Mạc Tà, nam nhân chiếm tiện nghi, làm mình cả người biến thành vô cùng thê thảm như vậy thế nhưng gọi mình là Mạc Tà.
Không, hắn không phải Mạc Tà, hắn là Mạc Lạc Nhật, là Mạc Lạc Nhật của Mạc gia thôn, là người được thôn dân gọi là Lạc Nhật. Mà thanh kiếm luôn được thôn dân cúng bái tôn sùng, từ năm mình mười tuổi tỷ tỷ chết đi vẫn không rời khỏi mình mới là Mạc Tà, là lá chắn thủ hộ Mạc gia thôn đời đời.
Mà nam nhân tự xưng là Kiền Tương, là trượng phu của mình kia, Mạc Tà tuy không biết vì cái gì lúc nhìn thấy đối phương dùng ánh mắt thâm tình nhìn mình, bị cánh tay cứng như thiết ôm chặt không buông, không hiểu sao, chính mình lại cảm thấy tim đập gia tốc, má cũng nóng tới lợi hại.
Nhưng không thể phủ nhận chính là, lúc gặp nam nhân này trong lòng Mạc Tà cũng mơ hồ trở nên khác thường.
Nam nhân kia, nam nhân mà Mạc Tà trước kia chưa từng gặp qua, không phải nên chán ghét, thậm chí phẫn nộ đến mức muốn giết đối phương sao? Kia vì cái gì nhìn nam nhân tuấn mỹ dùng ánh mắt nồng đậm sủng nịch chăm chú nhìn mình, Mạc Tà lại cảm thấy thực ngọt ngào?
Vì cái gì lại như vậy?
Dù sao, nam nhân kia dám làm vậy với mình, có giết chết cũng không đủ dập tắt ngọn lửa giận trong lòng, không phải sao.
Bởi vì hiện giờ, chỉ cần khẽ cử động một chút thôi, cả người thiếu niên liền giống như bị tách rời, so với bị ma thú nghiền qua còn khó chịu hơn. Nhất là nơi xấu hổ dưới thân, thiếu niên thậm chí không dám để ý tới.
Nghĩ tới nơi đó, sắc mặt Mạc Tà không khỏi trắng bệch.
Bởi vì Mạc Tà cảm giác thứ dân trào của nam nhân kia trong hạ thân mình đang bành trướng, làm thân thể dị thường sưng trướng. Hơn nữa, theo Mạc Tà khó chịu giãy dụa, cự vật vốn gắng gượng kia tựa hồ lại càng cứng rắn hơn, làm thân mình Mạc Tà không khỏi run rẩy một trận.
Quay đầu, Mạc Tà nghiến răng nghiến lợi rống giận một trận với nam nhân cường tráng đang giữ chặt thắt lưng mình tựa hồ muốn rục rịch kia: “Đi ra ngoài!”
Nhưng thiếu niên không biết, gương mặt đỏ ửng đẹp đẽ, thân mình trần trụi trắng nõn đầy dấu vết ɖâʍ mị của thiếu niên cùng hương vị ȶìиɦ ɖu͙ƈ tràn đầy xạ hương trong phòng ngủ đủ làm nam nhân khó lắm mới thỏa mãn được một lần nữa hóa thân thành dã thú hung mãnh, cực nóng trong thân thể thiếu niên lại bắt đầu tác cầu.
Luật động cùng trừu sáp cuồng dã, va chạm kịch liệt làm thiếu niên thanh lệ bị nam nhân cường tráng đặt dưới thân mờ mịt thất thần, không thể kiềm chế lâm vào ȶìиɦ ɖu͙ƈ kịch liệt chưa từng trải nghiệm. Thậm chí cùng nam nhân trầm luân.
Cảm giác thân thể chìm đắm trong trận ȶìиɦ ɖu͙ƈ mãnh liệt, nhìn nam nhân trên người mình không ngừng dũng mãnh chiếm đoạt, còn có hạ thân bị thứ cực đại thuộc về đối phương tiến vào, ánh mắt vì ȶìиɦ ɖu͙ƈ mà có chút mê ly của Mạc Tà không khỏi quyến rũ cùng xinh đẹp, mang theo tuyệt diễm mà bình thường tuyệt đối không có.
Mạc Tà cho tới giờ chưa từng nghĩ tới có một ngày mình thế nhưng lại nằm dưới thân một nam nhân khác uyển chuyển hầu hạ, nhất là nam nhân này còn thực xa lạ.
Từ lúc tỷ tỷ trở thành kiếm linh của kiếm Mạc Tà, trong lòng Mạc Tà kỳ thực luôn có một tâm nguyện bình thường đến không thể bình thường hơn.
Chính là, lúc lớn lên Mạc Tà muốn thú một cô nương ôn nhu xinh đẹp như tỷ tỷ làm thê tử của mình.
Chính là hiện tại, Mạc Tà cảm giác cuộc sống của mình hoàn toàn bị phá vỡ, nhưng lại còn trong tình huống hoàn toàn không kịp chuẩn bị. Cứ vậy bị một nam nhân đột nhiên xuất hiện xông vào, lại còn không cho phép hắn có chút phản kháng.
