Mọi người ngạc nhiên, người nào lại dám ở chỗ này lên tiếng ngăn cản. Trong đại sảnh náo loạn, mọi người quay đầu nhìn về phía giọng nói kia. Tất cả mọi người ngẩn ra khi nhìn thấy một người đứng yên trước cửa.
Trước cửa đại sảnh, một cô gái có mái tóc vàng mắt xanhđang đứng ngạo nghễ, sắc mặt lạnh băng, con ngươi xanh biếc âm trầm, mặc áo đen, chậm rãi từng bước đi vào, cả người phát ra khí chất kiên quyết khó tả. Thu hút ánh mắt mọi người.
Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã
Đúng là Khắc Lôi Nhã!
Trong đại sảnh các quý tộc nói nhỏ với nhau. Sắc mặc Công Tước Cổ Đốn và Giáo Hoàng rốt cuộc cũng thay đổi. Khắc Lôi Nhã làm sao lại xuất hiện ở nơi này!
Có thể thấy Khắc Lôi Nhã đã có quyết định lựa chọn, sẽ cùng bên còn lại đấu tranh quyết liệt!
Sao nàng lại trở về? Nàng muốn làm cái gì, tất cả mọi người hoàn toàn không biết.
"Chủ tế đại nhân, ngươi đã đến." Liễu Tuyết Tình đứng dậy, mỉm cười dịu dàng chào hỏi Khắc Lôi Nhã. Đáy mắt Giáo Hoàng lộ ra tia tán thưởng, Liễu Tuyết Tình không hổ là người mà ông coi trọng. Biết nhắc nhớ Khắc Lôi Nhã thân phận hiện tại của nàng, cũng nhắc nhở mọi người trong đại sảnh và cả người nhà Hi Nhĩ, Khắc Lôi Nhã không chỉ là người nhà Hi Nhĩ, mà còn là Chủ tế của thần điện Quang Minh.
Liễu Tuyết Tình mỉm cười đi đến: "Chủ tế đại nhân, ngài tới trễ. Chỗ ngồi của ngài là chỗ này."
Lãnh Lăng Vân cau mày, đáy mắt thoáng qua chán ghét và tức giận. Liễu Tuyết Tình cố ý! Mà Giáo Hoàng cũng chỉ híp mắt nhìn tất cả mọi việc.
Mọi người và Công Tước Cổ Đốn cũng nhìn chằm chằm vào Khắc Lôi Nhã, tâm trạng đang treo lơ lững. Không khí trong đại sảnh im lặng ngay cả một cây kim rơi cũng không có. Mọi người như ngừng hô hấp, vô số ánh mắt chăm chú nhìn vào Khắc Lôi Nhã. Đang đợi lựa chọn của Khắc Lôi Nhã.Chọn nhà Hi Nhĩ hay thần điện Quang Minh?
Trong lịch sử đã có quá nhiều người vì ‘Đại Nghĩa Diệt Thân’, chọn Thần điện Quang Minh đối đầu quyết liệt với gia tộc.Như vậy, hôm nay, cô gái này sẽ lựa chọn như thế nào?
Khắc Lôi Nhã ngay cả liếc mắt cũng không thèm nhìn Liễu Tuyết Tình, sắc mặt vẫn lạnh băng tiến về phía trước, đi đến trước mặt Khải Sắt Lâm. Rốt cuộc Khải Sắt Lâm xoay người, đối mặt với Khắc Lôi Nhã. Đáy mắt Khải Sắt Lâm gợn sóng khác thường.
