Tà Thiếu Dược Vương

Chương 797: Hỗn độn chí bảo

A... Đan Tuyền hoảng sợ, hắn lần đầu tiên đối mặt với tồn tại như thế, uy thế Tiên Vương làm cả người hắn phát run, không nhịn được quỳ xuống: - Hạ giới Đan Tiên Giáo Đan Tuyền, bái kiến Tiên Vương.

- Ừm! Rất tốt, Đại Đế có chỉ, lệnh ngươi mau lấy được chân huyết. Thương Hải Tiên Vương cũng rất hài lòng với biểu hiện của Đan Tuyền, tuy rằng bảy đại giáo vô thượng hạ giới không ngừng có người phi thăng, nhưng hắn là tồn tại xưa nhất. Cộng thêm tiên phàm cách biệt mấy vạn năm, tựa như người ở Tiên giới, đã sớm xem hạ giới như con kiến.

- A... chuyện này.... Đan Tuyền hơi đổi sắc, sau đó cười khổ nói: - Không phải là ta không muốn lấy ra, chỉ là... chỉ là tình hình hiện tại, bên Nhậm gia quá hung hãn, hơn nữa không biết nha đầu đáng chết kia đang ở chỗ này, chuyện này...

- Hừ! Thương Hải Tiên Vương nghe thế, liền hừ lạnh: - Đại Đế có lệnh, không được trễ nãi. Lấy được chân huyết, ngươi có công lớn, một khi làm trễ đại sự, ngươi cùng tộc ngươi, trọn đời trầm luân.

- Tiêu diệt chúng là chuyện nhỏ, ngươi phải tìm cách lấy chân huyết, nên sớm nghĩ cách thu hồi. Bằng không... Tiên... Đại Đế nổi giận, hừ hừ... Đột nhiên bên cạnh Đan Tuyền lại một đạo kiếm quang chớp động, kiếm khí tận trời. Người này bao phủ trong kiếm khí, ở ngay cả Thương Hải Tiên Vương, nhưng lực lượng của Thương Hải Tiên Vương lại không thể lan tỏa sang bên đó.

- Rống.... Không sai, nói mau, nơi này có đứa con gái kia không, nếu không có, vậy tất cả phải chết, chết... Lại một con gấu lớn gầm thét, mặt mũi xấu xí, không quá lớn nhưng có vẻ cực kỳ hung ác, tuy rằng là yêu khí nhưng có dung hợp tiên khí, bành trướng thẳng lên trời đất.

- Nói mau, ta muốn nuốt cái đám kia, trên người chúng có tinh huyết khổng lồ, lực lượng khổng lồ, nói mau... Cũng gầm lên là một con chim khổng lồ màu vàng, nhưng hình thể như cá, bề ngoài rất giống Côn Bằng, Bán Thánh Yêu tộc, năm đó ngã xuống khi khai thiên lập địa trong truyền thuyết, nhưng có chút khác, vậy là có huyết mạch Côn Bằng. Chẳng qua một mắt cùng nửa bên người thê thảm, đó là trọng thương trong đại chiến, lúc này nó đang cần cắn nuốt lực lượng khổng lồ để khôi phục.

Đan Tuyền ngây ngốc, bởi vì hắn căn bản không thấy gì, lại bỗng nhiên chớp mắt mà bên cạnh cùng đằng sau Thương Hải Tiên Vương xuất hiện mười mấy tồn tại mạnh mẽ, mỗi người đều đạt đến cực hạn Đại La Kim Tiên. Không sai! Tiên Vương, đều là Tiên Vương!

Đan Tuyền vừa mới dao động, liền kinh ngạc mừng rỡ, lập tức lắc đầu thật mạnh, tỏ vẻ trong đám người kia không có con gái mình, sau đó liên tục gật đầu, tỏ ý hắn sẽ nghĩ cách.

- Tốt! Ngươi theo hắn mau nghĩ cách, bảo vệ hắn lấy được chân huyết, đồng thời dẫn hắn mau đi gặp Đại Đế.... Thương Hải Tiên Vương là đứng đầu, nói rồi ánh mắt chuyển lên chiến trường trong không gian mênh mông. Lúc này chiến trường nhuộm máu, đã có mấy chục vạn đại quân Tiên giới chôn vùi trong này, hiện tại đại chiến đã không thua gì trận chiến giữa các Đại Đế ở Tiên giới.

Thương Hải Tiên Vương nhìn lên, lạnh lùng nói: - Tiêu diệt toàn bộ, để chúng biết tiên uy không thể xâm phạm. Người phàm là người phàm, dù trộm được thiên cơ, có được cơ duyên, thì cũng chỉ là người phàm. Oành....

