Tà Thiếu Dược Vương

Chương 659: Vậy cũng được?

- Đáng chết... Lập tức nghĩ cách liên lạc giáo chủ... Các ngươi đi theo ta... Hải Tường Long tức giận đến sắp nổ tung, trước giờ chưa gặp chuyện như thế, bị một tên Thái Cực Cảnh ép hắn tức giận không thở nổi, chiếm hết tiên cơ.

Bị đối phương chỉ vào mũi mắng to, kết quả không kịp ra tay, cuối cùng làm hắn liên hợp 5 cỗ thế lực khác ở ngay trước mặt mình.

Chuyện như thế, trước kia Hải Tường Long cũng không nghĩ ra được, càng không ngờ lại xảy ra ngay trên người mình.

Má nó đây là chuyện gì, con mợ nó quá mất mặt.

Trong lòng lại nghẹn một hơi, thật muốn xé xác tiểu tử kia, đáng tiếc hiện tại hắn mà xông lên, vậy hơn 20 Pháp Thần Cảnh kia sẽ không tha cho hắn.

Thậm chí hắn cảm nhận được, người hai phe thế lực mới đứng sang phía mình cũng có dấu hiệu dao động, đây là dấu hiệu không tốt.

Không cách nào ngăn cản, nhìn những người đó bảo vệ tên đáng ghét kia, đến hiện tại mình còn chưa biết tên hắn, cùng với mẹ con Thanh Dao bay xuống Hải Thần Điện, hắn lập tức sai người đi xem bên giáo chủ thế nào, còn hắn dẫn người đi xuống.

"Vậy... vậy cũng được?" Còn Thanh Dao, theo cùng Nhậm Kiệt, đông đảo Pháp Thần Cảnh hộ vệ hạ xuống Hải Thần Điện bên dưới, lại không biết phải nói sao nữa.

Đánh vỡ đầu nàng cũng sẽ không ngờ tới chuyện lại thành thế này, dưới tình hình như thế, Nhậm Kiệt vẫn ứng đối tự nhiên, còn đánh động được 5 thế lực khác ủng hộ bọn họ, thật là khó tin.

Cứng rắn lớn lối như thế, trực tiếp ra tay mắng lên, kết quả lại thành thế này, thật khó tưởng tượng nổi.

Nên biết, sau khi Hải Tường Long bại lộ, bởi vì có tiên chỉ, bọn họ lại về Hải Thần Điện, đám người Hải Tường Long làm cho người Hải Thần Điện ban đầu bị không biết bao nhiêu ủy khuất, không cách nào nói lên được nhục nhã uất ức này.

Hơn nữa tên này quá âm hiểm, Thanh Dao hận hắn sâu tận xương, nhưng không làm gì được.

Nhưng hôm nay, nàng lại thấy Hải Tường Long bị Nhậm Kiệt ức hiếp liên hồi, cuối cùng giận đến muốn nổ, nhưng lại không làm được gì.

Điều này làm cho trong lòng Thanh Dao quá sảng khoái.

"Hả? Vậy là đi vào?" Còn Hải Thanh Vân nghe theo Nhậm Kiệt vẫn duy trì dị tượng huyết mạch, lại phát hiện không rõ thế nào, mình lại đi vào trong.

Nhưng hắn không quá bất ngờ, có gia chủ ở đây, chỉ có người khác bị nghẹn họng, đấu với gia chủ, bọn họ còn kém lắm.

Hắn coi như đã quen với loại tiết tấu này, cho nên Nhậm Kiệt bảo hắn bảo trì dị tượng huyết mạch không cần để ý chuyện hắn, hắn mới tập trung hết sức làm theo lời Nhậm Kiệt căn dặn.


Hiện tại chỉ là cảm thấy hơi nhanh một chút, đồng thời cảm nhận được người xung quanh chấn động, Hải Tường Long giận dữ đi theo sau, trong lòng lại sảng khoái không thôi.

- Nhậm gia chủ, người cao gầy vừa lên tiếng ủng hộ trước tiên là Long Tử, là người mạnh nhất trong bảy đại Hải Thần, theo sau là cháu trai của hắn, hoàn toàn ủng hộ hắn. Thế lực dẫn theo hai đại Hải Thần là Hải Thượng, nhân vật số 2 trong bảy đại Hải Thần, trước kia vẫn dây dưa với Long Tử. Hai bên khác thì tương đối ẩn khuất hơn, bọn họ vẫn luôn giữ mình, lén lút mưu đồ, không ngờ bọn họ vẫn bị Thiên Hải Tông lôi kéo được. Nhìn chuyện đến nước này, khi sắp vào Hải Thần Điện, Thanh Dao vội vàng giới thiệu cho Nhậm Kiệt.

