Tà Thiếu Dược Vương

Chương 649: Lời nói chưa kinh động lòng người thì chết chẳng yên

Nếu như nói câu nói đầu tiên của Nhậm Kiệt là khai môn kiến sơn, làm cho Thanh Dao lần đầu tiên gặp Nhậm Kiệt chưa quen thuộc Nhậm Kiệt cảm thấy có chút ngoài ý muốn, như vậy câu nói thứ hai Nhậm Kiệt vừa nói, Thanh Dao đã hoàn toàn ngẩn người tại đó.

Tự mình không nghe lầm chứ, hắn đang nói gì?

Hắn hỏi thăm một hơi nhiều vấn đề như vậy, cái này Thanh Dao hoàn toàn không bất ngờ, trong mắt bà xem ra, Nhậm Kiệt đấu chiến cùng Thiên Hải Đế Quốc, cuối cùng lại vẫn đánh chết Hải Lượng, đương nhiên hắn phải nghĩ biện pháp mới được.

Dù sao hiện tại Minh Ngọc Hoàng Triều không ủng hộ hắn, bên ngoài còn đắc tội với Hải Vương Hải Vô Thường là Chuẩn Giáo chủ Hải Thần Giáo này, trên thực tế Thanh Dao đã không coi trọng tương lai Nhậm gia. Bởi vì trong khoảng thời gian này, bà thật sự đã nhìn thấy Thiên Hải Tông cường đại, thấy sự lợi hại của Hải Vương Hải Vô Thường.

Hơn nữa Hải Vương Hải Vô Thường đã chiếm được Tiên giới thừa nhận, chiếm được tiên chỉ, dưới tình huống này hắn lần nữa chỉnh hợp Hải Thần Giáo, trừ những đại giáo vô thượng khác ra, ai có thể ngăn cản, huống chi chỉ là một Nhậm gia nho nhỏ!

Nhậm Kiệt muốn tìm hiểu tình huống, điều này bà có thể hiểu, thậm chí cũng sớm nghĩ tới, nhưng khiến bà hoàn toàn không nghĩ tới chính là câu nói sau cùng của Nhậm Kiệt, đưa... đưa con trai mình, Hải Thanh Vân lên làm Giáo chủ Hải Thần Giáo.

Hắn đang nói gì, nằm mơ à, nói mớ à?

Nếu như không phải nằm mơ nói mớ, làm sao có thể nói ra những lời như vậy!?.

- A... Đừng nói Thanh Dao, ngay cả chính Hải Thanh Vân đều giật mình, lập tức bất đắc dĩ cười khổ nhìn về phía Nhậm Kiệt. Nếu không phải Nhậm Kiệt ở trong lòng hắn đã gần như không có gì không làm được, thời khắc này hắn muốn nói với Nhậm Kiệt: "Gia chủ ngài cũng đừng mang ta ra trêu đùa!"

Mà trừ Nhậm Thiên Kỳ không rõ lắm tình huống của Hải Thần Giáo, Vân Phượng Nhi đã đạt đến Pháp Thần Cảnh, xuất thân cũng không tầm thường, cùng Nhậm Nhất Nguyên sống hơn một ngàn năm, từng xông xáo sinh tử ở loại địa phương Chiến Trường Táng Tiên, hai người đó đều không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh.

Đều ổn định hơi thở, không dám tin nhìn về phía Nhậm Kiệt. Bọn họ nghĩ tới Nhậm Kiệt sẽ có chuyện cần hoàn thành, cũng nghĩ là vì Hải Vương Hải Vô Thường có quan hệ với Hải Thần Giáo, nhưng đánh chết bọn họ đều không nghĩ tới, Nhậm Kiệt lại vừa thấy mặt đã nói một câu như vậy.

Điều này cũng quá kinh người đi! Thật là làm cho người ta không tưởng tượng được!

Loại chuyện như vậy, ngay cả nằm mơ cũng không có khả năng! Đùa gì thế, giáo chủ đại giáo vô thượng, làm sao có thể nói đẩy lên là đẩy lên chứ!

- Gia gia, con bà nó...

Nhậm Nhất Nguyên lầm bầm lầu bầu một câu, với tính cách của lão, nếu lời này nói ra từ miệng người khác, lão sớm đã không nhịn được trực tiếp văng tục rồi.

Đùa gì thế, khoác lác gì thế, thổi phồng gì thế, lời như vậy cũng dám nói ra, nói ra cũng không biết xấu hổ???

