Đế Luyện Tà nhớ rõ Đế Luyện Mạch từng hô lớn với mình rằng: “Ca, ngươi sẽ hối hận!”
Hối hận sao? Đế Luyện Tà hắn mà lại hối hận sao?
Lần đó nhìn Thần nhi ngủ say thật lâu vẫn như cũ không tỉnh lại, vừa từ địa cung bước ra liền thấy Đế Luyện Mạch buồn bực đi qua đi lại bên ngoài, giống như do dự việc gì đó.
Đế Luyện Tà thật không ngờ Đế Luyện Mạch lại trở về khuyên mình buông tay.
Buông tay? Hắn còn có thể sao?
Thần nhi đã tiếp nhận thí luyện thượng cổ, hắn đã không còn cơ hội lùi bước.
Thí luyện được ghi chép từ thời thượng cổ, há có thể là trò đùa dễ dàng từ bỏ! Đế Luyện Mạch căn bản không biết, cho dù một khắc kia hắn muốn ngừng lại cũng không có cách nào.
Cho nên, nháy mắt nghe thấy Đế Luyện Mạch nói ‘ca, ngươi sẽ hối hận!’, trong lòng thoáng chốc co rút nhưng Đế Luyện Tà vẫn như cũ không dừng lại, không chút do dự quyết định rời đi. Tuy bóng lưng thoạt nhìn vẫn cao lớn sừng sững như cũ, nhưng ai biết được khoảnh khắc kia kì thực Đế Luyện Tà đã chạy trối chết.
Chạy trối chết? Ha hả, Đế Luyện Tà hắn thế nhưng lại có này dùng từ này, thật sự là châm chọc đến không tưởng a!
Đế Luyện Tà hắn từ khi nào lại hối hận chuyện mình đã làm? Cho dù kết quả cuối cùng là thất bại, Đế Luyện Tà vẫn như cũ duy trì cao ngạo cùng tôn nghiêm. Nhưng lúc đối mặt với Thần nhi, Đế Luyện Tà lần đầu tiên cảm thấy mờ mịt cùng rối rắm.
Đế Luyện Tà đặt tay lên ngực tự hỏi, mình có hối hận không? Hối hận đã đối đãi với đứa nhỏ từng toàn tâm toàn ý không muốn xa rời mình như vậy?
Nhớ rõ đoạn thời gian Thần nhi vừa mất tích, Ẩn trưởng lão từng đến tìm, nhưng sau khi nhìn thấy bộ dáng mình, lão nhân chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, lúc rời đi thấm thía nói một câu: “Tộc trưởng, ngươi lâm vào ma chướng.”
Nói vậy, từ thời điểm đó, Ẩn trưởng lão đã bắt đầu thất vọng về mình rồi đi? Mà việc này Đế Luyện Tà cũng không để ý, khi đó hắn chỉ toàn tâm toàn lực muốn tìm ra đứa nhỏ kia.
Nhưng mà, lúc đứa nhỏ kia rốt cục cũng tìm trở về, Đế Luyện Tà lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Đứa nhỏ kia, trên người nó dường như thiếu đi gì đó? Đế Luyện Tà cảm trong lòng mình đột nhiên bùng lên một ngọn lửa giận mà không biết nên hướng ai phát tiết.
Hắn rốt cuộc muốn tìm cái gì?
Trở thành Đông Lăng quốc quốc sư, thống lĩnh bộ tộc Đế Luyện quy phục Đông Lăng quốc, này kì thực là tính toán Đế Luyện Tà sớm nghĩ tới.
Mặc kệ lão nhân trong tộc có nguyện ý chấm dứt lánh đời hay quy phục Đông Lăng quốc hay không, quyết định của Đế Luyện Tà cho đến giờ chưa từng có ai có thể thay đổi.
Chính là nhìn thấy đứa nhỏ tĩnh mịch trong địa cung, Đế Luyện Tà cảm thấy trong lòng mình dường như khiếm khuyết cái gì đó, không còn tình cảm mãnh liệt cùng hùng tâm tráng chí như trước.
Dã tâm của hắn, khát vọng của hắn, nguyện vọng muốn dẫn dắt bộ tộc hướng tới huy hoàng của hắn, những lúc nhìn đôi mắt trầm lặng của đứa nhỏ kia lại đột nhiên cảm thấy hết thảy đều không còn cần thiết.
Chính là đứa nhỏ kia rốt cuộc đã không thể khôi phục bộ dáng tinh thuần cùng sinh khí bừng bừng trước kia nữa.
Này đều là kết quả do một tay hắn tạo thành a?
Hắn, nên hối hận sao?
