Tà Thiếu Dược Vương

Chương 376: Hải thần châu

Lúc này hai người Lý Thiên Thành, Hải Thanh Vân đang lao tới hết tốc độ, vừa rồi bọn họ vẫn luôn tra xét xung quanh, có điều mạch nước ngầm phức tạp nhiều thay đổi, bọn họ không ngừng tìm, dựa vào kinh nghiệm của Hải Thanh Vân thì đã tìm được tới gần. Nhưng nếu không phải Nhậm Kiệt vận dụng lực lượng thủy tu luyện, ít nhất còn phải 2 canh giờ nữa mới thật tìm đến khu vực này.

Mà sau khi lực lượng thủy xuất hiện, Hải Thanh Vân cảm nhận được trước tiên, lập tức dẫn Lý Thiên Thành chạy tới.

Hào quang màu lam trên người Hải Thanh Vân, kêu gọi lẫn nhau với hào quang lực lượng thủy phát ra.

Có mục tiêu, ngay cả ở trong nước, chút khoảng cách này thật không là gì đối với bọn họ. Ngay khi Nhậm Kiệt hoàn thành tăng lên, vừa thu hồi Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, hai người bọn họ đã chạy đến.

- Lão đại, ngươi không sao chứ? Sắp đến gần, Lý Thiên Thành lại tăng tốc, đôi cánh của hắn lóe sáng rực rỡ trong nước.

- Nhậm gia chủ, coi như tìm được ngài rồi. Hải Thanh Vân cũng thở ra, nhưng tiếp theo không dám tin nổi nhìn nước xung quanh. Hiện tại nước xung quanh đã khôi phục màu bình thường, chỉ là Hải Thanh Vân nhìn thấu được chỗ này khác thường.

Lực lượng thủy biển sâu, hơn nữa là lực lượng thủy tinh thuần như thế, có chuyện gì xảy ra?

Hơn nữa còn cảm nhận được, nơi này vừa trải qua trận đại chiến, còn có cảm giác đặc thù.

- Không phải chứ, vừa rồi chỗ này có chuyện gì, chẳng lẽ có hai tồn tại hùng mạnh quyết đấu? Lý Thiên Thành cũng cảm nhận được hơi thở chiến đấu ở chỗ này, tuy rằng con Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu có chút ngu ngốc, bị nhốt đến đần độn, nhưng lực lượng không giả. Hơn nữa bùng nổ va đụng với Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ của Nhậm Kiệt, để lại dấu vết lực lượng, còn có Nhậm Kiệt dẫn động lực lượng thủy tăng lên lực lượng, ngưng tụ Thủy Long tăng lên Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ....

Tu vi của hai người bọn họ dù không thể cảm nhận được rõ ràng, nhưng mơ hồ nhận ra có tồn tại Âm Dương Cảnh đỉnh phong ngang với tám đại Vương giả chiến đấu ở chỗ này.

- Ở đây là bài tẩy chân chính của Thương gia, ta đến cuối cùng sưu hồn Thương Vinh mới biết. Chỗ này có một con Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu, lực lượng gần tới cấp bậc tám đại Vương giả, vừa rồi chính là đánh với tên đó. Ngoài chuyện đặc biệt, đã qua lần này, Nhậm Kiệt không muốn giấu gì với các huynh đệ.

- Cái gì?

- Lực lượng cấp bậc tám đại Vương giả...

- Ở đâu?

Vừa nghe Nhậm Kiệt nói, hai người giật nảy mình, lập tức cẩn thận nhìn xung quanh. Lực lượng cấp bậc Vương giả không phải đùa, tuy rằng bọn họ chưa từng nghe qua Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu, nhưng trong trời đất rất nhiều yêu thú, chưa nghe qua cũng bình thường, mấu chốt là lực lượng của con yêu thú này, mạnh hay yếu, đó là trọng yếu nhất.

- Đừng lo, thả lỏng chút, đã bị ta giết rồi. Thấy hai người khiếp sợ, cẩn thận như thế, Nhậm Kiệt vội ấn xuống, bảo bọn họ biết đã không sao, không cần lo.

Không nói còn may, vừa nói thế, hai người lập tức nhìn Nhậm Kiệt như quái vật.


