- Tên này rất dối trá, cẩn thận hắn giở trò, ta đi theo hắn. Oành... Ngưu Lão Nhị vừa thấy Tặc đạo nhân đi, hắn lập tức theo cùng, sau đó mới thông báo với Nhậm Kiệt một tiếng, coi như nhắc nhở dưới Nhậm Kiệt chớ coi thường.
Nhậm Kiệt nghe vậy cũng không khỏi cười, Ngưu Lão Nhị thật là nhìn chằm chằm Tặc đạo nhân, như vậy cũng tốt. Vừa nghĩ, Nhậm Kiệt cũng nhanh chóng đi theo, tốc độ hai người rất nhanh, chỉ thoáng cái đã đi ra mấy ngàn dặm.
Bây giờ hắn muốn là xem thử làm sao tăng tốc đi đường nhanh nhất, mau sớm đến Đông Vực.
- Đồ già dối trá, biết ngay là ngươi sẽ không ngoan ngoãn nghe lời, đây là tốc độ nhanh nhất của ngươi, thật nghĩ rằng nhị gia ta không biết. Tốc độ chiến đấu của ngươi lúc trước còn nhanh hơn, nhị gia xem ra là ngươi muốn ăn đòn. Bùm... Tặc đạo nhân chạy với tốc độ Thiên Tiên đỉnh phong bình thường, đột nhiên bị Ngưu Lão Nhị vượt lên đấm một phát suýt rớt khỏi trời cao vạn trượng, lọt xuống ngàn trượng mới khống chế được.
Càng làm hắn đau đến nhe răng, trong lòng vừa hận lại không có cách nào đối với Ngưu Lão Nhị.
- Đây đã là tốc độ nhanh nhất, dù sao chạy đi bình thường, không thể nào nháy mắt tăng tốc như lúc chiến đấu được. Hiện tại Tặc đạo nhân có cảm giác tú tài gặp phải lính, có lý cũng không nói rõ ràng được.
- Chó má, ngươi không nghe lời Nhậm gia chủ sao, bảo ngươi bay hết tốc lực, có cho ngươi cân nhắc hả? Nhị gia đạp chết ngươi... Mặc dù chiến đấu trước đó là Ngưu Lão Nhị đè đầu Tặc đạo nhân đánh một trận, nhưng cuối cùng vẫn bị Tặc đạo nhân dẫn tới gần ngọn núi, liền bị nuốt vào. Ký ức thảm thiết vẫn còn rõ ràng, càng không ưa Tặc đạo nhân. Cho nên Ngưu Lão Nhị đánh xong còn giơ chân đạp.
- Vù... Tặc đạo nhân đã từng hưởng thụ uy lực cú đạp của Ngưu Lão Nhị, lúc này nhìn người này đánh thật, nháy mắt tăng tốc tránh né.
Tốc độ không ngừng tăng lên, nhưng mà Ngưu Lão Nhị vẫn không hài lòng, bởi vì lúc chiến đấu, Tặc đạo nhân chỉ tăng tốc một lần, dùng pháp bảo tránh né cắt đuôi của Ngưu Lão Nhị.
Bây giờ Ngưu Lão Nhị ở mặt sau không ngừng gây chuyện, tìm cớ ra tay, làm cho Tặc đạo nhân buộc phải liều mạng nghĩ hết cách tăng tốc, sử dụng đủ loại phù văn, pháp bảo, công pháp.
Thực lực Ngưu Lão Nhị mạnh hơn Tặc đạo nhân rất nhiều, hơn nữa đừng nhìn tính tình Ngưu Lão Nhị như vậy, nhưng hắn là sinh linh hỗn độn chân chính, không chỉ có một chút lực lượng như sợi lông của Tề Thiên, cái gì hắn cũng biết, cái gì cũng hiểu được.
Công pháp của hắn thoạt nhìn đơn giản thô bạo, nhưng ngay cả bên đại thế giới khác, vẫn cứ mạnh mẽ kinh người.
Nhất là thu được không ít chỗ tốt trong 3 năm ở tiểu thế giới của Nhậm Kiệt, dùng linh khí Hỗn Độn của đại thế giới này rèn luyện thân thể, hiện tại hắn càng thêm mạnh mẽ, bằng không sao lại trực tiếp dùng nắm tay mà đánh bay Tiên khí hạ phẩm của Hỏa Nha đại tiên mà vẫn không có vết thương nào.
Trước kia dù chống lại được Tiên khí, nhưng không đến mức dễ dàng như vậy, đương nhiên chủ yếu là uy lực Tiên khí của đám người Thiên Châu quá khủng bố.
Ngưu Lão Nhị ở mặt sau, cứ như mèo ở sau con chuột, chuột không muốn dốc hết sức chạy trốn cũng không được.
Trong lòng Tặc đạo nhân đã mắng Ngưu Lão Nhị cả ngàn lần, đồng thời còn đang suy nghĩ một vấn đề, tên này ở đâu ra, rõ ràng không phải bản thể, nhưng sao hung dữ như vậy, bản thể sẽ còn thế nào.