Đế Luyện Tà chưa từng nghĩ đến mình để Thần nhi ở địa cung bộ tộc Đế Luyện gần mười năm, lần đầu tiên phái tộc nhân đưa Thần nhi tới kinh thành Đông Lăng quốc thế nhưng lại phát sinh một chuyện vượt dự kiến như vậy.
Thần nhi thế nhưng mất đi khống chết, hơn nữa còn trở nên tiên sống? Mà thiếu niên làm Thần nhi biến hóa như vậy loại chính là Tây Lam quốc Cửu hoàng tử điện hạ Tây Lam Linh Huân.
Tuyệt mỹ thiếu niên yêu dị kia, từ lần đầu tiên gặp gỡ trong yến hội, trong lòng Đế Luyện Tà liền rung động cùng khác thường không thể nói rõ.
Không phải vì tuyệt thế chi tư phong hoa tuyệt đại mị hoặc thương sinh kia, cũng không phải vì thiếu niên được Lam đế bệ hạ sủng ái đến không tưởng, mà vì cảm giác thiếu niên cấp cho hắn.
Không biết vì sao, từ người tuyệt mỹ thiếu niên kia, Đế Luyện Tà thế nhưng cảm giác được hơi thở quen thuộc. Mà thiếu niên cả người tản ra khí chất cao quý tuyệt diễm kia, chỉ cần lẳng lặng đứng im vẫn như cũ hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.
Bất quá để Đế Luyện Tà cảm thấy thất thần chính là bóng dáng thiếu niên đứng giữa yến hội kia sao lại quen thuộc như vậy, thật giống như đứa nhỏ từng đi theo sau mình mười năm.
Đứa nhỏ mà mình chậm rãi nhìn thấy lớn lên kia.
Bóng dáng kia chồng điệp cùng hình ảnh thiếu niên thanh tú trong kí ức, làm Đế Luyện Tà không khỏi không thể phân rõ kia rốt cục là thật hay là ảo.
Nếu không phải biết rõ kia chính là Cửu hoàng tử điện hạ mà Lam đế bệ hạ sủng ái nhất, có lẽ Đế Luyện Tà sẽ nghĩ rằng thiếu niên kia chính là hình bóng tuyệt vọng cùng đau thương mà mình phong ấn trong một góc kí ức không dám mở ra.
Mà bóng dáng mảnh khảnh trong trí nhớ cũng vì lây nhiễm sắc đỏ yêu dị trong luyện ngục huyết trì mà chậm rãi trở nên mơ hồ không rõ, cuối cùng không còn sót lại gì.
Nếu không vì mái tóc ngân sắc xinh đẹp yêu dị như cửu thiên ngân hà, đôi tử mâu mộng ảo lại quỷ dị làm người ta trầm luân kia thiêu đốt trái tim hắn, cho đến giờ Đế Luyện Tà cũng không hoài nghi tuyệt mỹ hoàng tử điện hạ kia có dây dưa với bóng dáng mà mình vĩnh viễn không quên kia.
Thiếu niên đẹp như thần chi không thể tiếp cận kia thực giống đứa nhỏ có bộ dáng chỉ mới tám chín tuổi, oa nhi yêu dị mà đến nay làm hắn không dám nhìn thẳng kia.
Nhất là lúc đứa nhỏ kia giống như thanh tỉnh, nhưng chỉ nguyện ý tiếp cận Tây Lam tuyệt mỹ hoàng tử, người khác chỉ cần tới cần một chút sẽ làm đứa nhỏ kia bộc phát địch ý mãnh liệt.
Này là vì cái gì chứ?
Đứa nhỏ kia cho dù bị mình khống chế nhưng vẫn như cũ có thời điểm không nghe lời.
Nhưng trong trận đấu giữa Tây Lam quốc Tây Diệp La học viện cùng Đông Lăng quốc Úc Thu Lan học viện, tuyệt mỹ thiếu niên kia chẳng qua chỉ nói một câu thôi đã làm Thần nhi thoát khỏi sự khống chế của hắn.
Điều này bảo Đế Luyện Tà làm sao không khϊế͙p͙ sợ dị thường.
Tuy giữa Tây Lam quốc cùng Đông Lăng quốc chính là biển, nhưng khoảnh cách giữa hai nước lại xa xôi vô cùng, Thần nhi, sao lại thích Tây Lam hoàng tử điện hạ kia?
Chỉ vì dung mạo tương tự sao?
Tuy Đế Luyện Tà không nói nhưng hắn mời tuyệt mỹ hoàng tử kia tới quốc sư phủ làm khách quả thật có mục đích, nhưng hắn không thể nào ngờ, thiếu niên tuyệt mỹ phong hoa kia thế nhưng lại chính là Thần nhi, là Thần nhi từng thật sâu không nỡ xa rời mình.
