Tà Thiếu Dược Vương

Chương 781: Tân giáo chủ Tàn Hồn

- Mau mau khởi động tiên trận, phòng bị đối phương đánh qua đến đây!

- Động viên tất cả mọi người, mỗi người đều không được chậm trễ, không muốn chết thì lập tức hành động...

- Chuẩn bị huyết tế, một hồi bất kể như thế nào phải liên lạc với Tiên giới...

Trong Tàn Hồn, Tàn Hồn Thiên Tử vừa thấy thông đạo không gian, liền mượn lực lượng của tổng bộ Tàn Hồn trực tiếp về tới tổng bộ, sau đó không ngừng ra lệnh, cả tổng bộ Tàn Hồn đều điên cuồng hành động.

Mà những người trước đó đi theo tham chiến còn sống trở về, mỗi người đều có cảm giác sống sót sau tai nạn, đồng thời tới giờ trong lòng còn đang run rẩy.

Những người Nhậm gia kia quá điên cuồng đi! Bọn họ còn là người sao? Tuy rằng Tàn Hồn Thiên Tử hạ một loạt mệnh lệnh, nhưng hiện tại trong lòng bọn họ chỉ có một ý nghĩ: cuộc chiến này còn đánh đấm thế nào chứ?!.

- Đừng sợ, đừng sợ! Nhìn dáng vẻ các ngươi bị dọa cho khiếp vía kia, gia chủ có lệnh bắt các ngươi luyện tập, chỉ có điều là hiện tại các ngươi quá yếu, thật không có hứng thú, các ngươi có biện pháp nào cứ việc nghĩ, tuy nhiên phải nắm bắt thời gian, nếu để quá lâu không kịp đợi thì lần tới sẽ san bằng nơi này! Lúc này, trên bầu trời đại quân không có tới, nhưng một cây Tam Xoa Kích to lớn lại phá mở không gian, Hải Thanh Vân từ bên trong cất bước đi ra, nhìn xuống Tàn Hồn này.

Tàn Hồn này đã từng là đại giáo vô thượng vô cùng cường đại, giờ này lại không có cảm giác đáng khiêu chiến gì quá lớn, sau khi nói xong hắn khẽ lắc đầu xoay người rời đi.

Hiện tại đại quân Nhậm gia đã trải qua một trận chiến đấu, hơn nữa vừa mới đột phá, một là lúc này không thích hợp chiến đấu, hai là giờ này bọn họ đã không có hứng thú quá lớn đối với đại giáo vô thượng, không cảm nhận được bất kỳ áp lực gì.

- Ngươi... Tàn Hồn Thiên Tử phẫn nộ nhìn Hải Thanh Vân, thiếu chút nữa phun ra một búng máu. Tên này trước kia bất quá là một người bình thường, bây giờ lại... lại dám một mình giẫm đạp trên toàn bộ Tàn Hồn nói lời như vậy, cố tình bọn họ lại thật không dám đi ra ngoài.

"Ầm..." Đúng lúc này, bên trong Tàn Hồn rung chuyển một trận, rồi đột nhiên truyền đến một tràng tiếng hoan hô.

- Thành công rồi! Liên lạc với Tiên giới được rồi! Trời ạ! Có thanh âm trực tiếp kìa!

- Giáo chủ... A... Giáo chủ bị giết, mau, mau gọi Tàn Hồn Thiên Tử...

- Tiên giới đang liên lạc với chúng ta... mau mau...

Lúc này, bên trong Tàn Hồn náo động, mấy người điên cuồng vọt đi thông báo với Tàn Hồn Thiên Tử, Tàn Hồn Thiên Tử cũng vứt bỏ chuyện bên này, lập tức phóng vọt vào.

- Hả?

Mà lúc này Hải Thanh Vân đã đi vào trong không gian rời đi, nhưng tiên hồn lực cũng cảm thấy phản ứng của người bên trong Tàn Hồn dường như có điều không đúng, hắn hơi sững sờ, nhưng hắn cũng không dừng lại lâu.

