Ta gật đầu, ai cũng có thể nhận ra chuyện này, Yến Nguyên Tông sớm hay muộn cũng phải chết, nhưng mà chậm ngày nào đối với chúng ta tốt ngày đó .
Hứa công công nói :
"Hoàng thượng nếu như mà chết đi, thì thái tử sẽ là người kế nhiệm, nếu như chuyện này trở thành hiện thực, thì cảnh ngộ của thái hậu sẽ trở nên vô cùng khó khăn. "
Ta mỉm cười nói :
"Hứa công công có biện pháp nào không?"
Hứa công công hạ giọng nói :
"Bây giờ, người có thể trợ giúp thái hậu chỉ có điện hạ, lợi ích của thái hậu cũng là lợi ích của điện hạ, sau này lợi ích của Đại Tần chẳng còn quan trọng gì với thái hậu nữa, cho nên sau khi hoàng thượng chết đi, đối với điện hạ lại là thời cơ ngàn năm có một. .. "
Trong lòng ta chợt rung động, đã hiểu được ý của Hứa công công, nếu như Yến Nguyên Tông chết đi, thì Tinh Hậu cũng sẽ không giữ lợi ích của Tần quốc làm gì cả .
Lấy tình cảm của nàng đối với ta, tất nhiên sẽ toàn lực ủng hộ ta. Khi ta trở lại mảnh đất Tuyên Thành của mình, cộng thêm sự ủng hộ của Tinh Hậu, thì chuyện của ta trở nên dễ dàng hơn rất nhiều .
Hứa công công nói :
"Bây giờ là thời gian khó khăn nhất với thái hậu, cũng là thời khắc mấu chốt nhất với điện hạ, điện hạ nên nghĩ cách, tuyệt đối không thể để cho Yến Nguyên Tịch thuận lợi tới Tần đô được. "
Sau khi từ biệt Hứa công công, ta trở lại khách điếm, một ý niệm to gan nảy sinh trong đầu ta, cản trờ Yến Nguyên Tịch tới Tần đô là một biện pháp tốt nhất, ta có thể sai người ám sát hắn trên đường đi. Thế nhưng bên cạnh Yến Nguyên Tịch có rất nhiêu cao thủ bảo hộ, muốn tới gần hắn đâu có dễ, huống chi hắn còn có Trầm Trì lắm mưu nhiều kế làm bạn .
Sau nhiều lần lo lắng, ta đã quyết định mạo hiểm thử một lần, nếu như Yến Nguyên Tịch thuận lợi đi tới Tần đô, chắc chắn rằng tình thế sẽ trở nên khó khăn hơn bây giờ rất nhiều .
A Đông là người thích hợp nhất để làm chuyện này, tuy rằng về phương diện võ công, hắn thua Đường Muội, thế nhưng sự lạnh lùng bình tĩnh lại hơn, các võ sĩ bên cạnh ta không ai có thể bằng được hắn .
Ta đích thân đưa hai bức họa Yến Nguyên Tịch và Trầm Trì cho A Đông .
A Đông trịnh trọng cất vào trong ngực .
"Có cần trợ thủ hay không?"
A Đông lắc đầu :
"Thuộc hạ có Lôi Thần!"
Trong cảm nhận của hắn, Lôi Thần còn đáng tín nhiệm hơn bất kỳ trợ thủ nào .
Ta thưởng thức gật đầu :
"Chuyện này cho dù thành hay bại, cũng không được để lại dấu vết. "
A Đông nói :
"Chủ nhân yên tâm!"
Ta nặng nề vỗ vỗ hắn đầu vai :
"Sống trở về gặp ta!"
Buổi trưa hôm sau, Tinh Hậu cho gọi ta vào trong cung, trong đôi mắt đẹp của nàng toàn tơ máu, hiển nhiên là đêm qua không ngủ .
Ta có chút đau lòng, nếu như cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn nàng không duy trì được nữa .
Tinh Hậu nói :
"Dận Không, tối hôm qua ta đã suy nghĩ kiến nghị của ngươi. "
Ta mỉm cười nói :
"Mẫu hậu quyết định chưa?"
Tinh Hậu gật đầu nói :
"Ta quyết định lặp Trạch vương Yến Nguyên Tề là hoàng đế kế nhiệm, mẫu phi của hắn bị bệnh chết từ lâu, hơn nữa trong triều hắn không có tay chân, là người đôn hậu, là một người thích hợp để lựa chọn. "
Ta âm thầm thở dài một hơi, Tinh Hậu cuối cùng cũng tiếp nhận hiện thực, nếu như cứ chìm đắm trong bi thương, không bằng sớm ngày chuẩn bị, muốn đối phó với Yến Hưng Khải thì đây là bước đầu tiên phải làm .
Tinh Hậu nói :
"Ngươi định bao giờ công khai thân phận?"
Ta cười nói :
"Hôm nay hài nhi sẽ công khai thân phận mình!"
Tinh Hậu hơi cảm thấy kinh ngạc, nhẹ giọng nói :
"Chẳng nhẽ ngươi không sợ Yến Hưng Khải đối phó với ngươi hay sao?"