Thế nhưng cố tình lời này là từ trong miệng Nhậm Kiệt nói ra, trong miệng gia chủ đương nhiệm Nhậm gia, vị gia chủ Nhậm gia sáng lập vô số kỳ tích này nói ra, làm cho lão nhất thời không biết nên nói thế nào mới tốt.


Về phần Vân Phượng Nhi, bà kiềm chế tâm tình kích động, tò mò nhìn về phía Nhậm Kiệt, rất muốn biết Nhậm Kiệt sẽ còn nói gì. Ngay cả lôi kiếp hắn cũng dám cản, đúng là trợ giúp mình vượt qua, Vân Phượng Nhi cũng cảm giác không có gì mà cháu mình này không làm được.

- Nhậm gia chủ thật đúng là lời nói chưa kinh động lòng người thì chết chẳng yên... Một hồi lâu, Thanh Dao mới khe khẽ cảm khái có chút bất đắc dĩ cười nói: - Nhậm gia chủ cảm thấy điều này có thể sao?

Thanh Dao hỏi ngược một câu, là muốn cho Nhậm Kiệt tự mình tỉnh táo một chút, bởi vì nói chuyện theo kiểu này thật sự bà có cảm giác không cần thiết nói nữa.

- Có khả năng! Để Thanh Dao hoàn toàn không nghĩ tới chính là, Nhậm Kiệt rất khẳng định, cũng rất kiên định gật đầu nói: - Nếu như Thanh Dao Điện chủ phối hợp, ngài có thể nói rõ ràng tình huống, mọi người phối hợp một chút, chuyện này là trăm lợi mà không một hại. Nếu có thể giải quyết vấn đề cùng nguy cấp của bổn gia chủ, cũng có thể giúp ngài không cần rối tung như vậy! Dù sao ngài cũng không muốn Hải Vương Hải Vô Thường làm Giáo chủ của Hải Thần Giáo dúng không?

- A... Thanh Dao nghe gia chủ Nhậm gia trẻ tuổi này vẫn trả lời kiên định như thế, rất là bất đắc dĩ cười khổ lắc đầu, dùng ánh mắt màu lam sậm sâu sắc giống như biển rộng kia, nhìn về phía Nhậm Kiệt rất nghiêm túc nói: - Nhậm gia chủ! Ngài có biết ngài đang nói cái gì không?

Thời khắc này trong lòng Thanh Dao đều cảm thán thở dài, nếu như không phải Nhậm Kiệt này trợ giúp rất lớn với con trai, con trai ở trước mặt bà nhắc tới Nhậm Kiệt này như Thần trên trời, thì chưa chắc bà đã đến đây. Hiện tại, bà đã chuẩn bị định rời đi, vốn lần này bà đến đây, chính là nghĩ nếu Nhậm Kiệt bởi vì lo lắng Hải Vương Hải Vô Thường trả thù, bà sẽ toàn lực tương trợ.

Mặc dù bây giờ Hải Thần Giáo lần nữa lập giáo, nhưng dù sao không phải bền chắc như thép, mà lực lượng của nhất mạch Hải Thần Điện bọn họ, gần đây bị lôi kéo không ít đồng dạng bị ép bất đắc dĩ, lại lần nữa tạo thành một thế lực cường đại, cho dù không thể làm gì được Hải Vương Hải Vô Thường, nhưng bảo vệ một số người Nhậm gia cũng không thành vấn đề. Nhưng đây chẳng qua là vì cảm tạ hắn trợ giúp con mình, ngoài ra, nếu hắn còn nói với mình những lời không thực tế này, Thanh Dao đã chuẩn bị đứng dậy rời đi.

- Nếu bổn gia chủ đoán không lầm, Thanh Dao Điện chủ hẳn rất thích rượu này, hơn nữa hẳn cũng không tin tưởng rượu này là bổn gia chủ chế tạo phải không? Đột nhiên, Nhậm Kiệt đưa mắt nhìn về phía chung rượu trước mặt Thanh Dao, đổi đề tài nói về chuyện rượu.

Trong mắt Thanh Dao lại lóe lên vẻ thất vọng, gia chủ Nhậm gia này rốt cuộc muốn làm gì, muốn nói điều gì?

Một câu trên trời, một câu dưới đất, không thực tế, rốt cuộc muốn làm gì?

"Bốp!" Nhậm Kiệt búng tay một cái giòn tan, trong nháy mắt liền khống chế thần hồn lực, vô số dược vật từ trong nhẫn trữ vật bay ra, xoay tròn chung quanh thân thể hắn, đồng thời lúc tiếng búng tay vừa dứt, tất cả dược vật cũng đều vỡ nát.