- Lão... lão đại, ngươi... không phải đùa chứ. Vừa rồi ta không nghe nhầm, ngươi nói... ngươi nói đã giết rồi, vừa rồi còn nói là nó có lực lượng cấp bậc tám đại Vương giả? Lý Thiên Thành hiện giờ bội phục Nhậm Kiệt từ sâu trong lòng, đồng thời cũng biết Nhậm Kiệt cao thâm khó lường, vĩnh viễn không thấy biên giới thực lực, luôn cảm thấy đoán không ra. Nhưng nếu nói hiện tại Nhậm Kiệt có năng lực giết tồn tại cấp bậc Vương giả, Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, hắn vẫn khó mà tin.

Bởi hai bên chênh lệch quá xa, hắn cũng có thể khiêu chiến vượt cấp, dù cho Nhậm Kiệt nói có thể vượt cấp đối phó tồn tại dương hồn, hắn cũng tin. Nhưng nói Nhậm Kiệt có thể giết tồn tại cấp bậc tám đại Vương giả, hắn quả thật không dám tin, căn bản không thể tưởng tượng nổi Nhậm Kiệt đã làm như thế nào.

Điều này... điều này quá không hợp lý.

- Thật... thật sao?

Sở dĩ Hải Thanh Vân đại biểu Trấn Hải đại tướng quân phủ, trực tiếp hoàn toàn ủng hộ Nhậm Kiệt, đầu phục Nhậm gia, cũng là vì Nhậm Kiệt lợi hại. Nhưng hắn chưa từng thấy qua lực lượng của bản thân Nhậm Kiệt, cũng càng không thể tin nổi lời Nhậm Kiệt nói.

Nếu là người khác nói thế, ngay cả thiên tài trẻ tuổi như Lý Thiên Thành, khẳng định Hải Thanh Vân cũng sẽ trực tiếp nói với hắn, đừng nói đùa nữa, mau nói đã xảy ra chuyện gì. Nhưng lời này lại phát ra từ miệng Nhậm Kiệt.

Vốn Nhậm Kiệt nói như thế, là vì tránh cho bọn họ kinh sợ lo lắng, không ngờ lại thành phản ứng ngược, nhưng mà ngẫm lại lời mình nói quả thật quá dọa người.

Ngay cả bản thân hắn, nếu như trước đó nói hắn có thể giết được tồn tại cấp bậc tám đại Vương giả, ngay bản thân mình cũng cảm thấy không thể. Trước tiên không nói phải vượt qua bao nhiêu cấp bậc, dù có lực lượng cùng cấp bậc, từ chạy trốn, chống cự, chiến đấu, giao chiến trực diện cho đến đánh bại giết chết, bắt sống, cũng có vô số quá trình, mỗi quá trình đều không dễ dàng vượt qua. Trong cùng cấp bậc, các quá trình này đại biểu thực lực chân chính khác biệt nhỏ nhặt.

Cứ nói cùng là Âm Dương Cảnh đỉnh phong, tại sao có xưng là cấp bậc Vương giả, có người chẳng qua là Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong mà thôi, chính là những chênh lệch nhỏ bé này. Cùng là Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, rất khó đánh chết hay bắt sống tồn tại cùng cấp bậc, nhưng tồn tại cấp bậc Vương giả thì có năng lực đánh chết hay bắt sống Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, đây là chênh lệch to lớn.

- Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu, hậu duệ của hai đại Thiên Yêu là Ngự Thủy Kim Thiềm và Thủy Xà Yêu. Tổ tiên Thương gia cùng một số người đi đánh chết bọn nó, cuối cùng tổ tiên Thương gia âm thầm giấu đi Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu này, nhốt trong này nuôi dưỡng. Mấy trăm năm qua một mực ra sức cung cấp lực lượng, không ngừng vây khốn Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu, muốn chờ hậu nhân Thương gia có người đạt tới Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong mới khống chế nó. Kết quả Thương gia vẫn mãi không ai đạt đến, cuối cùng Thương Trung muốn giết ta, dẫn ta đến chỗ này...

- Chỉ có điều... Nhậm Kiệt cười chỉ vào phù văn cùng cấm chế trên vách đá, nói: - Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu bị nhốt trong này đến đần độn, chỉ có lực lượng nhưng căn bản không hiểu chiến đấu, lúc điên lên thì tùy tiện nói một câu cũng làm nó điên cuồng bộc phát. Nó không ngừng liều mạng chống lại trận pháp vây khốn nó, bổn gia chủ ở bên ngoài rất nhẹ nhàng dùng cung tên Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm chầm chậm bắn nó đến chết. Chính nó tiêu hao lực lượng gần hết, bị bổn gia chủ nhắm trúng yếu hại từ từ bắn chết. Các ngươi ngẫm lại xem, một tên ngốc bị nhốt trong địa lao, có lực lượng lớn cỡ nào cũng sẽ bị giết dễ dàng, hiểu được chưa.