Mọi việc khiến Liễu Tuyết Tình có chút xấu hổ, ánh mắt thoáng qua một tia sát ý. Trước mặt mọi người, Khắc lôi Nhã không thèm cho nàng một chút mặt mũi. Nhưng trong lòng thì rất vui, ý Khắc Lôi Nhã, chỉ sợ là sẽ không đứng về bên Thần điện. Liễu Tuyết Tình xoay người trở về vị trí, lại bắt gặp ánh mắt của Lãnh Lăng Vân. Ánh mắt Lãnh Lăng Vân không che giấu được căm hận và tức giận khiến lòng của Liễu Tuyết Tình cả kinh, càng thêm lo lắng. Nhưng nghĩ lại, chỉ cần Khắc Lôi Nhã vạn kiếp bất phục, Lãnh Lăng Vân sẽ là của mình. Cuộc sống dài hơn! Nhất định có thể lấy được lòng của Lăng Vân, bởi vì Huyên Huyên chính là át chủ bài!
Mọi người trong đại điện bắt đầu bàn tán, thái độ này của Khắc Lôi Nhã, có ý gì?
Giáo Hoàng híp mắt, ánh mắt sâu sắc.
"Tỷ tỷ!" Lạp Tây Á hưng phấn nhỏ giọng gọi. Lo lắng trong lòng đã lắng xuống, tỷ tỷ xuất hiện, tất cả mọi chuyện cũng sẽ giải quyết ổn thỏa.
"Khắc, Khắc Lôi Nhã......" Ánh mắt phức tạp của Lạp Cách nhìn Khắc Lôi Nhã, trong lòng cảm xúc ngổn ngang.
Nhị hoàng tử và công chúa Mã Lệ Ti cũng kinh ngạc nhìn Khắc Lôi Nhã, bọn họ cũng không nghĩ tới Khắc Lôi Nhã lại xuất hiện ở nơi này.
Sắc mặt Công Tước Cổ Đốn càng ngày càng khó coi. Rốt cuộc Ô Mã Lý đang làm cái gì? Khắc Lôi Nhã có thể vào đại sảnh! Nếu như Khắc Lôi Nhã đứng về phía Thần điện, thì rất bất lợi, sẽ bị mọi người trong thiên hạ phỉ nhổ. Nếu như Khắc Lôi Nhã đứng về nhà Hi Nhĩ, chính là công khai đối địch với Thần điện, là Chủ tế phản bội thần điện. Hậu quả không tưởng nổi! Khắc Lôi Nhã không nên xuất hiện ở nơi này!
Tất cả ánh mắt đều nhìn nàng! Mặc kệ nàng lựa chọn như thế nào, dường nào cũng là đường cùng.
Lãnh Lăng Vân ngẩng đầu nhìn Khắc Lôi Nhã, ánh mắt không thể rời khỏi nàng. Nàng tới, nàng vẫn tới! Nàng biết mình sắp đối mặt với cái gì không?
"Tham kiến bệ hạ." Khắc Lôi Nhã hành lễ, lạnh lùng nói, "Mẫu thân của ta có bị khống chế tinh thần hay không, lập tức sẽ biết ngay. Ta hi vọng bệ hạ có thể minh xét rõ ràng mọi việc, đem người làm phép khống chế, hạ độc ra trước công lý, sẽ không khiến cho một người phụ nữ nhu nhược một mình lãnh hết tội danh không đúng này. Chân tướng bị che giấu, tất cả trách nhiệm đều đổ lên người phụ nữ nhu nhược, chắc hẳn chuyện sẽ làm toàn bộ người trên đại lục cười nhạo, khinh thường, lưu lại trong lịch sử như một vết nhơ." Khắc Lôi Nhã ngạo nghễ nói, lời nói truyền khắp đại điện, đến tai mỗi người.
Quá phách lối! Lời nói vô lễ!
Gương mặt Hoàng đế tức đến xanh mét. Lửa giận trong mắt bắn thẳng đến cô gái trước mắt. Nói ra những lời này! Cười nhạo ông ngu muội sao? Thật ngông cuồng! Nàng có biết nàng đang nói gì không, đang nói chuyện với ai không?
"Nhưng mà, ta tin tưởng bệ hạ anh minh thần võ, nhất định sẽ tìm ra hung thủ mà nghiêm trị." Khắc Lôi Nhã cười nhạt, lạnh giọng nói.
