ Côn.


Thế mà trong lúc vung ra hóa thành chín đầu Hỏa Long.
Long thân khổng lồ xuất hiện tại trong hư không, tình cảnh cực kỳ rung động...
Nếu có người nhìn thấy một màn này, nhất định sẽ không tin vào hai mắt của mình.


Chín đầu Hỏa Long toàn phương vị hướng phía Diệp Tử Tử đánh tới. Mang theo khí tức nóng bỏng khủng bố.
Kỳ thật Dạ Côn cũng không nghĩ tới, thanh Thần Kiếm này còn có thể dùng như vậy, lúc trước làm sao không có phát hiện ra nhỉ...


Tốc độ Diệp Tử Tử cũng không tệ, trong nháy mắt liền tan biến ngay tại chỗ, Dạ Côn tự nhiên nhìn thấy.
Gào!!!
Chín đầu long phát ra tiếng long ngâm vang vọng đất trời, trực tiếp xoay chuyển một cái phương hướng.
Mà Dạ Côn liền đứng đấy, cầm lấy Thần Kiếm vung là được, quả thật quá thuận tiện.


Diệp Tử Tử đương nhiên sẽ không để Dạ Côn dễ dàng đắc thủ, Huyết Đăng Cô Chiếu trong tay lập tức chấn động.
Diệp Tử Tử thế mà trực tiếp bắn Huyết Đăng Cô Chiếu ra ngoài.
Thẳng hướng chín con Thần Long kia!


Thời điểm Huyết Đăng Cô Chiếu bay vọt, toát ra huyết mang chói mắt, phảng phất muốn bao trùm chín đầu Hỏa Long.
Dạ Côn hừ lạnh một tiếng, Thần Kiếm trong tay đâm một cái.
Chín đầu Hỏa Long dừng một chút, sau đó đồng thời hơi ngửa ra sau, có thể nhìn thấy rõ ràng thế lửa đang ngưng tụ lấy.
Rống!


Chín đạo long viêm kinh khủng phun ra, nhiệt độ xung quanh đã tăng lên đến trình độ khủng bố, đáng tiếc đã không còn vật thể thừa nhận nữa, duy nhất có thể tiếp nhận chỉ có không khí.
Không khí: nghiệp chướng a.


Chín đạo long viêm trong nháy mắt liền phá huyết vụ đại pháp của Huyết Đăng Cô Chiếu, bắn thủng.
Diệp Tử Tử sầm mặt lại, tay phải lập tức triệu hồi trường thương.
Mình thế mà rơi xuống hạ phong.


Dạ Côn đột nhiên cảm giác cũng không có đáng sợ như vậy, không phải mình đã quá đề cao kẻ địch rồi chứ?
Tay phải Dạ Côn vừa thu lại, chín đầu Hỏa Long trôi nổi ở sau lưng Dạ Côn, chăm chú nhìn Diệp Tử Tử.
Đây quả thực là mười đánh một.


Diệp Tử Tử thầm nghĩ không biết xấu hổ, đúng là cha vợ như thế nào thì con rể như thế nấy mà.
Đánh nhau đều dựa vào gian lận mới có thể thắng!
Diệp Tử Tử ta không tin! Bại bởi lão tôn thượng coi như xong, thế nhưng hiện tại lại thua tên tiểu tử thúi này sao?


Dạ Côn không có ý định bị động, chủ động tiến công.
Ở trong lòng Dạ Côn, nếu muốn thắng, tốc độ nhất định phải nhanh. Tốc độ chính là mấu chốt chiến thắng.
Cho nên thân thể Dạ Côn trong nháy mắt liền biến mất, thậm chí còn mang theo chín đầu Hỏa Long biến mất.


Chuyện này khiến Diệp Tử Tử choáng váng, còn có thể dùng như thế sao? Tốc độ bản thân ngươi nhanh coi như xong, liền Hỏa Long Thần Kiếm triệu hoán cũng di chuyển nhanh theo


Hỏa Vân Phần Thiên vốn chính là bị Dạ Côn nắm, Dạ Côn đi tới chỗ nào, Thần Kiếm khẳng định theo tới chỗ đó, chẳng lẽ Dạ Côn chạy mất dạng, chín đầu Hỏa Long còn ở tại chỗ chờ à.


Đột nhiên, Diệp Tử Tử cảm thấy khí tức khủng bố đột kích, không hề nghĩ ngợi, trường thương trong tay phải lập tức đâm một cái. Bộc phát ra hồng mang chói mắt.
Chỉ thấy một đầu Hỏa Long bị gọt sạch, thế nhưng tám đầu khác lại dùng một cái góc độ quỷ dị táp tới Diệp Tử Tử.


Diệp Tử Tử là loại người dễ dàng bị cắn xé như vậy sao? Thân ảnh nhỏ điên cuồng di chuyển.
Dạ Côn không hề động, đang tìm cơ hội.
Lập tức! Dạ Côn cũng biến mất, ở trong tích tắc Diệp Tử Tử xuất hiện.
- Chết!
Dạ Côn đồng thời xuất hiện ở sau lưng Diệp Tử Tử, lạnh giọng quát!


Một quyền này hung hăng đánh vào lưng Diệp Tử Tử, mà cả người Diệp Tử Tử lao xuống mặt đất.
Oanh!
Cho dù là Dạ Côn đứng trong hư không, đều có thể nghe được tiếng nổ.
Mà tám đầu Hỏa Long lần nữa xuất hiện sau lưng Dạ Côn, con Hỏa Long vừa rồi bị chém rụng, trong nháy mắt lại ngưng kết ra.


Dạ Côn rốt cuộc biết chỗ biến thái của Thần Kiếm, đây vẫn chỉ mới phát hiện ra một chút...
Đồng thời, Dạ Côn cũng biết, một chiêu khi nãy của mình không thể giết chết nàng.
Có lẽ sẽ bị thương đi, tốt nhất là thụ thương.


Rất nhanh, Diệp Tử Tử liền xuất hiện ở trước mặt Dạ Côn, khôi giáp chẳng qua có chút dơ dáy bẩn thỉu, nhưng cũng không có vết lõm...
Chẳng qua là Diệp Tử Tử nhìn thấy đầu Hỏa Long bị mình giết lại xuất hiện trở lại, cả người liền không dễ chịu.
- A, hỏng?!


Dạ Côn đột nhiên phát hiện phía trên khôi giáp Diệp Tử Tử có vấn đề, nguyên bản còn tưởng rằng là vết bẩn, nhìn kỹ... lại chính là một đạo vết cắt!
Diệp Tử Tử nghi hoặc cúi đầu xem xét, chỉ thấy ở bên trái hông, xuất hiện vết cắt, không!
Phải nói là hư hại!


Phảng phất giống như bị lưỡi dao xé mở!
Diệp Tử Tử nhìn về phía Thần Kiếm trong tay Dạ Côn. Ánh mắt bên trong khôi giáp lộ ra vẻ kinh hãi.


Nhớ đến lúc ấy lão tôn thượng lần nữa chế tạo đã nói, áo giáp này chỉ có thể bị vũ khí truyền kỳ tổn thương, những thứ khác không cần để ở trong lòng.
Đối với vũ khí truyền kỳ, Diệp Tử Tử bảo trì thái độ chất vấn, thế nhưng hiện tại...
Nghi vấn sao


Lúc này trong lòng Diệp Tử Tử rất nặng nề, cường độ phòng ngự của Nguyệt Quyển Huyền Khải đã lớn hơn cường độ phòng ngự của thân thể, nếu như không có mặc...
Chỉ sợ bên hông đã bị xé rách!