- Long Tử kia đạt đến Pháp Thần Cảnh tầng thứ tám, nghe nói khi xưa Hải Thần Giáo sụp đổ có thể che giấu một hai người đạt đến đỉnh phong, ngoài ra chỉ sợ hắn là một trong những người mạnh nhất, tựa như vị trong Thiên Hải Tông. Hải Thượng cũng chỉ kém hơn Long Tử một chút. Họ Long, họ Hải, là dòng họ hai đại hoàng tộc Hải Thần Giáo, trước giờ cũng do người hai dòng họ này nắm giữ Hải Thần Giáo. Hiện tại Hải Thần Giáo vừa lập giáo, không giống các đại giáo vô thượng khác, không có tồn tại trên Pháp Thần Cảnh trấn giữ, cho nên Nhậm gia chủ kéo hổ làm bạn, nhất định phải cẩn thận hai người này.

Trong tình hình vừa nãy, Nhậm Kiệt xoay chuyển càn khôn, đưa cục diện đến hiệntại, Thanh Dao quả thật chấn động bất ngờ, nhưng tính nàng cẩn thận, suy nghĩ chặt chẽ, lập tức suytính những vấn đề khác.

Bởi vì Hải Thượng dáng người béo mập, hình thể tròn vo như quả cầu, cùng với Long Tử đứng đầu bảy đại Hải Thần, không nói chuyện nhiều nhưng uy thế mười phần, đều không phải hạng người thường.

Nếu đúng như Nhậm Kiệt nói, thành công, Long Tử cùng Hải Thượng dẫn đầu mấy thế lực sẽ nắm lấy Hải Thần Giáo, bọn họ uy hiếp không kém gì Hải Vô Thường. Nếu như thất bại, bọn họ cũng sẽ là uy hiếp, ai biết hiện tại những người này nghĩ gì.

Đối với bọn họ, Thanh Dao không tín nhiệm 100 lần, cho nên vừa tỉnh táo lại từ khiếp sợ, vội nhắc Nhậm Kiệt phải cẩn thận.

- Bổn gia chủ có nhớ Thanh Dao Điện chủ đã nói, tiên chỉ kia chỉ nói lập giáo lần nữa, huyết mạch Hải Thần có thể thành giáo chủ, truyền thừa phát triển Hải Thần Giáo huy hoàng, đúng vậy chứ?

- Phải, nguyên văn là thế.

- Vậy không có vấn đề, Điện chủ có thể nghĩ kỹ, huyết mạch của Thanh Vân không có vấn đề, truyền thừa huyết mạch Hải Thần khẳng định không thành vấn đề. Ta sẽ cố gắng thử nghĩ cách về tiên chỉ, nếu không được thì cũng không sao. Nếu bây giờ bọn họ bị dẫn dụ, vậy còn muốn rút ra sẽ không dễ như thế, bởi vì bỏ lỡ cơ hội này, bọn họ biết rõ sẽ có kết cục gì. Đến lúc đó chỉ cần Hải Thanh Vân hoàn thành truyền thừa huyết mạch Hải Thần, vậy sẽ có đủ lý do chống lại Hải Vô Thường. Những chuyện khác đã không trọng yếu, bởi vì người ta ủng hộ chúng ta, chỉ đơn giản thế thôi. Đối với mặt này, Nhậm Kiệt căn bản không lo, bởi vì ngay từ đầu chuẩn bị làm lớn, dẫn tới bọn người kia, Nhậm Kiệt đã nghĩ tới toàn bộ.

- Ặc.. Nghe vậy, Thanh Dao Điện chủ không lời để nói. Nếu là người khác nói vậy, phản ứng đầu tiên của nàng là nghi ngờ, bởi vì mặc kệ Long Tử hay Hải Thượng đều không phải hạng bình thường, bọn họ làm sao nghe người khác bày bố, ngươi bảo bọn họ làm gì cũng được, nói chơi hả.

Nhưng bây giờ là Nhậm Kiệt nói, vậy thì ý nghĩa sẽ khác. Trong lòng Thanh Dao chỉ có một cảm giác, Nhậm gia chủ thật có cách, chỉ sợ đến lúc đó đám người kia muốn không theo bọn họ cũng khó.

