Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1109: Đáng Tiếc

Trúng một quyền này, cả người Dạ Côn bay xuống đất.
Giờ khắc này, toàn bộ Huyền Nguyệt đại lục phảng phất đều run rẩy một chút, rõ ràng lực lượng một quyền này kinh khủng đến cỡ nào.
- Mặc dù không gian của ngươi có thể hấp thu linh hồn, nhưng lực lượng thủy chung vô pháp hấp thu.


Khuôn mặt thút thít của Quỷ Súc Thiên Tôn an ủi, nhưng biểu lộ càng giống như đang uy hϊế͙p͙.
Trong khói mù, Dạ Côn chầm chậm bay lên, lạnh nhạt nói ra:
- Đúng là như thế, nhưng lực lượng của người vẫn kém một chút.


Nếu là Dạ Côn lúc trước, chỉ sợ dưới một quyền này đã biến thành tro tàn, mà Dạ Côn bây giờ... có thể trực tiếp dùng thân thể đón lấy, rõ ràng cường độ thân thể của Dạ Côn hiện tại đã cao chót vót.
- Thế mà không có việc gì!
Quỷ Súc Thiên Tôn nghi hoặc hỏi.


- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta hẳn nên chết sao?
Vô số khuôn mặt của Quỷ Súc Thiên Tôn trở nên dữ tợn:
- Người cho rằng mỗi lần đều có thể may mắn như vậy sao!
- Không, cơ hội của người chỉ có một lần khi nãy, thế nhưng ngươi không giết được ta.


Dạ Côn vừa mới nói xong, đã nhìn thấy vô số nắm đấm lao thẳng đến mình.
Dạ Côn căn bản không động, mặc cho quyền ảnh đánh vào thân thể mình, chỉ thấy bên trong hư không... từng đỗ sóng khí bao phủ bốn phía, tiếng ầm ầm nổ vang ở chân trời, những âm thanh này toàn bộ là do nắm đấm phát ra.


Nhưng Dạ Côn hoàn toàn không có việc gì, mà Quỷ Súc Thiên Tôn càng đánh càng kinh.
- Không có khả năng, kiếm của ngươi thế mà có thể triệt tiêu lực lượng của ta!
Quỷ Súc Thiên Tôn lần đầu tiên gặp tình huống như vậy, cảm thấy không phải thực lực của Dạ Côn, mà là do thanh kiếm kia, ý nghĩ của


mình là sai lầm.
Nhưng mà Dạ Côn thu hồi Không Không, lộ ra bản thể, thậm chí hướng phía Quỷ Súc Thiên Tôn nói ra:
- Lại đến.
Đối mặt với Dạ Côn khinh miệt, tất cả phẫn nộ trong lòng Quỷ Súc Thiên Tôn bùng nổ tại thời khắc này:
- Dạ Côn! Ngươi sẽ hối hận!


Chỉ thấy toàn bộ khuôn mặt trên người Quỷ Súc Thiên Tôn đồng loạt phát ra tiếng cuồng khiếu chói tai, mà Quỷ Súc Thiên Tôn tụ tập hồn phách, huyết hồng bao trùm toàn bộ cánh tay Quỷ Súc Thiên Tôn.
- Ngao ngao gào! ! !
Toàn bộ thương khung vang vọng tiếng gào điên cuồng của Quỷ Sắc Thiên Tôn, sơn bằng địa liệt.


Oanh!
Một quyền này vững vàng đánh vào ngực Dạ Côn, không có chút sai lầm nào.
Sóng khí kinh khủng lập tức khuếch tán ra, mà Dạ Côn cúi đầu từ tốn nói:
- Xem ra ta vẫn đánh giá thấp lực lượng của mình, còn mạnh hơn trong tưởng tượng.
- Chuyện này sao có thể?!


Quỷ Súc Thiên Tôn khó có thể tin nhìn Dạ Côn.
Mà Dạ Côn ở trong mắt Quỷ súc Thiên Tôn, đột nhiên trở nên cao to, phảng phất chiếu xạ ra hình chiếu của hai vị Thiên Tôn.
- Trên đời này không có chuyện tuyệt đối, dù sao ta cũng là người từng chết qua một lần.
Nói xong, tay phải Dạ Côn nắm quyền.
Bich!


Một Cỗ gió lốc kinh khủng từ sau lưng Quỷ Súc Thiên Tôn lao ra, thế mà xuyên tầng mây huyết hồng ra một cái lỗ lớn, ánh nắng lần nữa chiếu xuống đại địa.
Mà Quỷ Súc Thiên Tôn cong người lại, nhịn không được lui về phía sau một bước... toàn bộ khuôn mặt hiện ra vẻ kinh hoàng, khóe miệng tràn ra máu tươi. ..


Ngay cả thân thể cũng bắt đầu tràn ra máu tươi, bịch một tiếng, thân thể Quỷ Súc Thiên Tôn thế mà nứt ra, nhưng cũng không có tan biến, trong nháy mắt lại lần nữa tập hợp lại với nhau.


- Một người, làm sao có thể trong thời gian ngắn, trở nên lợi hại như vậy? Cho dù người kế thừa lực lượng bọn họ, cũng không thể đạt
đến thực lực như vậy!
Quỷ Súc Thiên Tôn hướng phía Dạ Côn điên cuồng chất vấn, quá không chân thật.
Dạ Côn nắm chặt nắm đấm, cười nói:


- Có lẽ, đây là thiên ý đi.
- Ha ha... thiên ý... ha ha ha ha...
Quỷ Súc Thiên Tôn ngửa đầu cười to, mang theo vô biên trào phúng.
- Nếu là thiên ý! Vậy đều đi chết đi!
Quỷ Súc Thiên Tôn bắt đầu điên cuồng, hoàn toàn đánh mất lý trí.