Như gia chủ nói, chỉ cần chính mình đủ mạnh, thì đâu cần sợ bất kỳ kẻ nào, bất cứ chuyện gì.

Hiện tại Nhậm gia chính là như thế, hiện tại lá bài tẩy của họ, Nhậm gia không sợ, hiện tại bọn họ duy nhất có thể làm chính là cố liên lạc với Tiên giới, vậy thì sao chứ?


Tối quan trọng là... gia chủ đã nói trước và cũng đang bố trí. Cho tới nay đối thủ chân chính của họ cũng chính là Tiên giới, một khi đã như vậy, giờ này đâu cần quan tâm tới chuyện khống chế đại giáo vô thượng bọn họ làm gì chứ!?.

Mà lúc này, Tàn Hồn Thiên Tử đã vọt thẳng vào chỗ huyết tế của Tàn Hồn, mới vừa vào đến đây, liếc mắt một cái liền thấy trong cột sáng kia tản ra một hư ảnh Đại Đế vô thượng.

Mặc dù chỉ là một cái hư ảnh, nhưng lại làm cho Tàn Hồn Thiên Tử không tự chủ quỳ xuống lạy.

Hư ảnh Đại Đế vô thượng, tồn tại tối cao ở Tiên giới, đó là nhân vật trước kia bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ, chỉ có xuất hiện trong điển tịch ghi lại của đại giáo vô thượng, còn là xuất hiện trong trường chiến đấu với Hoàng triều thượng cổ vạn năm trước kia.

Đối mặt với nhân vật bực này, hắn cũng không dám nhiều lời.

- Hiện tại các ngươi lập tức phái người lần nữa mở ra kho báu Tiên giới, tầng thứ ba sẽ trực tiếp mở ra cho các ngươi, đồng thời Tiên giới cũng sẽ thông qua thông đạo tầng thứ ba ban thưởng xuống một lượng lớn các thứ, hết thảy nghe theo mệnh lệnh của Đan Tuyền Đan Tiên Giáo hành sự: Tiêu diệt Nhậm gia! Làm xong chuyện này, Tiên giới sẽ có phong thưởng cho tất cả các ngươi! Hư ảnh Đan Tiên Đại Đế to lớn này căn bản không phải tu vi của Tàn Hồn Thiên Tử hắn hiện tại có thể nhìn thẳng vào, càng không phân biệt rõ cảnh giới của hắn là gì.

Thẳng tới khi mọi người đều nghe thấy mệnh lệnh như thế, ngay sau đó hư ảnh này đã biến mất.

- Dạ... Dạ... Tàn Hồn Thiên Tử ấp úng đáp, trong lòng vừa thấp thỏm, vừa vui mừng, vừa có hơi khó chịu.

Thấp thỏm chính là Tiên giới trước nay luôn không liên lạc được, rồi lại chủ động liên lạc, hơn nữa trực tiếp hạ mệnh lệnh như vậy, còn hiện ra thân ảnh của tồn tại loại đó... chuyện này hoàn toàn không thể tưởng tượng. Hơn nữa khiến mọi người không thể tưởng được chính là, ngay cả Tiên giới để lại tu luyện giới kho báu Tiên giới tầng thứ ba đều có thể trực tiếp mở ra, hiển nhiên đối với chuyện nơi đây bên trên đều biết rõ.

Vui mừng chính là sắp có chỗ tốt lớn lao, diệt Nhậm gia Tiên giới cũng sẽ có ban thưởng, còn là chính miệng Đại Đế Tiên giới nói ra, thì khẳng định điều đó đại biểu cho chỗ tốt rất lớn.

Duy nhất có hơi khó chịu chính là lại để cho Đan Tuyền chỉ huy, nhưng bây giờ cũng chỉ đành chấp nhận như thế.

