Hơn 2 năm nay tôi vẫn luôn chờ cậu.
Tôi chờ cậu đọc cái tin nhắn của tôi năm ấy.
Nhưng sự thật rằng cậu đã đọc nó và không hề liên lạc với tôi hơn hai năm nay.
Rốt cuộc cậu coi tôi là gì?
Cậu có biết khi cậu chặn mọi đường liên hệ tôi đã như thế nào không?
Cười sao? Hay khóc?
Không, tôi thất vọng lắm cậu ạ.
Tôi ước mình được quay trở lại thời gian của 5 năm trước, nếu có thể tôi và cậu cũng sẽ chẳng bao giờ như thế này.
Nói là vậy nhưng hiện thực luôn bất ngờ.
Cậu à, tôi vẫn luôn rặn lòng mình quên cậu nhưng thật sự tôi không thể.
Ai cũng bảo tôi mạnh mẽ nhưng họ có biết tôi đã khóc một mình bao nhiêu đêm không?
Họ bảo tôi kiên cường nhưng họ đâu ngờ rằng trái tim tôi như đang bị bót nghẹn lại tưởng như không thở được.
Biết quên là rất khó nhưng tôi sẽ học và học nó.
Can đảm lên nào H ơi.
Tất cả chỉ là quá khứ thôi, quên nó và hướng đến tương lai đi nào.
Mạnh mẽ lên.
Biên Hoà
Ngày 6/5/2015.
This too shall pass.