Nói rồi, nháy mắt liền có mười mấy Tiên Vương lao ra, bọn họ có mạnh có yếu, có người còn bị trọng thương, nhưng đều cho rằng đại quân Nhậm gia không có gì lợi hại.

Bọn chúng cho rằng mình là đại quân Tiên Hoàng, Hoàng triều thượng cổ hay sao?

Chỉ dựa vào một cái gia tộc mà muốn lật trời, muốn chống lại đại quân Tiên giới, muốn chết mà.

Lập tức toàn bộ lao ra, ngoài một người ở cạnh Đan Tuyền, Đan Tuyền không nhận ra người này, nhưng nếu Nhậm Kiệt hay người Hoàng triều thượng cổ ở đây, vậy nhất định biết hắn, bởi vì hắn chính là Thiên Bảo đại thái giám. Lúc này thực lực tăng vọt, vừa đến Tiên Vương, Thiên Bảo đại thái giám cũng không nói nhiều, chỉ lẳng lặng nhìn Đan Tuyền.

Bệ hạ đã căn dặn, mặc kệ thế nào, nhất định phải đem chân huyết về.

- Làm phiền... Tiên... Tiên Vương... Đan Tuyền quay lại nhìn Thiên Bảo đại thái giám, cười nịnh nọt.

- Làm tốt chuyện của ngươi, vừa rồi Thương Hải Tiên Vương đã nói rõ ràng, làm xong chuyện, đảm bảo ít nhất ngươi có thể đến Tiên Vương. Có lẽ sau khi Tiên giới đại biến, trở thành một phương Đại Đế cũng không thành vấn đề, bởi vì ngay cả Đan Tiên Đại Đế cũng không có tư cách sở hữu thứ này, là người ở trên cao hơn muốn có... Vì tránh cho bên Đan Tuyền xảy ra vấn đề, cho nên vẫn không nói với hắn, hiện tại Tiên giới đã bị hoàng đế Hoàng triều thượng cổ nắm giữ.

Bởi vì theo hiểu biết, Đan Tuyền là tín đồ thành kính, cho nên vẫn để cho Đan Tiên Đại Đế ra mặt. Bởi vậy Đan Tiên Đại Đế hay Thương Hải Tiên Vương cũng đều không nói quá nhiều, chỉ thúc giục Đan Tuyền nghĩ cách bắt lấy con gái của hắn.


Nhưng mà bây giờ Thiên Bảo đại thái giám nhớ lời bệ hạ căn dặn, cùng với tình huống khẩn cấp, biết nhất định phải thúc giục hắn, cho Đan Tuyền có động lực. Một mặt là vì hắn thành kính, mặt khác là muốn thông qua chuyện này thu được chỗ tốt to lớn. Nếu đã thế, vậy hứa đủ chỗ tốt là được.

- A... Nghe thế, Đan Tuyền lập tức trợn to mắt, không thể tin nổi nhìn Thiên Bảo đại thái giám: - Ở cao hơn... sao lại thế, chẳng lẽ....

Thiên Bảo đại thái giám vội khoát tay cản lại, nói: - Không được nói, bằng không sẽ có trách phạt. Tiên giới vừa ngã xuống bốn vị Đại Đế, nếu như ngươi có thể nghĩ cách mau lấy được chân huyết của con gái ngươi, như vậy... Lúc phong thưởng, có thể đảm bảo ngươi làm Đại Đế một phương.

- A! Vâng vâng vâng.... Đan Tuyền nghe thế, người như thần thú cắt tiết, suýt nữa muốn bay lên. Hắn không muốn như người thường phi thăng Tiên giới, sau đó tu luyện từng bước một. Hắn không phải thiên tài, lúc trước hắn dựa vào tính kế mới lên làm giáo chủ, cho nên vẫn luôn tính toán cho tương lai. Không ngờ sinh ra một đứa dã nha đầu, lại được Đại Đế Tiên giới coi trọng chân huyết, điều này sao không làm hắn kích động.

Bây giờ nghe thế, liền lập tức quyết đoán, trong đầu toàn là Đại Đế Tiên giới, là tồn tại nhưng là chân chính thống lĩnh thiên địa.

- Nếu là vậy, đến lúc đó ta là Tiên Vương, còn phải nghe ngài chỉ huy. Tồn tại tối cao luyện thuốc, nếu như trễ nãi trách tội, ngẫm lại ngay cả Nghịch Thiên Thất Đại Thánh cũng bị trấn áp, một câu có thể phong Đại Đế... Thiên Bảo đại thái giám nhỏ giọng nói, giọng của hắn nghe rất bình thản êm tai, hơn nữa mỗi câu đều thấm tận đáy lòng, tràn đầy dụ dỗ.

