Mặc dù cũng không có người theo dõi A Đông để đi đến tận đây, thế nhưng ta vẫn không dám lơ là, liền bảo Xa Hạo lặng yên mang A Đông đến Vạn Hoa lâu, Mộ Dung Yên Yên không chút do dự đem hắn dấu đi .
A Đông mặc dù nhìn thấy có người ám sát Yến Nguyên Tịch, nhưng mà đến nay vẫn chưa có nghe được tin Yến Nguyên Tịch đã bị chết nên vô phương chứng minh Yến Nguyên Tịch là bị giết, vậy rốt cuộc lần này là ai? Là ai giật dây ám sát Yến Nguyên Tịch? Một loạt nghi vấn cứ quanh quẩn mãi trong đầu ta, vô pháp giải tỏa .
Bởi vì Tinh hậu phải đi đến Thái miếu để tế tồ, ta cũng không có cách nào đem tin tức Yến Nguyên Tịch bị giết lập tức truyền cho nàng, một mặt sai người đi thám thính Trầm Trì đã đến nơi nào, còn mặt khác bắt đầu khua chuông gõ mỏ chuẩn bị nghĩ ra đòi sách để ứng phó .
Tiến trình của Trầm Tri chậm chạp vượt qua sự tưởng tượng của ta, hắn thấy ta mà cũng không nóng lòng chạy tới Tần đô, lẽ nào hắn đang đang chờ đợi tin tức Yến Nguyên Tông băng hà?
Màn đấu võ chân chính chưa bắt đầu, mà cuộc chiến kiểm tra sự chịu đựng của song phương đã khai hỏa trước. Việc sinh tử của Yến Nguyên Tông giờ đã trở thành then chốt của đại cuộc. Hắn có thể sống lâu trên đời này thêm một ngày, khả năng Tinh hậu chiến thắng Yến Hưng Khải cũng lại càng lớn .
Sau khi Tinh hậu bái tế ở Thái miếu xong, ngay ngày hôm đó liền trở về hoàng cung, trên đường đi qua Phong Lâm các, nàng bảo Hứa công công cùng đi xuống xe nghỉ ngơi .
Ta nghe được tin tức nàng chủ động đăng môn bất giác có chút kinh ngạc, chẳng lẽ Tinh Hậu lại xảy ra chuyện gì, bằng không nàng sẽ không chủ động đi tới gặp ta. Tuy nói ta là nghĩa tử của nàng, thế nhưng hiện tại thân phận của ta là sứ thần Khang quốc đến đây để trao đổi việc liên minh, huống chi Yến Hưng Khải đối với ta đề phòng rất nặng, nếu như biết ta cùng Tinh Hậu lui tới thân thiết, y nhất định sẽ hoài nghi chúng ta chuẩn bị liên thủ đối phó với y .
Tinh Hậu che giấu không được vẻ bối rối trên mặt, ta vội vàng mời nàng vào thư phòng, mới vừa đóng cửa phòng, Tinh Hậu đà run giọng nói :
"Lệ Cơ. .. quả nhiên không có gạt ta. .. bài vị của Tuyên Long hoàng lại. .. lại bị rơi xuống. .. "
Ta nhìn vẻ kinh khủng hiện lên trên khuôn mặt nàng, vội vàng đỡ nàng ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng nói :
"Mẫu hậu chớ sợ, người uống miếng nước trước rồi hãy nói. "
Ta pha một ly chè xanh cho nàng, Tinh Hậu uống hai ngụm, buông ly trà xuống, tâm tình hình như ổn định được một ít. Lúc này mới đem việc thấy ở Thái miếu tự thuật lại một lần cho ta nghe .
"Khi ta vào thăm viếng từ đường, bài vị của tiên hoàng đột nhiên từ phía trên rớt. .. xuống. .. suýt nữa. .. rớt trúng người ta. .. "
Tinh Hậu nhớ tới một màn vừa rồi vẫn còn chưa hết kinh hồn .
Ta nhíu mày, theo như ta thấy, ta không tin bất cứ việc ma quỷ linh hồn gì hết. Mặc dù lần lượt đã được nghe Lệ Cơ và Tinh Hậu thuật lại chuyện này, ta vẫn tin tưởng vừng chắc việc này tám phần mười là có người ở phía sau quấy phá .