"Người đã khống chế tinh thần mẫu thân ta đang có mặt trong đại điện này! Ngồi ở kia, con trai lớn của bệ hạ. Điều này nói lên điều gì? Vu khống hãm hại, vô sỉ hạ lưu! Ti bỉ xấu xa! Người như vậy, có thể làm hoàng đế sao? Nếu có thể, An Mạt Cách Lan mà do vị hoàng đế này lãnh đạo, thì sẽ trở nên tối tăm mịt mù." Khắc Lôi Nhã vươn tay, chỉ về phía Đại hoàng tử lạnhgiọng nói.
Tiếng ồ lên xuất hiện trong đại sảnh. Mặc dù mọi người đều biết đây là một âm mưu, cũng biết lời khai của Khải Sắt Lâm có vấn đề. Như mọi việc bị cô gái này nói ra, trần trụi. Phơi bài trước mặt mọi người không thể nào tưởng tượng nỗi!
"To gan! Không có chứng cớ vu oan hoàng tộc là tội chết! Bắt nàng lại!" Một kỵ sĩ Hoàng gia đứng bên cạnh Hoàng đế tứcgiận quát. Hoàng đế không lên tiếng, coi như ông cũng ngầm cho phép. Nên thị uy với cô gái cuồng vọng nàymột chút. Chắc hẳn thần điện Quang Minh sẽ không phản đối. Coi như cảnh cáo nhà Hi Nhĩ.
Ngay lập tức một tiểu đội kỵ sĩ Hoàng gia bao vây lấy Khắc Lôi Nhã.Không ai có phản ứng gì.
Khắc Lôi Nhã cười lạnh, nhẹ nhàng vung tay lên.
Không hề báo trước một cổ hơi thở cuồng bạo từ Khắc Lôi Nhã phát ra.
Lực lượng đáng sợ của Khắc Lôi Nhã đánh bay Kỵ sĩ Hoàng gia ra ngoài điện. Mất đi thăng bằng, nặng nề đụng vào tường, trên lầu trên lan can, từ từ ngã xuống đất. Một đội kỵ sĩ Hoàng gia nằm trên mặt đất, phía dưới là một bãi máu, bất động. Thương thế kia, chỉ sợ mấy năm mới có thể bình phục.
Trong đại sảnh một mảnh yên tĩnh. Dường như mọi người có thể nghe được tiếng hô hấp của chính mình.Thực lực của Khắc Lôi Nhã, lại Thánh Ma Đạo Sư!
Hoàng đế sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phái cô gái đó. Nàng đã đạt tới cấp Thánh Ma Đạo Sư! Thực lực của nàng đã kinh khủng thế rồi hả? Thật hay giả vậy?
Sắc mặt của Giáo Hoàng càng ngày càng khó coi, đáy mắt lóe thâm trầm càng thêm kinh người. Khắc Lôi Nhã biết mình đang làm gì sao? Khiêu khích uy nghiêm của Thần điện, đối địch với Thần điện. Cho rằng ông không dám làm gì nàng? Âu Lai Nhã ngồi bên cạnh Giáo Hoàng trầm mặc, ánh mắt quỷ dị thủy chung nhìn Khắc Lôi Nhã. Nàng lại không để ý, theo nàng chiêm tinh thì hôm nay sẽ xảy ra dị tượng, cho nên mới cùng Giáo hoàng đến đây.
Sắc mặt Đại hoàng tử càng trầm xuống. Khắc Lôi Nhã không quan tâm đến quan hệ với Thần điện, công khai chống lại hắn. Thực lực của nàng càng làm hắn đau đầu.
"Có phải vu oan hay không, chúng ta lập tức có thể thấy rõ ràng." Khắc Lôi Nhã cười lạnh. Nụ cười của nàng khiến mọi người như rơi vào hàn băng.
Á Lực Khắc ngồi bên cạnh Đại hoàng tử kích động đứng dậy, phẫn nộ quát: "Ngươi có chứng cớ gì? Tại sao ngươi vũ nhục Đại hoàng tử Điện hạ!"
