Tôi đã được gặp rất nhiều người trong cuộc sống. Vui có, buồn có, não nề có, hạnh phúc có và lâu lâu là những con người dường như đang ở nơi cực điểm của sự mắc kẹt.
Họ vẫn là họ, vẫn cố giả tại một nụ cười, vẫn cố viết một câu an ủi trong khi chính mình cần nó hơn ai hết. Tôi tự hỏi là liệu họ có đang mệt lắm không nhưng nếu hỏi thì chẳng phải mình là người vô duyên à? Hoặc không thì cũng là con người nhiều chuyện, thích tám sự đời.
Tôi chẳng là ai trong cuộc sống của bạn. Nếu may mắn tôi sẽ được xếp vào hàng ngũ bạn thân, người thân hay là người tri kỉ và cũng có thể được xem như là một con người không thể tách rời như hình với bóng.
Tôi chỉ mong bạn vẫn có thể là bạn, một người mà bạn đã và đang. Đừng chỉ vì một hành động hay tác động nào đó mà ảnh hưởng tới bạn, thay đổi cả con người của mình. Khi nào bạn đạt được cực trị của con người, dương vô cực của cảm giác, chắc chắn khi nhìn lại bạn sẽ cảm thấy mình khác.
Chôn vùi nó, vứt nó hay đơn giản là đốt nó để làm mình thoải mái hơn. Đừng so đo hay suy nghĩ quá nhiều, tuổi trẻ chỉ có một lần và một lần duy nhất. Cứ ngồi mà bó mình hay căng con mắt ra nhìn vào thất bại hay lựa chọn đó cũng sẽ chẳng thay đổi được gì. Bạn là bạn và bạn là người quyết định cuộc đời bạn, hơn ai hết hãy sống cho mình, hãy thưởng thức giá trị cuộc sống.
YOLO. You will be fine. I promise.
03/08/2015
Biên Hoà nhiều mây.
00:00