Còn có tên đằng sau, càng thêm kỳ quái?
Nhậm Kiệt ở mặt sau, nhìn tổ hợp kỳ quái này, Ngưu Lão Nhị không ngừng nghĩ cách xông lên muốn đạp Tặc đạo nhân, Tặc đạo nhân muốn tránh né Ngưu Lão Nhị nên chỉ có thể nghĩ hết cách tăng tốc, tốc độ lại tăng lên thật nhanh.
Đương nhiên, quả thật như Tặc đạo nhân nói, không thể kéo dài quá lâu.
Vừa rồi Nhậm Kiệt cũng đánh giá, nếu như với tốc độ Thiên Tiên đỉnh phong bình thường ban đầu, tốc độ này vẫn còn chậm hơn mình đẩy hết tốc lực, mình còn có thể nhanh hơn hai ba phần, có thể kéo bọn họ đi, nhưng cũng không hơn.
Nếu chỉ là thế, không có ý nghĩa gì, Nhậm Kiệt biết Tặc đạo nhân nói rắc rối chân chính là gì, sẽ nhanh chóng tiến vào khu vực không gian hỗn loạn, buộc phải vòng qua, lại gặp khu thiên thạch giáng xuống, lại phải nghĩ cách đối phó.
Tình cảnh như vậy rất nhiều, đây mới là nguyên nhân làm tốc độ giảm xuống, bằng không cấp bậc như bọn họ mà bay hết tốc lực, có xa cũng không đến mức lâu như thế. Hơn nữa nếu một đường thông suốt, dựa vào Tiên khí mạnh mẽ mở ra lối đi không gian, nháy mắt xuyên qua mười vạn dặm trăm vạn dặm cũng được.
Có điều, chỉ làm được ở đại thế giới bên Nhậm Kiệt, ngay cả Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ thăng cấp Tiên khí trung phẩm, bùng nổ mạnh gấp 10 lần Tiên khí trung phẩm bình thường, nhưng cũng không dám tùy ý mở ra lối đi không gian, bởi vì thật quá nguy hiểm. Có lẽ mình đạt đến Kim Tiên, hoặc là lực tiên hồn chân chính ổn định ở Kim Tiên đỉnh phong, thân thể cũng đạt đến gần như thế thì mới thử được.
Chỉ là Nhậm Kiệt biết, nó cần một ít thời gian, bản thân Nhậm Kiệt muốn đột phá cũng không khó. Nhưng một mặt là không có cơ hội thích hợp, một nguyên nhân quan trọng khác là Nhậm Kiệt còn chưa tìm được cha của mình, Ngọc Hoàng Quyết trong tay hắn cũng chỉ có thể tu luyện đến Pháp Thần Cảnh đỉnh phong.
Hiện tại đột phá, không có ý nghĩa lớn đối với Nhậm Kiệt, còn không bằng tiếp tục tích lũy.
Dồn lâu phát mạnh, Nhậm Kiệt cảm thụ sâu sắc điều này, cộng thêm lực tiên hồn đủ mạnh, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ có uy lực kinh người, đủ cường độ thân thể, ngày cả đại thế giới Táng Tiên nguy hiểm khủng bố như tận thế hủy diệt, hắn vẫn có lòng tin xông qua.
- Được rồi, Ngưu Lão Nhị, ngươi đi lên ngoan ngoãn chờ đi, tiếp theo phải toàn lực đi đường, các ngươi tới đây. Nhậm Kiệt nói rồi, khẽ động lực tiên hồn, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ xuất hiện, chủ kỳ to ra vô số lần xuất hiện dưới chân Nhậm Kiệt.
Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã thăng cấp Tiên khí trung phẩm, mang theo linh khí Hỗn Độn thế giới này, trở nên như cá gặp nước. Nhậm Kiệt vừa nói, chủ kỳ nháy mắt tăng tốc, vượt qua Tặc đạo nhân và Ngưu Lão Nhị, bọn họ liền đứng ở mặt sau.
Ngưu Lão Nhị vừa giơ nắm đấm lên, lúc này chỉ có thể thu hồi.
- Đây là... Tặc đạo nhân thì kinh ngạc nhìn Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, bởi vì hắn cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc, đồng thời ánh mắt sáng lên, không nhịn được chà tay.
- Bảo bối tốt, bảo bối tốt, còn dung nhập linh khí Hỗn Độn của đại thế giới này, không chỉ vậy, còn dung nhập linh khí Hỗn Độn đại thế giới khác, còn rất nhiều lực lượng khác. Cấu tạo này, bố trí này, chín chín là thiên số, 100 càng có thể diễn hóa thiên địa vạn vật, nếu có thể vận dụng tốt.... Tặc đạo nhân chà tay, mắt sáng ngời, hận không thể lập tức cầm Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bỏ chạy.