Nhưng không quản ra sao, thời khắc này trong lòng Tàn Hồn Thiên Tử cũng buông lỏng. Đại chiến với Nhậm gia lần này Hoa Cảnh bị giết, lúc ban đầu trong lòng hắn chính là mừng thầm, bởi vì cái chết của Hoa Cảnh là hắn có thể nắm trong tay Tàn Hồn, hơn nữa trong ý nghĩ của hắn, lúc đó chỉ cần toàn lực ứng phó vẫn có thể tiêu diệt Nhậm gia, hắn cũng không bất lực giống như Hoa Cảnh như vậy.

Chỉ là chiến đấu sau đó khiến hắn phát hiện, căn bản không phải chuyện như vậy, người Nhậm gia hoàn toàn dọa cho hắn hoảng sợ, cho nên sau khi giữ được tính mạng trở về, cả người hắn vẫn còn trong sợ hãi cực độ, đây là chuyện trước kia chưa từng có.

Bởi vì những người Nhậm gia kia quá kinh khủng! Tập thể đột phá không nói, mà ở phía sau thông đạo không gian kia còn có một lực lượng làm cho hắn càng thêm lo lắng. Lúc đó hắn đã suy nghĩ, nếu như không liên lạc được Tiên giới, đại quân Nhậm gia trực tiếp công tới, hắn có thể ngăn chống được bao lâu chứ.

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, hết thảy đều tốt, có Tiên giới ra tay để xem lần này Nhậm gia chết như thế nào?

Nghĩ đến đây, rất nhanh lần nữa hắn cho triệu tập mọi người Tàn Hồn lại. Bởi vì có kinh nghiệm lần trước, lần này còn là Đại Đế tự mình truyền đạt tiên chỉ của Tiên giới, mở ra tầng thứ ba kho báu Tiên giới, chỗ tốt lớn như vậy dĩ nhiên phải toàn thể xuất động.

- Tàn Hồn ta bị Nhậm gia tập kích tổn thương thảm trọng, lão Giáo chủ bỏ mình, giờ này Đại Đế Tiên giới giáng xuống tiên chỉ, từ nay về sau ta làm Giáo chủ Tàn Hồn. Giờ này gọi các ngươi tụ tập lại đây, chính là dẫn mọi người cùng đi tầng thứ ba kho báu Tiên giới. Đến lúc đó tất cả mọi người đều có thể chiếm được rất nhiều chỗ tốt... Lúc này, Tàn Hồn Thiên Tử mượn pháp chế Tiên giới, mượn Đại Đế lên tiếng, tụ tập tất cả người trong Tàn Hồn, dù đang bế quan đều cưỡng ép mời ra.

Dĩ nhiên, những người này biết tình thế bên ngoài, phương diện xấu là sống chết tồn vong của Tàn Hồn, phương diện tốt là có thể đột phá đến Thiên Tiên thậm chí Kim Tiên, có thể chiếm được rất nhiều Tiên khí... vì thế bọn họ cũng không có một câu oán hận nào.


Nhiều lão già như vậy, còn có một số người có tiềm lực, vốn mỗi người đều không tầm thường, nhưng thời khắc này Tàn Hồn Thiên Tử vẫn đứng ở bên trên, rất xảo diệu dùng lời nói của Đại Đế và hắn trở thành giáo chủ kết hợp với nhau, cộng thêm hắn trực tiếp phóng ra lực lượng của hắn hiện nay. Những người này còn không có đột phá, tự nhiên không ai dám cãi lời của hắn. Thấy một màn như vậy, Tàn Hồn Thiên Tử biết đại thế đã định, nghĩ tới biến đổi sắp đến, nghĩ tới Tàn Hồn sẽ chân chính khôi phục vinh quang thời thượng cổ, chiếm được Tiên giới toàn lực duy trì trở nên cường đại... mà hết thảy chuyện này sẽ có hắn tự mình nắm trong tay, trong lòng hắn đều vui vẻ nở hoa.