Nếu không phải vì Đế Luyện Mạch đột nhiên tới, nếu không phải Ẩn trưởng lão luôn xem Thần nhi là tôn tử cũng đi cùng, nếu không phải vì trong lòng nhớ thương Tây Lam hoàng tử một mình ngây ngốc trong hậu viện mà vội vàng đuổi Đế Luyện Mạch đi, có lẽ hắn sẽ không biết sự thật khϊế͙p͙ sợ làm mình cơ hồ không thể đứng thẳng kia.
Hóa ra, Thần nhi vẫn đều không ở bên người mình sao?
Có lẽ thật sự giống như Ẩn trưởng lão nói, mình đã lâm vào ma chướng, sau khi biết thân phận tuyệt mỹ thiếu niên, Đế Luyện Tà liền cảm giác một bộ phận trong lòng mình đột nhiên hoàn toàn điên cuồng, trở nên liều lĩnh, muốn bộc phát xúc động cùng dục vọng tích lũy nhiều năm nay.
Cho nên, nghĩ tới đứa nhỏ vẫn luôn kề cận Thần nhi, thân thể vốn thuộc về Thần nhi.
Nếu đó là thân thể Thần nhi, như vậy có nghĩa là hắn có thể triệu hồi linh hồn Thần nhi trở về?
Hiện giờ Thần nhi là Tây Lam hoàng tử, là đứa nhỏ được Lam đế sủng ái nhất, hắn không có cơ hội cùng thân phận làm thần nhi trở về bên người mình.
Nhưng nếu là đứa nhỏ từng làm con rối kia thì không có vấn đề đi.
Dù sao, kia vốn chính là đệ đệ của mình, là tộc nhân Đế Luyện.
Tin tưởng, đến lúc đó cho nam nhân Lam đế kia nguy hiểm cỡ nào cũng không có biện pháp mang Thần nhi đi. Huống chi, một chi linh hồn Thần nhi bị triệu hồi trở về, hắn tuyệt đối sẽ không để Thần nhi gặp lại Lam đế, thậm chí là bất luận kẻ nào. Ít nhất, trước lúc đoàn người Tây Lam quốc rời đi, Thần nhi nhất định phải ở trong địa cung.
Vốn kế hoạch của Đế Luyện Tà rất tỉ mỉ chặt chẽ, nhưng sai lầm duy nhất phỏng chừng chính là thực lực của nam nhân Lam đế kia.
Hắn, quả thật đã khinh thường thực lực của đế vương kia.
Lam đế, nam nhân kia thật sự là nhân loại sao?
Vì sao người này lại có sức mạnh cường đại bễ nghễ hết thảy như vậy? Có lẽ trước kia mình thật là ếch ngồi đáy giếng, quá mù quáng tự đại, không biết thế giới này kỳ thật còn rất nhiều người có sức mạnh cường hãn.
Tỷ như, thần tộc cùng ma tộc trong truyền thuyết đã biến mất thực lâu, thậm chí là quỷ tộc chưa từng nghe nói qua?
Ma đế, thần hoàng, những nhân vật trong truyền thuyết kia thật sự tồn tại sao? Hơn nữa còn đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn? Càng kinh khủng hơn nữa chính là hắn còn thấy nữ nhân hẳn đã chết đi, mẫu thân Thần nhi.
Nữ nhân kia, nàng không phải đã sớm chết rồi sao?
Khi Đế Luyện Tà tới thôn làng kia đón Thần nhi, nữ nhân mặc y phục vải thô kia đã bị chính tay hắn tiễn tới hoàng tuyền, là hắn tận mắt xác định nàng ta tử vong mới trở lại thôn, đi gặp Thần nhi khi đó chỉ mới sáu tuổi.
Mà hiện tại, nữ nhân kia cứ vậy đột nhiên xuất hiện?
Nhưng vô luận là thân phận nữ nhân kia, hay ma đế đột nhiên xuất hiện thế nhưng là phụ thân mà mình đã giết, kinh ngạc cùng rung động mà bọn họ mang đến so ra vẫn thua kém lúc hắn tận mắt nhìn thấy Thần nhi cùng Lam đế thân thiết triền miên đến mức làm người ta vĩnh viễn không thể chen vào, Đế Luyện Tà thực sự bi thương cùng tuyệt vọng đến không chịu nổi.
Thần nhi, chẳng lẽ hắn đã thật sự vĩnh viễn mất đi đứa nhỏ từng thật sâu không muốn xa rời mình rồi sao? Hắn thật sự không thể tìm lại thiếu niên tinh tế trong kí ức nữa sao?
Này, có phải là hồi hận mà mình vĩnh viễn không thể vãn hồi?
——–Toàn Văn Hoàn——-