Tà Thiếu Dược Vương

Chương 208: Thái tử Thiên Hải Đế Quốc

Nhậm Kiệt vốn đang vận chuyển thần thức, giống như là đang chạy nhanh đột nhiên lưng đeo phụ trọng, lập tức chậm lại.

Cơ năng thân thể, thậm chí ngay cả thần thức đều chậm lại, pháp lực trong cơ thể vận chuyển, hết thảy đều chậm lại, chậm hơn bình thường một nửa.

Một hồi lâu sau, Nhậm Kiệt mới thoáng phục hồi, tuy rằng chậm một nửa, nhưng thần thức của Nhậm Kiệt dù sao cường đại hơn bình thường mấy chục lần, cuối cùng không đến mức lập tức xảy ra vấn đề gì. Hơn nữa trọng lực, áp lực mạnh càng vượt qua tưởng tượng của Nhậm Kiệt.

Nếu không phải là trải qua một loạt tăng lên như thân thể trải qua dung nham thiêu đốt lúc trước, sau đó Địa Viêm Chu Quả một lần nữa tái sinh, đột phá... so với lực lượng bản thân còn sớm một bước đột phá đến Âm Dương Cảnh âm hồn tầng 1, lúc này thân thể phỏng chừng sẽ xảy ra vấn đề dưới loại trọng áp này.

Nhưng dù là như thế, biến hóa mới xuất hiện, trừ trọng lực, áp lực cường đại đối với nội tạng, thân thể ra, xuất hiện lực lượng khiến mọi thứ trong thân thể đều chậm lại cũng vẫn khiến Nhậm Kiệt khó chịu thật lâu.

Qua thật lâu mới dần dần thích ứng, cái này giống như là nguyên bản đi lại bình thường trên đất, đột nhiên dưới chân xuất hiện nước sâu nửa thước, lập tức hành động bị hạn chế, chậm lại.

Móa, trận pháp Ngọc Hoàng Quyết Thần Thông Cảnh vòng tròn pháp lực ngưng tụ thành này không ngừng thêm một loại hiệu quả.

Tuy nhiên lúc này lực lượng Địa Viêm Chu Quả gần hao hết, thân thể đủ cường đại, chịu đựng được, thần thức càng thêm biến thái khủng bố, dưới loại tình huống này hắn phỏng chừng trở thành người thứ nhất tu luyện Ngọc Hoàng Quyết, sau khi gặp phải loại hiệu quả mới tăng lên này vẫn tiếp tục tu luyện tăng tiến vùn vụt.

Ầm... Nhậm Kiệt ở trong dung nham không có thời gian cảm giác, chỉ biết lại một lần phá vỡ trận pháp vòng tròn pháp lực mình vừa ngưng tụ hình thành. Trong nháy mắt này, thần thức, thân thể, pháp lực vận chuyển, hết thảy đều giống như thoát khỏi trói buộc.

Trong nháy mắt tốc độ nhanh hơn bình thường rất nhiều, chẳng những lực lượng đột phá, cảnh giới đột phá, chỉnh thể tốc độ vận chuyển càng tăng lên.

Giờ khắc này, Nhậm Kiệt lập tức hiểu được hiệu quả của vòng tròn pháp lực Ngọc Hoàng Quyết Thần Thông Cảnh. Loại hiệu quả mới tăng thêm đó, chẳng những rèn luyện thân thể kỹ năng, pháp lực vận chuyển, càng thêm rèn luyện thần thức vận chuyển. Nên biết, Luyện Thể Cảnh có thể khiến cho thần thức phụ trọng rèn luyện nhưng không có biện pháp cho pháp lực, thân thể cơ năng, thần thức phụ trọng.

Nhưng Ngọc Hoàng Quyết này lại thần kỳ làm được một điểm này, dùng phương thức như vậy gia tăng phụ trọng cho pháp lực, thân thể cơ năng, thần thức.