Theo lực lượng tăng lên, cảnh giới tăng lên, trình độ luyện chế dược phẩm của Nhậm Kiệt cũng tăng lên.

Giờ này còn không có dùng ngọn lửa luyện chế, Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực phân biệt khống chế, đã trước tiên phân giải một vài thứ vô dụng ở tầng ngoài dược vật, chỉ lưu lại một chút bộ phận tinh hoa.

"Bùng..." Ngay sau đó, dược vật ở chung quanh thân thể Nhậm Kiệt giống như những đốm lửa, trong nháy mắt bốc cháy lên, toàn bộ biến thành những giọt chất lỏng.

Trong lúc nhanh chóng xoay tròn, giống như tinh tú vận chuyển trên bầu trời vô cùng huyền bí, tạo thành từng tầng trận pháp bất đồng, nhanh chóng vận chuyển, nén ép. Trong lúc những trận pháp này vận chuyển, không ngừng dung hợp với nhau, không ngừng ngưng tụ.

Trong quá trình này, Nhậm Kiệt đã lặng lẽ cho vào trong đó một chút xíu tinh huyết tâm mạch Cổ Thần.


Đây là dùng thủ pháp luyện chế dược phẩm để luyện chế rượu, trước đó Nhậm Kiệt đã làm rồi, đối với Nhậm Kiệt chẳng qua chỉ là chút chuyện nhỏ. Lúc này chất lỏng tản ra tiên linh khí cường đại, có chứa mùi rượu khiến người bình thường ngửi nó đều phải say mấy năm.

- Ừm... Ừm... Chính là cái này... Chính là cái này! Gia gia, con bà nó! Quá thơm mà! Ha ha... Không ngờ lại còn ngon hơn trước, lần này phải giao cho ta, ngươi đã đáp ứng rồi! Lão tổ tông Nhậm Nhất Nguyên dùng sức hít vài hơi mùi rượu, tuy rằng vô cùng hưng phấn nói, đã làm ra một bộ dáng người nào dám tranh đoạt với lão, lão sẽ liều mạng với người đó.

- Hà... Cái này... Hải Thanh Vân lực lượng yếu nhất, ngửi mùi rượu này, liền cảm thấy thần hồn của mình sôi trào, pháp lực dường như vận chuyển tăng tốc, trong lòng vô cùng kinh hãi, tại sao có thể như vậy?

"Ào..." Nhậm Kiệt vung tay, trực tiếp chứa đầy một bầu rượu, phần còn lại Nhậm Kiệt vung tay một cái, toàn bộ bay về phía Nhậm Nhất Nguyên.

Nhậm Nhất Nguyên cười lớn trực tiếp thu hồi, bộ dáng còn vui vẻ kích động hơn so với đoạt được một kiện Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm.

Mà Thanh Dao thì đã xem đến ngây ngẩn cả người, thời gian nhanh như vậy, hết thảy đúng như mộng ảo, rất không thực tế.

Rồi lại... Rồi lại... Đúng thật là tên Nhậm Kiệt này luyện chế ra... Những thứ này... làm sao có khả năng!?.

Mặc dù nói đây là rượu, nhưng có thể luyện chế được loại rượu này... Điều này... bản thân điều này đã chứng minh hắn đạt tới cảnh giới cùng trình độ rất cao thâm, đây hoàn toàn là chuyện bà không dám nghĩ tới.

Trong lúc mọi người đều bị kinh sợ ngây người, Nhậm Kiệt bưng lên một ly rượu do chính mình vừa luyện chế nhấp một ngụm, sau đó nhìn về phía Thanh Dao.

- Vừa rồi, khẳng định trong lòng Thanh Dao Điện chủ đánh chết đều sẽ không tin rượu này là bổn gia chủ luyện chế, sẽ không tin bổn gia chủ có thể luyện chế được những thứ này. Tuy rằng đây chỉ là rượu, nhưng ý nghĩa đại biểu cái gì, tin rằng không cần bổn gia chủ nói ra. Cho nên những vấn đề ngài vừa mới hỏi kia bổn gia chủ hoàn toàn không cần thiết trả lời, ngài nói xem có đúng không?

- Cái này... Lần này đến phiên Thanh Dao cảm giác có chút lúng túng, nhưng bà hơi chần chờ một chút rồi nói: - Nhậm gia chủ đích xác lợi hại, vượt qua tưởng tượng của bổn điện chủ, nhưng điều đó cũng không thể nói rõ...

