"Em muốn biết?" Sở Luật không gạt tay Lý Mạn Ny ra, chỉ lạnh nhạt hỏi.
Lý Mạn Ny sửng sốt, cô không đồng ý hay từ chối, cơ thể lại run rẩy không ngừng.
"Em yên tâm, anh sẽ không làm lại chuyện đó lần thứ hai đâu, em không cần phải lo lắng anh sẽ làm gì em." Sở Luật kéo tay cô đi về phía trước.
Lý Mạn Ny cũng cố gắng đuổi kịp, cô sợ rằng chỉ cần chậm một chút thôi anh sẽ biến mất.
Nhưng thực ra, cô đã mất anh rồi.
Trong một nhà hàng, Sở Luật uống cạn một ly rượu, ánh mắt tối đen, sâu không nhìn thấy đáy, anh đặt ly xuống, nhìn người phụ nữ ngồi đối diện minh.
"Những gì em muốn biết anh đã nói hết rồi, em còn thắc mắc gì nữa không?"
Sắc mặt Lý Mạn Ny vô cùng khó coi, bàn tay đặt trên đùi siết chặt, anh nói người anh tìm vốn dĩ không phải Hạ Dĩ Hiên mà là Hạ Nhược Tâm, tất cả chỉ là hiểu lầm, anh còn nói người anh yêu vốn phải là Hạ Nhược Tâm, còn Hạ Dĩ Hiên vốn được cho là đã chết lại không hề chết, rằng anh đã hận sai người rồi.
"Vậy bây giờ, anh định thế nào?" Lý Mạn Ny trầm giọng nói, còn có sự tuyệt vọng không thể che giấu, sao lại có thể như thế này, người mà anh tìm kiếm lại là Hạ Nhược Tâm, vậy cô phải làm thế nào để giữ được anh, bảo vệ được hôn nhân, bảo vệ được gia đình của mình đây?
"Cứu vãn." Sở Luật thẳng thắn nói, lạnh lùng và kiên định.
"Vậy còn em thì sao?" Lý Mạn Ny thất vọng hỏi anh, anh muốn cứu vãn mối quan hệ với một người phụ nữ khác, vậy còn người vợ là cô sẽ ra sao đây? Chẳng lẽ anh muốn cô ngoan ngoãn nhường lại vị trí Sở phu nhân này cho người vợ trước của anh, sau đó sẽ chúc phúc cho hai người sao?
Cô không làm được, vĩnh viên không làm được, cô nỗ lực 4 năm nay, bất kể chuyện gì xảy ra cô cũng sẽ không hết hy vọng, muốn cô buông tay trừ phi cô chết.
Sở Luật lại uống cạn một ly rượu khác, lúc này anh không phải đang đàm phán, anh chỉ đơn giản là nói cho cô biết mọi chuyện, còn những việc sau đó anh chưa hề nghĩ tới.
"Anh đã nói rồi, anh sẽ chẳng làm gì em cả." Sở Luật trầm mặc nói, anh chưa bao giờ thực sự lo nghĩ về cô, bọn họ là cùng một loại người, có thể không từ một thủ đoạn nào để có được cái mình muốn, cũng có thể vô sỉ tính toán bất kỳ kẻ nào, người như vậy sao có thể dễ dàng buông ta đây.
Cánh môi Lý Mạn Ny run rẩy.
"Hạ Dĩ Hiên là người anh yêu lầm, còn Hạ Nhược Tâm mới là tình yêu đích thực của anh, vậy em, Lý Mạn Ny này là cái gì đối với anh, anh nói đi!" Lý Mạn Ny đặt hai tay lên bàn, dùng sức siết chặt.
Sở Luật đặt lý rượu xuống, đứng lên nắm lấy tay cô, "Về thôi, muộn rồi, mai anh còn phải đi làm."
Anh không muốn trả lời, anh vốn dĩ không thể trả lời được,Lý Mạn Ny cũng không buồn g tha cho anh, cô muốn biết cố có địa vị gì trong lòng anh, cô có ý nghĩa như thế nào với anh.
"Em là vợ anh." Sở Luật thu tay về đút túi quần, anh từng có hai người vợ, một người đã hứng chịu tất cả sự tàn nhẫn của anh, một người thì có được tất cả tình yêu thương của anh, thực sự mà nói, cô may mắn hơn người nọ rất rất nhiều.
Tất cả đều là lỗi của anh, anh sẽ tìm một con đường toàn vẹn nhất, nhất định anh sẽ không phạm sai lầm nữa.