Hải Thần Điện hoành tráng hoa lệ, vượt xa công trình thế tục, quy mô thủ đoạn chân chính đạt đến cực hạn của người tu luyện. Ở trong trung tâm một tiểu thế giới hoàn chỉnh, kết nối biển rộng, mượn lực lượng của biển ngưng tụ tăng cường tiểu thế giới này, nếu như là lúc chưa tan vỡ, tuyệt đối sẽ như một tiểu thế giới.

To lớn kinh người, vượt xa miêu tả long cung trong truyền thuyết ở thế giới của Nhậm Kiệt. Chỉ là lúc này, trong tiểu thế giới, ngoài phạm vi Hải Thần Điện ở giữa, những thứ khác đều bị hủy hoại, nhưng ngay cả thế, bộ phận sót lại cũng làm người tu luyện bình thường không thể tưởng tượng.

Tài liệu, thủ pháp luyện chế, tựa như di tích thượng cổ, nhưng đây là nơi Hải Thần Giáo từng một thời huy hoàng. Dù ở trong Hải Thần Điện, bên trong có gấp khúc không gian, làm cho người ta đi vào như đến một thế giới khác.

Nhậm Kiệt đi qua một đường, mỗi một chỗ mang đến cảm thụ khác thường, từng biến hóa chi tiết làm hắn hồi tưởng không thôi.

Đương nhiên, ngay cả những Pháp Thần Cảnh khác cũng không cho rằng Nhậm Kiệt có thể trực tiếp nghiên cứu kết cấu tiểu thế giới sắp sụp đổ này, ngay cả bọn họ cũng không nghiên cứu rõ được. Chỉ là bên trong Hải Thần Điện vô cùng huyền bí, càng không tin Nhậm Kiệt chỉ đi qua là có thể nhìn thấu rất nhiều thứ mà tổ tiên Hải Thần Giáo bố trí.


Cho nên Nhậm Kiệt đi suốt một đường, ngó đông nhìn tây, ở trong mắt người khác tựa như nhà quê lên đô thị, cái gì cũng tò mò chưa từng thấy.

Hải Thanh Vân dựa theo Nhậm Kiệt, tập trung làm chuyện của mình, dù sao kích hoạt lực lượng huyết mạch, cộng thêm dẫn tới vô số linh khí màu lam, hắn được lợi không ít. Thanh Dao lại nghĩ tới những lời của Nhậm Kiệt, nhưng Hải Thượng, Long Tử đều chú ý tới hành động của Nhậm Kiệt.

Hai vị này vốn là hùng bá một phương, tồn tại hùng mạnh vô thương đối địch nhau mấy ngàn năm, đều nhìn nhau, trong lòng im lặng.

Thầm nghĩ vị này lúc nãy biểu hiện không tệ, sao giờ lại thế này, giống như chưa thấy sự đời. Nhưng mà nói thật, rốt cuộc Thanh Dao kiếm đâu ra người như thế?

Trong lòng cảm thấy có chút buồn cười, nhưng hai người đều không hỏi nhiều, bởi vì đối với bọn họ, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Bọn họ chân chính quan tâm là kết quả Hải Thanh Vân truyền thừa huyết mạch Hải Thần, có thể đạt đến mục đích của bọn họ hay không, có thể làm bọn họ không bị Thiên Hải Tông thôn tính, thậm chí tìm được cơ hội mới làm Hải Thần Giáo lập giáo thu được kỳ ngộ lớn hơn.

Có thể nắm giữ một phe thế lực đấu tranh tồn tại mấy ngàn năm giữa bảy đại Hải Thần, ai không phải hạng người có hùng tâm tráng chí, cho nên rất ít nói lời thừa, sẽ không để ý chuyện nhỏ nhặt.

Tuy rằng không gian trong Hải Thần Điện rất lớn, nhưng tốc độ của bọn họ rất nhanh, nhanh chóng đến trước một cung diện có hai cánh cửa cao trăm thước, dao động không gian rất mạnh. Phía trước cung điện canh gác nghiêm ngặt, lại có một người vượt qua lão tổ Thái Cực Cảnh canh gác ở đây.

Người này hẳn là áp chế lực lượng, bằng không đã là trình độ lão tổ ngàn tuổi, vốn người này còn muốn ngăn cản, nhưng dưới uy áp Hải Thần hùng mạnh của Hải Thượng, Long Tử, trực tiếp khiến hắn không dám ra mặt. Sau đó phát hiện Hải Tường Long xanh mặt đuổi theo, cũng theo phép hỏi hai câu rồi vội nhường bước. Dù thế nào, nhìn đông Pháp Thần Cảnh đồng thời xuất hiện, uy áp khí thế củng làm hắn lạnh rung.