Nhậm Kiệt không đợi Thanh Dao nói xong, đã phất tay áo nói: - Đừng nói những lời đó, ngài là mẫu thân của Hải Thanh Vân, nếu không bổn gia chủ cũng không nói như thế, thậm chí ngay cả rượu này cũng không luyện chế, bổn gia chủ cũng không có hứng thú làm gì để chứng minh cho ngài tin. Bởi vì đây vốn chính là hợp tác hai bên đều có lợi! Bổn gia chủ không phải đi cầu Thanh Dao Điện chủ, điểm này Thanh Dao Điện chủ cần biết rõ mới được! Nhậm gia ta đến bất cứ nơi đâu, đều có biện pháp ứng phó, bởi vì Hải Thanh Vân là huynh đệ của ta, ta mới nghĩ tới điểm này!

- Nếu như Thanh Dao Điện chủ thật không muốn bàn bạc, thì ta cũng không muốn nhiều lời làm gì, hợp tác là muốn mọi người đều đưa ra thành ý, không phải là chuyện đơn phương. Tính tình của Hải Vương Hải Vô Thường ta hiểu rõ nhất, tin rằng hiện tại cuộc sống của ngài cũng không dễ chịu lắm, sau này khẳng định càng thêm không thoải mái, nếu như ngài thật muốn từ đây về sau nghe theo điều phối của Hải Vương Hải Vô Thường, thì bổn gia chủ không lời gì để nói! Nhậm Kiệt lần nữa nói rõ ràng hơn.

Chỉnh lại ý nghĩ lệch lạc của Thanh Dao từ lúc ban đầu, tự mình tới đây cũng không phải là cầu xin bà, nói thẳng ra một chút, chuyện này cũng là giúp bà, bởi vì cuộc sống bà cũng không thoải mái bao nhiêu so với mình, mặc dù chỉ từ trong một ít lời nói đơn giản của Hải Thanh Vân, cộng thêm một số tin tức, biết một số tình huống khác, cùng với Nhậm Kiệt phân tích và hiểu biết về Hải Vương Hải Vô Thường... Nhậm Kiệt cũng có thể đoán được đại khái.

Hiện tại bọn họ liên hiệp với nhau, muốn ôm nhau cùng sưởi ấm, cùng đối phó với Hải Vương Hải Vô Thường, nhưng với Nhậm Kiệt xem ra, kết cục của họ nhất định sẽ rất thảm.

Hải Thanh Vân không nghĩ tới, chuyện chỉ nói mấy câu bầu không khí liền trở nên căng thẳng như thế, Hải Thanh Vân vội vàng lắc lắc đầu, để cho mình tỉnh táo một chút.

- Mẫu thân! Con tin gia chủ, hơn nữa gia chủ nói cũng không sai, giờ này Hải Thần Điện cũng đích xác cần phải nghĩ biện pháp thoát khỏi nguy cơ, Hải Vương Hải Vô Thường kia con đi theo Điện chủ từng tiếp xúc, người này cáo già xảo quyệt thâm trầm âm hiểm vượt quá tưởng tượng, một khi hắn xuất quan sẽ vô cùng nguy hiểm. Hiện tại những lực lượng kia tạm thời tụ tập ở cùng một chỗ, căn bản không đủ để làm chỗ dựa vào!

Hải Thanh Vân rốt cục không nhịn được lên tiếng, một mặt biểu lộ thái độ của mình; mặt khác cũng lại lần nữa nói ra phân tích của mình.

Trên thực tế, nói như vậy, trước hắn đã nói cùng Thanh Dao, cũng không phải là lần đầu tiên nói những chuyện này.

Thanh Dao cũng không có lập tức lên tiếng, nhưng cả người bà lại lập tức tĩnh táo lại. Dù sao bà cũng là Pháp Thần Cảnh, là Điện chủ một điện. Cho dù con trai ở một bên khuyên bảo, nếu như chính bà thật cho rằng điều này không đúng, bà cũng sẽ không đồng ý, nhưng không thể không nói lời nói của Nhậm Kiệt vừa rồi đích xác làm cho bà không thể không suy nghĩ vào vấn đề này.

- Trước khi ta nói ra tình huống của Hải Thần Giáo, nói thật ra ta cũng rất muốn biết, vì sao Nhậm gia chủ lại nói ra câu nói kia!

Trầm tư một chút, cuối cùng Thanh Dao lên tiếng. Bà cân nhắc một hồi lâu sau mới quyết định trước nói chuyện một chút với Nhậm Kiệt, nhưng đối với chuyện Nhậm Kiệt nói muốn đưa Hải Thanh Vân làm Giáo chủ Hải Thần Giáo, thực sự trong lòng bà không cách nào tin được, cũng như cũ không cho là chuyện này có khả năng...