Sau khi phụ trọng, tốc độ vận chuyển, phản ứng của pháp lực, thân thể cơ năng, thần thức đều sẽ có tăng lên. Đây tuyệt đối là xưa nay chưa từng có, ít nhất Nhậm Kiệt ở trong bất kỳ ghi lại nào khác, chưa từng nghe nói có công pháp gì có thể làm được điểm này.

Thẳng đến lúc này, Nhậm Kiệt mới cảm giác hào quang Địa Viêm Chu Quả tầng ngoài thân thể mình yếu bớt, uy lực ngọn lửa xâm nhập thân thể. Mặc dù với cường độ thân thể Âm Dương Cảnh âm hồn tầng 1 của hắn cũng không dám trực tiếp dùng thân thể tiếp xúc dung nham địa hỏa. Hơn nữa dưới loại nhiệt độ cao này, hắn cho dù với pháp lực Thần Thông Cảnh tầng hai, pháp lực tuy rằng có thể còn mạnh hơn Thần Thông Cảnh đại viên mãn cũng không dám ở lại trong loại dung nham địa hỏa nơi trung tâm nhất này.

Đây cũng không phải là nói giỡn, huống chi hiện tại Ngũ Hành Độn Giáp đã bị hủy, cho nên Nhậm Kiệt cảm nhận được nóng rực, sợ tới mức giật mình vội vàng ngừng tu luyện, nhanh chóng tìm đường ra ngoài.

Nếu không một khi hiệu quả bảo vệ của Địa Viêm Chu Quả này mất đi, mình liền thảm. Tuy rằng Nhậm Kiệt có thể cảm giác được rõ ràng, thân thể mình sau khi dùng Địa Viêm Chu Quả nhất là sau khi trải qua dung nham địa hỏa một lần nữa ngưng tụ đối với ngọn lửa cũng có hiệu quả chống đỡ và miễn dịch rất lớn, thậm chí sau khi mình tới Thần Thông Cảnh, cái thứ nhất chạm đến cũng là một loại pháp lực ngọn lửa nào đó. Có thể cảm nhận được cái này nói rõ cái này thích hợp nhất tu luyện thần thông bản mạng, pháp thuật.

Nhưng cái này cũng không đại biểu loại giai đoạn của mình hiện tại có thể ở trong loại dung nham này lui tới tự nhiên.


Thần thức Nhậm Kiệt trong nháy mắt dò xét, giờ khắc này thần thức vừa mới từ trong hiệu quả độc đáo trong trận pháp vòng tròn pháp lực Thần Thông Cảnh phóng ra, cảm thấy đặc biệt vui sướng. Cộng thêm giờ khắc này chân chính lần đầu tiên sử dụng thần thức trình độ Âm Dương Cảnh dương hồn, cảm giác sảng khoái hơn nhiều.

Mặc dù là ở trong dung nham địa hỏa này, hiệu quả cũng rất là kinh người. Rất nhanh Nhậm Kiệt phát hiện phía trên có chỗ nấp, theo phương hướng dung nham địa hỏa này chảy Nhậm Kiệt không ngừng vọt lên.

May là lúc này có lực lượng Địa Viêm Chu Quả kia, nếu không những uy hiếp hô hấp, thức ăn này đủ khiến cho Nhậm Kiệt chết đi. Nhưng Nhậm Kiệt cảm nhận được lực lượng của Địa Viêm Chu Quả này đang yếu bớt, hắn không thể không gia tốc xông lên, rốt cuộc thuận theo dung nham biến động và phương hướng trào lên, Nhậm Kiệt tìm được một đường ra.

Đợi Nhậm Kiệt từ bên trong vọt ra, mới phát hiện mình đứng ở miệng một núi lửa hoạt động.

Chung quanh khói đặc cuồn cuộn, dung nham thi thoảng từ trong phun trào chảy ra, Nhậm Kiệt nhìn chung quanh thần thức trong nháy mắt dò xét chung quanh ngàn dặm không ngờ có mấy miệng núi lửa hoạt động.