Muốn giãy dụa, muốn rời xa, kết quả lại càng bị hung mãnh giữ lấy, thẳng đến khi thiếu niên cuối cùng nằm dưới thân nam nhân phát ra tiếng rên rỉ giống như thống khổ lại vui thích.
Nhìn thiếu niên bởi vì chính mình không tiết chế mà có vẻ thực mỏi mệt, nam nhân thương tiếc chăm chú nhìn một chốc, sau đó mới từ thân mình Mạc Tà lui ra. Mà hơi thở đầy xạ hương cùng ɖâʍ mị lại làm nam nhân không khỏi bắt đầu rục rịch.
Bất quá nhìn tới sắc mặt mỏi mệt tái nhợt, còn có thân thể thê thảm đầy dấu hôn xanh tím của thiếu niên, nam nhân chỉ cố nhẫn nại. Cuối cùng ánh mắt đảo một vòng trên người thiếu niên, không khỏi dừng lại trên phần bụng bằng phẳng, ánh mắt sâu thẳm khó lường.
Chờ đến lúc Mạc Tà tỉnh lại, hắn vẫn như cũ nằm trong lòng nam nhân.
Người trần truồng, toàn thân thậm chí lại càng đau nhức vô lực, động một chút cũng không được, nơi hạ thân thì mất đi toàn bộ cảm giác, khó chịu đến mức làm Mạc Tà không khỏi muốn rơi lệ.
Giờ phút này, thiếu niên không thể nào tự lừa mình dối người, nói những chuyện phát sinh trước đó bất quá chỉ là một giấc mộng.
Nam nhân kia chính là Kiền Tương, là chú kiếm đại sư nổi danh đã đúc ra Mạc Tà cùng Kiền Thương, mà người này có một thê tử yêu say đắm, chính là Mạc Tà.
Hết thảy chuyện này Mạc Tà căn bản không biết. Bởi vì ngay cả cái tên Mạc Tà cũng bị thiếu niên quên đi, quên đi vào năm mười tuổi, kể từ ngày tỷ tỷ qua đời.
Tuy Mạc Tà biết rõ, tỷ tỷ kỳ thật không chết, cũng không rời khỏi bên người mình, chính là chỉ thay đổi thể xác mà thôi. Chính là từ đó về sau rốt cục không thể nhìn thấy nụ cười ôn nhu kia, cũng không thể nhìn thấy bóng tỷ tỷ chờ mình ngoài cổng thôn, điều này làm Mạc Tà thực mất mác.
Mà nam nhân từ xưng là Kiền Tương, kỳ thực sau này mới biết người này thế nhưng là biểu ca của tuyệt mỹ thiếu niên, là đại công tử nhà quân vụ đại thần nắm giữ quyền thế Tây Lam quốc, Mạc Tà hung hăng buồn bực thật lâu.
Mà cũng sau lần gặp gỡ đó, Mạc Tà bị đối phương mạnh mẽ ép lưu lại Cấm hồn cư, ở bên người đối phương. Nam nhân kia thậm chí còn thực bá đạo không cho Mạc Tà rời khỏi tầm mắt mình, cũng không được trở về phòng ký túc.
Thực lực của Mạc Tà vốn đã không thể so với người khác, huống chi là Kiền Tương lúc này đã thức tỉnh kí ức. Mạc Tà tự nhiên lại càng không phải đối thủ của nam nhân. Cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ bị nam nhân ngày ngày trông coi, không cho rời khỏi tầm mắt.
Buổi tối hoặc ban ngày, chỉ cần nam nhân kia phát tình thì Mạc Tà còn phải cùng đối phương giao hoan, cái này làm Mạc Tà mỗi lần làm xong chuyện kia không khỏi xấu hổ muốn chết, thực không muốn gặp người.
Cũng không biết vì sao, cho dù nam nhân kia bá đạo chiếm giữ, không cho mình phản kháng cùng rời đi nhưng Mạc Tà vẫn không cảm thấy phẫn hận, thậm chí thời điểm bị nam nhân cuồng dã tác cầu, bị đặt dưới thân, Mạc Tà cũng không cảm thấy ghê tởm hay không thoải mái.
Nếu dục vọng đối phương không mãnh liệt đến vậy, hở vừa thấy liền động dục, mặc kệ đang ở đâu liền đè mình xuống, Mạc Tà kì thực có thể chịu được.
Bất quá vì chính mình cuối cùng không bị người ta thượng đến kiệt sức mà chết, Mạc Tà vẫn muốn tìm cách tránh nam nhân này càng xa càng tốt.
Hơn nữa, viện này không phải chỉ có một mình nam nhân trụ, nghe nói còn một đệ đệ.
Bất quá lúc nhìn thấy thiếu niên kia, Mạc Tà liền hận không thể nhào lên bóp chết. Thiếu niên thoạt nhìn thực hồn nhiên đáng yêu kia thế nhưng chính là người cho mình viên kẹo ngày đó.
