Tạ Hộ đi dạo ở bên ngoài một lúc rồi trở lại, phát hiện trong sảnh nữ quyến lại thêm rất nhiều người, các phu nhân lúc nãy đánh mạt chược ở cách vách cũng ngừng tay, tốp năm tốp ba cùng nói chuyện phiếm cũng tản ra.
đi vào đã thấy, thì ra có vài vị phu nhân ở Định quốc công phủ xuất hiện , khó trách mọi người đều nể mặt, vây quanh một chỗ.
Vân thị vẫn ngồi ở sau cùng, Tạ Tân cũng ngồi bên cạnh bà, Tạ Hộ đi qua, Tạ Tân liền kéo một chiếc ghế từ bên cạnh lại để Tạ Hộ ngồi xuống, Vân thị nghiêng đầu nhỏgiọng hỏi: "Con đi đâu vậy?"
Tạ Hộ cười hì hì, nói: "Con bị lạc ở trong vườn."
Vân thị cũng không nói thêm gì rồi quay đầu đi, Tạ Tân lại gần hỏi: "Lúc nãy ở bên ngoài muội có nghe thấy người đánh đàn?"
Tạ Hộ Dạ? một tiếng, sau đó gật gật đầu: "Nghe thấy, có hay không?"
Tạ Tân nghĩ nghĩ xong, nói: "Cầm tốt, tiêu cũng hay. không biết ở nơi nào truyền tới, lúc nãy mọi người còn nói muốn đi tìm người đó, vừa vặn vài vị phu nhân của quốc công phủ đã tới, không thấy người, thật đáng tiếc."
"..."
Trong lòng nói một tiếng ‘Nguy hiểm thật’, Tạ Hộ quay đầu nhìn một vòng, nhanh chóng đổi chủ đề hỏi: "Lão phu nhân và đại phu nhân đâu rồi? Sao không thấy các bà ấy?"
Ở trong sảnh Tạ gia phu nhân chỉ có Vân thị và tam phòng Tôn thị, lão phu nhân Hình thị và đại phu nhân Triệu thị đều không ở đây, Tạ Hành và Tạ Ngọc cũng không thấy, chỉ có Tạ Xước đi theo Tôn thị cẩn trọng ngồi phía sau.
"Được mời đến trong viện lão thái quân. Chỉ sợ lại muốn được thưởng."
Cùng Tạ Tân nói vài câu xong, Vân thị quay đầu lên tiếng cảnh cáo với các nàng, làm cho các nàng không được nói nữa. Tạ Tân và Tạ Hộ liếc nhau, đành ngậm miệng.
Tạ Hộ lúc này mới rảnh đánh giá vài vị phu nhân Quốc công phủ.
Đương kim Định quốc công tên là Thẩm Diệp, hắn là đại phòng trong phủ, đích tôn trưởng tử, thời trẻ tài hoa, kinh tài tuyệt diễm, nghe nói năm đó là tình nhân trong mộng của biết bao nữ tử khuê phòng trong kinh thành. Giai thoại tình cảm của Thẩm Diệp cũng khá nổi tiếng, mặc dù tên tuổi lan xa, tuấn mĩ bất phàm, nhưng lại khônggiống những tài tử đương thời lưu luyến nhiều mỹ nhân, hắn thủy chung ái mộ tiền tướng phủ thiên kim Lạc thị, hai người là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã có hôn ước, chỉ là Thẩm Diệp thời trẻ chí ở bốn phương, 20 tuổi đỗ Thám Hoa lang, lại một đường xuôi Nam, du sơn ngoạn thủy để tăng thêm kiến thức, 23 tuổi mới hồi kinh, thú Lạc thị vừa tròn 20 tuổi. Chuyện tình cảm của họ từng được lưu truyền rộng rãi, mà Thẩm Hấp chính là nhi tử duy nhất của Thẩm Diệp và Lạc thị.
Nhìn vẻ ngoài, Thẩm Hấp quả thực chính là công tử được nuôi dưỡng cẩn trọng, nhưng Tạ Hộ lại biết, thân thế của Thẩm Hấp là một bí mật kinh thiên. hắn không phải là nhi tử của Thẩm Diệp, mà của Thiên Hòa Đế. Năm đó Lạc thị và Thiên Hòa Đế đãxảy ra chuyện gì, Thiên Hòa Đế Thẩm gia lại xảy ra chuyện gì, bây giờ không ai biết, nhưng dù thế nào, Tạ Hộ cũng không nghĩ ra nguyên nhân sau này Thẩm Hấp muốn đem Định quốc công phủ diệt môn.
Định quốc công Thẩm Diệp có hai đệ đệ, đều là đích xuất, bởi vậy cho dù lão quốc công mất, Thẩm gia cũng không có phân phủ, sinh hoạt chung một chỗ như cũ.
Mặt khác hai vị lão gia Quốc công phủ cũng giữ chức vụ quan trọng trong triều đình, một người là bảo vệ cửa trái Trung Lang tướng, một người là gián nghị đại phu, mộtphủ có 3 vị quan viên, Định quốc công phủ vinh hiển như thế nào không cần phải nói.