Khắc Lôi Nhã hừ lạnh, trong nháy mắt, một cổ lực mạnh mẽ đáng sợ đánh về phía lòng ngực Á Lực Khắc.
Im hơi lặng tiếng, cả người Á Lực Khắc không còn sức lực, máu tươi chậm rãi chảy ra, cứ như vậy té xuống. Sắc mặt Đại hoàng tử chợt biến, vươn tay đỡ Á Lực Khắc. Á Lực Khắc còn hơi thở, nhưng tu vi của hắn toàn bộ bị phế, kinh mạch đứt đoạn, sẽ không bao giờ còn là một chiến sĩ. Trở thành một tên phế nhân!
"Ngươi xuống tay với anh em ruột thịt của mình!" Đại hoàng tử cắn răng căm hận nói.
Khắc Lôi nhã lạnh nhạt nói: "Súc sinh không có tư cách ngồi ở đây."
Đại sảnh xôn xao, không ai có thể nghĩ đến Khắc Lôi Nhã lại đám đánh người! Trong mắt nàng còn có Hoàng đế sao? Có người trong lòng rất hả hê. Á Lực Khắc phản bội gia tộc, dồn mẫu thân mình vào chỗ chết. Mọi người không muốn nhìn thấy cảnh tượng này.Nhưng, trong lòng mọi người hiểu. Quyền phát quyết nằm trong tay người có thực lực. Khắc Lôi Nhã là Thánh Ma Đạo Sư, giống như một ngọn núi lớn đứng vững vàng trước mặt mọi người.
Sắc mặt Giáo Hoàng càng thêm âm trầm, cũng như trước mặt mọi người tát ông một bạt tai.
Mặt Hoàng đế đen thui. Hành động của Khắc Lôi Nhã không chỉ coi là tát ông một bạt tai! Không chỉ tát một bên, mà còn tát luôn bên còn lại, cuối cùng còn nhổ vào mặt ông!
Nhưng, trong nháy mắt Khắc Lôi Nhã biểu hiện thực lực thật sự của mình làm cho tất cả mọi người kinh hãi. Người bên cạnh Đại hoàng tử bên không ai dám đứng ra nói gì cả.
Tầm mắt của mọi người nhìn chăm chú vào cô gái xinh đẹp này. Sợ hãi, ghen tỵ, sùng bái, không thể tin......
Trong lòng Lạp Cách kích động không thôi rồi lại vô cùng lo lắng. Tên súc sinh Á Lực Khắc kia, vì nhất thời mềm lòng không kịp ra tay giết hắn rồi bị Đại hoàng tử ngăn lại. Hôm nay Khắc Lôi Nhã cũng đã trừng trị hắn nhưng, kế tiếp phải làm sao đây? Lòng Lạp Cách níu chặt. Lạp Tây Á hưng phấnnắm chặt quả đấm, nhìn chằm chằm vào Khắc Lôi Nhã, đáy mắt là kích động là sùng bái.
Trong lòng Liễu Tuyết Tình rất hưng phấn. Khắc Lôi Nhã lại ở đánh nhau ở đây! Thật ngu ngốc! Ha ha, tất cả đều phá hủy, tất cả không còn kịp rồi. Lần này Khắc lôi Nhã đoạn tuyệt với Thần điện, đối địch với Thần điện. Lãnh Lăng Vân nhìn Khắc Lôi Nhã, ánh mắt lo lắng. Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Lãnh Lăng Vân, ánh mắt của Liễu Tuyết Tình càng cay nghiệt.
"Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã!" Hoàng đế tức giận, gầm lên.
Khắc Lôi Nhã giống như không nghe không thấy, quay đầu lạnh nhạt nói"Ta sẽ phá không chế tinh thần cho mẫu thân ta, các ngươi rất nhanh sẽ biết được sự thật."