Tinh Hậu nói :
"Ta thậm chí nghe được. .. có người. .. có người gọi tên ta. .. "
Môi của nàng cũng tái nhợt, trong ấn tượng của ta, đây vẫn là lần đầu tiên nàng biểu hiện ra kinh hoàng đến như vậy .
Tinh Hậu cố sức lắc đầu, nói :
"Không! Ta bảo võ sĩ tìm tòi qua xung quanh thái miếu, bên trong từ đường ngoại trừ ta không có những người khác. Hơn nữa ta rõ ràng nghe được có người gọi ta. .. "
Mắt nàng rưng rưng, nói :
"Ta thực sự rất sợ. .. có phải vì chuyện giữa chúng ta nên khiến cho vong linh của Tiên hoàng. .. tức giận hay không. .. hắn tới để trả thù ta. .. "
Ta cúi người hôn lên đôi môi lạnh buốt của Tinh Hậu, nàng hơi chống cự từ chối một chút, nhẹ giọng nói :
"Chúng ta. .. không thể như vậy. .. hiện tại hắn đã tìm đến ta rồi, ta rất sợ. .. hắn sẽ đến tìm ngươi báo thù. "
Ta đem cả người nàng đặt tại góc tường, hai tay bắt lấy cổ tay nàng, dọc theo đôi môi nàng hôn tới bên tai, từ trên xuống dưới hôn từng tấc da thịt mềm mại trơn bóng như tơ của nàng, thân thể cứng ngắc của Tinh Hậu dưới những cái hôn nồng nhiệt của ta dần dần mềm xuống, ta xé đi đai quần của nàng, chiếc váy dài lộng lẫy của nàng như thác nước chảy xuống mặt đất, thân thể nàng hoàn mỹ mà lả lướt, so với thiếu nữ thanh xuân không thua kém bao nhiêu, một giọt nước mắt dọc theo hai gò má nàng chậm rãi chảy xuống, cơ thể ta và nàng đột nhiên quấn lại, dọc theo vách tường chậm rãi ngã xuống mặt đất. . . Nguồn: https://truyenfull.vn
Nét mặt đỏ bừng của Tinh Hậu hồi lâu vẫn chưa rút đi hết, ta mang cho nàng sự vui vẻ giúp nàng quên đi sự sợ hãi, vừa rồi nàng cầm tay ta nhẹ giọng nói :
"Bây giờ ta dường như đã bình tĩnh rất nhiều rồi. .. "
Nàng bị ta nhìn gần như thế, hơi xấu hổ cúi đầu xuống, ta biết Vô Gian Huyền Công của mình đối với nàng có tác dụng nhất định như một liều thuốc an thần, ngày đó ở tại đại Hán, ta cũng dùng phương pháp này trị hết tâm bệnh cho Tinh Hậu .
Ta hôn một cái thật sâu lên đôi môi mềm mại của nàng, lúc này mới nói :
"Yến Nguyên Tịch đã bị ám sát, hiện tại sinh tử không rõ, Trầm Trì cố ý kéo dài tiến độ hồi kinh, hiển nhiên đang chờ đợi tin tức bệ hạ băng hà. "
Tinh Hậu yên ổn thở dài một hơi, nói :
"Nhiều lần trọng dụng Trầm Trì đó là quyết định sai lầm nhất trong cuộc đời ta, hiện tại cuối cùng ta cũng hiểu vì sao tiên hoàng phải giáng chức đầy hắn đến Tế Châu. "
Ta thấp giọng nói :
"Tuy mất bò mới lo làm chuồng nhưng vẫn còn chưa có trễ, lần này trước tiên phải nghĩ biện pháp gạt bỏ Trầm Trì, diệt trừ hắn chẳng khác nào như chém đứt một cánh tay của Yến Hưng Khải. "
Tinh Hậu nói :
"Thầm Trì rất nhạy bén. hắn mặc dù sẵn có dã tâm, nhưng mà tại trong triều làm quan biểu hiện ra là người cần kiệm liêm chính, rất có danh tiếng, muốn giết hắn cũng không phải là chuyện dề dàng gì. "
Ta gật đầu nói :
"Con muốn đi Thái miếu điều tra một chuyến, sự việc mẫu hậu gặp phải, con thủy chung hoài nghi có người ở phía sau phá rối. "
Tinh Hậu trầm ngâm chốc lát, rồi từ trên người móc ra một miếng Long bội đặt vào tay ta, Long bội đối với ta mà nói cũng rất quen thuộc, lúc trước nàng nhận ta là nghĩa tử đã giao cho ta coi như là tín vật, sau đó khi ra rời khỏi Tần quốc cũng đã tự tay trả lại cho nàng .