- A.... vậy cũng được? Lý Thiên Thành nghe đến trợn mắt há mồm, trước giờ chưa từng nghe qua nhân vật cấp bậc Vương giả Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong lại chết như thế.

- Quá... quá nhị (ngốc) đi chứ! Hải Thanh Vân ở cùng Nhậm Kiệt khá lâu, nhất là bên cạnh có mập mạp, luôn nói những từ mới lạ do Nhậm Kiệt dạy, dần dần chính hắn cũng bị ảnh hưởng.

Tuy nhiên lúc này hai người đều cùng cảm giác, bị chết kiểu thế này, thật là quá cực phẩm, quá ngu ngốc.

- Chính là như vậy, cho nên ta mới có thể lấy được yêu đan hoàn chỉnh. Nhậm Kiệt nói rồi, khoát tay mở nhẫn trữ vật lấy ra yêu đan.

Lý Thiên Thành cùng Hải Thanh Vân liền vây quanh, dù sao yêu đan của hậu duệ Thiên Yêu như vậy, tồn tại gần đến Thiên Yêu, thật là không thường thấy, nhất là còn nguyên vẹn. Nên biết, tồn tại đến cấp bậc này một khi chiến đấu, tuyệt đối sẽ không tiếc mọi giá, dù có chết hoặc sắp không xong, vậy cũng phải phát huy lực lượng đến tận cùng, yêu đan vỡ vụn hay hủy diệt cũng bình thường, hoặc là dứt khoát tự bạo.

Nhìn Nhậm Kiệt lấy ra yêu dan, má nó quá nguyên vẹn, rõ ràng đến cuối cùng tên kia cũng không biết chân chính vận dụng lực lượng như thế nào.


- Lão đại, ta cảm giác ngươi hình như thay đổi, ừm...

Lý Thiên Thành nhìn yêu đan, lại nhìn sang Nhậm Kiệt, không nói được Nhậm Kiệt có chỗ nào khác lạ, liền nhìn sang Hải Thanh Vân: - Ngươi cảm giác được không?

- Khác thì cảm giác được, có điều cảm thấy hiện giờ Nhậm gia chủ nhất định khác thường với lực lượng hệ thủy, điều này ta đặc biệt nhạy cảm, cảm giác... thân thể càng cân bằng hơn. Hải Thanh Vân suy nghĩ nghiêm tục, nói ra cách nghĩ của mình.

Lúc này Nhậm Kiệt mới đột phá, còn chưa dùng công pháp Ngọc Hoàng Quyết che đậy, cũng không cố ý khống chế. Lần này hắn tăng lên, đột phá quá lớn, hôm nay đã là Âm Dương Cảnh âm hồn tầng thứ chín đỉnh phong, cường độ thân thể cũng đạt tới Âm Dương Cảnh dương hồn tầng thứ tám, lực thần hồn đạt tới Thái Cực Cảnh tầng thứ tư, càng đừng nói Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tăng lên dẫn tới thực lực của Nhậm Kiệt nhảy vọt. Lúc này Nhậm Kiệt có lòng tin, trực tiếp đối mặt cấp bậc tám đại Vương giả, hắn cũng có thể đánh một trận.

Đương nhiên, gặp phải người cấp bậc này, nếu thật sự phải đánh thì sẽ bùng phát toàn bộ lực lượng, đây là điều Nhậm Kiệt không muốn tùy tiện lộ ra. Trước đó Nhậm Kiệt cố ý thể hiện ra chút lực lượng, nhưng lần này tăng lên, lại khiến hắn ẩn giấu càng sâu, bởi vì lần trước thể hiện ra lực lượng so với thực lực chân chính, lại thành không đáng kể chút nào.

Lúc này Nhậm Kiệt lại nghĩ, có thời gian thì phải đi tìm tên Cửu Đầu Long Vương kia.

Ở tình huống này, Nhậm Kiệt cho người ta cảm giác khác lạ, Lý Thiên Thành, Hải Thanh Vân đều cảm nhận được khác thường này.

