Tang Thế Tình Nhân

Quyển 1 - Chương 59: Tập kích ban đêm (3)

“Tiểu thiếu gia, hai chúng tôi ra xem là được rồi.” Hùng Thiên Hạo nhìn Đường Miểu cười cười.
“Gâu gâu..” Charles cùng Hắc Uy vẫn còn đang sủa.


Đường Miểu lắc đầu. Hoàn cảnh mấy ngày nay, cậu không tự mình đi xem sẽ thấy lo lắng. Nếu như không có chuyện gì, Charles cùng Hắc Uy sẽ không sủa đến như vậy. Hơn nữa, dưới tình huống không có Đường Tư Hoàng, cậu dù sao cũng ít nhiều cảm thấy thiếu an toàn. Nói khó nghe chính là, bốn người Trương Vọng tuy làm vệ sĩ tại Đường gia đã nhiều năm, trong tận thế cũng nguyện ý lưu lại, nhưng dù sao bọn họ cũng chỉ là người làm trong Đường gia, không phải thật sự là người của Đường gia,vì thế kêu Đường Miểu giao tính mạng vào tay bọn họ là chuyện không thể nào. Vì Đường Tư Hoàng, cậu sẽ không để có bất cứ cơ hội nào làm bản thân tổn thương.


Bước nhanh vào phòng khách, Đường Miểu thấy Charles cùng Hắc Uy cứ hướng về phía tường vây sủa không ngừng, vội vàng chạy đến cạnh, sờ sờ lên lưng chúng nhẹ nhàng trấn an: “Charles, Hắc Uy, hư hư, yên lặng nào.”
“Ô ô.” Charles cùng Hắc Uy ai oán kêu to vài tiếng, ngừng sủa.


Trương Vọng cùng Hùng Thiên Hạo bước nhanh đến cái thang gác bên cạnh tường vây, vô thanh vô tức leo lên, mở đèn pin dò xét một vòng, chỉ nhìn thấy mấy con tang thi cách biệt thự chừng 10m đang du đãng, trừ chuyện đó ra thì không phát hiện ra chỗ nào không đúng, hướng Đường Miểu lắc đầu rồi leo xuống.


“Xem ra chỉ là do chúng ta sợ bóng sợ gió một hồi thôi.” Hùng Thiên Hạo nói sau khi đánh một cái ngáp.
Đường Miểu giơ đèn pin quét mấy vòng sân, cũng không phát hiện có gì bất thường, lại nhìn Charles cùng Hắc Uy, bộ dạng cả hai đều rất nôn nóng, đuôi vung vẩy không ngừng.


Hùng Thiên Hạo có chút buồn cười, vuốt vuốt con mắt đang buồn ngủ: “Tiểu thiếu gia, cậu quá khẩn trương rồi. Yên tâm đi, toàn bộ sân nhỏ đều được vây lưới điện, không có bất cứ nguy hiểm nào đâu.”


Trong lòng Đường Miểu vẫn cảm thấy có chút bất an, lại soi đèn pin xem xét một vòng quanh sân lần nữa, ngoại trừ nước trong bể bơi không ngừng rung chuyển, hết thảy đều rất bình thường.
“Được rồi, vào nhà thôi.”
Đường Miểu kết luận, xoay người rời đi.


“Gâu gâu…” Charles lại bắt đầu kêu to, nhảy tưng tưng quanh cậu, cái đuôi vung qua vung lại, vội vàng mang chút bất an.


“Charles, làm sao vậy?” Đường Miểu nội tâm khẽ giật một cái. Rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề? Cậu biết rõ động vật phi thường mẫn cảm, nhất là sau khi chúng uống nước giếng. Nó chắc chắn đã phát hiện ra cái gì rồi, đáng tiếc lại không thể nói được.


“Gâu Gâu!” Hắc Uy hướng phía bể bơi hung hăng sủa.
Bỗng nhiên, bên cạnh tường vây truyền đến mấy tiếng nổ “xì xì”, đồng thời nhấp nhoáng lên từng đạo ánh sáng, làm cho Đường Miểu, Hùng Thiên Hạo cùng Trương Vọng giật nảy mình.


“Hẳn là tang thi đập vào lưới điện.” Trương Vọng vừa nói, vừa leo lên trên thang lần nữa, nhìn tình huống ngoài tường, khẳng định rồi nhẹ gật đầu với Đường Miểu, “Đúng là tang thi nghe được động tĩnh bên đây nên mới tới.”


Tường vây rất chắc chắn, Đường Miểu cũng không lo lắng, ừ một tiếng, nhìn chằm chằm vào hồ nước một hồi lâu, bỗng nhiên nội tâm khẽ động, liền ngồi xuống bên cạnh hồ bơi: “Hùng Thiên Hạo, anh đi cái ly hoặc cái chén tới đây.” Chẳng lẽ nước này có vấn đề? Tuy là nghĩ vậy, nhưng chính cậu cũng có chút khó tin, Charles cùng Hắc Uy bất quá chỉ là có chút linh tính, chẳng lẽ còn có thể phát hiện loại chuyện như thế này?