Trong lòng chấn động, xảy ra chuyện lớn gì, lại kinh động mấy chục Pháp Thần Cảnh, nhưng giáo chủ không có xuất quan mà.

Vốn người này còn muốn hỏi tham Hải Tường Long, nhưng nhìn thần sắc của hắn không đúng, cũng thức thời không hỏi nhiều.

Oành... Ầm ầm ầm.... Cửa chầm chậm mở ra, cảm giác như mở ra một cái không gian độc lập khác. Không sai, thực ra đúng là vậy, trung tâm Hải Thần Điện nhìn bên ngoài thì lớn, nhưng cuối cùng cũng có giới hạn, Thần Điện truyền thừa huyết mạch vừa mở cửa ra, bên trong lại là một cảnh tượng khác, một cái không gian lớn mấy trăm dặm.

Một nguồn suối đang phun trào, nối liền với bầu trời xanh lam, tựa như nó không ngừng phun ra nước biển, nhưng cũng như bầu trời không ngừng đổ xuống nước biển chảy ngược vào nguồn suối.

Mấy trăm dặm rộng lớn không có gì cả, chỉ có một cái nguồn suối to lớn mấy trăm dặm, kết nối trời đất, hình thành cảnh tượng tuần hoàn kỳ diệu.

Vừa vào trong này, mặc kệ là Thanh Dao đang suy nghĩ nhập thần, hay Hải Thượng, Long Tử hùng cứ một phương muốn tách riêng ra, ngay cả Hải Tường Long âm hiểm xảo trá tàn nhẫn nằm vùng Hải Thần Điện nhiều năm, cùng với các Pháp Thần Cảnh khác, thần sắc liền trở nên nghiêm nghị.

Mọi người đều hành lễ đặc thù của Hải Thần Giáo, chỉ riêng Nhậm Kiệt lẳng lặng đứng nhìn nguồn suối đặc thù. Nguồn suối này làm Nhậm Kiệt cảm nhận vài thứ rất giống lúc gặp Cổ Ma trong thế giới Cổ Thần.

Chẳng lẽ, đây là căn nguyên mở ra đại thế giới này?

Có điều trong này rất hoàn thiện, hiện tại Nhậm Kiệt tra xét tiểu thế giới không hoàn chỉnh còn được, tra xét hoàn chỉnh, nhất là căn nguyên đại thế giới, đại đạo quy tắc ẩn chứa trong đó, vậy thì có chút miễn cưỡng.

Cho dù Nhậm Kiệt không tra xét, cũng biết trong này không bình thường, bởi vì linh khí trong này đều là linh khí màu lam, tuy rằng không bằng tiên linh khí, nhưng cũng nằm giữa linh khí và tiên linh khí. Linh khí màu lam bay trong này, nếu ngưng tụ lại thì tuyệt đối không thua gì lực lượng ẩn chứa bên trong Ngọc Tinh, vậy cũng biết chỗ này quý giá.

Nhưng linh khí màu lam bị lực lượng nguồn suối dẫn động tuần hoàn, người thường không thể hấp thu. Bằng không, người của Thanh Dao chiếm cứ Hải Thần Điện mấy ngàn năm, về mặt lực lượng vẫn không áp chế được các thế lực khác, vậy bọn họ nên nhảy biển tự sát cho xong.

- Hừ! Bổn tôn biết ngay ngươi không phải người Hải Thần Giáo ta. Thánh địa Hải Thần Giáo, Thần Điện truyền thừa huyết mạch, không phải người Hải Thần Giáo không được vào. Kẻ xâm nhập, chết! Vừa hành lễ xong, Hải Tường Long trực tiếp chất vấn.

Vừa rồi Nhậm Kiệt lấy ra quy củ mang ra Hải Thần Giáo, nhất là bảo vệ người có huyết mạch Hải Thần, đám người Hải Thượng, Long Tử lên tiếng, làm hắn bất đắc dĩ đành nhịn cho bọn họ đến đây. Nhưng lúc này Hải Tường Long lập tức nắm lấy cơ hội, trực tiếp chỉ vào Nhậm Kiệt.

Không biết Thanh Dao tìm đâu ra một tên tiểu tử như thế, tuổi hình như nhỏ hơn cả Hải Thanh Vân, nhưng có tốc độ Pháp Thần Cảnh, trong hoàn cảnh này còn cứng cỏi đẩy mình không còn đường lui, nhất định phải giết kẻ này trước.