- Nhưng... còn có Thiếu giáo chủ... Đúng lúc này, Hoa gia có một người không nhịn được lầm bầm nói. Dù sao Hoa gia đã thống trị Tàn Hồn rất lâu, tuy rằng thời khắc này tình huống đặc biệt, nhưng vẫn còn có người không nhịn được lên tiếng.

Hắn vừa nói như vậy, vốn có mấy người từ đầu luôn chịu đựng, hoặc là người muốn nói liền rối rít lên tiếng, lập tức cắt đứt câu chuyện của Tàn Hồn Thiên Tử.

- Hừ! Vừa nghe bọn họ ào ào nói vậy, Tàn Hồn Thiên Tử hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt lực lượng bạo phát, trong mắt lóe ra sát khí, hắn không ngại tiến hành một cuộc thanh tẩy máu tanh. Thừa dịp hiện tại lực lượng hắn chiếm số một, thừa dịp những lão già, những tài tuấn trẻ tuổi cùng các nhân vật trụ cột này chưa đi vào kho báu Tiên giới, chưa gặp kỳ ngộ cùng biến cố đặc thù, hắn cần phải nắm trong tay hết thảy, cho nên trong nháy mắt hắn trực tiếp phóng ra lực lượng, từ từ chèn ép những người lên tiếng kia.

- A... Những người đó lập tức bị lực lượng cường đại của hắn ép tới chân lún xuống mặt đất vỡ vụn, từng người máu tươi văng bắn ra, toàn lực chống cự lại giống như con kiến chống cự với con voi, hoàn toàn không có mảy may cơ hội nào, chỉ có thể mặc cho khí thế uy áp kia không ngừng đè ép xuống.

- Hoa Mỹ Ngọc đúng không? Hắn thì tính là gì chứ? Hắn là một phế vật, một tên lại cái! Thuở nhỏ bổn giáo chủ chiếm được Tiên khí nhận chủ, giờ này có sức chiến đấu đến gần Kim Tiên, hắn dựa vào cái gì đấu với ta, hắn có tư cách gì làm chức giáo chủ này, có tư cách gì lãnh đạo Tàn Hồn. Hơn nữa ta vừa rồi từng gặp Đại Đế, tiếp nhận tiên chỉ của Đại Đế. Tàn Hồn chỉ có dưới dẫn dắt của ta mới có thể huy hoàng, loại phế vật kia sau này người nào nhắc tới sẽ có kết quả giống như đám người này, hoàn toàn bị nghiền nát, biết rõ chưa... Tàn Hồn Thiên Tử đã quyết định chủ ý, vốn trước đó chật vật trốn về, Tàn Hồn có khả năng tùy thời bị diệt vong, hắn cũng không có tâm tư gì khác, muốn chống lại tâm tình bị sợ hãi bao vây.

Nhưng bây giờ thì khác, Đại Đế truyền xuống tiên chỉ, thì còn sợ gì.

Cho nên hiện tại hắn phải thừa dịp trước khi đi kho báu Tiên giới ổn định lại ngôi vị giáo chủ của mình, sau này tính tiếp, mà gặp những người thế này, hắn phải trực tiếp giết chết, có bao nhiêu giết bấy nhiêu, triệt để lập uy...

"Ầm... Ầm... Ầm..." Đột nhiên, một tràng tiếng nổ vang.

- Hả... Tàn Hồn Thiên Tử rất là giật mình, giờ này hắn là người có thực lực mạnh nhất trong Tàn Hồn, tiên hồn lực của hắn cảm nhận được tràng tiếng nổ này lại không phát hiện bất kỳ vấn đề gì, không nhịn được hắn quay đầu nhìn lại, chỉ là hắn vừa quay đầu, lập tức trợn to hai mắt.