"Xin Bệ hạ bớt giận, Khắc Lôi Nhã tuổi còn nhỏ, không biết chuyện." Lập tức Công Tước Cổ Đốnđứng lên sợ hãi nói. Nhìn như sợ hãi, thật ra thì không hề. Như thế nào Hoàng đế lại không biết.
"Xin bệ hạ ân chuẩn, cho Khắc Lôi Nhã phá hủy khống chế tinh thần cho Khải Sắc Lâm." Công Tước Cổ Đốn khom người, giọng nói cung kính.
Ánh mắt Hoàng đế âm trầm, chỉ có chấp thuận. Thân phận Khắc Lôi Nhã rất đặc biệt. Người nhà Hi Nhĩ, đồ đệ bảo bốicủa Khắc Lý Phu, Chủ tế thần điện Quang Minh, mặc dù bây giờ đoạn tuyệt với thần điện Quang Minh thần, nhưng Thần điện lại không có thái độ gì, ông không biết nên quyết định như thế nào. Nhất là, cô gái này là Thánh Ma Đạo Sư.
Giáo Hoàng im lặng. Trong lòng ông đang cân nhắc. Nữ thần muốn Khắc Lôi Nhã, nhưng nàng lại công khai đối địch cùng Thần điện. Hiện tại phải làm sao? Xử lý nàng như thế nào phải trở về xem ý Nữ Thần vậy. Người khống chế tinh thần của Khải Sắc Lâm hết sức lo lắng. Làm sao có thể phá được! Chỉ có Pháp Thần mới có thể. Muốn phá thì chỉ có thể là Khắc Lý Phu nhưng đã cùng Lao Nhĩ rời khỏi Đế đô rồi.
Khắc Lôi Nhã vươn tay, đặt trước trán Khải Sắt Lâm, từ từ trên tay phát ra ánh sáng màu vàng.Nháy mắt trong đại sảnh yên tĩnh lại, mọi người tập trung nhìn động tác của Khắc lôi Nhã. Ngay cả Hoàng đế cũng cau mày nhìn động tác Khắc Lôi Nhã.
Khắc Lôi Nhã không thể nào phá khống chế tinh thần. Ngay lúc trong lòng Giáo Hoàng chắc chắn điều đó, thì người ngồi sau lưng Giáo hoàng hét lên một tiếng kì quái, phun ra một ngụm máu tươi, cả người tê liệt co quắp ngã xuống đất, hai mắt trắng bệch. Vừa nhìn đã biết bị tinh thần cắn trả.
Tiếng ồn ào như muốn phá tung trần nhà!
Mặt Giáo Hoàng biến sắc. Có thể phá khống chế tinh thần! Thực lực của Khắc lôi Nhã đến đâu? Lực tinh thần của nàng rốt cuộc mạnh đến thế nào? Pháp Thần? Không! Không thể nào! Năm nay nàng mới tròn mười lăm tuổi, làm sao có thể đột phá Pháp Thần?
"Sự thật đã bày trước mắt. Là Đại hoàng tử hãm hại Nhị hoàng tử điện hạ. Thân phận của người kia chắc không cần ta nói thì bệ hạ cũng sẽ điều tra rõ ràng." Ánh mắt lạnh Khắc Lôi nhã nhìn Hoàng đế, nói từng chữ.
Hoàng đế cố chống lại ánh mắt Khắc Lôi Nhã, chẳng biết vì sao, sau lưng mồ hôi lạnh đang chảy xuống. Ánh mắt này, rất lạnh lùng, làm người ta chết khϊế͙p͙!
"Xảy ra chuyện gì?" Khải Sắt Lâm xoa xoa đầu mình, có chút khó hiểu, nghi hoặc nhìn xung quanh "Ta có một giấc mộng kì quái. Không thể không chế được lời nói của mình." Khải Sắt Lâm cau mày suy tư, đem mọi việc nói ra.