- Trước đó ta chiến đấu với tên này, vì không ngừng sử dụng Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm phải dùng rất nhiều dược vật, lực lượng có chút đột phá. Còn nữa, chính là lấy được vật này, mượn lực lượng thủy bên trong tăng lên một chút. Thanh Vân, ngươi nhận ra thứ này không? Vừa nói, Nhậm Kiệt đã khống chế lực lượng của mình, vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết, lại khôi phục trình độ khoảng chừng Âm Dương Cảnh tầng thứ ba, đồng thời lấy ra hạt châu kia.

Bởi vì Nhậm Kiệt đã nhìn ra, Hải Thanh Vân đặc biệt nhạy cảm với lực lượng thủy này, có điều Hải Thanh Vân rất cẩn thận, nhìn ra cũng không trực tiếp nói gì, bảo gồm cả việc hắn nhìn ra trên người mình vừa thu được rất nhiều lực lượng thủy tưới mát mà cân bằng. Dấu vết rõ ràng như thế mà vẫn nói cẩn thận, Nhậm Kiệt vẫn hiểu biết hắn, ngay từ đầu là đã nhận ra được.

Nhậm Kiệt cũng không nói gì thêm, trực tiếp lấy đồ ra.

- Đây là vật gì? Lý Thiên Thành đụng thử, cũng không nhìn ra vấn đề gì.

Hải Thanh Vân vừa thấy thứ này, cả người liền ngây ra, sau đó tay run run nhận lấy hạt châu này.

Ánh mắt của hắn toát ra khiếp sợ vô cùng, không thể tin nổi.

- Thật sự, sao lại thế này? Hải Thanh Vân thần sắc không thể tin nổi, lẩm bẩm.

Quả nhiên hắn biết, rõ ràng vừa rồi hắn đã đoán được gì, nhưng Hải Thanh Vân làm gì cũng đều cẩn thận, không nói gì hơn, ngẫm lại Nhậm Kiệt cũng không khỏi buồn cười. Đồng thời hắn cũng tò mò, làm sao Hải Thanh Vân biết rõ thứ này như thế. Đúng rồi, lực lượng thủy, chẳng lẽ là thứ trong biển.

- Ngươi đừng có nhìn không, cái gì thật sự, mau nói là chuyện gì. Nhậm Kiệt chịu được, nhưng Lý Thiên Thành lại không nhịn được hỏi.

- Đây... là Hải Thần Châu, là vật của Hải Thần Giáo truyền xuống, mỗi một viên Hải Thần Châu đều vô cùng quý giá, nghe nói đủ cho người Thái Cực Cảnh liều mạng tranh giành, bởi vì một viên Hải Thần Châu ẩn chứa lực lượng đủ cho Thái Cực Cảnh tu luyện đến đỉnh phong.

- Cái gì? Lực lượng cho Thái Cực Cảnh tu luyện đến đỉnh phong, lợi hại như vậy?

Lý Thiên Thành chấn động nhìn Hải Thanh Vân, thầm nhủ cũng quá xá cỡ rồi chứ.

Nhậm Kiệt ngẫm lại lực lượng đó, lúc mình thu được, bên trong không phải trạng thái đầy tràn, chỉ có khoảng 1/3 lực lượng thủy, làm cho thứ tiêu hao khủng bố như Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cũng tăng lên đến Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, làm cho pháp lực của mình điên cuồng tăng vọt, lực lượng thân thể cũng tăng nhanh.

Ừm! Nếu thật là ở trạng thái đầy tràn, tồn tại Thái Cực Cảnh bình thường quả thật đủ dùng thật lâu.

- Đây còn không phải chỗ quý giá nhất của Hải Thần Châu, nên biết, Hải Thần Châu là vật đặc thù của Hải Thần Giáo, là tồn tại cảnh giới Pháp Thần ở Hải Thần Giáo năm đó ngưng tụ thành bảo vật, Pháp Thần bình thường cũng không ngưng tụ ra. Mỗi một viên Hải Thần Châu ngoại trừ lực lượng, chính là nhúng vào lĩnh ngộ pháp quy của Pháp Thần. Nên biết, muốn trở thành Pháp Thần, ít nhất cũng phải hoàn chỉnh lĩnh ngộ được một pháp quy, quy tắc thiên địa hoàn chỉnh mới được. Nói cách khác, bên trong mỗi một viên Hải Thần Châu đều có lĩnh ngộ pháp quy của Pháp Thần này. Hải Thanh Vân nói rồi, cẩn thận đưa lại Hải Thần Châu cho Nhậm Kiệt.