Bởi vì phía sau hắn xuất hiện một thông đạo không gian thật lớn, rồi bên trong thông đạo không gian kia xuất hiện một cái móng vuốt to lớn, chỉ có điều móng vuốt này ở trong không gian bởi vì quá mức to lớn, lớn đến mức thông đạo không gian to lớn kia dường như đều không chứa được.

Chỉ là trong nháy mắt móng vuốt phủ dày lông đỏ tươi kia xuất hiện, liền tạo cho người ta ấn tượng sâu sắc.

"Bùng!" Bắn lên một cái móng vô cùng sắc bén, giống như người ta dựng lên một đầu ngón tay nhẹ nhàng búng về phía trước.

"Phù phù..." Nhưng lần này lại trực tiếp xuyên thủng thân mình Tàn Hồn Thiên Tử.

- A...

Cuối cùng Tàn Hồn Thiên Tử đều không thấy rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra, cả thân thể hắn đã trong nháy mắt khô héo, chết đi.

- Hừ! Chỉ bằng vào tên rác rưới như ngươi cũng xứng... Các ngươi hãy nhớ kỹ, Tàn Hồn này là của Hoa gia ta! Hiện tại các ngươi đều tản ra làm việc của mình đi, nhưng đừng nghe những gì bọn chúng bài bố! Người giết cha ta, còn có những người Nhậm gia kia, chờ sau khi ta kế nhiệm giáo chủ sẽ thu thập bọn chúng. Hiện tại các vị thái thượng trưởng lão hãy thành lập Trưởng lão hội, phụ trách mọi chuyện trước khi ta xuất quan! Lúc này, tuy rằng không có người xuất hiện, nhưng vang lên một thanh âm cực kỳ the thé.

Lập tức mọi người đều cả kinh, vì đều nhận ra thanh âm the thé này, là Hoa Mỹ Ngọc, là Thiếu giáo chủ của Tàn Hồn, hắn... hắn không ngờ vẫn còn sống! Hắn... tại sao là hắn, nhưng cái vuốt vừa rồi kia...

Giờ khắc này, bọn họ đều hoảng sợ ngây người.

Chuyện này Hoa Cảnh che giấu vô cùng tốt, thật ra rất ít người biết, không có người nào biết rõ tình hình cụ thể.

Trước kia không rõ lắm không cần thiết, một màn vừa rồi đã chứng minh hết thảy, hiện tại ai cũng không dám nói thêm một câu.

- Giáo chủ bị giết, trong giáo không thể một ngày vô chủ, sau này ngài chính là giáo chủ tân nhiệm, thời kỳ đặc thù hết thảy giản lược. Giáo chủ! Chuyện lần này đặc thù, hơn nữa kho báu Tiên giới mở ra tầng thứ ba, Tiên giới còn có thể có ban thưởng, ngài xem...

Lúc này, vị trưởng lão Hoa gia vừa mới trước hết bất mãn kia lần nữa lên tiếng. Mượn dịp này, lão đã lấy được tín nhiệm, lấy được quyền thế mới.

- Chậc chậc... Lúc này, lần nữa vang lên thanh âm the thé đặc hữu của Hoa Mỹ Ngọc: - Hừ... Những thứ đồ chơi đó các ngươi đi tiếp thu là được rồi! Bổn giáo chủ không có hứng thú các thứ đó! Rất nhanh thì các ngươi sẽ biết bổn giáo chủ lợi hại... Vậy đi!

"Ầm..." Hoa Mỹ Ngọc nói dứt lời, thông đạo không gian liền khép lại, chỉ để lại thi thể Tàn Hồn Thiên Tử cùng rất nhiều người trong Tàn Hồn giờ này ngẩn người tại đó. Một hồi lâu sau mọi người mới có phản ứng, lần nữa tham khảo con đường sau này nên đi như thế nào, bởi vì hết thảy biến hóa xảy ra quá nhanh, vượt ra ngoài kế hoạch, thậm chí vượt quá tưởng tượng của bọn họ...