Chỉ thấy nó bay về phía thương khung, hai tay nâng quá đỉnh đầu.
Giờ khắc này, Quỷ Sắc Thiên Tôn ngưng tụ hồn phách ở trên tay, theo hồn phách tụ tập, tiếng kêu thảm thiết liên tục không ngừng, huyết vân cũng điên cuồng tụ tập vào trong tay.
Dạ Côn nhíu mày:
- Ngươi muốn làm gì?


- Ta muốn làm gì, đương nhiên là làm chuyện tiểu thư muốn làm!
Quỷ Súc Thiên Tôn hướng phía Dạ Côn quát, tựa hồ dự định ngọc thạch câu phần.


Bởi vì ở trong lòng Quỷ súc Thiên Tôn, nam nhân trước mắt đã có thể tạo thành uy hϊế͙p͙ tới tiểu thư, cho dù mình chết... cũng không thể để hắn sống tiếp được.


Dạ Côn rõ ràng có thể cảm giác được, Quỷ Súc Thiên Tôn đang dùng tính mạng của mình hoàn thành một kích cuối cùng, góp nhặt nhiều hồn phách như vậy, trên cơ bản toàn bộ ngưng tụ.
Mà kết quả cuối cùng sẽ là vĩnh viễn tan biến.
Dự định đồng quy vu tận.


- Người làm như vậy, sẽ không toàn mạng.
Dạ Côn trầm giọng nói ra.
- Mệnh ta là tiểu thư cho, không có nàng, sẽ không có ta! Dùng mệnh ta, đổi lấy mệnh của tiểu thư mệnh, có lời!
Nói xong, Quỷ Súc Thiên Tôn tựa hồ khôi phục lý trí, thế nhưng cũng không hối hận hành động của mình.


La Sát có thuộc hạ trung tâm như thế, trong lòng Dạ Côn than nhẹ, Bạch Lang đi theo bên cạnh nàng, còn có Độc Phượng, thực lực bọn họ hẳn không kém Quỷ Súc Thiên Tôn là bao.
- Dạ Côn! Ngươi nói đúng, ta quả thật hối hận! Hối hận năm đó ở huyện Thái Tây không lập tức giết chết người.


- Ngươi không thể sống bình thường thật tốt sao? Cần gì làm làm đến nước này, ta muốn không giết ngươi cũng khó."
Quỷ Súc Thiên Tôn nhe răng cười hô:
- Người có chí riêng, người trừ ma, ta trừ người, vốn không phải là đồng đạo, ngươi không chết, chính là ta vong!


Lúc này, hai tay Quỷ Súc Thiên Tôn đã ngưng tụ ra huyết cầu khổng lồ, trong đó còn kẹp lấy vô số quỷ hồn, vật như vậy nếu như nện xuống, Dạ Côn không biết Huyền Nguyệt đại lục có thể tiếp nhận hay không.
- Dạ Côn... kiếp sau gặp lại, hy vọng chúng ta không còn là kẻ địch, làm bằng hữu cũng không tệ.


Quỷ Sắc Thiên Tôn biết, sau một chiêu này, mình không có cơ hội sống tiếp, nhưng chỉ cần giết được Dạ Côn, đáng!
Dạ Côn than nhẹ một tiếng, cũng có chút tiếc hận, kỳ thật nói chuyện một hồi, Quỷ Súc Thiên Tôn không tính quá xấu. ... chỉ là bị tẩy não La Sát.


- Kỳ thật ta cũng cảm thấy ngươi không tệ. .. đáng tiếc...
Quỷ Súc Thiên Tôn nhìn Dạ Côn phía dưới, cười cười. .. hai tay đột nhiên vung tới Dạ Côn.
Giờ khắc này, mặt đất dưới chân Dạ Côn trong nháy mắt sụp đổ, căn bản không chịu nổi CỖ áp lực.


Nhưng mà chút áp lực này đối với Dạ Côn mà nói. .. không có tác dụng.
Chỉ thấy hai tay Dạ Côn hướng lên trên, gầm thét một tiếng.
Huyết cầu khủng bố cấp tốc lao xuống tại thời khắc này thế mà dừng lại!


Quỷ Súc Thiên Tôn thấy cảnh này, cả người đều choáng váng... thậm chí ánh mắt lộ ra tuyệt vọng, Dạ Côn không chết. .. tiểu thư liền gặp nguy hiểm.
"Uống!" Dạ Côn lần nữa chợt quát, trực tiếp đẩy hướng bầu trời.


Toàn bộ thế giới an tĩnh lại, trời xanh mây trắng... chỉ có mặt đất chứng kiến hai người chiến đấu, mặt đất sụp đổ nghiêm trọng, các nơi đều là hố sâu.
Mặt đất biểu thị, vì sao mỗi lần bị thương đều là ta...


Quỷ Sắc Thiên Tôn phiêu phù ở trong hư không đột nhiên rủ xuống, Dạ Côn thở dài. .. chậm rãi vươn tay, khống chế Quỷ Súc Thiên Tôn.