Đây là điều Đan Tuyền đang nghĩ, mà nghe những lời này, dục vọng trong nội tâm của hắn bị phóng to vô hạn, đã bất chấp mọi giá. Vốn là chuyện không tưởng, bây giờ làm mắt hắn phóng ra ánh sáng, tựa như lập tức sẽ thành Đại Đế.

Trên Đại Đế, vậy không phải là Thánh sao, đến lúc đó, mình cũng có thể thống lĩnh Tiên giới.

- Yên tâm! Sau này ta sẽ chiếu cố ngươi, nha đầu đáng chết kia, nó vẫn không đi ra thì rất phiền, nhưng ta đã nghĩ ra cách. HIện tại, dục vọng trong nội tâm Đan Tuyền bành trướng vô hạn, mắt phóng ra ánh sáng, nói chuyện đã tràn đầy khí thế tựa như Đại Đế, đồng thời dưới kích thích như thế, ánh mắt của hắn lóe lên hung ác, cuối cùng nghĩ tới một cách.

- Vậy chúng ta mau hành động, đừng làm trễ đại sự, không được làm trễ nãi con đường Đại Đế của ngài. Thiên Bảo thái giám cười cúi mình, tựa như khiêm tốn đối mặt với Đại Đế.

Điều này làm Đan Tuyền càng thêm đắc ý, nhưng nhìn mảnh không gian chiến loạn trước mắt, hắn lập tức bảo Thiên Bảo đại thái giám đưa mình đi một chỗ.

- Tồn tại phàm tục, lại dám ngông cuồng.

- Chết đi....

- Nuốt hết các ngươi, phải nuốt sạch các ngươi...

Lúc này, Thương Hải Tiên Vương dẫn theo các Tiên Vương, bọn họ bị đại quân Hoàng triều thượng cổ đánh bại trong đại chiến, tổn thất nặng nề, hiện tại đầu hàng, cho bọn họ một cơ hội lập công chuộc tội.

Tuy rằng bị Hoàng triều thượng cổ đánh cho thê thảm, cuối cùng Đại Đế ngã xuống, Tiên Vương, đại quân Tiên giới tan tác, tử thương vô số, cuối cùng buộc phải đầu hàng hoàn toàn.

Nhưng mà bên đối phương có Kim Sí Đại Bằng, là Hoàng triều thượng cổ, bây giờ đám người này tính là cái gì. Hiện tại bọn họ đang cả một bụng lửa giận, vừa lúc kiếm chỗ trút ra, ầm ầm bùng nổ chuẩn bị giết cho hả giận.

- Có huyết mạch Cổ Thần, còn có tổ phù, vậy trấn áp ngươi, luyện hóa, thu tổ phù. Oành.... Thương Hải Tiên Vương làmạnh nhất trong mười mấy Tiên Vương, lập tức xông về phía Cổ Tiểu Bảo. Dù sao cũng là Tiên Vương Tiên giới, đã nhìn thấu Cổ Tiểu Bảo lợi hại, muốn trực tiếp móc ra tổ phù, luyện hóa huyết mạch Cổ Thần thuần khiết.


Bùm... Cổ Tiểu Bảo ngưng tụ dấu ấn trên nắm đấm, ầm ầm đánh ra...

Nhưng biển cả xung quanh kéo theo sóng gió khổng lồ ập tới, khủng bố vô hạn, dù sao cũng là Tiên Vương, lập tức thân thể to lớn của Cổ Tiểu Bảo bị đánh vào, cuốn bay như chiếc lá nhỏ.

Bùm bùm.... Cổ Tiểu Bảo cảm thấy cả người như vỡ vụn, quá khủng bố, Tiên Vương mạnh mẽ như vậy sao?

Mạnh mẽ hả? Nhưng ngay sau đó, Cổ Tiểu Bảo đau đớn dữ dội, thân thể như vỡ vụn, lại bỗng nhiên sinh ra ý nghĩ này.

Bởi vì hắn không phải chưa từng tiếp xúc với Tiên Vương, thậm chí còn từng chiến đấu, nhưng Tiên Vương trong mắt hắn phải mạnh hơn rất nhiều thế này. Đây cũng là là Tiên Vương, vẫn rất khủng bố so với hắn, nhưng còn kém xa mấy người Kỳ Lân Tiên Vương, kém quá xa.

- Hây a.... Trong lòng Cổ Tiểu Bảo cuồn cuộn chiến ý, không bị uy áp lực lượng khủng bố của Thương Hải Tiên Vương đè nén, ngược lại khơi dậy chiến ý, giận dữ gầm lên. Tổ phù trên ngực lóe lên, tiếp theo thúc đẩy lực lượng tích lũy trong người, suốt mấy ngàn năm vẫn không thể tiêu hóa hoàn toàn, bây giờ thi triển ra pháp thuật rung trời lưu truyền trong tổ phù Cổ Thần.