"Không có việc gì rồi. Mẫu thân, chút nữa chúng ta có thể trở về nhà." Khắc Lôi Nhã quay đầu dịu dàng mỉm cười với Khải Sắt Lâm.
Mọi việc như mất hết khống chế.
Tất cả mọi việc, đều là mọi người chấn động. Sắc mặt Đại hoàng tử tái nhợt. Tình thế bây giờ chắc chắn hắn đã thất bại.
"Im lặng!" Ngồi bên trái Hoàng đế Thừa tướng đại nhân lên tiếng quát to.Nhưng trong đại sảnh vẫn ồn ào không dứt. Chuyện như vậy, phải giải quyết làm sao?
Hai con ngươi quỷ dị của Âu Lai Nhã vẫn như cũ nhìn Khắc Lôi Nhã, trong lòng nàng chợt căng thẳng, nhắm mắt lại rồi đột nhiên mở mắt, thân thể khẽ run rẩy.Dị tượng mà chiêm tinh thấy được hôm qua, chính là cảnh tượng này?Trong lòng Âu Lai Nhã rung động, hoảng sợ, không thể tin.
Giáo Hoàng cảm thấy sự khác thường của Âu Lai Nhã. Âu Lai Nhã chưa bao giờ như thế. Nhất định là chuyện không tầm thường." Âu Lai Nhã?" Giáo Hoàng quay đầu nhỏ giọng hỏi.
"Giáo Hoàng đại nhân, ta không nhìn lầm, cô gái kia......" Giọng nói Âu Lai Nhã càng ngày càng thấp, cuối cùng không còn nghe thấy tiếng, mà thành ma pháp truyền âm, chỉ nói cho một mình Giáo hoàng nghe.
"Cái gì? Ngươi xác định?" Sắc mặt Giáo hoàng thay đổi đến đáng sợ, trong mắt là sự hoảng sợ chưa từng có.
Âu Lai Nhã khó khăn gật đầu, trong mắt cũng không che giấu kinh hãi.
"Bệ hạ, trong thần điện có việc gấp, ta đi trước." Giáo Hoàng đứng dậy, có chút gấp gáp, không để ý phản ứng Hoàngđế liền xoay người vội vã rời đi. Đám người Âu Lai Nhã theo sát phía sau. Liễu Tuyết Tình rất ngạc nhiên, không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn là đuổi theo sát đi lên. Lãnh Lăng Vân nhìn thật sâu vào Khắc Lôi Nhã, lúc này mới chậm rãi rời đi.
Người của Thần điện Quang Minh nhanh chóng rời đi.
Vẻ mặt Đại hoàng tử cực kỳ bình tĩnh. Hắn lẳng lặng nhìn Á Lực Khắc đang nằm trong ngực hắn, đáy mắt yên tĩnh.Lợi thế đã qua.Vị trí hoàng đế, cuối cùng không có duyên với mình......
Tất cả mọi người kinh ngạc nghi ngờ không biết tại sao Thần điện Quang minh lai rời đi nhanh như vây. Rốt cuộc trong Thần điện đã xảy ra chuyện gì, khiến Giáo Hoàngngay thời điểm mấu chốt như vậy mà lại rời đi.Cứ thế bỏ mặc Đại hoàng tử?
"Ngày khác phán quyết. Phiên toà kết thúc! Tạm thời Hi Nhĩ Khải Sắt Lâm có thể được bảo lãnh." Thừa tướng tuyên bố ý tứ của Hoàng đế rồi cũng vội vã rời đi. Mọi chuyện xảy ra ngoài ý muốn. Thái độ của Thần điện thay đổi làm cho bọn họ không biết phải giải quyết như thế nào.
Trong đại sảnh huyên náo.Có người vui có kẻ buồn.
"Mẫu thân, chúng ta về nhà." Khắc Lôi Nhã mỉm cười dắt lấy tay Khải Sắt Lâm, rời đi.