Ta lắc đầu nói :
"Hiện giờ Yến Hưng Khải không có lý do để đối phó với hài nhi, tất cả sức lực của hắn hiện giờ dùng để tập trung cướp đoạt ngôi vị hoàng đế. Mẫu hậu nên chuẩn bị tiệc rượu để tuyên bố việc liên minh với Đại Khang, có lẽ sẽ phân tán được sự chú ý của hắn. "
Tinh Hậu nói :
"Ta sẽ tuyên bố việc liên minh với Đại Khang. "
Ta thấp giọng nói :
"Hài nhi đã phái người ám sát Yến Nguyên Tịch!"
Ánh mắt Tinh Hậu bỗng nhiên sáng ngời, thấp giọng nói :
"Việc này ngàn vạn lần không thể để lại nhược điểm cho Yến Hưng Khải nắm. "
"Mẫu hậu yên tâm, chuyện này không có cạm bẫy gì cả, cho dù ám sát có được hay không, cũng không quan hệ tới người. "
Tinh Hậu nói :
"Nếu như liên minh, ngươi dự định chọn ai làm người đàm phán?"
Ta mỉm cười nói :
"Đương nhiên là Yến Hưng Khải!"
Tinh Hậu không thể tin nhìn ta nói :
"Cái gì?"
Ta cười nói :
"Ta cho hắn một cơ hội thể hiện, nhưng cũng tạo ra một cơ hội cho mẫu hậu loại bỏ hắn!"
Tin tức ta tới Tần quốc trong nháy mắt đã truyền ra ngoài, Tinh Hậu vẫn an bài ta ở Phong Lâm Các .
Từ khi ta rời khỏi Đại Tần, Phong Lảm các vẫn bỏ trống, không có ai vào ở, trong các chỉ có hai hạ nhân phụ trách dọn dẹp, từ chuyện này cũng có thể nhận ra thâm tình của Tinh Hậu đối với ta như thế nào .
Cái ta còn thiếu bây giờ chính là một tờ thánh dụ của Hâm Đức hoàng đế, hắn không cử ta sang Tần quốc liên minh, nhưng mà ta đã có cơ sở để nắm chắc, sau khi Sở nhi nhận được bức thư của ta, sẽ lập tức an bài tất cả, chỉ tối đa là mười ngày sau, ta có thể thuận lợi nhận được thánh chỉ của Hâm Đức hoàng đế .
Để phòng ngừa có người gây bất lợi với ta, Tinh Hậu đã cho hai trăm Ngự Lâm quân phụ trách bảo vệ Phong Lâm các. Tuy rằng ta cảm thấy chuyện này không có nhiều tác dụng, thế nhưng nghĩ tới sự khổ tâm của nàng, ta vẫn đáp ứng .
Tuy rằng ta và Khinh Nhan đã không còn ở bên nhau, nhưng mà ta vẫn không đình chỉ tu luyện Vô Gian Huyền Công, việc âm dương song tu đã làm cho thực lực của ta tăng lên một cảnh giới mới, có thể nhận ra sự được ảo diệu bên trong các chiêu thức .
Người đầu tiên đăng môn bái phỏng ta không phải là Tây Môn Bá Đống, mà là người ta có chút nhớ nhung Mộ Dung Yên Yên .
Mấy năm không gặp, Mộ Dung Yên Yên ngày càng mê người, tóc đen như mây, chải thành những sợi, làn da nõn nà, má đào lúng liếng, trong đôi mắt như có ẩn hiện làn thu ba .
Thấy người ngọc kiều diễm như vậy, trong lòng ta có chút tiếc nuối, ở Đại Tần nhiều năm như vậy, mà ta không có được phương tâm của Mộ Dung Yên Yên, đúng là có chút thất bại . Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Ta phải thừa dịp lần này ta ở Tần đô, nhất định phải đem giai nhân thu vào trong phòng .
Nhớ tới thân phận của nàng, ta nhanh chóng bình tĩnh lại, Tả Trục Lưu là cản trở lớn nhất giữa tình cảm của ta với nàng, lập trường chính trị của Mộ Dung Yên Yên không đứng ở bên ta .
Mộ Dung Yên Yên nhìn ta thật lâu, sau đó mới mỉm cười .
Ta cười nói :
"Thế nào? Không nhận ra ta sao?"
Ta đã tẩy đi dịch dung, hình dáng của ta bây giờ không khác mấy so với ngày xưa .
Mộ Dung Yên Yên cười yếu ớt nói :
"Yên Yên không biết người trước mắt có phải là Bình vương ngày xưa hay không nữa, còn là bằng hữu Long Dận Không mà Yên Yên thường nói chuyện?"
Ta nói một câu hai nghĩa :
"Tình cảm của ta đối với Mộ Dung cô nương chưa từng thay đổi. "
Mộ Dung Yên Yên hơi đỏ mặt, nhẹ giọng nói :
"Nếu như Yên Yên không đoán sai, Bình vương điện hạ đến Tần đô chỉ một thời gian thôi đúng không. "
Lúc này ta mới biết, vì sao trong giọng nói của nàng có chút tức giận, hóa ra nàng cho rằng, vì chuyện của Tả Trục Lưu nên ta phòng bị nàng .
Ta cười nói :
"Có một số việc, Dận Không muốn giải thích với Mộ Dung cô nương, không biết Mộ Dung cô nương có kiên trì lắng nghe ta nói hay không?"
Mộ Dung Yên Yên nói :
"Bình Vương điện hạ cao đàm khoát luận, lúc nào Yên Yên cũng khắc trong tâm khảm, có cơ hội thế này, đương nhiên là Yên Yên sẽ chăm chú lắng nghe. "