Bây giờ hắn không đứng nữa, mà nằm rạp xuống, dán sát lên cột cờ, quan sát kỹ càng, còn ngửi ngửi, sờ mó....
Tặc đạo nhân lúc này hoàn toàn si mê, hận không thể ôm lấy Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, thậm chí...
- Oành.... Ngưu Lão Nhị đã không nhìn nổi, không chịu nổi kẻ này, không nhịn được muốn ra tay. Tuy rằng Nhậm Kiệt nói tiếp theo phải đi đường không được đánh nhau, nhưng hắn thật không chịu nổi tên Tặc đạo nhân này. Nhưng mà còn nhanh hơn hắn, trong chủ kỳ phát ra một tia chớp, đánh thẳng lên người Tặc đạo nhân.
Tặc đạo nhân lập tức bị đánh trúng, cả người bị đánh cho thật thảm.
Tiếp theo, Lôi Long không lớn lắm, nhưng lúc này xuất hiện trên chủ kỳ lại trở nên rất to lớn, khó chịu trừng Tặc đạo nhân, vung tay ra dấu, cảnh cáo Tặc đạo nhân không được làm bậy nữa.
Không chỉ vậy, tiếp theo xung quanh xuất hiện 6 cỗ lực lượng tỏa ra khí tức mạnh mẽ, đều cảnh cáo Tặc đạo nhân, sau đó mới ẩn vào Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.
- A.... Lôi kiếp hóa khí linh, còn có ngọn lửa long mạch, máu Cổ Thần... Tặc đạo nhân bị Lôi Long đánh rất thảm, nhưng không đến mức tổn thương nghiêm trọng.
Nhưng lúc này hắn bị Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ chấn đến đỉnh điểm, tuy rằng trước đó Nhậm Kiệt cùng dùng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đối phó kẻ địch, nhưng rất ít ra tay toàn lực, cũng ít làm người ta nhìn thấy tình huống chân chính của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ. Đương nhiên, khi đó cũng không ai chân chính nhìn rõ ràng.
Cố tình lúc này Tặc đạo nhân vừa nhìn liền hiểu thấu những thứ này, cho nên mới càng thêm chấn động.
Oành.... Trong lúc Tặc đạo nhân kinh ngạc ngây người, Nhậm Kiệt đã thúc đẩy Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, tốc độ nháy mắt tăng vọt. 99 cây cờ khác bao quanh tạo thành lực lượng bảo vệ, lúc này Nhậm Kiệt đạp trên chủ kỳ, tựa như chủ hạm dẫn theo hạm đội mở đường.
Gặp thiên thạch, dao động, trực tiếp đánh văng, xuyên qua.
Hơn nữa có một phần lực lượng ổn định không gian xung quanh, uy lực mặt trời ở bên trong làm bọn họ có thể thỉnh thoảng xuyên qua không gian khoảng cách ngắn, không xuất hiện vấn đề lớn.
Bùm bùm... Oành.... Nhậm Kiệt thúc đẩy chủ kỳ, đồng thời phát huy uy lực trận pháp đến tận cùng, mở ra con đường, tăng thêm tốc độ. Thúc đẩy chủ kỳ toàn lực, phối hợp trận pháp, củng cố không gian, ẩn giấu khí tức....
Nháy mắt tốc độ lại tăng lên gần gấp đôi, nhanh hơn bản thân Nhậm Kiệt cũng phải hai ba phần. Mấu chốt là như thế, vậy không cần ngừng lại, gặp vấn đề bình thường thì cứ mạnh mẽ xuyên qua.
Đối với biểu hiện của Tặc đạo nhân ở đằng sau, Nhậm Kiệt cũng biết rõ, phì cười không thôi. Đồng thời hắn cũng càng giật mình, đợi đến lúc nghỉ ngơi, nhất định phải hỏi kỹ Tặc đạo nhân này, Nhậm Kiệt lại cảm thấy Tặc đạo nhân này không phải đơn giản, có thể lập tức nhìn thấu chuyện của đám Lôi Long, nhìn thấu rất nhiều chuyện của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ. Trước mắt, hắn, là kẻ duy nhất.
Chỉ là bây giờ thì chưa được, bởi vì Nhậm Kiệt cũng phải dốc hết sức đối phó trạng thái hiện tại. Bây giờ như hạm đội bay hết tốc lực, không dám sơ sẩy một chút, bởi vì tốc độ quá nhanh, lỡ có biến cố gì thì sẽ nguy hiểm. Mấu chốt là Nhậm Kiệt còn chưa hài lòng, hắn không ngừng điều chỉnh, không ngừng đảm bảo tốc độ nhanh nhất.
Cho nên hắn muốn nhanh chóng tiến lên, không ngừng điều chỉnh trận pháp, lực lượng, điều khiển phối hợp, thậm chí không ngừng rèn luyện Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, để cho đạt đến hiệu quả hoàn mỹ nhất.
Rút ngắn, dốc sức rút ngắn thời gian, đối với Nhậm Kiệt, đây cũng là một thử thách đặc thù.