"Khắc Lôi Nhã." Công Tước Cổ Đốn tiến đến, sắc mặt phức tạp, vừa buồn vừa vui. Vui là trận này ông đã thắng, thực lực Khắc Lôi Nhã thật đáng sợ. Lo lắng chính là Khắc Lôi Nhã đã đoạn tuyệt với Thần điện Quang Minh, hậu quả không thể lường trước được. Mặc dù Khắc Lôi Nhã đã trở thành một cường giả, nhưng thực lực thần điện không người nào đón được.
"Tỷ tỷ, thật lợi hại. Tỷ thật sự rất lợi hại a." Tuổi Lạp Tây Á còn quá nhỏ, đương nhiên sẽ không suy nghĩ quá nhiều. Nàng chỉ biết tỷ của nàng rất uy phong, cứu thoát cho mẫu thân.
"Khắc Lôi Nhã, cám ơn con......’’ Lạp Cách tiến đến có chút khó sử nói.
Khắc Lôi Nhã cười nhạt: "Ta không phải vì người, ta chỉ là vì mẫu thân."
"Khắc Lôi Nhã, con, con còn......" Tâm tình Khải Sắt Lâm của giờ khắc này không người nào có thể hiểu. Cuối cùng Khắc Lôi Nhã lại vì nàng mà chống đối với thần điện Quang Minh. Trong con ngươi Khải Sắt Lâm lóe lệ quang, tay nắm chặt tay Khắc Lôi Nhã.
"Về nhà rồi hãy nói." Công Tước Cổ Đốn trầm giọng nói.
Mọi người gật đầu, quả thật nơi này không phải chỗ để nói chuyện.
Nhị hoàng tử và công chúa Mã Lệ Ti đứng tại chỗ, đứng xa xa nhìn Khắc Lôi Nhã, ánh mắt đầy phức tạp, có đau thương, có vui mừng. Không lời nào có thể nói ra được. Bọn họ không tiến đến để nói chuyện cùng Khắc Lôi Nhã, bởi vì, bọn họ biết. Bọn họ đã không còn tư cách nói chuyện cùng với nàng.
Mọi người trong đại sảnh nhường đường, cho người nhà Hi Nhĩ đi ra ngoài. Xung quanh im lặng như hến. Bọn họ đều hiểu, nhà Hi Nhĩ, sẽ một lần nữa đứng trên đỉnh cao danh vọng. Cũng không ít người đang lo lắng cho cô cái xinh đẹp này vốn là Chủ tế của thần điện Quang Minh, tiền đồ rộng mở, hôm nay lại cùng thần điện đối địch, ngày sau, sẽ như thế nào đây?
Đại điện của thần điện Quang Minh.
Âu Lai Nhã thành kính quỳ gối trước tượng Nữ Thần, yên tĩnh giống như một pho tượng.Không có ai xung quanh, bọn người Giáo hoàng đứng ở bên ngoài. Âu Lai Nhã đang kết nối với Nữ Thần, lắng nghe ý chỉ của Nữ Thần.
Lòng Lãnh Lăng Vân dâng lên dự cảm chẳng lành, nhưng không biết tại sao, lại không nói ra được.
Hồi lâu, trong Điện phát ra một tiếng ‘phịch’, mọi người vội vàng đi vào, phát hiện Âu Lai Nhã mặt trên đất, khuôn mặt mệt mỏi.
"Âu Lai Nhã!"Giáo Hoàng tiến lên đỡ Âu Lai Nhã, vội vàng gọi.
Âu Lai Nhã chậm rãi mở mắt, thần thái mệt mỏi. Mỗi lần lắng nghe ý chỉ của Nữ thần, nàng đều mệt mỏi. Âu Lai Nhã nhìn Giáo Hoàng, đôi môi khẽ mở, không phát ra âm thanh. Mà dùng ma pháp truyền âm, giọng nói nhẹ nhàng hết sức rõ ràng truyền vào đầu Giáo Hoàng.Bằng bất cứ giá nào, phải giết chết Khắc Lôi Nhã.Còn phải hủy diệt linh hồn của nàng!