Con bà nó, chính mình tại sao đến nơi này, rốt cuộc mình ở trong dung nham bao lâu rồi?

Nên biết, loại vành đai núi lửa hoạt động này, một cái ở gần nhất Ngọc Kinh Thành cũng cách hai vạn dặm.

Bùng... Tuy nhiên lúc này, Nhậm Kiệt đã không quản nhiều như vậy, rời khỏi miệng núi lửa hoạt động đi xuống dưới, Nhậm Kiệt một lần nữa nằm trên mặt đất. Lúc này đúng là lúc ban đêm trời sao sáng nhất, tuy rằng nơi này núi lửa hoạt động rất nhiều, khói đặc rất nhiều, nhưng lại cũng không quá cản trở tầm mắt. Ít nhất Nhậm Kiệt cảm giác rõ ràng hơn nhiều so với lúc mình ở địa cầu đời trước.

- Ha ha... Móa, sống rồi, chính mình không ngờ từ trong dung nham sống ra ngoài. Nhìn bầu trời, Nhậm Kiệt đột nhiên không kìm được bật cười.

Sau đó lại nghĩ tới thần thức Âm Dương Cảnh dương hồn tầng 3 hiện giờ của mình, thân thể cũng đạt tới Âm Dương Cảnh âm hồn tầng 1, ngay cả lực lượng bản thân cũng đạt tới trình độ Thần Thông Cảnh tầng hai, lần này thật sự là tìm đường sống trong chỗ chết, cũng đạt được chỗ tốt lớn lao.

Tuy nhiên ngẫm lại, Địa Viêm Chu Quả kia là thứ mà Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong đạt được một chút đều khó cầu, thậm chí đối với Thái Cực Cảnh đều là bảo vật lớn. Phỏng chừng mình chân chính có thể hấp thu chưa tới một phần, đa số đều lãng phí mất.

Nhưng Nhậm Kiệt cũng đã cảm giác rất thảo mãn, biết đủ thấy vui, có thể sống sót đã không tệ rồi. Nếu như không phải là khoảnh khắc cuối cùng chộp được Địa Viêm Chu Quả kia nhét vào trong miệng, sớm đã chết lăn quay.

Hơi cảm khái một chút, Nhậm Kiệt chợt bật dậy. Không được, còn có Ngọc Tuyền đạo nhân kia, cộng thêm Thú Vương kiến lửa mà hắn khống chế trong tay kia, nếu như quả htật xuất hiện tuyệt đối là tai nạn. Bởi vì yêu thú kiến lửa kéo theo dung nham, số lượng nhiều không kể xiết.

Hơn nữa là ở Ngọc Kinh Thành, không giống Yêu Thú Thâm Uyên khoảng cách xa, mọi người cũng sớm có phòng bị, các nước đều có phòng bị đối với Yêu Thú Thâm Uyên.

Nghĩ đến đây, Nhậm Kiệt phân biệt phương hướng một chút, tốc độ cao nhất chạy về Ngọc Kinh Thành. Phải mau chóng chạy về nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này mới được.

Trên Ngọ Dương Lâu có thể bao quát toàn bộ pháp trường Ngọ Dương Lâu, chuyện Nhậm Kiệt muốn chém đầu trưởng lão Phương gia trước mừng thọ Hoàng thái hậu tuy rằng đã qua rất lâu, nhưng đến giờ ảnh hưởng vẫn rất lớn. Vô số người tới pháp trường Ngọ Dương Lâu hoặc ở Ngọ Dương Lâu uống rượu đều không nhịn được hàn huyên mấy câu.

Sau đó theo đề tài này, tự nhiên sẽ nhắc tới những chuyện khác của mấy gia tộc lớn. Người hơi đủ cấp bậc là sẽ hàn huyên chuyện Nhậm gia hơn một tháng trước, trước năm mới được Hoàng đế ban thưởng mạch khoáng linh ngọc.


