Lý Mộ Vũ nói :
"Tối nay ta mời mấy vị đại thần Yên quốc uống rượu ở Nguyệt Mãn lâu. Nếu như Tiêu huynh có thời gian rãnh, xin mời cùng đến. "
Ta đưa mắt nhìn Lý Mộ Vũ nói :
"Nếu là mạo muội quấy rầy sẽ bất tiện. "
Lý Mộ Vũ cười nói :
"Tiêu huynh không cần phải khách khí Mạc Vũ thật lòng xin mời. "
Ta cố ý nói :
"Không biết khi đó Đoạn quốc sư có đến hay không?"
Lý Mộ Vũ mỉm cười nói :
"Đương nhiên nàng sẽ đi. "
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ mất tự nhiên. Ta đã sớm đoán được hắn có hảo cảm với Hoàn Tiểu Trác, có lẽ do thân phận của hắn nên trước sau vẫn không biểu lộ công khai. Ta vừa vặn nắm được điểm này, muốn lợi dụng Hoàn Tiểu Trác làm suy sụp lòng tin của Lý Mộ Vũ, cho hắn một kích nặng nề .
"Tốt, ta nhất định sẽ đến đúng hẹn. "
Chúng ta làm theo đề nghị của Cao Quang Viễn, hộ tống A Y Cổ Lệ vào phủ tướng quốc .
Mọi chuyện tiến triển còn thuận lợi hơn so với dự đoán của chúng ta, sắp xếp tốt cho A Y Cổ Lệ xong. Cao Quang Viễn mời ta đến phòng của hắn, mỉm cười nói :
"Tiêu tướng quân, Đại vương đã quyết định, năm ngày sau tự mình đến đây rước dâu. "
Trong lòng ta hiểu, Yên vương Lý Triệu Cơ sở dĩ làm như vậy, cùng mê hôn thuật của Hoàn Tiểu Trác không tránh được quan hệ. Ta lạnh nhạt cười nói :
"Cao tướng quốc có phải muốn sửa đổi kế hoạch, tính toán ra tay với Yên vương ngay trong phủ Tướng quốc?"
Cao Quang Viễn lắc đầu .
Ta cười nói :
"Lúc này mà Cao tướng quốc vẫn sợ việc này bị đổ lên đầu ngài?"
Cao Quang Viễn nói :
"Tiêu tướng quân không nên hiểu lầm, nếu như ta đã quyết định làm ra chuyện này, đã sớm suy nghĩ qua hết thảy hậu quả, lại còn sợ tự rước lấy họa sao?"
Cao Quang Viền mở bản đồ trên bàn ra nói :
"Mời Tiêu tướng quân nhìn, đây là con những con đường sẽ phải đi qua vào ngày hôn lễ. Ta quyết định sẽ hành động trên đường Yên vương trở về Hoàng thành, giết chết hắn ngay trên đường về. "
Trong lòng ta mừng thầm, cứ như vậy, an toàn của A Y Cổ Lệ có thể được bảo đảm đầy đủ. Ta thấp giọng nói :
"Đã quyết định chọn người ám sát Yên vương chưa?"
Cao Quang Viễn gật đầu nói :
"Đã chọn được người, nhưng vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng. "
Ta nhíu mày nói :
"Chuyện này là quan trọng nhất, nếu như không nắm chặt mười phần, chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. "
Đuôi lông mày Cao Quang Viễn khẽ động :
"Tiêu tướng quân có thể thuyết phục nàng ra tay sao?"
Ta gật đầu nói :
"Chuyện này để ta lo. "
Để Lãnh Cô Huyên ám sát Yến vương là suy nghĩ đã có trong đầu ta từ sớm. Đến lúc đó nàng tháp tùng A Y Cổ Lệ vào cung, khoảng cách với Yên vương Lý Triệu Cơ rất gần, huống chi bản thân nàng lại có võ công xuất thần nhập hóa, chỉ cần nắm được thời cơ, Yên vương không có bất cứ cơ hội chạy thoát nào .
Cao Quang Viễn nói :
"Cùng với việc giết chết Yên vương, ta sẽ để người trong cung khởi sự, khống chế Liệt Vi vương phi, đưa Vương tử Lý Quốc Thái lên ngôi. "
Ta nhắc nhở hắn :
"Điều khiển thế cục của Hoàng cung dễ dàng, nhưng muốn điều khiển cả thế cục Yên đô cũng rất khó khăn. Những thần tử khác sẽ không trơ mắt nhìn ngài làm mưa làm gió. "
Cao Quang Viễn cười nói :
"Tiêu tướng quân yên tâm, những việc này ta đã sớm tính toán. Tên sát thủ ám sát Yên vương nếu như thực sự lợi hại như ngài nói, kế hoạch tiếp theo của chúng ta sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. "
Cao Quang Viễn nói :
"Sau khi sát thủ ám sát Yên vương, ta sẽ cho người gây hỗn loạn để tạo cơ hội cho nàng chạy trốn. Nhưng phương hướng nàng chạy trốn chính là hướng phủ của Hữu tướng quốc Vệ Tử Việt. "
Ta tức khắc hiểu được ý đồ của Cao Quang Viễn, hắn muốn đem chuyện Yên vương bị ám sát đổ lên đầu cả nhà Vệ Tử Việt. Người này thực sự là cao thủ tạo ra âm mưu .