Tinh Hậu nhẹ giọng nói :
"Hãy giữ gìn nó, ta hy vọng kiếp này ngươi cũng đừng trả nó lại cho ta lần nữa. .. "
Trước khi màn đêm buông xuống, ta cùng đi với Xa Hạo và chúng võ sĩ đến thái miếu ở phía tây hồ Yên Chi, lần trước khi ta tới thái miếu là ta đi theo Yến Lâm đến đây tế tổ .
Tuyên Long Hoàng là nghĩa phụ của ta, long bội mà ta sở hữu chính là tín vật ông tự tay tặng cho, hơn nữa còn là thủ dụ đặc biệt của Tinh Hậu cấp, cho nên đương nhiên ta có thể dễ dàng đi vào thái miếu. Mặc dù ta có thể tiến nhập thái miếu, thế nhưng dựa theo thân phận, ta vẫn không có tư cách đi vào trong từ đường .
Xem như là nghĩa tử của Tuyên Long Hoàng, ta cũng chỉ có thể dâng hương trước tú tượng (ảnh thêu) của các triều đại hoàng đế Tần quốc, ta cung kính quỳ lạy trước bức họa của Tuyên Long Hoàng, ngưng mắt nhìn linh vị của ông, trong lòng không khỏi có chút chột dạ. Bản thân mình quả thực đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với ông, thê tử, con gái, con dâu của ông trước sau cũng đều bị ta chiếm giữ hết, trên đời nếu như thật sự có linh hồn, người thứ nhất mà ông ấy bỏ qua chắc chắn sẽ là ta rồi .
Dâng hương hoàn tất, ta hướng chung quanh bốn phía từ đường lạy một lần, sau đó thắp một nén hương vào trong lư hương tại trước cửa .
Bất thinh lình một trận gió lạnh thổi qua, ta vội vàng nhắm mắt lại, mặc dù như vậy nhưng tàn nhang vẫn thôi lên trên người ta. Nhìn khắp nơi chung quanh, nơi nơi đều là gió êm sóng lặng, cơn gió lạnh dường như là thổi ra từ trong từ đường .
Trong lòng ta không khỏi rùng mình một cái, Xa Hạo nhìn ra tình huống có phần không bình thường, vội vàng đi tới bên người tạ hỏi :
"Công tử có chuyện gì?"
Ta lắc đầu, thấp giọng nói :
"Trong từ đường này chắc chắn có gì cổ quái. "
Xa Hạo nói :
"Hay là ta vào xem thử?"
Ta ngăn cản :
"Không được, trừ phi là thành viên hoàng thất của đại Tần, chứ ngoại nhân không có tư cách vào từ đường, chúng ta về trước đi, bàn bạc thêm rồi hãy tính. "
Đi ra ngoài cổng chính thái miếu, bóng đêm đã chìm sâu, ta ngưng mắt nhìn phương hướng thái miếu, lạnh lùng nói :
"Vừa rồi bầu trời căn bản không có một chút gió nào thổi qua, cơn gió lạnh rõ ràng là thổi ra từ trong từ đường. "
Xa Hạo nói :
"Ta quan sát qua hoàn cảnh của thái miếu, ba mặt thái miếu đều có trọng binh canh giữ, chỗ mỏng nhất chính là hướng có thủy triều, nếu như có người lẻn vào tất nhiên là phải đi qua nơi đó rồi. "
Ta giương mắt nhìn ánh trăng trên bầu trời thấp giọng nói :
"Trên đời này không bao giờ có ma quỷ hay linh hồn gì hết, hôm nay ta nhất định phải điều tra ra manh mối của việc này mới được. "