Vài vị phu nhân ngồi ở phía trên, theo thứ tự là mẹ cả nhị phòng Trường Tôn thị, còn có mẹ cả tam phòng Vạn thị, phía sau các bà là một vị phụ nhân ăn mặc không tầm thường, nhìn dáng vẻ là di nương Thẩm gia lão gia, nhân phẩm bề ngoài đều xuất chúng, là di nương nhân tài kiệt xuất.
Thân sinh mẫu thân Lạc thị của Thẩm Hấp qua đời 2 năm trước, nghe nói tất cả nội vụ quốc công phủ do lão thái quân chủ trì, mẹ cả nhị phòng, tam phòng cùng nhau giải quyết, cho nên, cũng giống trường hợp hôm nay, ra xã giao chính là Trường Tôn thị cùng Vạn thị, lão thái quân đương nhiên không cần ra mặt, chuyện gặp vãn bối này phái hai vị phu nhân tiến đến ứng phó hàn huyên một phen, cũng coi như là người chủ đã hết sức.
Nữ tử trẻ tuổi ngồi chung một chỗ phần lớn là trò chuyện về nam nhân, mà nữ nhân đã có tuổi tác ngồi chung một chỗ, phần lớn là trò chuyện con cái.
Con cháu Thẩm gia trừ đại phòng, xem như cũng hưng thịnh, lão thái quân thích náo nhiệt, con cháu đầy đàn, từng lập quy củ cho Thẩm gia sinh một nam hài nhi liền thưởng vạn lượng bạc, nhị phòng tam phòng thê thiếp thành đàn, ngày ngày đêm đêm triền miên cố gắng, rốt cuộc xứng đáng 4 chữ Con cháu đầy sảnh đường, chẳng qua, Thẩm gia con cháu tuy nhiều, lại không có ai có thể qua được đích tôn đại công tử Thẩm Hấp, dĩ nhiên, đây cũng không phải là chuyện gì xấu, nói chung đừng nói là Thẩm gia, là toàn bộ kinh thành, cũng không có công tử nhà nào có thể thắng được Thẩm Hấp tài danh. Tĩnh An Hầu phủ Xuân Sơn công tử miễn cưỡng có thể sánh bằng, cũng không thể đánh bại.
Đột nhiên Trường Tôn thị nhìn Vân thị vẫn luôn im lặng mở miệng nói: "Vân Tranh hôm nay cũng tới rồi, lúc trước không gặp muội, nghĩ rằng muội sẽ không tới.”
Vân thị không nghĩ tới Trường Tôn thị sẽ đột nhiên mở miệng nói chuyện với bà, trênmặt sửng sốt, đừng nói là Vân thị, cả Tạ Tân cùng Tạ Hộ cũng sững sờ, không nghĩ tới nhị phu nhân quốc công phủ lại quen biết mẫu thân cổng trước không ra, cổng trong không bước.
Bị Trường Tôn thị gọi tên, Vân thị cũng không im lặng, đứng dậy hành lễ với nhị phu nhân nói: "Dạ, nhị phu nhân quá lễ."
Trường Tôn thị nhìn Vân thị vẫy tay, hai người tuổi tác không kém bao nhiêu, nhưng thái độ Trường Tôn thị lại thủy chung đối với Vân thị như trưởng bối với vãn bối, Vân thị đành phải tiến lên nghe nàng nói chuyện, Trường Tôn thị cho Vân thị ngồi, nói:
"Hai chúng ta đều từ Giang Nam gả đến kinh thành, từ nhỏ cũng quen biết, nên giúp đỡ lẫn nhau, nhưng mấy năm gần đây muội không ra ngoài, ta cũng không gặp muội, hôm nay thấy, cần phải cạn một ly rượu, không được chối từ, được không?"
trên mặt Vân thị đỏ ửng, bà xưa nay ít nói, càng sẽ không ở trước mặt mọi người nóichuyện, Trường Tôn thị mạnh mẽ, làm cho bà có chút co quắp, đành phải đỏ mặt gật đầu: "Dạ. Nghe theo sự phân phó của nhị phu nhân."
Trường Tôn thị đối với sự kính cẩn của Vân thị rất vừa lòng, nhìn thoáng qua trong đám người, lại hỏi: "Hôm nay chỉ một mình muội đến? Nghe nói muội sinh được hai nữ nhi, có đưa các nàng tới không?"
Vân thị vội vàng gật đầu nói: "Dạ, có đi cùng. Tân Nương, A Đồng, mau tới đây hành lễ với nhị phu nhân."
Tạ Tân cùng Tạ Hộ tiến lên, hành đại lễ với vị chủ mẫu ngồi trên, trưởng tôn phu nhân nhìn hai người đánh giá, ánh mắt dừng ở trên mặt Tạ Hộ, khóe môi mang theo ý cười, nói:
"Đều là cô nương xinh đẹp, còn muốn đẹp hơn mẹ. Nhớ năm đó, muội ở Giang Nam cũng là nhất đẳng mĩ nhân, nói lời này không sợ người khác chê cười, phủ của muội đều bị người ta san bằng mất, nay sinh nữ nhi, lại không hề thua kém."