Tuy Mạc Tà không biết rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, bất quá hắn có thể khẳng định ngày đó tình lại sở dĩ mọi chuyện biến thành như vậy tuyệt đối có quan hệ với thiếu niên.
Này đây, về sau thấy thiếu niên đáng yêu Phong Diệp kia cứ chạy tới phòng tìm mình, Mạc Tà luôn đề phòng, ánh mắt hệt như thấy địch nhân, cuối cùng Phong Diệp bị Kiền Tương không thể nhịn được nữa xách áo túm ra ngoài, Mạc Tà mới trầm tĩnh lại.
Bởi vì nghe nói, thiếu niên Phong Diệp kia gần nhất đang học lớp cổ dược học của nữ nhân đáng sợ kia, ác bá nổi danh nhất Tây Diệp La học viện, vì thế Mạc Tà liền một mực lo lắng đề phòng, sợ hãi phát sinh tình huống nào đó làm mình khóc không ra nước mắt.
Hiện giờ, không biết vì sao kiếm Mạc Tà lại chìm vào ngủ say, mất đi trao đổi với nó làm thiếu niên cẩn thận tránh xa các loại nguy hiểm.
Mặc dù có thời điểm nhìn thấy nam nhân Kiền Tương kia, trong lòng Mạc Tà thế nhưng lại cảm thấy dị thường an tâm.
Sau đó, bởi vì Kiền Tương vẫn luôn mang theo hắn ở bên cạnh bảo hộ, Mạc Tà cũng gặp được tuyệt mỹ thiếu niên, ánh trăng chói mắt nhất Tây Diệp La học viện.
Khi ấy, tuyệt mỹ thiếu niên kia lẳng lặng đứng trong đình thai Tê Hoàng uyển u tĩnh, bên cạnh vẫn như cũ là nam nhân tuấn mỹ tôn quý khí phách như thần chi kia.
Lúc Kiền Tương mang theo hắn xuất hiện, Mạc Tà rõ ràng nhìn thấy tia kinh ngạc chợt lóe trong mắt thiếu niên đẹp như tinh linh kia. Nghe nói, thiếu niên chính là biểu đệ Kiền Tương, cũng là Cửu hoàng tử điện hạ mà Tây Lam Lam đế bệ hạ sủng ái nhất.
Mà chuyện đột nhiên phát sinh sau đó cũng làm Mạc Tà từ nhỏ vẫn luôn sinh sống ở Mạc gia thôn rung động thật sâu.
Ma tộc thế nhưng xuất hiện, hơn nữa còn gọi tuyệt mỹ hoàng tử kia là Già Lâu La điện hạ! Theo lời nói của bọn họ, Mạc Tà có thể hiểu ra chút ngọn nguồn.
Cũng giống như Kiền Tương cùng mình, thiếu niên kia kỳ thực cũng có tiền thế tương tự hai bọn họ.
Lúc bị xiềng xích nhiễm đầy hơi thở ma tộc vây khốn, bởi vì kiếm Mạc Tà đã ngủ say, Mạc Tà tự nhiên không thể nào giãy khỏi xiềng xích trói buộc trên người.
Một khắc đó, Mạc Tà dị thường nhớ thương Kiền Tương, nam nhân cường đại làm mình có cảm giác ấm áp cùng an tâm kia.
Bị xiềng xích trói buộc, Mạc Tà nhìn thiếu niên bị treo giữa không trung vẫn trong trẻo lạnh lùng, chói mắt như ánh trăng, trong lòng đột nhiên nghĩ, có lẽ mình thật sự từng là thê tử của Kiền Tương.
Thẳng đến cuối cùng nhìn thấy nam nhân vẻ mặt lo lắng chạy về phía mình, vì mình chặt đứt gông xiềng trói buộc, giống như mất mà tìm lại được ôm chặt mình không buông, khoảnh khắc đó Mạc Tà không thể phủ nhận trong lòng thực an tâm cùng kích động.
Tuy cảm giác thắt lưng sắp bị cánh tay cứng như thiết của nam nhân chặt đứt, nhưng tín nhiệm dành cho đối phương cho tới giờ chưa từng dao động.
Kiền Tương, có lẽ ngươi thật là nam nhân mà ta yêu say đắm, chẳng sợ kí ức thuộc về Mạc Tà vẫn chưa thức tỉnh nhưng hắn vẫn như cũ không thể phủ nhận rung động trong lòng khi nhìn thấy đối phương.
Trái tim hắn chính vì nam nhân mà kịch liệt nảy lên.
Cho dù hắn thật sự không còn kí ức nhưng vẫn như cũ vì người này mà động tâm.
Tình duyên truyền lưu ngàn năm kia, cho đến giờ chưa từng đứt đoạn.
Vùi đầu thật sâu vào lồng ngực dày rộng của nam nhân, nghe nhịp tim đập mạnh mẽ so với trước kia có chút gia tốc, một khắc đó Mạc Tà cười đến tuyệt thế phong hoa.
Bởi vì, nam nhân này thật tâm lo lắng cho mình a!
___ ___
Hoàn Phiên Ngoại Mạc Tà.