Tạ Hộ đứng lên, Tạ Tân kéo tay nàng, nhìn nàng lắc lắc đầu, có ý nói, lúc này khôngthể ra mặt, Tạ Hộ nhìn Tạ Tân mỉm cười, kéo tay Tạ Tân ra, đi tới trước mặt Lý Khấu, trước hành lễ với trưởng bối, dáng vẻ đầy phép tắc sau đó mới nhìn Lý Khấu cười tủm tỉm nói:
"Lý tỷ tỷ, trong lời tỷ tỷ nhắc Nhị lão gia là Nhị lão gia Tạ phủ của chúng ta?"
Lý Khấu quét mắt nhìn nàng, lúc vào đây, hai người đã biết mặt, Lý Khấu cũng biết đây là tiểu thư Nhị phòng, trong mắt đầy khinh miệt, nói:
"Đúng, chính là Nhị lão gia của quý phủ."
"Quý phủ nhị lão gia là phụ thân muội, muội xếp thứ năm, lúc nãy tỷ tỷ nhắc cha muội, muội mới muốn tiến lên nghe một chút. không biết Lý tỷ tỷ mới vừa nói phụ thân muội đến phủ tặng lễ, không biết đột nhiên phụ thân đến tặng lễ gì?"
Tạ Hộ tỏ vẻ tiểu cô nương ngây thơ, mắt to vụt sáng vụt sáng, nhìn vào cảm thấy rất hồn nhiên, Lý Khấu nói: "Làm sao ta biết phụ thân ngươi đến tặng lễ gì, sao ngươi không về hỏi hắn? Cớ gì phải hỏi ta?"
"Tỷ tỷ à, tỷ tỷ nói cho muội biết đi. Phụ thân muội trước giờ luôn nhắc nhở tỷ muội chúng ta, nữ tử phải tuân thủ nghiêm ngặt nội trạch*, không được can thiệp ngoại trạch*, muội muốn hỏi nhưng phụ thân cũng sẽ không nói cho muội biết, nếu phụ thân muội phải quỳ phải cầu xin phải lôi kéo, ắt hẳn là gặp chuyện gì khó khăn, tuy nói nữ tử không được can thiệp công việc ngoại trạch của nam tử, nhưng phận là nữ nhi sao lại có thể làm ngơ để người ngoài có quyền muốn nhận xét phụ thân thế nào cũng được sao? Như vậy thì khác gì cầm thú?" Giọng Tạ Hộ nhẹ nhàng, ngọt ngào, tốc độ cũng vừa phải khiến người ta nghe xong không tự chủ muốn đi theo lời nàng.
Lời nàng nói đầy đả kích, khiến mặt Lý Khấu đỏ lên, câu nói kia 'Nữ tử phải tuân thủ nghiêm ngặt nội trạch, không được can thiệp ngoại trạch' quả thật khiến nàng ta xấu hổ, nàng bị Tạ phủ lão phu nhân quấn lấy, đại phu nhân Triệu thị cũng như tượng nhìn nàng ta chằm chằm, không khỏi nhớ tới trước khi đi mẫu thân dặn dò, cũng nói cho nàng ta biết Tạ gia có chủ ý, dặn nàng phải cực kỳ cẩn trọng, không thể chấp thuận Tạ phủ bất cứ chuyện gì, đang vắt óc nghĩ cách pha trò giết thời gian, ngẫu nhiên nhớ tới phụ thân nàng chế nhạo Nhị lão gia Tạ phủ. Lý Khấu muốn khẳng định cho Hình thị và các tiểu thư biết nàng ta có lập trường của riêng mình, đừng nghĩ nàng ta là người dễ bị gạ gẫm.
Vốn nghĩ rằng nói xong chuyện kia thì lão phu nhân và đại phu nhân sẽ hiểu ý của mình, Tạ phủ nhị lão gia không được sủng ái, tự nhiên sẽ không có người đứng ra thay hắn tranh luận, nếu thay đổi Tạ phủ đại lão gia và tam lão gia, nàng cũng khôngdám không kiêng nể mà nói trắng trợn ra như vậy.
Nhưng nàng ta không hề nghĩ tới, lại có Nhị phòng dám đứng ra tranh luận, nhìn tiểu cô nương tươi tắn như hoa trước mặt, đáy lòng tràn đầy khinh miệt, nàng ta thầm nghĩ, cho dù Nhị lão gia đang đứng trước mặt nàng ta cũng dám nói, huống gì là tiểu nha đầu này, dù hơi hốt hoảng nhưng nàng ta rất nhanh lấy lại tinh thần, nói với Tạ Hộ:
'Tiểu cô nương này thật kỳ quặc, phụ thân ngươi gặp khó khăn gì làm sao ta biết?'
Tạ Hộ nghiêng đầu một cái: 'Nhưng lúc nãy Lý tỷ tỷ cũng kể đầu đuôi câu chuyện còn biết rõ phụ thân ta quỳ cầu xin, có nghĩa là tỷ tỷ chứng kiến hết mọi việc, sao có thể nóikhông biết chuyện gì? Tỷ tỷ không nói rõ ràng, làm sao bọn ta tin được lời tỷ tỷ? Hay là tỷ tỷ chỉ đùa vui với bọn ta thôi?'