Càng có một số người biết, Nhậm gia dường như ở đó bị cản trở, tuynhiên một năm mới đã bắt đầu, lúc trước yến hội năm mới của Hoàng đế gia chủ Nhậm gia và trưởng lão đều không tham gia.

Ngay cả Ngọc Hoàng Học Viện vào học, nghe nói vị gia chủ Nhậm gia kia cũng không đi, điều này càng khiến bên ngoài không ít người nghị luận ầm ĩ.

Cửa sổ mở, Ngọc Nhân Long một người lẳng lặng ngồi ở đó nhìn ra ngoài, một bàn thức ăn lại chỉ có một mình hắn uống, nghị luận chung quanh nghe vào trong tai, mỗi lúc nghe thấy chuyện liên quan Nhậm gia hắn lại càng cảm thấy khó chịu.

Nhậm gia, Nhậm gia, các ngươi đều chờ đó cho ta.

- Một người không uống rượu, hai người không bài bạc. Nhân Long lão đệ sao uống một mình vậy.

Đúng lúc này, ở ngoài phòng của Ngọc Nhân Long truyền đến tiếng nói.

Nên biết, loại phòng này đều là có trận pháp cách âm, hơn nữa bên này cũng chỉ có một gian, làm sao lại có người ở bên ngoài. Ngọc Nhân Long nghe có người nói chuyện đã khẽ nhíu mày, nhưng là nghe thấy đối với nhắc tới tên của mình, hơn nữa thanh âm dường như rất quen thuộc...

Đúng lúc này, cửa bị đẩy ra, một gã thanh niên tuấn tú, mắt sáng răng trắng, mỗi một chi tiết hiển nhiên đều cực kỳ tinh xảo, thậm chí mang đến cho người một lọn tóc và lông mày đều từng qua tỉ mỉ xử lý. Một thân trường bào lam nhạt, quạt trong tay mở một nửa để trước ngực cười mà tiến vào.

- Các ngươi chờ ngoài cửa đi. Người tiến vào, nhấc tay ra hiệu cho người phía sau lui ra.

Ngọc Nhân Long liếc mắt một cái đã nhìn thấy, đứng ở cửa không ngờ là hai gã cường giả siêu cấp Thần Thông Cảnh, cung kính nhìn về phía người này gật đầu sau đó đóng cửa lại.

- Hải Lượng, là ngươi, ngươi rồi lại tới Minh Ngọc Hoàng Triều, dám đến Ngọc Kinh Thành? Nhìn thấy người này, Ngọc Nhân Long cũng rất giật mình. Người này không phải là người khác, chính là thái tử của Thiên Hải Đế Quốc Hải Lượng.

Lúc trước Ngọc Nhân Long và Hải Lượng này từng gặp ở một hội giao dịch tu luyện, ở đó đều là người phải có thân phận mới được. Minh Ngọc sơn trang tuy rằng còn không phải là tông môn, nhưng thân phận của Ngọc Nhân Long và thiên phú, năng lực bản thân đều đủ. Về phần Hải Lượng này, trừ bỏ là thái tử Thiên Hải Đế Quốc, đồng thời cũng là đồ đệ của Hải Vương Hải Vô Thường, thân phận này càng không phải tầm thường.

Hai người cũng không qua lại nhiều, dù sao Minh Ngọc sơn trang là lực lượng của Minh Ngọc Hoàng Triều, mà cùng Thiên Hải Đế Quốc một mực chiến thắng không ngừng. Tuy nhiên lúc này Hải Lượng này rất là nhiệt tình, hơn nữa hoàn cảnh lúc ấy căn bản không luận quốc gia, cho nên hai người ngược lại cùng tán gẫu mấy lần.