Vân thị hiếm có tự tin như vậy, con cái xem như một chỗ, nghe Trường Tôn thị khen hai khuê nữ, bà cũng nhiệt tình bật cười.
Trường Tôn thị vẫy tay gọi Tạ Tân, Tạ Tân nhanh chóng đi lên, Trường Tôn thị nắm tay của nàng, nhéo nhéo, tán dương:
"thật xinh đẹp, năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Hồi nhị phu nhân, 15 tuổi." Giọng nói Tạ Tân thật mềm mại, nghe liền biết tính tình rất dịu dàng.
Trường Tôn thị hài lòng gật gật đầu, thần sắc nhìn mọi người một hồi không rõ, chẳng lẽ Tạ gia nhị phòng bắt đầu gặp may mắn, được quốc công phủ phu nhân coi trọng?
Lại vẫy tay gọi Tạ Hộ, Tạ Hộ cũng giống Tạ Tân tiến lên hành lễ, Trường Tôn thị nhìn diện mạo Tạ Hộ, càng nhịn không được tán dương.
"Còn con? Bao nhiêu tuổi?"
Tạ Hộ giòn giã đáp: "Hồi phu nhân, 11 tuổi."
"À, mới 11 tuổi." Trường Tôn thị hơi tiếc nuối nói: "Vậy cũng được, không vội."
Hai cô nương nhị phòng Tạ gia, cứ như vậy bị người kêu lên tiến đến nói một phen kỳ quái rồi lại phái trở về.
Chẳng qua, sau khi các nàng trở về chỗ, tiếng nghị luận của người chung quanh khôngdứt.
"Nhị phu nhân muốn xem xét nương tử cho vị nào sao?"
"Xem ra có vẻ rất coi trọng. Có thể là xem xét cho ai? sẽ không phải là... Đại công tử chứ?"
"Đại công tử? Ta thấy không thể nào..."
Các loại suy đoán truyền đến bên tai Tạ Hộ và Tạ Tân, Tạ Hộ bình thản, nàng sống lại 2 kiếp, dù thấy núi Thái Sơn sụp đổ trước mắt cũng không thay đổi sắc mặt, huống chi, nàng cũng biết rõ chi tiết hơn mọi người, Tạ Tân gả cho ai, Thẩm Hấp thú ai, nàng đều biết.
không nói Tạ Tân, trước khi Thẩm Hấp đăng cơ không có thú chính thê, sau này làm Hoàng Đế mới sắc lập hậu cung, sắc phong thừa tướng chi nữ làm Hậu, còn lại phi tần cũng không thiếu. Tuy rằng hậu cung đông đúc, nhưng trong ấn tượng của Tạ Hộ, Hoàng Đế Bệ Hạ cũng không quang lâm hậu cung, trước lúc nàng chết, Hoàng đế bệ hạ cũng chưa có nhi tử, thật là kỳ quái.
So với Tạ Hộ bình tĩnh, Tạ Tân có chút không bình tĩnh. Hai má đều đỏ lên, cả hai tai cũng vậy, gục đầu xuống muốn chạm ngực, không ngừng khẽ cắn môi dưới, nhìn thẹn thùng động lòng người, nhìn bộ dáng này, Tạ Hộ có thể hiểu được.
nói chung lúc này đối tượng để loan truyền chuyện xấu là Thẩm gia đại lang, đây chính là đế quốc cấp mĩ nam cao ngất chính tầng mây, dù Tạ Tân đối với hắn không có tâm tư kia, nhưng bị người truyền đi như vậy, cũng rất thích, thậm chí còn có thể thành nghiện.
Dù sao Tạ Hộ cũng nghĩ như vậy. Chỉ là tuổi còn nhỏ, chủ tử muốn truyền chuyện xấu cũng không đến trên người nàng, nếu đời này có thể cùng chủ tử truyền đi mộtchuyện, dù bé nhỏ, đó cũng là mộ phần tổ tiên phù hộ cho nàng, nay bởi vì tuổi tác còn nhỏ, thật là có chút đáng tiếc nha!
Tiểu kịch trường:
Nữ chủ: cùng chủ tử truyền chuyện xấu, ngẫm lại cũng có chút kích động.
Nam chủ: ai muốn cùng nàng truyền chuyện xấu? Đậu giá, Trẫm thích ưu tú, là lồi lõm khiêu khích! (ý ảnh chê chị nhà lép :D)
Hoa thúc: khách quan ngươi làm sao có thể thay đổi nhanh như vậy, ngày hôm qua còn bồi người ta ngắm trăng sao, nói người ta xinh đẹp như hoa, hôm nay trở mặt không nhận! Mặt mũi ngươi để đâu?
Nam chủ: chết đi! Trẫm đi đường tắt!
Nữ chủ: hu hu hu anh... Bị nam chủ ghét bỏ như bệnh phù thũng phải làm sao? Nữ chủ sốt ruột, đang online chờ!