Cao Quang Viễn nói :
"Ta sẽ đoàn kết chúng thần hết sức tiến cử hiền tài Lý Quốc Thái lên làm vua, nội bộ Vương thất hẳn là không có vấn đề gì. "
Ta gật đầu nói :
"Ngày đại hôn, quân đội Đại Khang sẽ tập hợp tại biên giới giữa Yên - Khang. "
Cao Quang Viễn mỉm cười nói :
"Tiêu tướng quân yên tâm, sau khi Lý Quốc Thái thuận lợi trở thành Yên vương, ta sẽ mở rộng cửa Yên quốc cho Đại Khang trước tiên. "
Ta đi tới Nguyệt Mãn lầu dự tiệc đúng giờ hẹn, người ra vào nơi này đều là vương công quý tộc của Yên quốc hoặc là những vị khách hào phóng vung tiền như nước, mặc dù Nguyệt Mãn lầu nằm ở vùng tây bắc, nhưng những món ăn bên trong toàn mang phong vị Ngô Việt (phương nam) .
Đi vào Nguyệt Mãn lâu, giống như đi vào tửu lâu tại Tô Hàng, rường cột chạm trổ, trang sức đẹp đẽ tinh xảo. Thị tỳ trong lầu váy lụa mong manh, cười tươi như hoa, làm cho người ta ngỡ như đi tới ngày xuân tại Giang Nam. Nhìn cánh tay như ngó sen cùng với đôi chân trắng nõn lộ ra khỏi váy của các nàng, trong lòng kìm không được cảm thấy chút men say, đúng là rượu không say mà người tự say .
Lý Mộ Vũ mỉm cười ra đón, bất luận hắn đến nơi đâu cũng sẽ trờ thành người đầu tiên được thiếu nữ nhìn chăm chú, lần này cũng không ngoại lệ. Ta thậm chí bắt đầu hối hận, vì sao lúc đầu không nói Khinh Nhan làm một cái mặt nạ anh tuấn hơn, để bây giờ bị Lý Mộ Vũ đoạt đi rất nhiều danh tiếng . Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Nhưng vóc dáng oai hùng cùng khuôn mặt thô quánh của ta cũng hấp dẫn sự chú ý của không ít thiếu nữ, điều này cũng làm ta hơi cảm thấy an ủi .
Lý Mộ Vũ nhiệt tình cầm tay ta :
"Tiêu huynh, tất cả mọi người đều đến đông đủ, chỉ còn chờ ngài nữa thôi. "
Ta theo hắn đi tới Yêu Nguyệt các, thấy đa số người ngồi đó ta đều nhặn ra. Trừ hai cha con Vệ Tử Việt, còn có Võ Thắng Cừ thống lĩnh Ngự lâm quân, hắn ngồi cùng bàn với Cao Hàm. Theo như ta biết, Võ Thắng Cừ chính là một trong nhưng trợ thủ quan trọng của Cao Quang Viễn. Giữa bọn họ còn có một tầng quan hệ không ai biết : Võ Thắng Cừ chính là con nuôi của Cao Quang Viễn .
Ta chắp tay với mọi người, cuối cùng ánh mắt rơi trên người Hoàn Tiểu Trác. Nàng khẽ mỉm cười với ta .
Ta cười híp mắt đi tới chồ Hoàn Tiểu Trác, ngồi xuống bên cạnh nàng .
Lý Mộ Vũ hơi ngạc nhiên, theo như sắp xếp lúc trước của hắn là muốn ta ngồi bên cạnh cha con Vệ Tử Việt. Nhưng nếu ta ngồi xuống rồi, hắn cũng không thể nói thêm điều gì, không thể làm gì khác hơn là mỉm cười trở về chồ ngồi của mình :
"Nếu như mọi người đều đến đông đủ, chúng ta có thể khai tiệc rồi. "
Hoàn Tiểu Trác thấp giọng nói với ta :
"Dường như huynh không quan tâm chút nào đến ánh mắt người khác?"
Ta mỉm cười nói :
"Có thể ngắm dung nhan của Quốc sư, ta không quan tâm bọn họ sẽ cảm thấy như thế nào. "