Đường Tư Hoàng ngồi trong phòng làm việc, một tay chống cằm, tràn đầy hứng thú mà nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Mỗi cuối tháng, Đường Văn sẽ báo cáo tình hình sử dụng của chi phiếu trong nhà. Mấy tiếng trước, Đường Văn báo cáo với y, tấm chi phiếu bốn năm trước y cho Đường Miểu, gần đây chỉ còn hơn hai mươi vạn.
Tiền đã cho Đường Miểu, cậu muốn sử dụng thế nào thì tùy ý. Chỉ là Đường Tư Hoàng muốn hiểu rõ cách cậu dùng tiền thôi. Bốn năm trước, tiền trong chi phiếu được chi ra rất ít, nhưng những tháng gần đây bỏ ra tới mấy trăm vạn. Kỳ quái chính là, 500 vạn trong đó, Đường Miểu đều là lấy tiền mặt, về phần dùng nơi nào, còn phải cần nhiều thời gian để điều tra. Việc y thấy ngoài ý muốn nhất chính là, trong đó có hơn hai mươi vạn là quét thẻ dùng để mua máy thu hoạch, máy tuốt lúa, máy xay gạo, máy nhào bột mì và máy làm mì sợi, miến, bún…các loại. Vô luận như thế nào y cũng không nghĩ ra: Đường Miểu để mấy thứ này ở đâu?
Chuyện không gian, Đường Miểu cũng không có ý định giấu Đường Tư Hoàng, chỉ là trong khoảng thời gian này, cả hai đều bận rộn, cậu không tìm được cơ hội nói cho y biết. Đường Miểu thuê riêng một nhà kho, toàn bộ những thứ mua được đều được chuyển vào cái kho đó, sau đó cậu tìm cơ hội bỏ vào không gian. Cậu mua máy thu hoạch, máy tuốt lúa, giường, đồ dùng trong nhà các loại… toàn là những vật dụng lớn, dùng tiền mặt thanh toán thì rất kỳ lạ nên cậu trực tiếp quẹt thẻ. Chỉ có điều, cậu không ngờ Đường Tư Hoàng sẽ điều tra về chi tiêu của cậu.
Giường cùng các loại vật dụng trong nhà được cậu dĩ nhiên đem vào không gian trang trí cho trúc lâu, hoàn toàn là kiểu kiến trúc cổ đại, vật dụng trong nhà thì hiện đại. Tuy rằng không ăn nhập lắm, nhưng ở thoải mái là được rồi. Cậu tổng cộng chỉnh sửa lại thành ba gian phòng. Lầu hai bị cậu chiếm cứ, căn phòng được bài trí y hệt như phòng trong nhà. Phòng bếp được cậu xem là nơi quan trọng nhất mà bài trí, tất cả đồ làm bếp, cái gì cần đều có. Lầu một và lầu hai, mỗi lầu đều lấy một phòng làm tắm, bỏ ra không ít công sức. Ống dẫn nước được đặt ngầm dưới lòng đất, dẫn đến một cái hồ nước trong rừng trúc, nước đục cùng những chất bẩn đều được không gian tinh lọc hoặc là tự động phân giải.
Ngày 7 tháng 9 đang tới gần, ba cha con Đường gia ngày càng thận trọng. Ngày 1 tháng 9 khai giảng, Đường Miểu như trước đến trường. Mỗi ngày sau khi tan học, Đường Miểu đều đi đến chợ hạt giống, nếu có giống mới, lập tức mua về.
Ngày hôm đó, cậu mua được mười loại hạt giống, dùng tinh thần lực đem từng giống từng giống gieo trồng, bận rộn hơn 1 tiếng, tinh thần lực cạn kiệt, lại cảm thấy miệng khô khốc, cậu đi vào phòng bếp, múc một ít nước giếng trong cái gáo rồi uống, không hề phát hiện nước trong giếng đã đổi màu, không còn là màu nước thanh tịnh trong suốt như trước, mà mang theo một màu tím nhàn nhạt.
Đây là lần đầu tiên Đường Miểu uống nước giếng, vậy mà không ngờ lại ngòn ngọt mát lạnh như nước suối trong núi hôm trước, vừa dễ uống như sữa bò. Cậu tranh thủ uống thêm vài ngụm, không lường được lại vui quá hóa buồn, trong bụng đột nhiên đau kịch liệt, cậu sợ hãi mà rên rỉ một tiếng, chưa kịp làm gì đã ngất đi trên mặt đất….