- Hả! Đối mặt bổn Tiên Vương còn dám đánh trả... Thương Hải Tiên Vương không ngờ tới, dưới uy áp của mình mà Cổ Tiểu Bảo không hề sụp đổ, còn có thể đánh trả.

- Chỉ như ngươi mà dám xứng Tiên Vương, tính ra chỉ coi như mạnh hơn một chút trong Đại La Kim Tiên thôi. Oành! Cổ Tiểu Bảo vung hai đấm, lập tức thiên địa ngưng tụ, cả người phình to, tựa như khôi phục uy thế hung hãn của Cổ Thần Vương thời đại thượng cổ, trăm Thánh tránh né, trực tiếp đánh trực diện vào Thương Hải Tiên Vương.

Ở một bên, con chim vàng khổng lồ trực tiếp lao về phía Vân Phượng Nhi, há mồm muốn nuốn trọn.

Vân Phượng Nhi bùng lên ánh lửa, ở trong lốc xoáy lực hút, vận chuyển pháp thuật, thần thông lóe lên, không ngừng chống đỡ...

Bùm bùm... Oành... Thiên thạch nặng hàng tỷ tấn, tựa như một tiểu hành tinh, bị con gấu lớn ném thẳng về phía cận vệ đội. Con gấu trực tiếp vỗ một chưởng, muốn tiêu diệt bọn họ.

Tiếp theo, những Tiên Vương khác cũng lao tới, muốn một hơi tàn sát hết người Nhậm gia.

- Thế mới đủ mạnh, Kim Cô Bổng, đập chết bọn chúng. Oành... Trong đó có một nửa chưa kịp xông lên, đột nhiên bị Hổ Hổ cầm Kim Cô Bổng lao ra, món Hỗn Độn Chí Bảo này lập tức bùng nổ uy thế vô biên.

Một tên Yêu Tiên Vương không kịp né tránh, bị đánh nát thân thể khổng lồ, tiên hồn rách nát lóe sáng lập tức lùi xa vạn dặm, những Tiên Vương khác cũng liều mạng thúc đẩy pháp bảo ngăn cản.

Đáng tiếc, Tiên khí bình thường ở trước Hỗn Độn Chí Bảo, liên tục vỡ vụn.

Vào lúc này, Hỗn Độn Chí Bảo mới chính thức phát huy ra uy thế của nó.

- A... Trời ạ! Đó là Hỗn Độn Chí Bảo....

- Hỗn Độn Chí Bảo, giết nó, nó có Hỗn Độn Chí Bảo....

- Đó là Hỗn Độn Chí Bảo trong truyền thuyết, giết nó...

Vừa nãy Hổ Hổ vẫn như chơi đùa, chỉ dùng một ít lực lượng của Kim Cô Bổng, đánh chết rất nhiều đại quân Tiên giới như đùa giỡn. Nhưng bây giờ đối mặt đông đảo Tiên Vương, Hổ Hổ chiến ý bành trướng, vừa ngăn cản bọn họ vừa phân tán đi đối phó những người khác.

Cổ Tiểu Bảo, Vân Phượng Nhi, cận vệ đội, Thiên Long Quân, những người này có thể miễn cưỡng chống đỡ một hai lần, sẽ không bị giết ngay, nhưng những người khác, đối mặt với Tiên Vương thì chỉ riêng uy thế đã đủ sụp đổ, lập tức bị diệt.

Bây giờ Hổ Hổ thật sự kích hoạt uy thế Hỗn Độn Chí Bảo, Kim Cô Bổng lập tức đánh chết một Tiên Vương, thế mới để người ta phát hiện ra đó là cái gì.

Hỗn Độn Chí Bảo, đó là bảo bối mà ngay cả Đại Đế Tiên giới cũng không có, đó là chí bảo thiên địa chân chính. Nghe nói chỉ một số rất ít Bán Thánh mới có, uy thế kinh thiên động địa, sinh ra trong hỗn độn, luyện chế vô số năm tháng, trải qua cơ duyên vô hạn mới thành công, bây giờ lại xuất hiện trong tay một con mèo nhỏ, làm sao không khiến các Tiên Vương chú ý.

Lập tức, toàn bộ Tiên Vương mặc kệ, bỏ lại đối thủ, lao về phía Hổ Hổ, muốn tranh giành Hỗn Độn Chí Bảo mà ngay cả Đại Đế cũng không có tư cách sở hữu. Chỉ cần có được Hỗn Độn Chí Bảo này, vậy thật sự có thể lên cao một bươc, trở thành tồn tại đỉnh cao trong trời đất này.