- Ha ha... Hải Lượng cười, đã ngồi xuống đối diện Ngọc Nhân Long: - Ngọc Kinh Thành này cũng không phải là đầm rồng hang hổ, ta sao lại không tới được. Phát hiện yêu khí của yêu đan Thiên Yêu, vô số người tu luyện chạy đến dò xét, cho dù Minh Ngọc Hoàng Triều cũng không dám dễ dàng tham dự việc này. Huống chi ta lần này là theo sư tôn lão nhân gia cùng tới, thiên hạ rộng lớn chỗ nào ta cũng đi được. Ngược lại là Nhân Long lão đệ, nghe nói cùng gia gia tới tham gia mừng thọ Hoàng thái hậu, tại sao không thấy người đâu?

- Hắn... đi! Nhắc tới chuyện này giọng điệu Ngọc Nhân Long hơi dừng lại, mày nhăn lại. Ngọc Vô Song đi theo Nhậm Kiệt kia vào Nhậm gia không tính, gia gia không ngờ cũng một mực đi theo. Mà hết thảy không ngờ ngay cả một câu nói với cũng không có.

Lâu như vậy rồi, chính mình thân là người thừa kế Minh Ngọc sơn trang, trong sơn trang động viên tất cả lực lượng làm việc, mình rồi lại cũng không biết.

Chỉ là lúc này ở trước mặt Hải Lượng, Ngọc Nhân Long lại không biết nên nói như thế nào. Dù sao hắn nhưng là đường đường người thừa kế Minh Ngọc sơn trang, đối với Hải Lượng này tuy rằng tiếp xúc không nhiều, nhưng là lần trước Hải Lượng vẫn xem như rất nhiệt tình, hơn nữa nói chuyện cũng rất trực tiếp. Hai người là với thân phận người tu luyện tiếp xúc, không nên nghĩ Minh Ngọc sơn trang và Thiên Hải Đế Quốc là tốt rồi.

- A, không nhắc chuyện này. Ta lần này tới cũng là vì tăng trưởng kiến thức, thuận tiện theo sư tôn xem xem có thể nhìn thấy dấu hiệu của yêu đan Thiên Yêu kia không. Tuy nhiên xem ra cũng không có kết quả gì, vốn đang chuẩn bị rời đi lại bất ngờ phát hiện Nhân Long lão đệ ở chỗ này. Chỗ ta đây còn lại một ít rượu ngon lần trước đạt được, đây nhưng là chuyên môn cho người Âm Dương Cảnh trở lên mà ủ, lần trước Nhân Long lão đệ cũng nếm qua. Nào, lại nếm thử chút. Hải Lượng nói rồi, đã lấy rượu ra.

Rượu này lần trước Ngọc Nhân Long từng uống, bởi vì tu luyện cộng thêm các loại nguyên nhân, hắn rất ít có lúc uống rượu có thể uống đến cảm giác hơi say, chỉ có một lần kia.

Sau lần đó hắn cảm giác thoải mái hơnnhiều, sau khi trở về còn một mực hồi tưởng, chỉ là lại uống rượu khác cũng không từng có loại cảm giác đó, lại không nghĩ tới ở đây lại gặp được Hải Lượng.

Ngọc Nhân Long giờ khắc này trong lòng cũng rất là phiền não, cộng thêm Hải Lượng lấy ra rượu tốt như vậy, hơn nữa Hải Lượng thân là thái tử, lại là đồ đệ của Hải Vương Hải Vô Thường, thân phận địa vị bày ra ở đó. Tuy rằng hơi có chút cảnh giác, nhưng nhìn Hải Lượng chỉ là tùy ý nói, hơn nữa thảo luận loại chuyện yêu đan Thiên Yêu, Ngọc Nhân Long cũng liền cùng hắn tùy ý hàn huyên.

Rất nhanh liền cảm giác được loại say rượu đã lâu kia, khiến hắn cảm thấy rất là thoải mái... rất là thoải mái...